Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảy năm, hai thế giới, hai con người

Phiên bản Dịch · 1342 chữ

Bảy năm sau.

Ninh Thành là trung tâm văn hóa và thương nghiệp của đất Hoa Hạ này, đang tiến tới thời kỳ thịnh vượng nhất.

Hôm đó, dường như những người nổi tiếng trong giới showbiz đều tập trung ở đây, tham dự sự kiện của giải trí của Kiều Thị.

Mà căn cứ theo tin tức thì trong sự kiện ngày hôm nay có mời đến một nhân vật lớn, có người đoán là người nắm quyền bảy năm trước của Hoắc gia, tổng tài mới nhận chức của tập đoàn Hoắc Thị - Hoắc Khải Quân.

Thế nhưng tất cả những tin tức này đối với Hạ Nghiên Lạc đều không liên quan gì.

Lúc cô nhận được điện thoại vừa hay tan ca từ công ty ra, trong điện thoại yêu cầu cô mang một bộ y phục đến bữa tiệc. Đây là lễ phục đặt may cho chủ nhân của bữa tiệc Giản Vũ San cho nên nhắc cô phải mau chóng đi giao tận tay cho người ta.

Bảy năm rồi, cô rời xa thế giới đó cũng đã bảy năm.

Lúc đầu, Hạ Nghiên Lạc bị nhà trường đuổi học, bị Giản gian viện cớ bại hoại môn phong đuổi ra khỏi nhà vì học lực và văn bằng không có, cộng thêm việc cô quá xinh đẹp cho nên gặp rất nhiều khó khăn và bất tiện.

Vì vậy cô đã tự mình trang điểm thành một cô gái có tướng mạo vô cùng bình thường, thay tên đổi họ đi làm khắp mọi nơi để kiếm kế sinh nhai.

Trong bảy năm này, cô đã từng bầy hàng trên phố, bưng bê bát đĩa, ship hàng, thậm chí còn làm cả diễn viên đóng thế trong đoàn phim, cuối cùng cũng tìm được công việc trong một văn phòng thiết kế trang phục.

Văn phòng thiết kế trang phục này là công ty con của onlyone phổ biến toàn cầu, bọn họ tuyển trợ ký chỉnh sửa bên ngoài sản phẩm không yêu cầu học lực, cũng không cần đến hộ khẩu. Cho nên mặc dù chỉ là làm tạm thời nhưng Hạ Nghiên Lạc vẫn tạm coi như đây là công việc ổn định của cô.

Cô thu lại tâm trạng, sau khi xác nhận mình đã hóa trang không còn vấn đề gì nữa mới cầm y phục lên, bắt một chiếc xe, đến nơi tổ chức buổi tiệc - khách sạn Hoàng Đình.

Cô cầm theo thẻ tên công việc của mình giải thích lý do, nhân viên khách sạn sau khi đối chiếu cũng cho cô đi vào hàng lang của phòng tiệc.

Hạ Nghiên Lạc lấy điện thoại gọi cho trợ lý của Giản Vũ San, lúc này cô mới phát hiện điện thoại hết pin. Không còn cách nào mà đợi mãi cũng không có người đi ra, vậy là cô đàn từ từ mở cửa hội trường len lén đi vào.

Lúc này một giọng nói kiêu căng vang lên.

Cô dường như nhìn thấy hai thế giới, một thế giới trong bảy năm cô phải tranh đấu vì miếng cơm manh áo, một thế giới mà mọi thứ trước mắt là vùng sáng lóa mắt.

Cô đột nhiên nhớ đến một câu, mất nhà thì rượu thịt cũng hỏng, con đường đóng băng làm ta chết.

Hạ Nghiên Lạc đẩy cửa, bước vào nơi vô cùng quen thuộc đó, thời khắc đó cô như bước vào thế giới xa lạ.

Hôm nay, vì có không ít đạo diễn và diễn viên, cũng có rất nhiều thương nhân và các nhân sĩ thời thượng cho nên mọi người đều tận dụng một ít thủ đoạn để có lợi cho mình.

Tự nhiên không có ai chú ý đến Hạ Nghiên Lạc không thuận mắt này.

Cô mau chóng xuyên qua đám người, đến khi trông thấy Giản Vũ San đang bị mấy cô gái bao quanh, mà cách đó không xa là Kiều Dịch Dương.

