Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế Giới Mới

Tiểu thuyết gốc · 1082 chữ

Trong Một Căn Phòng Trọ Nhỏ Thuộc Thành Phố La Xuyên Của Nam Quốc. Vương Nguyên Một Thanh Niên 20 Tuổi,Của Thế Kỷ 21.

Hắn Đang Nằm Mà Chân Tay Xoa Rồi Bóp Lung Tung Giữa Không Trung,Hắn Ta Đang Nằm Mơ Trong Mơ Vương Nguyên Thấy Mình Được Cả Chục Mỹ Nữ Vây Quanh,Hắn Nhìn Mà Nuốt Nước Bọt,Những Mỹ Nữ Toàn Mặc Bikini Hắn Đứng Dậy Nhếch Miệng Cười Đầy Bỉ Ổi Nhào Đến Các Nàng.

Đúng Lúc Hắn Vừa Chạm Tay Tới Một Người Thì Một Cơn Đau Dữ Dội Ở Đầu Truyền Tới Cùng Với Đó Là Một Tiếng Ầm Thật Lớn Hắn Liền Ôm Đầu Rồi Nhìn Kỹ Lại Trước Mặt Mỹ Nữ Đâu Không Thấy Chỉ Thấy Một Cái Tủ Gỗ Cũ Kỹ Theo Năm Tháng.

-Moá Cái Tủ Chết Tiệt.

Chửi Một Tiếng Hắn Liền Đá Vào Cái Tủ Một Cú Thật Mạnh Rầm Rầm Lẫn Theo Với Tiếng Vang Cú Đá Của Hắn Là Tiếng Ngã Của Vương Nguyên Rồi Hắn Ôm Chân Mà Chảy Nước Mắt Nói Với Cái Tủ.

-Tao Kiếp Trước Có Lỗi Với Mày Sao Hịc Sao Giờ Mày Hành Tao Vậy hu hu

Khi Hắn Vừa Nói Xong Câu Đó Như Tỉnh Hồn Hắn Sửng Sốt Nhớ Lại “Ủa Phòng Trọ Mình Trước Giờ Đâu Có Cái Tủ Nào Đâu Nhỉ,Nó Ở Đâu Ra Vậy” Nghĩ Thầm Một Lát Xong Hắn Liền Liếc Nhìn Xung Quanh,Một Khung Cảnh Xa Lạ Đập Vào Mắt Của Vương Nguyên.

-Ta Đang Ở Đâu Thế Này,Chuyện Gì Xảy Ra Với Mình Vậy!

Như Trong Cơn Ác Mộng Tỉnh Lại Vương Nguyên Giật Mình Liền Chạy Lại Trước Gương Soi Mình Thật Kỹ Vào Đó Hắn Giơ Tay Nhấc Chân Xờ Xoạng Thân Thể Không Thấy Thiếu Gì Cả Rồi Nghĩ “Hên Là Thân Thể Hoàn Mỹ Và Gương Mặt Đẹp Của Mình Không Sao Cả”.

Nghĩ Xong hắn Định Thần Lại Quay Qua Nhìn Lại Căn Phòng Vừa Rất Quen Thuộc Vừa Xa lạ Đối Với Hắn,Vương Nguyên Cố Nhớ Lại Thì Thấy Rất Giống Phòng Của Hắn Lại Vừa Không Giống.

-Đây Có Phải Phòng Ta Không Vậy Nhỉ Hay Mình bị Bắt Cóc Chăng,Mà Ai Lại Rãnh Đến Như Vậy Bắt Một Thằng Không Có Tiền Như Ta Đây.

Nói Rồi Hắn Liền Bước Ra Cửa Ngó Ngiêng Một Lúc Thấy Không Vấn Đề Gì Cả Liền Mở Cửa Bước Ra Ngoài.

Bước Ra Hắn Liền Thấy Hoàn Cảnh Chung Quanh Vừa Quen Thuộc Vừa Xa Lạ,Cũng Như Trên Con Đường Hắn Đi Mỗi Ngày Nhưng Lại Có Rất Nhiều Thứ Không Giống Nhau.

Vương Nguyên Liền Nghĩ “Mình Có Lẽ Đang Mơ Tỉnh Dậy Sẽ Về Lại Thôi” Đang Dòng Suy Nghĩ Thì Vương Nguyên Có Cảm Giác Trên Đầu Có Vật Gì Đó,Hắn Ngẩng Đầu Lên Nhìn Thì Ngây Người.

Một Cảnh Tượng Mà Hắn Chỉ Thấy Trong Phim Chưa Bao Giờ Hắn Tin Là Có.

-Ôi Trời Xe Bay……Ặc Có Phải Người Bay Không Vậy ..

-Có Chuyện Gì Với Mình Vậy

Trong Ánh Mắt Toát Lên Đầy Khó Hiểu Của Người Xung Quanh Và Mọi Người Vội Vàng Tránh Xa Hắn Ra Khi, Vương Nguyên Hét Lên Đầy Kinh Hãi Khi Nhìn Thấy Trên Bầu Trời Trên Đó Có Những Chiếc Xe Hơi Phải Nói Có Những Chiếc Xe Bay,Có Cả Những Chiếc Tàu Thuyền Bay Được.

