Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảo bảo Lạc Lạc không xuống nổi giường rồi

Phiên bản Dịch · 2341 chữ

Tốt quá! Hoắc Khải Quân nghe đến đây đã không đợi được muốn đưa cô đi lấy giấy chứng nhận, biến cô trở thành người vợ được pháp luật bảo vệ của anh!

Đợi kết hôn xong anh lại chuyển hộ khẩu của Hạ Thần Hy sang của anh, đổi lại thành Hoắc Thần Hy!

“Lạc Lạc, em muốn đi Mỹ không?” Hoắc Khải Quân thương lượng: “Hay là để bố mẹ anh về đây gặp em và Hy Hy?”

Nhanh như vậy đã gặp người lớn trong nhà? Hạ Nghiên Lạc có chút sợ hãi.

Mặc dù họ có hôn ước nhưng bây giờ Hạ gia suy yếu, bố mẹ cô sống chết không rõ, Hoắc gia càng ngày càng phát triển.

Nếu kết hôn, họ có khi nào muốn người thừa kế của mình tìm một đối tượng môn đăng hộ đối không?

Thấy Hạ Nghiên Lạc trầm mặc Hoắc Khải Quân rõ cô đang nghĩ gì vội nói: “Lạc Lạc, em yên tâm họ đều nghe theo anh, chỉ cần anh thích họ sẽ không phản đối, sẽ thích em thôi!”

Hai người cùng nhau xuống tầng ăn khuya. Hạ Nghiên Lạc thực sự quá mệt nên mở cửa phòng của mình xong thì đã muốn tắt đèn đi ngủ.

Nhưng cửa vừa mới đóng được một nửa đã bị tay của Hoắc Khải Quân chặn lại.

“Lạc Lạc, em kẹp tay anh rồi, sau này sao mà ôm em được?” Hoắc Khải Quân nói xong đã tiến vào phòng, thuận tay khóa cửa lại: “Ngày mai chuyển đến phòng anh được không?”

Hạ Nghiên Lạc biết tất cả phản kháng của cô đối với anh cũng vô dụng nên cô hừ một tiếng rồi trực tiếp nằm lên giường.

Anh lập tức đi theo, đưa tay ra đem Hạ Nghiên Lạc kéo vào lòng.

Cảm giác ấm áp và mềm mại trong lòng quá tốt, hơn nữa lúc này cuối cùng cũng không cần dùng đến bất kỳ sự ngụy trang và nghi ngờ nào nữa. Hoắc Khải Quân nhìn lông mày Hạ Nghiên Lạc dưới ánh đèn ấm áp, dần dần lại nhớ đến dáng vẻ mê hoặc của cô trong xe vừa nãy.

Anh biết sau tối hôm nay phải cố gắng chăm sóc tốt cho cô mới được nhưng anh ta giờ không nhẫn nhịn được!

Cho nên không quá mấy giây anh lập tức lại cúi đầu hôn cô.

Cô hừ nhẹ biểu thị phản đối nhưng anh ta đều coi như không nghe thấy. Nên làm thế nào thì làm thế đó, thậm chí hôn càng sâu thêm.

Hạ Nghiên Lạc hết cách, mở to mắt nhìn quần áo của mình lại biến thành thứ gì đó, cuối cùng bay xuống dưới giường.

Anh dường như ăn không đủ no, cô nói cô mệt anh lại nói vừa hay mệt một chút ngày mai ngủ mới ngon.

Vậy là Hạ Nghiên Lạc dưới sự kháng cự không có tác dụng bị Hoắc Khải Quân lại lần nữa tiến vào.

Tay của cô đặt trước ngực anh lưu lại hai vết cào, anh lại cảm thấy cực hưng phấn, toàn thân đều giống như có lửa.

Lúc kết thúc Hạ Nghiên Lạc cũng lười lau người. Vẫn là Hoắc Khải Quân đi vào nhà tắm lấy khăn mặt sạch làm ấm giúp cô lau người.

Lau xong cô đã ngủ rồi, anh lại một lần nữa cảm thấy mình không nhịn được rồi.

