Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trang điểm quá đẹp khiến người ta không kìm chế được thì làm sao đây?

Phiên bản Dịch · 2290 chữ

Quay lại làm Hạ Nghiên Lạc?

Bản thân Hạ Nghiên Lạc có thể dự đoán được mình sẽ gặp những chuyện gì.

Đó là lời chỉ trỏ mặc dù đã được trợ lý của Hoắc Khải Quân xóa hết những tin xấu nhưng nếu như cô vẫn muốn đứng trước mắt mọi người thì vô hình trung lại để cho những kẻ đó có cơ hội đẩy cô trước đầu sóng ngọn gió.

Nhưng ai mà không muốn quay về làm chính mình chứ?

Cô chính là Hạ Nghiên Lạc, là đứa con gái duy nhất của Hạ gia. Năm đó vì sao bố mẹ mất tích cô phải làm rõ.

Rốt cuộc là bản thân bị bỏ rơi hay là họ có nỗi khổ tâm?

Còn có con trai nữa, cô không hy vọng Thần Hy mang họ Lý, cũng không muốn công khai để con trai mình gọi mình là ‘cô’.

Hạ Nghiên Lạc hít sâu một hơi: “Tĩnh Nhiễm, em rất muốn giúp chị. Nhưng chuyện này em phải cẩn thận suy nghĩ một thời gian rồi mới có câu trả lời cho chị.”

“Được.” Hoắc Tĩnh Nhiễm gật đầu, cô cũng hiểu nỗi khổ trong lòng Hạ Nghiên Lạc.

Hai người cùng nhau nói về những chuyện đã qua khiến cho quan hệ cũng gần gũi thêm vài phần. Đến trưa Hoắc Tĩnh Nhiễm cùng Hạ Nghiên Lạc ăn trưa xong mới về.

Bởi vì Hoắc Tĩnh Nhiễm đã quyết định báo thù nên có rất nhiều việc cần cô ấy chuẩn bị. Nỗi khổ năm đó cô ấy nhất định sẽ đòi lại từng chút từng chút một!

Hạ Nghiên Lạc vì bị cảm nên ăn trưa xong cũng đi nghỉ một lát. Sau khi tỉnh lại cô nhận được tin nhắn của Hoắc Khải Quân nói anh ta đã họp xong đang đi đón con.

Vì Hoắc Khải Quân đến trường nhiều lần cho nên có rất nhiều phụ huynh đều biết anh ta.

Lúc này anh ta đứng ở cổng trường có mấy phụ huynh còn lấy điện thoại muốn chụp trộm anh ta.

Vừa hay học sinh ta trường, Hoắc Khải Quân bước những bước lớn hướng về Hạ Thần Hy vẫy tay.

Hạ Thần Hy rất tự nhiên chạy đến nắm lấy tay Hoắc Khải Quân: “Chú Hoắc, cô cháu ở quán à?”

Đứa trẻ này, vẫn gọi cô vậy…

Hoắc Khải Quân gật đầu: “Hôm nay cô ấy không ở quán, quán có dì Ngũ Đình trông rồi.”

“Ồ, vậy sao cô không đến đón cháu?” Hạ Thần Hy chớp mắt: “Cô ấy không phải bị ốm chứ?”

“Hy Hy, trước đây cô ấy hay ốm à?” Hoắc Khải Quân hỏi.

“Vâng, cô ấy dễ bị cảm, nghe nói lúc cháu còn nhỏ cô ấy không có chỗ nào để ở.” Nói đến đây Hạ Thần Hy vỗ ngực nói: “Cho nên cháu từ nhỏ đều nhường cô ấy mặc nhiều quần áo, giám sát cô ấy để không bị cảm và sốt nữa!”

Hoắc Khải Quân nghe đến đây trong lòng đau xót. Những điều này vốn dĩ là trách nhiệm của anh ta.

Anh ta nắm tay Hạ Thần Hy đi đến xe của mình, giúp thằng bé thắt dây an toàn nhưng không khởi động xe mà nghiêm túc nói: “Hy Hy, chú có một chuyện muốn nói với cháu.”

