Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dương Danh

Tiểu thuyết gốc · 1156 chữ

Khi Hắn Giơ Chân Lên Muốn Giẫm Mạnh Lên Tay Của Lữ Đại Cầu Thì Vương Nguyên Ở Dưới Vừa Chạy Đến Nhảy Lên Lôi Đài Cản Lại Hô:

-Ngươi Không Phải Muốn Khiêu Chiến Ta Nữa Sao,Chỉ Bắt Nạt Một Người Không Có Cảnh Giới Tính Là Gì!

-Khà Khà Bàn Tử Ngươi Xem Vương Thiên Đã Đến Rồi Này,Ta Nghĩ Hắn Sẽ Co Đầu Rụt Cổ Ở Nơi Nào Đó Chứ,Hắn Cũng Trượng Nghĩa Với Ngươi Lắm Đấy Nhỉ!

Lương Thiên Long Nhếch Miệng Mỉa Mai Với Lữ Đại Cầu.

Hắn Quay Đầu Lại Khinh Thường Nói Với Vương Nguyên:

-Ngươi Xem Chỉ Chậm Chút Nữa Thôi Là Cánh Tay Của Huynh Đệ Ngươi Không Còn Nữa Đấy,Ta Thậm Chí Chỉ Nhẹ Nhàng Đánh Mấy Cái Mà Hắn Đã Nằm Xuống Đấy Rồi Hazz!

Vương Nguyên Đứng Đấy Xem Hắn Như Một Kẻ Ngu Đôi Mắt Vương Nguyên Cứ Lập Loè Sáng Tối Khiến Lương Thiên Long Cảm Thấy Rùng Mình Sởn Gai Ốc Hắn Tức Giận Nói:

-Ngươi Nhìn Ta Như Vậy Là Sao Hả!Ta Nói Ngươi Biết Ngươi Chỉ Là Con Kiến Trong Mắt Ta Thôi!

Vương Nguyên Nãy Giờ Đang Đứng Im Bỗng Nói Một Từ Khiến Hắn Khó Hiểu:

-Ngươi Có Mang Theo Đồ Gì Có Giá Trị Không !

-Ngươi Nói Vậy Là Có Ý Gì,Ta Nói Ngươi Biết Ta Đã Đột Phá Đến Luyện Khí Tầng 1 Rồi Đấy,Ngươi Không Phải Là Đối Thủ Của Ta Đâu!

Hắn Hơi Lùi Lại Sau Nói Xong Hắn Liền Sửng Sốt Nghĩ “Đúng Vậy Mình Là Tu Chân Giả Rồi Cần Gì Phải Sợ Hắn Chứ” Sau Đấy Hắn Ưỡn Ngực Bước Tới Miệng Nở Nụ Cười Tươi!

Lúc Này Vương Nguyên Chợt Động Bay Thẳng Đến Một Tay Hắn Giơ Ra Trong Chớp Mắt Lương Thiên Long Chỉ Cảm Thấy Đầu Óc Quay Cuồng,Khi Hắn Nghe Được Tiếng Kêu.

-Lạch Cạnh…Lạch Cạch!

Hắn Liền Chỉ Cảm Thấy Má Phải Của Mình Đầy Đau Đớn Rồi Tiếng Của Những Chiếc Răng Của Hắn Rơi Xuống Vang Lên,Lương Thiên Long Lấy Tay Ôm Má Phải Lỏm Xuống Của Mình Ú Ớ

-Ngươi…Nguôi…Ông Ược Ua Đây!

Vừa Nói Hắn Vừa Lùi Ra Sau Trong Khi Vương Nguyên Đăng Chầm Chậm Bước Đến Trên Mặt Nở Nụ Cười Bỉ Ổi Như Một Tên Tráng Hán Đang Đến Gần Cô Thôn Nữ.

Lương Thiên Long Chỉ Chợt Cảm Thấy Mình Bị Lột Sạch Những Cơn Gió Luồn Qua Khiến Hắn Rùng Mình Nhìn Lại Thì Đồ Và Trang Bị Của Hắn Đã Bị Vương Nguyên Cầm Trên Tay Mỉm Cười Đầy Vẻ Hài Lòng.

Bỗng Vương Nguyên Quay Lại Nhìn Hắn Khiến Cho Hắn Giật Bắn Người Lên Tiếng:

-Ngươi Không Thể Như Vậy Được Hu Hu,Ngươi Đã Lấy Hết Đồ Của Ta Rồi Tha Cho Ta Đi Hu Hu..

Chuyện Xảy Ra Quá Nhanh Người Bên Dưới Lôi Đài Đang Sửng Sốt Chưa Kịp Hiểu Chuyện Gì Đã Xảy Ra Liền Nghe Thấy Lương Thiên Long Đang Khóc Ròng Nói Như Vậy.

Bây Giờ Các Học Viên Nữ Nhìn Thấy Cảnh Này Liền Che Mắt Lại:

-Trời Ta Vừa Thấy Cái Gì Vậy

-Mẹ Ta Nói Nhìn Thấy Vật Kia Sẽ Đau Mắt Cho Xem Hu Hu..

-Thật Là Ác Tâm Tên Vương Nguyên Sao Có Thể Làm Như Vậy Chứ…

-Đồ Vương Vô Sỉ Ác Ma…

-Vương Nguyên Ngươi Là Bại Hoại Của Học Viện…

-Giảng Sư Đâu Mau Bắt Tên Vương Ác Ma Kia Đi..Hu Hu

Còn Các Học Viên Nam Thì Ngó Ngó Phía Dưới Của Lương Thiên Long Sau Đó Nhìn Xuống Phía Dưới Của Mình

-Vương Nguyên Ngươi Sẽ Bị Trời Phạt..