Nhưng thấy dáng vẻ của Hạ Nghiên Lạc thật sự là vô cùng mệt Hoắc Khải Quân chỉ đành cố gắng mà nhẫn nhịn, lưu lại mỹ vị đến sáng hôm sau.

Bởi vì trước đấy Hoắc Khải Quân luôn dậy sớm nhưng hôm nay Hạ Nghiên Lạc mở mắt ra phát hiện anh vẫn còn đây.

Cô gối đầu lên cánh tay anh, một tay của anh ôm lấy cô khiến cả người cô đều nằm gọn trong lòng anh.

Hạ Nghiên Lạc chớp mắt ngước lên nhìn Hoắc Khải Quân.

Lông mày của anh dài rậm giống như mạnh mẽ lại mờ ảo trước mặt mọi người, thực ra đơn thuần như vậy rất giống một cậu bé mới lớn.

Cô tự nhiên lại cùng người như thế này chung sống sao? Mấy tháng trước khi cô nghe đến tên của anh đều cảm giác dường như trong truyền thuyết, như trong giới showbiz. Hai người họ ở trong hai thế giới.

Hạ Nghiên Lạc cảm giác không thể không suy nghĩ một chút thì Hoắc Khải Quân đã mở mắt ra.

Trong đồng tử của anh hơn nửa đã tỉnh táo hẳn, dường như sớm đã thức rồi chỉ là đang đợi cô tỉnh dậy.

“Chào buổi sáng Lạc Lạc!” Hoắc Khải Quân nói xong, lập tức giống như đói rất lâu rồi chỉ đợi một lần được ăn no một bữa. Anh ôm chặt lấy Hạ Nghiên Lạc cúi đầu hôn cô.

Toàn thân Hạ Nghiên Lạc kích động lúc này đã trốn không kịp nữa rồi.

Vậy là sáng sớm bị anh giày vò một trận ngay cả giường cũng không muốn xuống…

Nhìn thấy dáng vẻ thỏa mãn của Hoắc Khải Quân cô có chút tức giận, cầm gối ném về phía anh: “Đều tại anh!”

Hoắc Khải Quân cười đến toàn thân đều là sự vui vẻ: “Lạc Lạc, hôm nay em không cần đi đâu hết, ở nhà cố gắng tĩnh dưỡng!”

Dưỡng gì chứ, cô còn có thể gặp ai đây, từ tối hôm qua anh cứ như sói đói lâu lắm rồi, mà sáng hôm nay cô vẫn không xuống giường được…

Hạ Nghiên Lạc vuốt vuốt tóc, cực phiền não, cô sao lúc đầu trong não bị sao mà lại đồng ý cùng anh bắt đầu chứ?

Cô động thân dáng muốn cố gắng xuống giường đột nhiên nhớ tới một chuyện quan trọng.

Lúc đầu cô bị sợ hãi làm cho ngây ngốc thêm đó không có kinh nghiệm cho nên xong việc không uống thuốc vậy mới có Hạ Thần Hy.

Mà từ hôm qua đến sáng nay Hoắc Khải Quân và cô đã làm mấy lần, vậy…

Hoắc Khải Quân đang thắt cà và thấy biểu hiện của Hạ Nghiên Lạc có gì không đúng cho là cô không thoải mái bèn vội vàng đi qua: “Lạc Lạc, sao thế?”

“Em…” cô hơi tức giận: “Vạn nhất em có thai thì sao?”

Hoắc Khải Quân dường như giờ mới ý thức được vấn đề này, nhưng anh lập tức nói: “Không sao, nếu có vừa hay sinh cho Hy Hy một đứa em, con một mình cô đơn lắm.”

Sợ cô nghĩ nhiều anh lại bổ sung thêm: “Hộ khẩu của anh ở bên nhà cũ, của em ở đâu?”

Hạ Nghiên Lạc nói: “Trong tủ ở trong nhà.” cùng chỗ với chiếc nhẫn anh khóa cô lại.

