Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chồng giúp em trút giận! Tốn kém quá!

Phiên bản Dịch · 2379 chữ

Hạ Nghiên Lạc nghe những lời này của Hoắc Khải Quân ngẩn ra một lát, cũng nhìn ra biểu cảm của anh nên cô cũng ý thức được anh đang nghiêm túc.

Cô bất giác nói: “Khải Quân, anh nói muốn giết chết ai?”

“Kiều Dịch Dương.” Anh nghiến răng nghiến lợi không giấu diếm nói.

Hạ Nghiên Lạc bất giác bật cười: “Tại sao? Anh ta nhiều nhất cũng chỉ là não tàn thôi, tội không đáng chết.”

“Lạc Lạc, em còn nói giúp anh ta?” Hoắc Khải Quân chớp mắt: “Em có phải vẫn còn dư lại chút tình cảm với anh ta không?”

Nói đến đây Hoắc Khải Quân chỉ cảm thấy lồng ngực của mình như bị gõ vào, hận không thể bốc cháy.

“Không có!” Hạ Nghiên Lạc lập tức xuống nước: “Em sớm đã không thích anh ta rồi!”

Sớm đã không thích chính là trước đó từng thích! Hoắc Khải Quân cảm giác Kiều Dịch Dương vẫn đáng chết!

Anh bất mãn muốn tuyên bố quyền chủ quyền với cô nhưng vết thương ở bụng vẫn chưa khỏi…

Lồng ngực của Hoắc Khải Quân căng lên vài phần, lúc này anh nói: “Bất luận thế nào, sau này chỉ được thích một mình anh!”

Hạ Nghiên Lạc gật đầu, hành lễ: “Tuân lệnh.”

Anh thấy thái độ của rất tốt, lúc này mới cứng miệng nói: “Em không thích anh ta thì còn tức giận cái gì thế?”

“Chính là cảm thấy hối hận trước đây ở bên cạnh anh ta, không ngờ anh ta lại là con người như vậy, ngay cả loại người rác rưởi như Giản Vũ San cũng nhặt!” Hạ Nghiên Lạc tức giận nói.

Hoắc Khải Quân nghe xong: Cô hối hận vì trước đây ở cùng Kiều Dịch Dương?

Đáy lòng anh dâng tràn một niềm vui sướng, vậy là anh nói: “Hôm nay hai người nói những gì?”

Hạ Nghiên Lạc vốn dĩ muốn phỉ nhổ vậy là đem toàn bộ câu chuyện từ đầu đến cuối kể cho Hoắc Khải Quân nghe một lượt.

Hoắc Khải Quân càng nghe càng vui, Bảo Bảo Lạc Lạc nhà anh còn nói cảm ơn Kiều Dịch Dương, thành toàn cho bọn họ!

Vậy là anh dang tay ra ôm cô, hôn một cái lên khuôn mặt của Hạ Nghiên Lạc: “Bảo Bảo, đừng tức giận, chồng giúp em dạy dỗ bọn họ nhé!”

“Dạy dỗ thế nào?” Hạ Nghiên Lạc xoay đầu, đồng tử mắt sáng lên nhìn Hoắc Khải Quân, tràn đầy mong chờ.

Anh bị cô nhìn khiến cho ngứa ngáy, đáng tiếc lại không thể làm chuyện vợ chồng lúc này, chỉ cảm giác mấy ngày rồi không được ăn thịt đói đến phát điên mất.

Hoắc Khải Quân nỗ lực nén ép ngọn lửa trong lòng xuống, anh nói: “Gần đây Hoắc thị cũng ra nhập thị trường điện ảnh, anh đã bảo Ngự Thần sắp xếp rồi. Giản Vũ San thật sự muốn làm nữ chính sao? Vừa hay Hoắc thị chúng ta cũng có một bộ phim, anh cho em làm nữ chính cùng đối địch với giải trí Kiều thị của họ!”

“Hả?” Hạ Nghiên Lạc vội vàng xua tay: “Khải Quân, em không biết đóng phim!”

