Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vấn đề then chốt là một ngày làm mấy lần

Phiên bản Dịch · 2369 chữ

Nhan Mộ Cẩn rất muốn tìm hiểu nhưng lại cảm thấy nếu bản thân chủ động mở miệng thì ngại lắm, nhưng không nói thì lại muốn xem.

Thời Khâm Tín thấy biểu cảm của cô không đúng bèn nói: “Tiểu Mộ Cẩn, em đang nghĩ gì vậy?”

“Em đang nghĩ vừa nãy không công bằng.” Nhan Mộ Cẩn nói xong trong đầu có chút phiền não, anh có khi nào cười cô không?

“Sao lại không công bằng?” Thời Khâm Tín hỏi.

“Em không biết anh dùng cái gì chọc vào em…” Nhan Mộ Cẩn giống như học sinh tiểu học trộm là chuyện xấu: “Cái kia của anh tại sao lại cứng vậy, bên trong có giấu gì không?”

Nói xong cô đã không dám lại nhìn vào mắt Thời Khâm Tín nữa rồi.

Anh nhất thời tỉnh ngộ, cười ý vị nhìn cô: “Muốn nhìn không?”

Ánh mắt cô đột nhiên hốt hoảng, nhưng vẫn gật đầu.

Cô không biết là dáng vẻ cô lúc này là mê hoặc nhất sao?

Cho nên chỗ đó của Thời Khâm Tín sớm đã cứng lại rồi.

“Sao lại lớn như vậy?” Nhan Mộ Cẩn nhìn một chút rồi lập tức chuyển hướng nhìn mở to mắt bò sang một đầu giường khác không dám xem nữa.

Thời Khâm Tín từ phía sau thúc vào người cô: “To như vậy mới thỏa mãn em!”

Da của cô trơn bóng mềm mại đang khiêu chiến ý chí và cảm quan của anh, Thời Khâm Tín mặc dù rất muốn nhưng lại nghĩ đến hôm nay là lần đầu tiên của Nhan Mộ Cẩn. Nơi đó nói không chừng đã bị thương rồi cho nên quyết định bỏ qua cho cô.

Anh ôm cô nói: “Ngoan, ngủ thôi!”

Nhan Mộ Cẩn cảm giác được Thời Khâm Tín nhìn chỗ đó của mình vậy là cô vội quay lưng lại.

“Động đậy nữa anh không đảm bảo sẽ không làm gì em đâu.” Thời Khâm Tín nói bên tai cô.

Cô lập tức ngoan ngoãn, nhớ đến cái gì đó bèn yếu ớt hỏi: “Vậy sáng mai mấy lần?”

Thời Khâm Tín bất giác bật cười: “Em muốn mấy lần?” thực ra anh cũng nghĩ vừa mới bắt đầu cái gì cũng phải từ từ mới được.

“Anh Khâm Tín một lần được không?” Nhan Mộ Cẩn nghĩ nếu anh muốn ba lần cô nói một lần có thể anh sẽ giảm xuống một bậc, cuối cùng chốt hạ là hai lần.

Không ngờ Thời Khâm Tín vậy mà lại đồng ý: “Được, một lần thì một lần.”

Nhan Mộ Cẩn chớp chớp mắt, anh vừa mới nói được sao?

Nào biết lại nghe Thời Khâm Tín nói bên tai cô: “Vốn dĩ muốn nói em hôm nay mệt rồi ngày mai cho em nghỉ nhưng nếu vợ đã muốn như vậy chông sao lại không hiểu đạo lý thỏa mãn em chứ?”

Nhan Mộ Cẩn: “....”

Ngày hôm sau Thởi Khâm Tín quả nhiên chỉ vận động một lần, nhưng so với hôm qua thời dài hơn nhiều.

Mà hôn nay Hoắc Khải Quân cũng xuất viện.

Còn rất nhiều chuyện cần anh xử lý, mặc dù vết thương vẫn chưa cắt chỉ nhưng về nhà nghỉ ngơi cũng được. Mà trong nhà cũng có bác sĩ gia đình, việc cắt chỉ họ cũng có thể làm được.

