Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cho cô một chiếc nhẫn

Phiên bản Dịch · 1072 chữ

Không biết qua bao lâu, Hoắc Khải Quân mới từ từ thoát khỏi công hiệu của thuốc, cổ họng của anh ta cũng bớt khô nóng, cơ thể của Hạ Nghiên Lạc cũng dần dần được giải thoát, anh ta ôm chặt cô thanh âm có chút run rẩy:

- Nói cho tôi biết cô tên là gì?

Hạ Nghiên Lạc chỉ cảm thấy toàn thân giống như có một chiếc bánh xe nặng nề đè xuống, đau đến không còn hơi sức đâu mà làm gì nữa.

Cô duỗi tay muốn đẩy người đàn ông đã cướp đi sự trong trắng của mình ra:

- Tôi tên gì cơ bản không có liên quan gì đến anh! Anh cút đi! Tôi hận anh!

Hoắc Khải Quân bởi vì dùng lực quá nhiều, vết thương sau lưng lại toác ra, máu tươi sớm đã phun đầy ra rồi. Trong lòng anh ta cũng lộ ra sự bất lực, ý thức bắt đầu mơ hồ.

Ngón tay anh ta run rẩy, rút chiếc nhẫn ở ngón tay út bên trái xuống, nắm lấy bàn bay của Hạ Nghiên Lạc đeo chiếc nhẫn vô danh này lên tay cô:

- Cầm lấy nó, một tháng sau, đi Ninh Thành tìm Hoắc…

Lời anh ta vẫn chưa nói xong, mắt đã rơi vào một mảng đen. Toàn thân không có sức lực ngã xuống đất, không sao động đậy được.

Một lúc lâu sau Hạ Nghiên Lạc mới ý thức được, người đàn ông đáng sợ này thật sự đã hôn mê.

Cô quay đầu nhìn xuống dưới tầng.

Lúc này, mọi người đang quần là áo lượt đang uống rượu.

Giản Vũ San xinh đẹp kiêu ngạo như công chúa, mà người cô đã từng cho rằng anh sẽ là hoàng tử của mình thì lại đang đứng bên cạnh Giải Vũ San, cười nói dịu dàng với cô ta.

Trong căn phòng trên lầu là mùi vị của sự hoan ái, còn bên ngoài là xã hội thượng lưu cao quý.

Đây chính là hai thế giới.

Hạ Nghiên Lạc khó khăn từ trên bàn đi xuống, cảm giác trên tay mình có gì không thoải mái, lúc này cô mới nhớ ra chiếc nhẫn vô danh mà người đàn ông kia vừa đeo cho cô.

Trước khi anh ta hôn mê nói là cầm chiếc nhẫn này đi Ninh thành tìm huo (chữ Hoắc trong tiếng Trung phát âm là huo giống với chữ huo trong từ hàng hóa) ?

Tìm hàng?!

Trong lòng Hạ Nghiên Lạc thật sự kinh ngạc. Lẽ nào, người đàn ông này làm ăn phi pháp, chiếc nhẫn này dùng để lấy hàng sao?! Chẳng trách trên người anh ta bị thương, còn bị người ta bỏ thuốc nữa!

Cô sợ đến độ nắm chặt chiếc nhẫn, ngón tay buông thõng xuống.

Chỉ là cô không biết chiếc nhẫn này liên quan đến chuyện phạm pháp không? Muốn tháo nhưng mãi mà không tháo được.

Hơn nữa Hạ Nghiên Lạc còn lo sợ kẻ thù của người đàn ông này có truy sát đến đây. Thế là cô vội vàng nhặt quần áo, nén nhịn cơ thể đau đớn, sau đó chạy ra khỏi phòng.

Bên ngoài, mặc dù khoảng cách không gần nhưng cô vẫn có thể nghe thấy tiếng đàn piano ưu mỹ, có thể ngửi thấy hương rượu và hoa.

Hạ Nghiên Lạc nắm chặt áo trên người, rất nhanh chìm vào bóng đêm.

Cả buổi tối cô trốn trong một công viên gần đó, nghĩ đến câu nói của Giản Vũ San hôm nay: cô ta có thể đã mang thai con của Kiều Dịch Dương rồi quay xuống nhìn những dấu hôn xanh đỏ trên người, trong lòng có một cảm giác kích động vô cùng lớn!

Vị hôn phu và người chị em đã từng cùng cô lớn lên đính hôn, còn cô lại bị một người thân phận không rõ ràng, thậm chí anh ta còn là thành phần nguy hiểm cướp đi sự trong trắng!

Cô cả đêm không ngủ, đến ngày hôm sau mới về nhà. Nhưng cũng chẳng có ai phát hiện ra cô cả đêm không về.

Và rồi tất cả mọi thứ đều cứ bình thường trôi qua. Hạ Nghiên Lạc cũng không nghe thấy bất kỳ thông tin nào về người đàn ông kia.

Bây giờ cô chỉ đợi giấy thông báo trúng tuyển đại học gửi đến Giản gia, sau đó mang nó đi làm thủ tục nhập học. Sau đó rời khỏi đây, không muốn nhìn lại nơi này nữa là xong!

Thời gian cứ thế thấm thoát đã hết một tháng, đến khi Hạ Nghiên Lạc và Giản Vũ San cùng nhau đặt chân vào trường đại học Ninh Thành, ông bà Giản cũng dọn nhà tới Ninh Thành.

Thế giới cuối cùng cũng đã mở ra cho cô một trang mới. Khi mà Hạ Nghiên Lạc cho rằng cô đã bắt đầu có một khởi đầu mới thì không ai ngờ được đây lại là bắt đầu của ác mộng.

Có lẽ vì môi trường không phù hợp, cô cảm giác những ngày ở Ninh Thành trong người rất khó chịu. Mặc dù bây giờ bà Giản không thèm ngó ngàng đến cô vì bà cảm thấy cô là ngôi sao chổi khiến bà và cô con gái ruột Giản Vũ San chia lìa 16 năm, nhưng vì thể diện nên đành phải đưa cô đi viện khám.

Vì Hạ Nghiên Lạc chỉ cảm thấy trong bụng khó chịu, khẩu vị cũng không ngon, trên người không có chỗ nào đau đớn cho nên cùng bà Giản đi đến khoa Đông y.

Sau khi thầy thuốc bắt mạch cho Hạ Nghiên Lạc, ông ta nhìn cô nói:

- Cô gái, cháu có thai rồi, theo tính toán cũng hơn một tháng rồi! Cháu yên tâm, cái thai không vấn đề gì, bác kê cho cháu một ít thuốc, về nhà uống vào khẩu vị sẽ tốt hơn.

Lời của bác sĩ như tiếng sét bên tai, nó lao thẳng vào đầu Hạ Nghiên Lạc.

Có thai?!

Biến cố hôm đó, sau khi cô tháo chạy vì quá sợ hãi nên không nhớ đến phải giải quyết thế nào. Cơ bản cũng quên mua thuốc, Kết quả thế mà lại có thai.

- Like và chia sẻ chuyện

- Ủng hộ chuyện bằng LTT nhé các bạn

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 325

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.