“Chú Hoắc, chuyện gì thế?” Hạ Thần Hy nghĩ đến Hạ Nghiên Lạc không đến mà Hoắc Khải Quân lại đến trong lòng trầm mặc: “Có phải chú với cô cháu chia tay không?”

Hoắc Khải Quân ngẩn ra: “Tại sao lại nói như vậy?”

“Vì lần trước cũng đột ngột như thế này!” Hạ Thần Hy cười: “Không sao, chúng cháu không bắt vạ chú đâu!”

Đồng tử của Hoắc Khải Quân co lại, nhất thời không biết phải trả lời thằng bé thế nào.

Hóa ra trong lòng con trai anh ta là người như thế này…

Anh ta hít sâu một hơi: “Chú sẽ không chia tay với cô ấy, chú và cô ấy sẽ kết hôn.”

Nói xong anh ta nhìn vào mắt Hạ Thần Hy: “Bởi vì chú là bố cháu, cháu là con trai ruột của chú!”

Hạ Thần Hy nghe xong ngơ ngẩn nhìn Hoắc Khải Quân, lâu sau nói mới chớp mắt: “Chú Hoắc, cháu mặc dù nhỏ nhưng không dễ bị lừa như vậy đâu!”

“Hy Hy, bố nói là thật.” Hoắc Khải Quân nói: “Nếu con không tin bố đưa con đi là giám định AND!”

“Cái gì là giám định AND?” Hạ Thần Hy nghi hoặc hỏi.

“Chính là dựa vào phương pháp khoa học kiểm tra xem hai người có phải là quan hệ bố con không.” Hoắc Khải Quân khởi động xe: “Chúng ta bây giờ đi nhé.”

“Đợi đã!” Hạ Thần Hy ngăn Hoắc Khải Quân lại: “Cô cháu có biết không?”

“Hy Hy bô đã biết con là con trai của bố rồi thì cũng biết cô ấy không phải là cô của con.” Hoắc Khải Quân nhấn mạnh từng chữ: “Cô ấy là mẹ con Hạ Nghiên Lạc!”

Hạ Thần Hy ngã ra phía sau, tâm tư vô cùng sợ hãi Chết rồi lẽ nào lúc mơ cái gì nó cũng nói ra hết rồi? Mẹ xinh đẹp biết được có đánh nói không?

Hai người hai suy nghĩ đối ngược cứ thế đến trung tâm xét nghiệm ADN. Hoắc Khải Quân nắm tay Hạ Thần Hy đi vào.

Bên này Thẩm Nam Thông sớm đã sắp xếp người của bệnh viện đón hai cha con mà kết quả hoàn toàn được bảo mật.

Đứa trẻ đến nơi như thế này có chút hiếu kỳ cùng căng thẳng.

Có điều liên quan đến vấn đề bố đẻ của mình Hạ Thần Hy vẫn nghiêm túc hỏi bác sĩ mấy câu.

Bác sĩ nhận nại trả lời nó nó mới tin. Hóa ra có việc lại thần kỳ như vậy, hiểu được khoa học thật tốt!

Vậy là hai người cùng nhau lưu lại mẫu ADN, bác sĩ nói với họ sau ba ngày sẽ có kết quả sau đấy hai bố con mới rời đi.

Lần này lúc ngồi trên xe Hoắc Khải Quân nhìn Hạ Thần Hy nói: “Gọi bố một tiếng đi!”

Hạ Thần Hy cong môi: “Chú Hoắc, chú thấy đã có kết quả chưa, chưa ra kết quả thì phạm nhân có quyền không nói gì.”

Hoắc Khải Quân khóc không ra hơi, anh ta hít sâu một hơi: “Rồi con sẽ có cơ hội gọi thôi!”

“Vậy đợi có kết quả rồi hẵng nói!” Hạ Thần Hy nhìn Hoắc Khải Quân: “Nhưng nếu như chú không bố cháu thì chú sẽ làm thế nào?”