Hạ Nghiên Lạc vì trước đó luôn ở bệnh viện chăm sóc anh cho lên cũng lỡ mất thời gian thu âm. Hoắc Khải Quân xuất viện cô cũng không thể không đến giải trí Hoắc thị tham gia ghi âm cho ablum.

Bận rộn hoàn thành xong công việc cũng đã hơn 6 giờ chiều rồi. Khi cô xuống tầng lại gặp Khê Xuyên trong thang máy, cậu ta nhìn cô mỉm cười: “Nghiên Lạc, mấy ngày này không gặp chị!”

Cô nói: “Trước đó hơi cảm cúm cho nên hôm nay mới nhanh chóng để bổ sung đây.”

Cậu ta gật đầu: “Đúng rồi, giải trí Kiều thị vừa đầu tư một bộ phim điện ảnh, nghe nói cải biên từ tiểu thuyết của tác giả nổi tiếng Tây Hoa đó.”

Hạ Nghiên Lạc đã nghe nói đến cái tên Tây Hoa, dường như tiểu thuyết của Tây Hoa thì kết quả phòng vé cũng không phải tồi.

“Diễn viên chính là ai? Đã công bố chưa?” Hạ Nghiên Lạc hỏi.

“Tạm thời chưa nói đến.” Khê Xuyên nói: “Trang chủ của họ cũng đã bắt đầu khởi động rồi, nghe nói gần đây đang lựa chọn nhân vật.”

Hạ Nghiên Lạc gật đầu, hôm qua cô trong phòng bệnh có nghe Bác Ngự Thần nói giải trí Hoắc thị cùng đang dự định đầu tư một bộ phim, mấy ngày trước đã chọn được kịch bản rồi, dường như cũng có suy nghĩ đến Tây Hoa.

“Không biết tại sao Giản Vũ San gần đây đột nhiên lại xuất hiện.” Khê Xuyên nói: “Em đang nghĩ Kiều Dịch Dương có phải vẫn sủng cô ta không?”

“Hả?” Hạ Nghiên Lạc theo bản năng phủ nhận: “Sao có thể?”

Kiều Dịch Dương sao có thể bằng lòng sủng người phụ nữ kia? Hạ Nghiên Lạc không phải là đối với bản thân quá tự tin mà vì cô cảm giác Kiều Dịch Dương sẽ không chịu được lúc đầu bị người ta làm trò. Huống hồ nhân phẩm của Giản Vũ San…

“Không biết, chỉ là nghe người ta truyền vậy.” Khê Xuyên cười lắc đầu: “Có điều bất luận là ai đối với cũng ta cũng không liên quan gì! Dù sao mục tiêu trước mắt của chúng ta là đánh vào thị trường âm nhạc, cho nên cũng không tranh cướp gì đối với bộ phim đó của bọn họ.”

“Ừ.” Hạ Nghiên Lạc nghĩ đến lời Bác Ngự Thần nói bèn bổ sung thêm: “Có điều điện ảnh sau này chúng nhất sẽ tham gia, dù sao Hoắc thị cũng không thiếu tiền đầu tư.”

“Ha ha, em sao lại quên chị bây giờ là bà chủ rồi!” Khê Xuyên nói xong còn nhìn Hạ Nghiên Lạc vờ kính lễ: “Sau này còn mong bà chủ Hạ quan tâm nhiều hơn!”

Hai người nói nói cười cười cùng đã đi ra ngoài công ty.

Chung cư của Khê Xuyên cách đây không xa, cậu ta đi bộ về còn Hạ Nghiên Lạc đã có tài xế đến đón.

Đang đi về phía xe Hạ Nghiên Lạc xoay đầu đã trông thấy hai người đối diện từ trong trung tâm thương mại đi ra.

Quả nhiên là Kiều Dịch Dương và Giản Vũ San.

Bước chân của cô dừng lại, trong lòng hơi kinh ngạc.

Quả nhiên Khê Xuyên bên cạnh cũng không đi nữa mà nhìn sang đó, nhất thời cảm thán: “Nghiên Lạc, chị xem, họ thật sự làm hòa rồi!”

Mà lúc này hai người Giản Vũ San theo hướng chỉ bên đó cũng băng qua đường cái đi về phía bên này.

Dường như họ cũng không ngờ sẽ gặp Hạ Nghiên Lạc ở đây nên nhất thời cũng ngẩn ra.