“Không sao, anh sẽ chọn kịch bản tốt nhất, hơn nữa các diễn viên đều có độ hot cao. Sau khi em ra ablum mới cũng sẽ có chút tiếng tăm, thuận đà lại quay một bộ phim chắc cũng kéo được khán ra phòng vé.” Hoắc Khải Quân nói: “Anh bảo Ngự Thần giới thiệu cho em một giáo viên dạy diễn xuất được không?”

“Nhưng vạn nhất cái gì em cũng không hiểu, làm hỏng hết chuyện của anh thì phải làm thế nào?” Hạ Nghiên Lạc thật sự không có bất kỳ kinh nghiệm gì, dù sao diễn viên có đẹp cũng phải có ít nhiều cách diễn, không thể như bình hoa di động được. Như thế gọi là độc dược phòng vé đó.

“Anh tin em nhất định có thể.” Hoắc Khải Quân nói, lại hôn Hạ Nghiên Lạc mấy cái: “Hơn nữa chuyện kịch bản đang đàm phán, nói không chừng bản sắc diễn xuất của em cũng tốt đó.”

“Bản sắc diễn xuất?” Hạ Nghiên Lạc nghi hoặc.

Hoắc Khải Quân gật đầu: “Đúng, có điều vì vẫn chưa đàm phán xong , đợi quyết định rồi anh sẽ nói với em.”

“À.” Hạ Nghiên Lạc vẫn thấp thỏm như cũ: “Nhưng nếu phòng vé thắng là giải trí Kiều thị thì phải làm thế nào?”

“Yên tâm, chồng em có tiền, sẽ đập chết bọn họ!” Hoắc Khải Quân nhìn bộ dạng lo lắng của Hạ Nghiên Lạc chỉ cảm thấy nhìn thế nào cũng thấy đáng yêu, anh cúi đầu hôn lên mũi cô: “Em nhất định có thể thắng được bọn họ, chồng giúp em trút giận!”

Hóa ra đây là phương thức anh giúp cô trút giận, tốn kém quá?

Mặc dù đó là bại gia nhưng thế nào cũng thấy trong lòng ấm áp? Hạ Nghiên Lạc rất vui, cô nhìn Hoắc Khải Quân mỉm cười.

Cổ họng của anh lại khó chịu, cô vợ nhỏ này sao mà quyến rũ thế, anh lại không kiềm chế được rồi!

“Lạc Lạc.” ngữ khí của Hoắc Khải Quân đã không ổn rồi.

“Hả?” Hạ Nghiên Lạc ngước mắt lên.

“Anh quyết định hôm nay ngủ phòng khách.” Hoắc Khải Quân nói xong lại cảm giác vợ chồng phân phòng ngủ không tốt.

Nhưng cô chỉ cần ở bên cạnh anh anh sẽ muốn điên thì phải làm thế nào?

“Hả?” Hạ Nghiên Lạc nghi hoặc: “Tại sao?”

“Tiểu Bảo Bảo, em cảm thấy một đĩa thịt đang để trước mặt đói muốn chết nhưng lại không thể ăn được thì phải làm sao?” Hoắc Khải Quân nói xong đứng dậy: “Anh muốn đi tắm nước lạnh.”

Hạ Nghiên Lạc: “....”

Hoắc Khải Quân đi vào phòng tắm dấp nước lạnh lên mặt rồi đi ra, thoáng chốt anh lại hối hận: “Thôi vậy, anh không đi phòng khác nữa, lỡ như không đại cát thì không tốt.”

Nói xong anh cũng nằm bên cạnh cô: “Bảo Bảo ngoan, đêm đừng có sờ ngực anh đấy, nếu không anh thật sự không kiên trì được sẽ là nứt vết thương ra đó.”

Hạ Nghiên Lạc bắt đầu vô cùng hoài nghi lẽ nào cô thật sự có thói quen ngủ đi sờ ngực anh sao?

Ngày hôm sau Hạ Nghiên Lạc vừa mới sang bên giải trí Hoắc thị đã nghe thấy trợ lý Tiểu Văn mà Hoắc Khải Quân sắp xếp cho cô nói: “Chị Nghiên Lạc, vừa rồi giải trí Kiều thị tuyên bố nữ chính trong bộ phim điện ảnh ‘Mùa xuân sang năm’ của họ là Giản Vũ San!”

Trải qua đêm hôm qua Hạ Nghiên Lạc nghe tin này cũng không tức giận nữa rồi, thậm chí còn ẩn dấu chút mong chờ.

