Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đem sự tin tưởng của em giao hết cho anh

Phiên bản Dịch · 2371 chữ

Tối hôm đó Hạ Nghiên Lạc và Hoắc Khải Quân về đến nhà thì Hoắc Thần Hy đã ngủ rồi.

Hạ Nghiên Lạc kiểm tra một lần đồ trong cặp sách của con xem đã đầy đủ chưa. Lúc đi qua thư phòng thấy Hoắc Khải Quân đang nghe điện thoại.

Cửa thư phòng khép một nửa cho nên cô nghe thấy câu được câu mất. Hình như Hoắc Khải Quân đang nói chuyện với bố của anh ấy.

Bước chân cô dừng lại hai giây, cảm giác nghe lén là không đúng nên muốn rời đi. Nhưng khi nghe Hoắc Khải Quân nói đến mình cô hơi giật mình, đáy lòng tụ lại một cảm xúc căng thẳng.

Nhưng lời phía sau hầu như đều là bố của Hoắc Khải Quân nói với anh ấy, Hạ Nghiên Lạc ngừng lại mấy giây sau đó quay về phòng ngủ.

Cô cầm điện thoại bắt đầu lướt weibo.

Quả nhiên top tìm kiếm hot số 3 liên quan đến những bàn luận về cô, về tin cô đã lâu không xuất hiện.

Hạ Nghiên Lạc vào trang weibo cá nhân ‘Lạc Tuyết’. Lúc này cô phát hiện fan của mình không biết từ lúc nào đã nhiều thêm hơn hai triệu rồi.

Tin cuối cùng cô đăng lên weibo comment và share cũng đã vượt quá mấy chục nghìn rồi, một nửa là mắng chửi một nửa là ủng hộ.

Cô tìm kiếm tên của mình, các loại bình luận trên đó hoàn thành không giống nhau.

Rất nhiều người nói cuộc sống cá nhân của cô hỗn loạn, cũng có rất nhiều người lại nói cô xinh đẹp là được rồi, ngôi sao không cần phải quản nhiều như vậy.

Tâm tình cô khôi phục lại bèn cất điện thoại đi vào nhà tắm chuẩn bị tắm.

Mà lúc này Hoắc Khải Quân vẫn đang tiếp tục cuộc nói chuyện điện thoại.

Anh đứng trước cửa kính nghiêm túc nói chuyện với bố: “Bố, con từ bảy năm trước sớm đã quyết định rồi, con sẽ cưới cô ấy.”

Hoắc Chiến Nghị nói: “Đây cuộc đời con bố không phản đối cũng không ủng hộ. Nhưng bố muốn nhắc nhở con một chút, việc của Hạ gia tương đối phức tạp, có thể năm đó bị người ta để ý. Con cưới con bé thì phải có trách nhiệm điều tra về Hạ gia có phải bị người ta hãm hại hay không, con đã nghĩ đến chuyện này chưa?”

Đáy mắt Hoắc Khải Quân rất tự tin: “Con nghĩ kỹ rồi, mà con cũng tin không có cách gì là không giải quyết được. Con đã cưới cô ấy thì sẽ chịu trách nhiệm đến cùng!”

“Được!” Hoắc Chiến Nghị nói: “Nếu đã quyết định như vậy thì cả nhà sẽ ủng hộ con. Bố và mẹ cùng ông bà tuần sau về nước, vừa hay bố cũng muốn gặp con bé và Hy Hy!”

“Bố, con thích thì mọi người nhất định cũng thích!” Hoắc Khải Quân nói.

“Chúng ta tin vào con mắt nhìn người của con!” Hoắc Chiến Nghị nói: “Hơn nữa còn có cháu trai của ta thì không thể để nó lưu lạc đầu đường xó chợ được, ông nội con còn cho nó một khoản tiền, cũng không ít hơn so với con lúc nhỏ đâu.”

“Vậy con thay thằng chắt này cám ơn ông!” Hoắc Khải Quân nói.

