Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mối thù năm đó, cô sẽ đòi từng chút, từng chút một

Phiên bản Dịch · 1420 chữ

Bởi vì trong phòng của tổng giám đốc sẽ có một phòng nhỏ cho quản gia ở nên Hạ Nghiên Lạc mấy ngày này phải đến khu ký túc xá của nhân viên lấy một ít đồ dùng hàng ngày mang sang bên đó.

Lúc cô đi vào khu ký túc xá, có nghe thấy mấy nhân viên phục vụ đang truyền nhau mấy tin bát quái: “Tiểu Tuyết, Hoắc tổng bên đó thật sự bảo cô đi theo à? Trước đây cô quen Hoắc tổng sao?”

Hạ Nghiên Lạc vờ như cười không hiểu: “Thân phận này của tôi sao có thể quen Hoắc tổng được?”

“Vậy sao ngài ấy lại chọn cô?”

“Tôi cũng không biết.” Hạ Nghiên Lạc nói: “Thực ra qua đó làm việc cho Ngài ấy cũng chưa hẳn là tốt, gần vua như gần hổ.”

“Ôi trời, đó là vị trí mà mọi người giành nhau đến đầu rơi máu chảy đấy, Tiểu Tuyết cô nói sao mà giả dối thế!” có người còn cố ý nói đểu.

Hạ Nghiên Lạc biết bản thân cho dù có giải thích thế nào cũng vô dụng, hơn nữa quay đầu rời khỏi khách sạn của Hoắc Khải Quân có lẽ cô cũng sẽ bị đám người này đàm tiếu, có điều đây là những chuyện sau này mới phải nghĩ đến.

Cô cười gật đầu với mọi người: “Cám ơn mọi người mấy ngày này quan tâm đến tôi, sau một tuần tôi sẽ quay lại! Hy vọng mọi người đừng quên tôi!”

Trên đường cô bị giám sát bởi trợ lý của Hoắc Khải Quân, cô bèn gọi cho Hạ Thần Hy một cuộc điện thoại: “Hy ca, mấy ngày này mẹ thật sự không về được, con ở nhà chăm sóc tốt bản thân, đừng quên bài vở đấy, có chuyện gì lập tức gọi cho dì Trần nhé…”

Hạ Thần Hy ngắt lời cô trong điện thoại: “Được rồi, con biết rồi! Con sẽ không đem nhà chúng ta phá tan đâu!”

Hạ Nghiên Lạc lại dặn dò mấy câu, có chút không yên tâm, cô lại gọi điện cho Trần Ngọc Đình ủy thác cho chị có thời gian giúp cô để ý Hạ Thần Hy một chút.

Điện thoại xong, cô tự giác đưa điện thoại cho trợ lý của Hoắc Khải Quân.

Đến phòng của Hoắc Khải Quân, Hạ Nghiên Lạc sắp xếp đồ của mình xong đã trông thấy Hoắc Khải Quân đang gọi điện ở sô pha, đợi anh ta gọi xong, cô đi đến, dịu dàng lễ phép hỏi anh ta: “Hoắc tổng, xin hỏi bữa tối Ngài dự định ăn ở khách sạn hay là có sự sắp xếp khác?”

“Tôi có cơm riêng.” Hoắc Khải Quân nói: “Bắt đầu từ hành trình ngày mai, thư ký của tôi sẽ thông báo trước đến cô.”

“Vâng.” Hạ Nghiên Lạc gật đầu: “Ngài có cần cà phê không?”

“Loại của Mỹ, cho sữa không cho đường.” ngữ khí giản lược của Hoắc Khải Quân lại vang lên.

“Vâng, Ngài đợi chút, tôi lập tức chuẩn bị.” Hạ Nghiên Lạc pha xong cà phê, Hoắc Khải Quân đã về đến thư phòng.

Cô đặt cà phê trên bàn làm việc của anh ta, vô tình cô liếc sang, quả nhiên trông thấy một phần tài liệu bên trên có bốn chữ “Giải trí Kiều Thị”

Trong lòng cô trấn động, trước đây nghe nói Hoắc gia tiến quân vào giới giải trí, lẽ nào muốn tranh miếng mồi này với Kiều thị.

Chỉ là cô nhanh chóng thu hồi lại ánh mắt, đi ra khỏi căn phòng.

Bởi vì là quản gia của Hoắc Khải Quân, cho nên sẽ biết được chút tin tức.

Sáng ngày hôm sau Hạ Nghiên Lạc đã nghe được một tin. Thái tử gia Kiều Dịch Dương của giải trí Kiều thị sẽ cùng vị hôn thê Giản Vũ San mở một buổi ký tặng đĩa CD tại khách sạn.