Hoắc Khải Quân nói muốn giúp cô đánh bại bọn họ, vậy cũng tốt, cô cũng thử chờ xem.

Chỉ là cô vừa mới nhìn bài hát đơn thì Tiểu Văn đã tức giận đi đến: “Chị Nghiên Lạc, chị nói xem đàn ông có phải là đều là động vật suy nghĩ bằng thân dưới không? Có phải do cô gái kia thủ đoạn cao?”

“Gì cơ?” Hạ Nghiên Lạc hỏi.

“Chị Nghiên Lạc, chị xem đi, tức chết đi!” Tiểu Văn nói rồi đưa điện thoại cho cô.

Hạ Nghiên Lạc nhìn một cái, tin đầu trên weibo là ‘Kiều Dịch Dương và Giản Vũ San tái hợp’.

Bức ảnh chụp không rõ ràng nhưng có thể nhìn ra hai người đang ở một quầy hàng trong trung tâm thương mại, họ cúi người xem cái gì đó.

Trên đó có một dòng chữ: “Thái tử gia của Kiều thị trước đó đã từng tuyên bố chia tay với nghệ sĩ trong công ty Giản Vũ San nhưng tối hôm qua hai người lại ngọt ngào nắm tay, đứng trước quầy trang sức chọn nhẫn kết hôn, nghi hoặc hôn lễ sắp đến!”

Dưới weibo sớm đã hot lắm rồi.

80% đều là mắng chửi Giản Vũ San không biết ngại, không biết dùng thủ đoạn gì mà gả vào được nhà hào môn. Có điều bất luận thế nào họ cũng kiên quyết không xem bộ phim điện ảnh của Giản Vũ San, cho dù Kiều Dịch Dương có cưới cô ta cũng đừng nghĩ tẩy trắng được cô ta.

Vậy là Hạ Nghiên Lạc lại nhìn tin tức về Giản Vũ San, tin đầu tiên là do cô ta mời thủy quân, nói thế nào họ cũng đều tin tưởng cô ta, luôn luôn ủng hộ tác phẩm của cô ta, cũng thành tâm chúc phúc cho cô ta.

Mà phía sau đều là mắng chửi, đều là những người bạn trên mạng gửi đến.

Hạ Nghiên Lạc đang muốn thoát weibo lại phát hiện cũng có một tin vô cùng hot.

Thế là cô đem điện thoại trả lại cho Tiểu Văn, cầm điện thoại của mình mở ra xem.

Cô nghi hoặc đi vào khu comment của mình lúc này mới rõ, hóa ra mọi người đều đang an ủi cô. Nói người xấu cuối cùng sẽ có ác báo, bảo cô đừng tức giận, vẫn may còn có Hoắc Khải Quân ở bên, lại một lần nữa tại hôn lễ phát cơm chó cho mọi người.

Hạ Nghiên Lạc nhìn đến đây bất giác dương lên một nụ cười.

Mà lúc này tin nhắn cá nhân trên weibo của cô sáng lên.

Trong lòng cô hơi căng thẳng, vội vàng mở tin nhắn ra.

Là người lạ gửi đến, hơn nữa ID cũng đổi tên.

“Tôi thấy cô là muốn mở to mắt nhìn bố mẹ cô vì cô mà chết! Nếu cô không phải là đứa con hiếu thuận như vậy tôi sẽ thành toàn cho họ chết!”

Ngoài câu này ra còn gửi thêm một bức ảnh.

“A!” Hạ Nghiên Lạc xem bức ảnh, điện thoại trong tay rơi xuống.

Cô chỉ thấy trong phòng đóng chặt, chỉ có một đôi mắt của đàn ông, một con dao được rút ra đâm vào ngực người đàn ông, máu tươi từ vết thương lưu lại vô cùng lạnh lẽo.

Tiểu Văn bên cạnh thấy sắc mặt Hạ Nghiên Lạc biển đổi vội vàng hỏi: “Chị Nghiên Lạc, chị sao vậy?”

Toàn thân Hạ Nghiên Lạc phát run, cô vội vàng nhặt điện thoại lên.