-Hửm Sao Của Lương Thiên Long Lại Nhỏ Hơn Ta Nhỉ..

-Đúng Rồi Của Hắn Nhỏ Quá Khà Khà

-Mông Hắn Thật Trắng Hiu Hiu…

Mấy Tên Đang Đứng Cạnh Tên Này Liền Giật Mình Tránh Xa Hắn Ra Nhìn Lại Với Ánh Mắt Kinh Dị…

Lúc Này Trên Đài Vương Nguyên Mặc Kệ Mọi Người Đang Chửi Rủa Hắn,Đi Tới Gần Lương Thiên Long Mở Miệng Than Thở:

-Chậc Chậc Ta Nói Lão Đệ,Sao Của Ngươi Lại Nhỏ Như Vậy Sau Này Làm Sao Sống!

Lương Thiên Long Tức Giận Mắng:

-Vương Nguyên Ngươi Là Đồ Ác Ma,Ngươi Vô Sỉ,Sao Ngươi Lại Sỉ Nhục Ta Như Vậy Chứ Hu Hu Ta Muốn Về Nhà..!

Vương Nguyên Thấy Hắn Đang Tức Giận Rồi Tiếp Tục Khóc Ngẩn Người Nhìn Hắn:

-Đúng Ta Có Chút Vô Sỉ Nhưng Nó Là Đối Với Ngươi Kẻ Muốn Đánh Gãy Tay Của Huynh Đệ Ta,Ngươi Còn Sỉ Nhục Hắn Nữa Hôm Nay Ta Sẽ Cho Mọi Người Biết Kẻ Nhục Huynh Đệ Ta Sẽ Phải Như Thế Nào!

Nói Xong Hắn Liền Quay Qua Nói Với Người Dưới Lôi Đài:

-Nào Nào Có Ai Muốn Lấy Vị Ngọc Thụ Lâm Phong Ặc,Vị Lương Thiên Long Này Không Hôm Nay Ta Bán Đấu Giá…..

Khi Hắn Nói Xong Thì Lương Thiên Long Đã Ngất Xỉu Rồi Lẩm Bẩm :

-Người Đâu Mà Sức Chịu Đựng Kém Vậy,Thôi Tha Cho Ngươi Lần Này Chứ Mà Có Lần Sau Thì He He He!

Hắn Quay Qua Nói Với Hai Tên Tiểu Đệ Của Lương Thiên Long Nói:

-Các Ngươi Mang Theo Bao Nhiêu Tinh Tệ!

-Hả Ồ Chỉ Chỉ Có 3,000 Tinh Tệ

-Vậy Đưa Đây Và Mang Đại Ca Của Các Ngươi Về Đi…

-Vâng Đây Đây Ạ

Hai Tên Đó Đưa Tinh Tệ Cho Vương Nguyên Xong Liền Tiến Lên Ôm Lương Thiên Long Chạy Một Mạch Còn Quay Đầu Ngoan Thoại :

-Vương Nguyên Ngươi Chờ Lương Gia Trả Thù Đi,Ngày Tốt Lành Của Ngươi Không Được Bao Lâu Nữa Đâu!

Vương Nguyên Nhếch Miệng Khinh Thường “Lương Gia Sao Có Vẻ Sau Này Càng Ngày Càng Hay Rồi Đây”

Hắn Quay Lại Liền Thấy Lữ Đại Cầu Đang Nhìn Mình Chăm Chú Hỏi Với Giọng Không Xác Định :

-Ngươi Là Vương Nguyên Phải Không!

-Tên Lữ Bàn Tử Nhà Ngươi Bị Sao Vậy Là Ta Chứ Là Ai Nữa!

Nghe Vậy Lữ Đại Cầu Liền Cười Lớn:

-Khà Khà Đúng Là Ngươi Rồi Làm Ta Cứ Tưởng Lão Quái Nào Đoạt Xác Ngươi Chứ,Ta Nói Huynh Đệ Sao Ngươi Biến Đổi Nhanh Vậy Chứ Làm Ta Suýt Nữa Thì Không Nhận Ra Luôn Rồi!

Vương Nguyên Nhìn Hắn :

-Có Phải Ca Biến Thành Đẹp Trai Hơn Rồi Không Ha Ha!

-Đúng Là Như Vậy Ngươi Hình Như Biến Đẹp Hơn Rồi Đấy,Mà Khoan!

Nói Đến Đây Lữ Đại Cầu Dùng Mũi Hít Hít Đến Trước Người Vương Nguyên Rồi Giật Mình Kêu Lên:

-Oẹ Ngươi Mấy Ngày Rồi Không Tắm Sao Mùi Hôi Vậy!

Nói Rồi Hắn Đứng Dậy Chạy Thẳng Một Mạch,Vương Nguyên Ngẩn Người Đứng Đó Một Lúc Rồi Ngửi Ngửi “Oẹ Chết Tiệt Quên Mất Lúc Đột Phá Chư Kịp Tắm Rửa”.Sau Đó Hắn Chạy Nhanh Chỉ Nghe Một Tiếng Xèo Về Phía Phòng Trọ.

Bạn đang đọc Nhất Mộng Tu Tiên sáng tác bởi Nguyenvan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguyenvan
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.