“Không có khả năng đó!” Hoắc Khải Quân vô cùng tự tin nói.

“Nếu như đó thật sự là sự thật thì sao?” Hạ Thần Hy kiên trì hỏi.

“Vậy thì chính là con bị bế nhầm, con trai bố có lẽ đang ở nhà người khác.” Hoắc Khải Quân nói xong véo cái má của Hạ Thần Hy: “Nhưng kiếp này con đừng mơ đi!”

“Hừ, cháu mới không lo ý!” Hạ Thần Hy đánh lông mày: “Nếu cháu thật sự là con trai chú vậy thì cháu phát tài rồi!”

Hoắc Khải Quân bị chọc cười bất giác hỏi: “Ngoan ngoãn là con trai bố, con chính là tiểu thái gia của Hoắc thị!”

“Mẹ nói phú quý không thể có mãi được , tiền bạc cũng không mang đi được! Cháu vừa rồi chỉ là đùa chú thôi!” Hạ Thần Hy nói.

“Nói chuyện chính đi.” Hoắc Khải Quân ngồi thẳng dậy: “Giúp bố khuyên mẹ con đi…”

Hạ Thần Hy nghe đến đây mắt sáng lên: “Xem ra chú vẫn chưa làm mẹ xinh đẹp lay chuyển được?”

Hoắc Khải Quân cảm giác mất mặt vô cùng, nhưng vẫn phải thừa nhận: “Mẹ con giận bố bỏ rơi hai mẹ con nhiều năm như vậy cho nên…”

Hạ Thần Hy phát hiện Hoắc Khải Quân thật sự nghiêm túc. Con ngươi đen nháy của nó chuyển động, lẽ nào chú ấy thật sự là bố đẻ của nó?

Nó đánh giá Hoắc Khải Quân, càng nhìn càng cảm thấy vẻ ngoài của họ thật sự có chút giống nhau...

Một ý nghĩ mạo hiểm trong đầu nó, Hạ Thần Hy cảm giác bản thân nên học nhiều môn khoa học. Vậy là nó bèn đặt câu hỏi giống như hỏi về nguồn gốc của con người.

“Chú Hoắc, cháu nói chú là do chú và mẹ xinh đẹp sinh ra, vậy hai người làm thế nào mà sinh ra cháu?” Khuôn mặt Hạ Thần Hy mang theo khát vọng muốn biết: “Mẹ xinh đẹp trước đây không quen biết chú, hai người cũng không kết hôn, vậy cháu đến từ đâu? Không phải là kết hôn xong thì mới có em bé chứ?”

Hoắc Khải Quân đột nhiên phát hiện hơi đau đầu.

Ha ha, vấn đề này giống như là lừa gạt trẻ con, nhưng mà Hạ Thần Hy dường như không dễ dàng lừa gạt.

Hoắc Khải Quân hắng giọng: “Bố và mẹ con kết hôn một lần rồi, buổi tối lại tương đối tối nên mẹ con không nhìn rõ bố.”

“Vậy chú Hoắc có phải là hễ kết hôn thì có thể lập tức có em bé không?” Hạ Thần Hy lại hỏi.

“Bố và mẹ con kết hôn rồi thì dễ dàng có con luôn.” Hoắc Khải Quân nói đến đây cổ họng lại nuốt nước bọt, cảm giác hô hấp không thông.

Nhưng con trai vẫn không bỏ qua cho anh ta: “Vừa nãy chú nói chú muốn cùng mẹ cháu lại kết hôn là kết hôn ban ngày hay là buổi tối vậy?”

Hoắc Khải Quân vỗ trán: “Ngày hay tối đều kết hôn!”

Hạ Thần Hy nghĩ một chút: “Vậy là kết hôn hai lần?”

“Kết hôn rất nhiều lần!” Đồng tử Hoắc Khải Quân sâu lại.

“Vậy tổ chức hôn lễ mấy lần rồi?” Hạ Thần Hy lại hỏi.

“Hôn lễ cả đời chỉ làm một lần.” Hoắc Khải Quân nói.