“Chị Nghiên Lạc, không sao chứ? Trên mạng viết gì vậy?” Tiểu Văn căng thẳng hỏi.

Hạ Nghiên Lạc lắc đầu, bước những bước lớn vào phòng làm việc dành riêng cho cô sau đó lại lần nữa mở khóa điện thoại.

Hình ảnh trên màn hình có thể nhìn thấy rõ, cô nắm chặt điện thoại, nước mắt hạt lớn hạt bé lăn xuống, có lo lắng, có phẫn nộ, còn có cả sự tự trách bản thân nữa.

“Anh làm gì bố tôi rồi?” ngón tay cô run rẩy, rất lâu mới viết xong mấy câu.

“Ông ta chết rồi!” Bên kia rất nhanh trả lời lại: “Nếu cô không làm theo những lời tôi nói, thì mẹ cô tại hôn lễ của cô hôm ấy sẽ đồng dạng như vậy nhé!”

Hạ Nghiên Lạc nhất thời sắc mặt trắng bệch!

Rất lâu cô mới dần dần chuyển động đôi mắt nhìn Tiểu Văn luôn luôn đứng ở ngoài cửa kính bèn gọi nhẹ: “Tiểu Văn, sao thế?”

“Chị Nghiên Lạc, sắc mặt của chị không tốt có cần đi bệnh viện kiểm tra không?” Tiểu Văn lo lắng hỏi.

“Chị không sao.” Hạ Nghiên Lạc lắc đầu, ngừng lại hai giây: “Có chuyện gì?”

“Bên phòng thu âm…” Tiểu Văn do dự nói: “Chị Nghiên Lạc, chị bây giờ còn ghi âm được không?”

Hạ Nghiên Lạc xua tay với Tiểu Văn: “Em ra ngoài trước đi.”

Nói xong cô cầm điện thoại gọi cho Hoắc Khải Quân.

Nhưng vừa mới nhập số đã bị cô thoát ra.

Cô bây giờ gọi điện thoại nói không chừng bị người ta giám sát nghe được hoặc bị để ý, cũng không biết xung quanh có người của họ trà trộn vào không, cô muốn nói gì vẫn là để về nhà.

Hơn nữa, hôm nay tốt nhất là vờ trấn tĩnh, mặc dù cô cơ bản không trấn tĩnh được!

Không dễ dàng gì mới nỗ lực điều chỉnh cảm xúc, Hạ Nghiên Lạc hết lần này đến lần khác tự nói với bản thân, bức ảnh này có thể điều tra được, Hoắc Khải Quân và Thời Khâm Tín đều nói quân cờ trong tay họ nên họ sẽ không động thủ, vì vậy cô không được tự làm loạn chính mình.

Hôm nay Hạ Nghiên Lạc vẫn như cũ hoàn thành ghi âm rồi mới về nhà.

Vết thương của Hoắc Khải Quân đỡ hơn nhiều rồi, mặc dù vẫn không thể vận động, có điều trong nhà đi lại cũng không có vấn đề gì.

Lúc Hạ Nghiên Lạc về đến nhà, anh đang trong phòng Hoắc Thần Hy dạy thằng bé tiếng Anh.

Nhìn hình ảnh ấm áp của hai cha con Hạ Nghiên Lạc cảm thấy trong lòng yên tĩnh hơn chút nhiều rồi.

Đến tối Hoắc Thần Hy ngủ rồi thì tâm trạng căng thẳng của cả một ngày của Hạ Nghiên Lạc cuối cùng cũng không khống chế được.

Cô vừa đi vào thư phòng của Hoắc Khải Quân đã lập tức rơi nước mắt.

“Bảo Bảo sao thế?” Hoắc Khải Quân thấy biểu cảm của cô không đúng vội vàng đứng dậy, nắm lấy tay cô.

“Khải Quân, em không biết bố em có phải bị họ hại chết rồi không?” Hạ Nghiên Lạc nói xong bèn đưa điện thoại cho anh.

Hoắc Khải Quân xem một lát mặt tức thì biến sắc, mặc dù trong lòng anh cũng hơi lo lắng nhưng vẫn ôm chặt Hạ Nghiên Lạc nói: “Lạc Lạc, em đừng sợ, anh lập tức tìm người phân tích ảnh!”

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.