“Có điều chuyện chúng ta về nước trước hết đừng nói với Hạ Nghiên Lạc.” Hoắc Chiến Nghị nói: “Đợi chúng ta về nhà cũ, con sắp xếp thời gian đưa con bé đến gặp chúng ta.”

“Vâng.” Hoắc Khải Quân nghĩ gì đó vội nói: “Bố, bố nhớ đem sổ hộ khẩu đến nhé!”

“Yên tâm, chúng ta so với con còn hy vọng Hy Hy đổi thành họ Hoắc hơn!” Hoắc Chiến Nghị gác điện thoại.

Hoắc Khải Quân tắt điện thoại xong trong lòng rất vui.

Anh biết chỉ cần anh nhận định đó là vợ anh mọi người trong nhà đều ủng hộ! Huống hồ Lạc Lạc Bảo Bảo của anh sáu năm trước đã sinh cho anh một đứa con trai thông minh!

Anh cong môi đi về phòng ngủ.

Mà lúc này Hạ Nghiên Lạc vẫn đang tắm. Hoắc Khải Quân đi đến cửa nghe thấy tiếng nước chảy cảm giác tim mình lại bắt đầu đập loạn rồi.

Anh biết hôm nay lúc ở phòng thay đồ cô đã rất mệt rồi nhưng không biết tại sao nhìn thấy cô anh hận hai người không thể dính chặt lấy nhau hơn.

Hoắc Khải Quân hít sâu mấy hơi nỗ lực kìm nén dục vọng trong đầu trong lòng nghĩ bọn họ vẫn chưa lấy giấy chứng nhận kết hôn không thể dọa cô sợ hãi được.

Nếu cô cảm giác anh như sói đói không dám cưới anh thì biết làm thế nào?

Cho nên lúc Hạ Nghiên Lạc từ phòng tắm đi ra Hoắc Khải Quân dáng vẻ như một chính nhân quân tử.

Anh đang ngồi trên sô pha xem tư liệu, thần sắc nghiêm túc, rất chuyên chú.

Hạ Nghiên Lạc vừa lau tóc vừa ngồi xuống chuẩn bị xem ti vi.

Nhưng khi cô vừa mới ngồi xuống Hoắc Khải Quân đã đi qua.

“Lạc Lạc, anh giúp em sấy tóc!” Hoắc Khải Quân nhận khăn giúp Hạ Nghiên Lạc lau hết nước, để cô ngồi trước bàn trang điểm.

Nhìn cô gái nhỏ bé trong gương Hoắc Khải Quân cảm giác trên dưới người là nhịp động vui vẻ.

Không bao lâu nữa anh sẽ biến cô thành người bạn đời hợp pháp của mình!

Chỉ là Hạ Nghiên Lạc lúc này lại nghĩ đến một chuyện khác.

Cuộc điện thoại vừa nãy bố anh gọi đến không biết nói gì? Tại sao bây giờ anh không nhắc đến dù chỉ một chữ?

“Lạc Lạc, em sao lại không vui?” Hoắc Khải Quân thấy tâm trạng Hạ Nghiên Lạc không đúng bất giác hỏi.

Hạ Nghiên Lạc nhìn tóc sấy cũng gần xong rồi ám thị Hoắc Khải Quân không sấy nữa sau đó quay đầu nhìn anh: “Khải Quân, em có chuyện muốn nói với anh.”

Hoắc Khải Quân thấy cô nghiêm túc vậy là cũng đặt máy sấy tóc xuống kéo Hạ Nghiên Lạc lên ôm eo cô nói: “Được, Lạc Lạc em nói đi.”

Hạ Nghiên Lạc nhìn vào mắt anh: “Em xem trên mạng có rất nhiều tin xấu về mình. Trước đây anh từ nó để anh nên em tin anh sẽ xử lý được vì vậy em mới thuyết phục bản thân không sợ hãi trước các lời chỉ trích trước kia, không sợ hãi trước công chúng. Nhưng anh không được để em thất vọng, nếu em thất vọng sau này bản thân sẽ không dám tin tưởng ai nữa”

Hoắc Khải Quân nhìn vào đáy mắt căng thẳng của cô trong lòng chua xót. Anh ôm cô nghiêm túc nói: “Lạc Lạc, anh nói được thì làm được. Em cho anh 10 năm, sau 10 năm anh đảm bảo sẽ không có bất kỳ ai lại hủy diệt em như chuyện năm đó nữa, hơn nữa mãi mãi sẽ không lặp lại nữa!”