Chỉ là nhanh vậy kết hôn rồi có con? Cô từ đầu đến cuối cảm giác quá sớm. Họ mặc dù bảy năm trước đã có con rồi nhưng dù gì đó cũng là việc ngoài ý muốn, hai người vẫn chưa thật sự tiếp xúc nhiều.

Hạ Nghiên Lạc có chút lo lắng: “Em không muốn sớm như vậy.”

Hoắc Khải Quân thấy cô thật sự nghiêm túc suy nghĩ một lát nói: “Nhưng em đừng uống thuốc, nếu lần này có là ý trời, chúng ta sinh con ra, nếu không có sau này anh sẽ mang bao.”

Anh thế mà còn nói sau này…

Hạ Nghiên Lạc nghĩ đến cái gì: “Vậy thuốc của bác sĩ Du thì sao?”

“Anh lát sẽ hỏi có ảnh hưởng gì đến đứa bé không?” Hoắc Khải Quân thấy dáng vẻ nằm ổ trong chăn của Hạ Nghiên Lạc cực kỳ đáng yêu, anh cúi đầu hôn cô một cái: “Bảo Bảo, anh đi làm đây, em ở nhà cố gắng nghỉ ngơi, không muốn làm thì bảo người giúp việc đem đồ ăn lên.”

Nói xong Hoắc Khải Quân lại tiếp tục hôn Hạ Nghiên Lạc mấy cái rồi mới lưu luyến không quên rời khỏi phòng, kéo cửa lại cho cô.

Trong phòng thoắt cái yên tĩnh trở lại nhưng hơi thở thuộc về Hoắc Khải Quân rất lâu đều không tan biến.

Anh ấy thế mà gọi cô là ‘Bảo Bảo’, Hạ Nghiên Lạc đỡ trán giống như từ nhỏ đến lớn chưa có ai gọi cô như vậy.

Hơn nữa Hoắc Khải Quân và Kiều Dịch Dương lúc đầu cô biết cũng không giống nhau. Cô như bị chìm vào trong ngọn lửa nhiệt liệt, bá đạo mà ấm áp của anh, nó khiến cô không sao trốn thoát được.

Mà sau này khi bọn họ mặc dù rất tốt nhưng chỉ cần cô có nửa điểm muốn từ chối thì Kiều Dịch Dương sẽ không ép buộc cô.

Dường như không thể nói là cái nào tốt cái nào không tốt nhưng cô biết nếu tính cách của Hắc Khải Quân giống Kiều Dịch Dương thì giờ chắc chắn họ sẽ không ở bên nhau được.

Hạ Nghiên Lạc chui ra khỏi chăn, đang muốn mặc quần áo thì nhìn thấy dấu hôn trên người.

Cô phiền não, tên khốn Hoắc Khải Quân này là chó sao, sao lại cắn cô thành ra như thế này?

Có điều nghĩ đến chó cô đột nhiên nhớ đến lời anh nói tối qua trong lòng bắt đầu tính toán. Nếu như nuôi một con chó nhỏ ở biệt thự mỗi ngày tầm chiều tối chạy loăng quăng trên cỏ cũng rất hay.

Đây chính là cuộc sống sau này của cô sao? Hạ Nghiên Lạc nghĩ đến đây có chút lưỡng lự, có chút kỳ vọng.

Nhưng có một chuyện cô đã quyết định rồi.

Một tiếng sau, cô ăn sáng xong thì cùng Hoắc Tĩnh Nhiễm gặp gỡ.

“Tĩnh Nhiễm e đã nghĩ kỹ rồi, em đồng ý quay trở về thân phận của mình.” Hạ Nghiên Lạc nói.

“Chị biết mà, em sẽ đồng ý với chị!” Hoắc Tĩnh Nhiễm nói xong đem phương án của ngày hôm qua nói đơn giản với Hạ Nghiên Lạc: “Nghiên Lạc, mặc dù chị trước đây lúc còn ở nhà học qua không ít nghiệp vụ kinh doanh nhưng qua thời gian dài kinh nghiệm vẫn chưa đủ, em nghe chị nói nếu có chỗ nào khiếm khuyết thì bổ sung cho chị nhé.”