Điều Hắn Kinh Sợ Nhất Là Có Rất Nhiều Người Bay Lượn Trên Không Phía Dưới Chân Của Họ Có Người Đạp Phi Kiếm , Có Người Đạp Trên Cả Những Khẩu Súng Lật Đổ Những Gì Vương Nguyên Có Thể Nghĩ Ra Được.

Vương Nguyên Mặc Kệ Mọi Người Xung Quanh Đang Nhìn Hắn Với Ánh Mắt Đầy kỳ Thị Mà Tiếp Tục Bước Đi Trong Vô Thức.

-Ta Đang Ở Đâu Vậy…

-Ta Là Ai Vậy…

Những Câu Hỏi Liên Tiếp Trong Đầu Của Vương Nguyên Cứ Lặp Đi Lặp Lại Khi Hắn Đang Thẫn Thờ Thì Trong Tai Hắn nghe Được Tiếng Của Một Người Giọng Nói Ấy Rất Quen Thuộc Đối Với Hắn,Đó Giọng Của Đỗ Lão Đầu Bán Đồ Ăn Sáng.

Có Tên Là Đỗ Phi Mọi Người Thường Gọi Là Đỗ Lão Hay Đỗ Lão Đầu, Lão Hay Cho Hắn Ăn Sáng Và Giúp Hắn Khi Hắn Thiếu Và Hắn Cũng Hay Phụ Giúp Lão Bán Đồ Ăn.

-Vương Nguyên Cậu Chưa Đi Học Sao Trễ Rồi Đó.

Hắn Ngớ Người Một Lúc Rồi Mới Hỏi Lại :

-Đi Học Sao Ạ

Đỗ Lão Đầu Cười Khẽ :

-Câu Đi Học Chứ Chả Nhẽ Lão Sao,Mà Cậu Hôm Nay Làm Sao Vậy

Cứ Như Người Mất Hồn Thế.

Vương Nguyên Bỗng Giật Mình Một Cái Vội Vàng Nắm Tay Đỗ Lão

Hỏi Tới Tấp:

-Đỗ Lão Đây Là Ở Đâu,Ngày Tháng Năm Nào Vậy.

Đỗ lão Đầu Bị Vương Nguyên Làm Giật Mình Vội Vàng Sờ Trán Hắn

Nhìn Qua Nhìn Lại Hắn Rồi Hỏi Hắn Với Giọng Đầy Quan Tâm Nói:

-Cậu Không Được Khoẻ Ở Đâu Nói Với Lão,Lão Đi Mua Thuốc Giùm Cho.

Hắn Nhìn Lão Một Lúc Sau Rồi Định Thần Lại Rồi Nói:

-Lão À Cháu Không Sao,Lão Cứ Nói Cho Cháu Biết Đi .

Đỗ Lão Nhìn Hắn Thấy Hắn Không Sao Thì Thở Phào Rồi Cười Khẽ Đáp:

-Ở Đây Là Đại Lục Địa Cầu Chứ Ở Đâu Nữa Cậu,Hôm Nay Là Ngày 15 Tháng 5 Năm

2019 Theo Nam Quốc Lịch,Rồi Cậu Đi Học Đi Chắc Mới Dậy Nên Còn Chưa

Tỉnh Nữa Phải Không.

Vương Nguyên Nhìn Lão Rồi Nhìn Xung Quanh Một Lúc Rồi Thừ Người

Ra Rồi Lẩm Bẩm :

-Nam Quốc Lịch,Địa Cầu Chã Nhẽ Không Gian Song Song,Đúng Rồi

Ta Xuyên Qua Không Gian Song Song Rồi,Sao Lại Là Ta chứ Vậy Vương Nguyên

Thế Giới Này Đâu Rồi Nhỉ!

Đỗ Lão Đầu Thế Hắn Như Vậy Nhưng Không biết Hắn Nói Gì Đó Liền Hỏi

-Cậu Nói Gì Đó Vậy.

Vương Nguyên Ở Trong Suy Nghĩ Bị Tiếng Hỏi Của Đỗ Lão Đưa Về Thực Tại

Nhìn Lão Một Lúc Rồi Cười Khổ Nói::

-Dạ Không Có Gì Đỗ Lão,Thôi Chào Lão Cháu Đi Học Đây Ạ !

Đỗ Lão Cười Cười :

-Ừ Vậy Cậu Đi Đi Không Trễ Học Đấy ,Lão Chuẩn Bị Về Đây.

Vương Nguyên Về Lại Phòng Vội Thay Quần Áo Rồi Chạy Một Mạnh Vừa Chạy

Hắn Vừa Nghĩ “Nếu Đã Là Thế Giới Song Song Thì Trường Học Của Mình Chắc Cũng Ở Đó Nhỉ”.

Bạn đang đọc Nhất Mộng Tu Tiên sáng tác bởi Nguyenvan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguyenvan
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.