Đồng tử mắt của Kiều Dịch Dương đã khóa lên người Hạ Nghiên Lạc, đáy mắt đều là những cảm xúc phức tạp.

Giản Vũ San lập tức kéo lấy cánh tay anh ta sau đó cười nói: “Dịch Dương, Nghiên Lạc ở bên đó có cần chào hỏi không?”

Kiều Dịch Dương dường như không nghe thấy lời của cô ta, cứ trầm mặc nhìn Hạ Nghiên Lạc.

Lúc này vệ sĩ của Hạ Nghiên lạc đã đi đến nói: “Phu nhân, bên ngoài lạnh chúng ta vào trong xe thôi.”

Hạ Nghiên Lạc gật đầu nhìn vệ sĩ nói: “Tôi và họ nói mấy câu đã.”

Nói xong cô hướng về phía Giản Vũ San: “San San sao vậy? Lần trước đẻ non cơ thể đã khỏe hơn chưa?”

Nghe đến đây sắc mặt Giản Vũ San tức thì đen lại, nhưng cô ta vẫn cố gắng nén nhịn nói: “Cám ơn Nghiên Lạc quan tâm, tôi đã không sao rồi. Hơn nữa tôi bây giờ đang điều dưỡng cùng Dịch Dương thương lượng chuyện kết hôn. Mặc dù mất con cũng rất buồn nhưng chúng tôi sớm sẽ có thôi.”

“Dự định kết hôn?” Hạ Nghiên Lạc mỉm cười: “Chúc mừng, chúc mừng.”

“Cám ơn!” Giản Vũ San cảm thấy Kiều Dịch Dương muốn rút cánh tay ra vậy là cô ta ôm càng chặt hơn.

“Nghiên Lạc.” Kiều Dịch Dương luôn luôn trầm mặc thấy Hạ Nghiên Lạc muốn đi không nén được mà gọi tên cô.

Cô ngẩng đầu lên: “Ừ, còn cả anh Kiều nữa, chúc mừng anh và San San!”

Đáy mắt Kiều Dịch Dương có cảm xúc đau khổ lẫn lộn nhưng cuối cùng anh ta vẫn gật đầu nói: “Cám ơn!”

Nói xong anh ta lại hỏi cô: “Hoắc Khải Quân đối với em có tốt không? Em gần đây sống như thế nào?”

“Anh ấy đối với tôi rất tốt.” Hạ Nghiên Lạc nói: “Nói cho cùng tôi cũng phải cảm ơn vợ chưa cưới của anh năm đó tác thành cho chúng tôi!”

Biểu tình của Kiều Dịch Dương đột nhiên cứng lại, cánh môi hơi động cuối cùng vẫn là không nói được lời nào.

Anh ta nhìn Hạ Nghiên Lạc đi xa trong lòng dường như càng đau đơn hơn.

Nghiên Lạc, không phải em cho rằng anh hận cô ta như vậy nhưng sao lại ở cùng cô ta sao? Anh ở cùng cô ta chỉ vì…

Khi Hạ Nghiên Lạc lên xe trong lòng đột nhiên có chút phẫn nộ.

Chính xác cô không thích Kiều Dịch Dương nữa rồi, cũng sớm buông bỏ tình cảm năm đó. Nhưng nếu như ban đầu Kiều Dịch Dương bị Giản Vũ San thiết kế mới bỏ rơi cô, cô còn bị Giản Vũ San ám toán bị người lạ cưỡng bức. Chuyện như vậy mà Kiều Dịch Dương không để ý gì sao?

Đây không phải vấn đề tình yêu mà là vấn đề nguyên tắc cơ bản và giá trị quan. Hành vi này chỉ có thể nói lúc cô còn là thiếu nữ thích nhầm người, nhìn nhầm người!

Cho nên Hạ Nghiên Lạc lúc về đến nhà trong lòng đều không thoải mái. Bởi vì bản thân không biết nhìn người, vì bản thân năm đó trao nhầm tình cảm mà thấy hối hận.

Mà lúc này Hoắc Thần Hy đã chạy trước một bước vào nhà, nhìn Hoắc Khải Quân liền lập tức lao đến: “Bố!”