Giản gia vốn dĩ làm về buôn bán phục trang, nhưng vì mấy năm nay ngành điện tử thương mại phát triển, việc buôn bán truyền thống của Giản gia chịu ảnh hưởng lớn, công ty dường như đứng trước nguy cơ đóng cửa.

Mà Giản Vũ San vào năm đại học thứ ba đã ký hợp đồng với giải trí Kiều thị, trở thành ca sĩ.

Thêm vào đó là mối quan hệ với Kiều Dịch Dương, tiền đồ của cô ta vô cùng rộng mở, đã ở trong giới giải trí 4 năm rồi, cô ta đã là một nhân vật nổi tiếng.

Hôm nay cô ta mở buổi ký tặng đĩa CD vừa hay Kiều Dịch Dương không có việc gì, cô ta liền bám chặt như sam, bảo anh giúp làm trợ lý cho cô ta.

Từ lúc đính hôn với Kiều Dịch Dương đến nay cũng đã 7 năm rồi.

Ban đầu lúc họ đính hôn đã từng nói, đợi cô ta tròn 21 tuổi sẽ cùng Kiều Dịch Dương quan hệ vợ chồng hợp pháp.

Nhưng đến năm 20 tuổi, Giản Vũ San đã mất lần đều cập đến chuyện này đều bị Kiều Dịch Dương gạt đi.

Bởi vì cô ta biết, bên cạnh anh không có người phụ nữ khác, mà Hạ Nghiên Lạc lúc đầu lúc kiểm tra phát hiện có thai, sau khi bị nhà trường đuổi học đã tự sát.

Cho nên, mặc dù hai người chưa chính thức thành vợ chồng, Giản Vũ San cũng không hoang mang, những gì của năm đó đều là chuyện đã qua, Hạ Nghiên Lạc kia chết rồi, Kiều Dịch Dương mãi mãi sẽ không biết chân tướng sự thật!

Buổi ký tặng của Giản Vũ San ấn định là 10 giờ sáng, nhưng vì ca khúc mới “Lắng nghe nhịp đập con tim anh” trước đó một tuần của cô ta đang rất hot nên ngay từ sớm đã có rất nhiều fan kéo đến cửa khách sạn xếp hàng.

Hoắc Khải Quân có thói quen tập thể dục bên ngoài, mới sáng sớm, anh ta sau khi thức dậy trực tiếp thay bộ quần áo lửng chạy bộ ở hoa viên.

Hạ Nghiên Lạc vì làm quản gia cho anh ta, nên phải chuẩn bị nước và khăn mặt sạch, đợi anh ta ở cổng hoa viên.

Hoắc Khải Quân chạy mấy vòng, trên trán lấm tấm mồ hôi, đứng trước mặt Hạ Nghiên Lạc, uống một chút nước rồi hỏi cô: “Bên ngoài dường như rất ồn ào?”

Hạ Nghiên Lạc gật đầu: “Nghe nói là buổi ký tặng đĩa CD của cô Giản Vũ San của công ty giải trí Kiều thị, từ sáng sớm fan của cô ấy đã đến rồi.”

Hoắc Khải Quân lần này đến khách sạn là quyết định nhất thời, cho nên không thông báo trước với quản lý khách sạn, vì vậy mới chạm mặt buổi ký tặng này.

Anh nghiêng mắt, nghĩ đến cái gì đó bèn thuận miệng hỏi một câu: “Cô và Giản Vũ San có ân oán cá nhân à?”

“Không có.” Hạ Nghiên Lạc mỉm cười.

Nhân tình thế thái của bảy năm, cô vốn đã có một thân phận mới rồi, rõ ràng Hoắc Khải Quân không phải chỉ thuận miệng hỏi một câu.

Thực ra cô từng nói, lúc cô đi làm, đó còn là công việc mới đã bị Giản Vũ San động tay động chân phá hỏng, Hoắc Khải Quân cũng không biết tại sao cô ta lại làm vậy.

Thù của cô, bản thân cô sẽ báo.

Chẳng phải đều nói rằng quân tử báo thù mười năm không muộn, những gì Giản Vũ San cướp đi của cô, ban đầu cô không có năng lực phản kháng nhưng cô sẽ ghi nhớ sâu sắc, tương lai cô nhất định sẽ trả lại từng chút từng chút một.

Chỉ là Hạ Nghiên Lạc không định cho Hoắc Khải Quân biết những điều này.

Mặc dù anh ta không biết gì nhưng những việc trong buổi tối hôm đó Giản Vũ San rõ ràng là công kích người phụ này, vậy nhưng cô lại không nhân cơ hội này báo oán, xem ra nhân phẩm của cô dường như rất tốt.

Bất tri bất giác, anh ta bắt đầu chú ý đến lời nói và hành động của Hạ Nghiên Lạc, hành động này ngay cả bản thân Hoắc Khải Quân cũng không ý thức được.

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 204

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.