Bước chân của Hạ Nghiên Lạc nhất thời dừng lại.

Trong bảy năm này, cô không phải là chưa từng gặp bọn họ.

Chỉ là, cô bị đẩy xuống đáy cùng của xã hội, mà bọn họ tự nhiên lại trên tầng cao, vậy nên sẽ chẳng có bất kỳ sự kết giao nào.

Duy nhất có hai lần, cũng là lúc cô đi làm thêm, vừa hay Giản Vũ San cũng kết thúc hoạt động đi ra, Giản Vũ San nhìn vào cô gái vô danh này nhưng cơ bản cô ta cũng không nhận ra.

Nhưng Kiều Dịch Dương, thật sự là từ bảy năm trước đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh gần như vậy, hơn nữa đó cũng không phải là dáng vẻ lạnh băng.

Mấy năm không gặp, anh đã không còn là người đàn ông tươi trẻ như lúc đầu nữa, hóa ra người đàn ông ôn nhu như ngọc theo năm tháng khi trưởng thành lại trầm lặng đến vậy, lông mày lưỡi kiếm cũng khiến anh thêm lạnh lùng vài phần.

Cuối cùng, mọi cái đều không như cũ rồi.

Nhưng cô cũng không như trước kia, cô của bây giờ không phải tên Hạ Nghiên Lạc mà là Lý Nhược Tuyết, cái tết bình thường ít ai để trong mắt…

Hạ Nghiên Lạc hít sâu một hơi, lấy lễ phục trong túi đưa đến trước mặt Giản Vũ San.

- Cô Giản, lễ phục của cô đến rồi. Nói xong cô đưa lễ phục ra.

Giản Vũ San dẫm trên giày cao gót, mặc một bộ lễ phục màu caramen lệch vai, nhìn cô gái làm công trước mắt, tướng mạo vô cùng bình thường, khẽ nhướn mày.

Không biết tại sao cô ta đối với cô cô gái này vô cùng khó chịu.

Rõ ràng cô ta không coi Hạ Nghiên Lạc ra gì nhưng cô ta nhận ra cô.

Giản Vũ San nhớ trước đây đã gặp qua người phụ nữ này hai lần, có một lần cô ta vì chuyện tình cảm mà không vui lại nghe được người phụ nữ này nói mấy câu. Lúc đó dường như đã không thích rồi.

Sau đó, cô ta đi tìm cấp trên của cô gái này bảo người đó cho cô thôi việc.

Chỉ là không ngờ, thế giới này quá bé nhỏ cô ta lại chạm mặt cô!

Vốn dĩ lễ phục bị lửa làm hỏng không sửa được, nhưng khi trông thấy người phụ nữ trước mắt, trong lòng Giản Vũ San kích động, trong đầu nảy ra một ý, ngữ khí lạnh nhạt nói:

- Sếp của cô không dạy dỗ cô à? Trên đường bị dính biết bao nhiêu là bụi bẩn, cô cảm thấy tôi còn có thể mặc được sao?

Hạ Nghiên Lạc không ngờ, lúc đầu Giản Vũ San hại cô mất công việc cô không tính toán gì, vậy bây giờ Giản Vũ San vẫn ép người quá đáng.

Túi chống bụi đều là lúc vận chuyển hàng hóa mới sử dụng, Giản Vũ San trước mặt cơ bản là đang làm khó cô!

Nhưng công việc trợ lý thiết kế này không dễ dàng gì mới xin được, vì kế sinh nhai cô không thể không cúi đầu!

Hạ Nghiên Lạc vờ như không hiểu ẩn ý gây khó dễ cho mình của Giản Vũ San, cô mỉm cười nói:

- Cô Giản, tôi mặc dù không sử dụng túi chống bụi, nhưng tôi bắt xe từ công ty là lập tức tới đây ngay. Cô xem lễ phục rất sạch sẽ, cũng rất đẹp, rất phù hợp với khí chất cao quý của cô Giản đây!

Có lẽ do Hạ Nghiên Lạc nói mấy câu nịnh nọt Giản Vũ San, cô ta nghe xong có chút thoải mái, kiêu ngạo mở miệng:

- Được rồi, đưa đến phòng thay đồ cho tôi.

- Vâng cô Giản.

Hạ Nghiên Lạc gật đầu, đang muốn đi đến phòng thay đồ thì Kiều Dịch Dương đã đi đến.

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 268

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.