“Thật sao?” Hạ Nghiên Lạc nhìn vào đáy mắt tự tin của Hoắc Khải Quân chỉ cảm thấy đây là lời thừa nhận trực tiếp mà cô đang đợi.

Anh gật đầu: “Anh nói được ắt sẽ làm được!”

Cô nghe những lời chân thành đó của anh không biết tại sao hoàn toàn tin tưởng anh.

Cô gật đầu: “Được, vậy em tin anh.”

Chỉ cần anh có thể làm được, tương lai cô thật sự có thể học được cách tin tưởng hoàn toàn vào một người, tin tưởng anh.

“Lạc Lạc, có điều thời gian này sẽ có rất nhiều tin xấu nên em cứ mặc kệ nói đi.” Hoắc Khải Quân dặn dò: “Không cần xem weibo trên điện thoại, không cần nghe bất kỳ ai nói với em những câu khó nghe. Chỉ cần đem sự tin tưởng của em hoàn toàn giao cho anh là được, cho anh 10 ngày tin tưởng nhé.”

Hạ Nghiên Lạc gật đầu: “Vâng.”

Dù sao trải qua quá nhiều chuyện, cô dường như cũng không sợ mất đi cái gì rồi. Huống hồ anh thừa nhận cho cô tương lai tươi đẹp cô cũng muốn có một cơ hội buông tay một lần.

Hoắc Khải Quân nhìn ánh sáng đáy mắt Hạ Nghiên Lạc chỉ cảm thấy đôi mắt của cô giống như có từ tính khiến anh bị hút vào trong đó, ngay cả một giây cũng không nỡ rời xa.

Anh cúi đầu hôn mắt cô: “Tiểu Bảo Bảo, anh rất thích em!”

Nụ hôn nóng bỏng rơi trên mắt, mũi, má, cánh môi, dường như mỗi lúc Hoắc Khải Quân di chuyển anh đột nhiên nhớ tới quyết tâm dưới phòng khách vừa rồi.

Anh không phải đã nghĩ qua không được dọa cô sao, nhưng anh thật sự không biết làm thế nào với cô?

Dưới sự hoảng hốt Hạ Nghiên Lạc đột nhiên ư một tiếng, Hoắc Khải Quân nhẹ nhàng buông cô ra cúi đầu hỏi cô: “Bảo Bối, sao thế?”

Cô cắn môi: “Vừa rồi chạm vào sau eo.”

“Chỗ nào?” Hoắc Khải Quân hỏi: “Để chồng xem!”

Nói xong anh bế Hạ Nghiên Lạc lên đặt cô xuống giường.

Sau eo của cô hơi đỏ một tý chắc không sao, Hoắc Khải Quân cúi đầu hôn lên chỗ đó: “Còn đau không?”

Cô lắc đầu.

Anh lại bị làn da của cô hấp dẫn rồi, thoắt cái cả người đều không sao bình tĩnh được.

Vậy là những suy nghĩ trước đó sớm đã bay mất rồi, Hoắc Khải Quân men theo eo Hạ Nghiên Lạc, một đường hôn xuống phía dưới.

“A, anh sao lại hôn em…” giọng nói của cô mang theo độ run nhẹ.

Cái hông nhỏ của cô quá đáng yêu, anh thật sự không nhẫn nhịn được rồi! Cổ họng Hoắc Khải Quân lại nóng lên, phát hiện dục vọng càng lúc càng cao, vậy là anh trực tiếp ôm lấy Hạ Nghiên Lạc từ phía sau bắt đầu hôn điên cuồng.

Vậy là tất cả kháng cự của cô đều bị thu hồi lại, anh lại được như ý ăn no thêm một bữa nữa.