Hạ Nghiên Lạc gật đầu nhìn phương án kia.

Hoắc Tĩnh Nhiễm nói: “Chị luôn thích thiết kế trang phục, trước đây học đại học cũng chọn chuyên ngành này. Dự định của chị là giải trí Hoắc thị của Ngôn Thâm đang đi vào hoạt động sau này sẽ có một lượng lớn nghệ sĩ cần trang phục phụ trợ mà trọng điểm của những nghệ sĩ này sẽ làm đại diện phát ngôn cho trang phục của chị.”

Cô ấy tiếp tục nói: “Nghiên Lạc, em trước đấy đạt được quán quân, hơi có danh tiếng. Mặc dù có tin xấu nhưng Khải Quân đã nghĩ ra cách đối phó rồi. Cho nên chị hy vọng em sau này không chỉ là ca sĩ của Hoắc thị mà còn muốn em làm người mẫu cho chị. Hình tượng và khí chất của em bất luận đối với Hoắc thị hay công ty của chị đều được bảo vệ tốt nhất!”

Hạ Nghiên Lạc gật đầu: “Vâng, em nhất định sẽ cố gắng.”

Cô nghĩ rồi, việc bố mẹ mất tích phải điều tra rõ.

Bây giờ cô đứng ra ngoài sáng, nếu như chuyện năm đó là có người làm hại Hạ gia vậy thì khi thấy cô những người kia ắt sẽ lại lần nữa xuất hiện. Cô coi như dụ rắn ra khỏi hang.

Nếu không không phải mà do bố mẹ có nỗi khổ tâm riêng vậy cô cũng hy vọng khi họ nhìn thấy mình cũng biết được cô sống rất tốt.

Hoắc Khải Quân đã nói sẽ giúp cô xử lý những lời chỉ trỏ vậy thì cô sẽ tin anh một lần.

Bởi vì đó là sở thích và mơ ước lúc đầu của bản thân cô.

Cô vẫn nhớ nhiều năm trước lần đầu tiên cô đứng trên sân khấu đã cảm giác mình thích ca hát.

Cũng nhớ khi cô đeo mặt nạ tham gia ‘Ca sĩ khiêu chiến’ cảm giác bản thân kích động thế nào khi đã lâu không lên sân khấu.

Cô cũng không muốn mãi mãi làm một bà chủ quán đồ ăn vặt nhỏ, cô thích ca hát, yêu âm nhạc cũng hy vọng bản thân mở ra một cuộc đời mới.

“Vậy chúng ta quyết định vậy đi!” Hoắc Tĩnh Nhiễm nói: “Phương án chị viết ra rồi, em về nhà từ từ xem, chị cũng đã chọn ngày rồi, là mùng 3 tháng sau. Công ty Nhiễm Khắc Ký của chị chính thức thành lập.”

“Vâng! Em chúc chị thành công!” Hạ Nghiên Lạc dơ tay ra bắt lấy tay Hoắc Tĩnh Nhiễm.

Trong hai ngày sau đó hiệu suất làm việc của Hoắc Khải Quân rất cao đã bảo trợ lý đem hết đồ trong chung cư của Hạ Nghiên Lạc chuyển đến biệt thự, đương nhiên còn có cả nhẫn và sổ hộ khẩu.

Mà bên Trần Ngọc Đình là Lý Đại Hải anh cũng hẹn ngày chuẩn bị cùng Hạ Nghiên Lạc đi gặp hai người trong mấy năm này đã giúp đỡ cô rất nhiều.

Hôm nay cuối cùng cũng có kết quả giám định ADN, Hoắc Khải Quân đón Hạ Thần Hy cùng đến trung tâm giám định.

Trên đường đi thằng bé còn rất hưng phấn nhưng khi đối diện tức thì nó không nói ra lời.

Hoắc Khải Quân nắm tay nó cùng đi vào phòng chờ.

- Like và Bình luận để mình có động lực lên chương nào!

- Đẩy Kim Phiếu hoặc Donate mình sẽ bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 145

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.