“Vậy nếu hai người có hôn lễ cháu có thể mời bạn tốt của cháu đến không?” Hạ Thần Hy mở to mắt hỏi.

“Đương nhiên có thể!” Hoắc Khải Quân nói: “Con gọi bạn của con đến cũng không vấn đề gì!”

“Tốt quá!” Hạ Thần Hy tính toán: “Cháu muốn ăn bánh ga tô bảy tầng! Cháu xem trên tivi người ta kết hôn đều có, cháu vẫn chưa được tham gia!”

“Hy Hy, con thích cái gì nói với bố, bố đều mua cho con!” Hoắc Khải Quân lập tức ném ra một cành ô liu.

“Vậy trước hết chúng ta đợi kết quả giám định đã!” con trai vẫn là một đứa trẻ tinh ranh.

Có điều cho dù nói gì vấn đề xuất thân của con được minh bạch rõ ràng thì Hoắc Khải Quân mới thở phào được.

Hai người vừa lái xe đến cổng biệt thự Hoắc Khải Quân thị nhận được điện thoại bảo trợ lý nói rằng chỗ chuyên gia đông y nói 5 giờ chiều hôm nay họ rảnh nên có thể đưa Hạ Nghiên Lạc qua đó kiểm tra một chút.

Hoắc Khải Quân lập tức đồng ý. Anh ta dừng xe nắm tay Hạ Thần Hy đi vào trong nhà.

Vừa mới đến phòng khách tầng một, hai người ngẩng đầu lên đã trông thấy Hạ Nghiên Lạc từ trên cầu thang đi xuống.

Gân xanh nằm rải rác trên cổ, mặt mũi không trang điểm nhưng lại khiến người ta có cảm giác như những cánh sen.

Tim của Hoắc Khải Quân đập nhanh, tại sao vợ mình lại đẹp như vậy?

Trời ơi, trước đây hy vọng cô ấy ngày nào cũng tẩy trang, giờ cảm thấy tẩy trang xong cô ấy xinh quá, đơn giản nhưng khiến người ta không kìm nén được thì phải làm sao đây? Có phải là nên giấu ở trong nhà không để người khác thấy không?

Nhưng nếu như giấu cô ấy đi lại càng muốn sủng ái hơn?

Lúc các suy nghĩ trong đầu Hoắc Khải Quân đang đánh nhau thì Hạ Thần Hy đã cộp cộp chạy lên tầng hai: “Mẹ xinh đep!” nó ôm lấy chân Hạ Nghiên Lạc.

Nói gì thì Hạ Nghiên Lạc cũng bị lộ, không biết có phải do nó nói mơ hay không, nhưng tốt nhất vẫn là nịnh mẹ cái đã!

Cho nên Hạ Nghiên Lạc vẫn chưa nói gì Hạ Thần Hy đã như con chó con quẩn chân: “Mẹ mệt không, con mát xa cho mẹ nhé?”

Hạ Nghiên Lạc chau mày: “Nói đi, có phải con làm sai chuyện gì không?”

Hạ Thần Hy nghe xong tim đập loạn lên, đáng thương nói: “Con trai ngoan như vậy sao có thể làm ra chuyện gì sai trái được? Ha ha!”

“Tiểu quỷ!” Hạ Nghiên Lạc xoa đầu Hạ Thần Hy: “Hôm nay biểu hiện ở trường tốt không?”

“Có, tốt ạ.” Hạ Thần Hy vội gật đầu: “Con trai mẹ thông minh đáng yêu sao có thể biểu hiện không tốt được chứ?” nói xong đôi mắt nó cười híp lại, đáy mắt thuần khiết vô tội.

“Vậy tại sao về muộn thế? Có phải phụ huynh bị gọi lại không?” Hạ Nghiên Lạc nói đến đây đột nhiên nhớ tới ‘phụ huynh’ bất giác mà mình về Hoắc Khải Quân dưới tầng.

- Like và Bình luận để mình có động lực lên chương nào!

- Đẩy Kim Phiếu hoặc Donate mình sẽ bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 123

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.