Lúc kết thúc cô nằm ổ trong lòng anh giọng nói yếu ớt nghe như con dê nhỏ bị ăn sạch sẽ vậy: “Em sao lại cảm giác anh có chút dọa người nhỉ?”

Ý đồ đen tối của Hoắc Khải Quân bị dọa bay mất một nửa: “Bảo Bảo, anh nào có dọa ai?”

Hạ Nghiên Lạc chau mày: “Em tối qua nằm mơ, mơ thấy sói…”

Tâm can Hoắc Khải Quân hơi run, trời ơi sau này phải cẩn thận tý, nếu không đến cục dân chính vợ hối hận thì biết làm sao?

Đương nhiên đợi sau khi lừa được giấy chứng nhận kết hôn, móng vuốt của sói lộ ra cũng không sao!

“Bảo Bảo, anh và em giống nhau đều là dê.” Hoắc Khải Quân cúi đầu hôn lên tóc Hạ Nghiên Lạc: “Anh chỉ là cừu đội da sói mà thô, em tin anh đi.”

Chỉ là bên tai đã truyền đến tiếng thở đều đều, quả nhiên cô gái nhỏ của anh đã ngủ rồi.

Hoắc Khải Quân mê luyến nhìn lông mày của Hoắc Khải Quân, thấp giọng nói: “Bất luận nah là dê hay sói đều sẽ yêu em cả đời!”

Lại nói sau khi buổi trình diễn thời trang kết thúc, Giản Vũ San ngó tứ phía tìm Kiều Dịch Dương mới phát hiện anh đã đi từ lúc nào rồi.

Trong lòng cô càng càng thất vọng lại càng buồn, mà sau ngày hôm nay khi nhìn thấy mấy ông chủ lớn trong ngành thiết kế thời trang tất cả đều không nhìn thấy ám hiệu của cô ta. Vậy là tâm trạng của cô ta càng khó chịu triệt để.

Giản Vũ San lái xe về nhà. Bà Giản nhìn thấy cô ta, sắc mặt cũng khó coi bèn hỏi: “San San, mẹ thấy con tiện nhân Hạ Nghiên Lạc xuất hiện rồi! Lần trước mẹ nói với con thế nào? Bảo con nhẫn nhịn, con ngược lại lại đến Hạ gia nhìn cô ta bị làm nhục, kết quả ngược lại còn làm mất đi đứa bé, bây giờ ngay cả một cái vương bài cũng không có!”

“Cô sao mà biết được tự nhiên lại có người cứu nó?” Giản Vũ San nói đến tức giận.

“Cô ta như vậy mẹ mà là đàn ông mẹ cũng muốn cứu!” Bà Giản chỉ vào trán Giản Vũ San nói: “Cho cho mẹ chút chí khí đi, đừng giống như một con chó thất bại nữa! Giải trí Hoắc thị không phải muốn nâng nó lên sao? Vậy con đem hết những chuyện năm đó của nó tuồn hết ra ngoài đi! Bao gồm cả những hình ảnh cuộc sống riêng tư của nó trước kia! Nếu chỉ trích trước đó không đủ thì dùng nhiều thủy quân mắng chửi! Tốt nhất là để nó đi đến đâu cũng bị người người mắng chửi!”

“Mẹ, đám thanh niên ru rú trong nhà đó nhìn thấy con hồ ly tinh xinh đẹp như nó chắc vẫn thích nó!” Giản Vũ San không chắc nói.

“Ngu ngốc, có biết tâm lý của mọi người không?” Bà Giản hận luyện sắt không thành thép nói: “Nếu như chỉ trích chiếm hẳn 50% con cảm thấy đám thanh niên đó có dám công khai đứng về phía nó không? Cái chúng ta muốn chỉ là chỉ trích! Mẹ tin Hoắc Khải Quân cũng không ngốc như vậy mà còn tiếp tục đi bảo vệ tiếng xấu cho người phụ nữ ấy!”

“Mẹ, con hiểu rồi!” mắt Giản Vũ San sáng lên.

- Like và Bình luận để mình có động lực lên chương nào!

- Đẩy Kim Phiếu hoặc Donate mình sẽ bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 136

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.