Chỉ là nó cố ý tránh xa vết thương của Hoắc Khải Quân cho nên chỉ chạy đến trước mặt anh cùng không leo lên người anh.”

Hoắc Khải Quân đưa tay ra vuốt tóc Hoắc Thần Hy: “Hôm nay không cùng cô xinh đẹp ăn tối sao?”

“Nghe cô nói bố hôm nay xuất viện cho nên con và cô xinh đẹp xin nghỉ về nhà cùng bố ăn cơm!” Hoắc Thần Hy lướt đến: “Bố, vết thương của bố khỏi chưa?”

Hoắc Khải Quân nhìn con trai ngoan ngoãn hiểu chuyện khóe môi cong lên nụ cười: “Ừ, đỡ nhiều rồi, tĩnh dưỡng mấy ngày rồi cắt chỉ là không sao hết.”

Hai bố con đang nói chuyện thì trông thấy Hạ Nghiên Lạc đi vào.

“Mẹ, con hôm nay thi được 100 điểm!” Hoắc Thần Hy kích động lấy vở ra.

“Thần Hy thật thông minh!” Hạ Nghiên Lạc khen ngợi, nói xong cô cầm vở đưa cho Hoắc Khải Quân: “Mỗi lần thi đều là phụ huynh ký tên vào vở của con, Khải Quân lần này anh ký đi.”

Trong lòng Hoắc Khải Quân kích động, cầm bút lên nhưng rồng bay phượng múa ký tên mình lên đó, lúc này trong lòng anh tràn đầy cảm giác hạnh phúc.

Mọi người cùng ăn cơm rồi Hoắc Khải Quân đi vào thư phòng, bởi vì công việc mấy ngày này bị dồn ứ lại chưa xử lý nên anh phải hoàn thành, còn Hạ Nghiên Lạc cũng đi về phòng nghiên cứu lời bài hát.

Nghiên cứu ca khúc xong cô lại nhớ đến chuyện lúc chiều tối hôm nay, nhất thời có chút không vui.

Lúc này Hoắc Khải Quân đi vào phòng ngủ thấy Hạ Nghiên Lạc đang chau mày.

Anh đi đến ôm lấy cô: “Sao lại chau mày thế kia, ai chọc Bảo Bảo nhà anh không vui à?”

Hạ Nghiên Lạc cắn môi nói với anh: “Có chuyện khiến em tức giận!”

Hoắc Khải Quân liền nghiêm túc trở lại: “Có chuyện gì nói chồng nghe?”

“Em hôm nay gặp Kiều Dịch Dương và Giản Vũ San.” Hạ Nghiên Lạc tức giận không thôi: “Họ thế mà lại ở cùng nhau.”

Hoắc Khải Quân nghe đến đây đầu mày nhăn lại, cô vợ nhỏ của anh bất mãn khi hai người họ ở cạnh nhau sao, lẽ nào cô ấy đối với Kiều Dịch Dương là lưu luyến không quên?

Lạc Lạc Bảo Bảo của không sai, sai chắc chắn là Kiều Dịch Dương, bên cạnh rõ ràng có phụ nữ mà còn dám câu dẫn vợ của anh, đào vách tường nhà anh?

Hạ Nghiên Lạc lại không ý thức được tâm tư đang ngả nghiêng của Hoắc Khải Quân, tiếp tục nói: “Khải Quân anh nói xem, Giản Vũ San lúc đầu lừa Kiều Dịch Dương nói cô ta là bạn gái của anh ta, còn đối phó với em, Kiều Dịch Dương đó có bệnh à? Sao lại có thể cùng cô ta ở cùng một chỗ? Thật sự làm em tức chết mà.”

“Lạc Lạc…” Hoắc Khải Quân nghe đến đây trong lòng đã muốn tiêu diệt Kiều gia và Kiều Dịch Dương rồi, anh chớp chớp mắt sát khí đằng đằng nói: “Nếu giận vậy anh giết chết anh ta nhé!”

Lời tác giả:

Hôm nay Tiểu Bạch Thỏ chủ động đề xuất sáng một lần có phải là rất ngoan không?

Quân ca ghen rồi, Kiều Dịch Dương liệu ở nhà có hắt hơi không?

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 84

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.