Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không hiểu hai chị em nhà nọ !

Tiểu thuyết gốc · 615 chữ

Nói chuyện một hồi thì Lăng Nhược Thần mới nhận ra là đã gần 8h, hai người vào bếp nấu đồ ăn. Vì lúc nãy Nhan Y Bình đã sơ biến xong rồi nên bây giờ Lăng Nhược Thần chỉ cần nấu nước lẩu nữa thôi. Còn Nhan Y Bình thì làm công việc bom lên mấy quả bóng bay để trang trí cho nó có chút gọi là không gian tiệc.

Cùng lúc đó, bên quán bar cách đó không xa có một người đang đúng trước cửa thấy chiếc xe hơi của người đàn ông đó lập tức phóng thiệt nhanh vào phòng tiệc của mấy người đó báo tin: “Mọi..mọi…m… người ơi, Nhan Lam Đình quay trở lại rồi”.

“ Cái gì? Chẳng phải cậu ta về rồi sao? Sao trở lại đây rồi?” một người trong số đó ngạc nhiên hỏi.

“Không biết nữa” người vừa báo tin ra lời.

Vừa trả lời xong, tiếng bước chân càng ngày càng gần mang theo một chút lạnh lẽo. “ Két” một phát tiếng cửa phòng mở ra mọi người có chút sợ hãi.

Người vừa báo tin là Cố Phong Vũ- một trong những người bạn thân của Nhan Lam Đình. Cái sợ nãy giờ chẳng qua chỉ là một chút đùa vui để tạo không khí thôi! Cố Phong Vũ là tổng tài của tập đoàn Cố Đình Nguyên.

Thấy Nhan Lam Đình bước vào, Cố Phong Vũ dùng vai của mình đẩy nhẹ vai của anh: “Mới đi đâu về đó, kiếm một em nào hả”

Nhan Lam Đình liếc anh ta một cái, lạnh lùng nói: “ Sao lúc nào cũng như vậy, không đàng hoàng hơn một chút được hả?”

“Giỡn xíu thôi mà! Làm gì căng thế?” Cố Phong Vũ bĩu môi trả lời

Sau khi Nhan Lam Đình quay trở lại thì bầu không khí không mấy thoải mái. Ở đây đa phần là những người có tiếng ở thành phố H nhưng ai cũng không bằng Nhan Lam Đình.

Lăng Nhược Thần đang nấu gần xong trong bếp. Tiếng chuông cửa vang lên inh ỏi. Đang vướng bận tay chân trong bếp nên Lăng Nhược Thần nói vọng ra : “ Tiểu Bình mở dùm tôi cái cửa đi bà”

Nghe thấy Lăng Nhược Thần, Nhan Y Bình dừng công việc mình lại chạy ra mở cửa. Mở cửa ra Nhan Y Bình thấy một cô gái mặc một chiếc đầm màu trắng tinh đi đôi giày đế thấp, tóc tai được tết gọn lại rất giản dị nhưng vô cùng xinh đẹp. Vừa nhìn thấy cô gái đó, Nhan Y Bình vui sướng ôm chầm lấy cô gái, la lên: “ Tiểu Nhu, chị nhớ em quá!”

Lăng Nhược Thần vừa mới nấu xong nước lẩu thì nghe thấy tiếng la vui sướng của Nhan Y Bình nên chạy ra xem thử. Lăng Hiểu Nhu vừa thấy chị mình thì vỗ vỗ lưng người đang ôm mình mấy cái: “ Được rồi chị!”

Nhan Y Bình nghe thấy thế thì từ từ buông cô gái trước mặt ra. Nhìn về phía mà Lăng Hiểu Nhu đang nhìn thì thấy cô bạn của mình đang đứng đó: “Xong rồi đó hả???”

“Ukm!” Lăng Nhược Thần trả lời.

Nhìn mãi chỉ thấy Lăng Hiểu Nhu , Lăng Nhược Thần ủ rủ mặt mày nói :“Không tới thật à?”

“Không tới”

“ Cái gì mà không tới?” Nhan Y Bình nghe đối thoại của hai chị em nhà kia mà không hiểu gì cả.

Không khí im lặng một lúc thì Lăng Nhược Thần lấy lại trạng thái nói: “ Thôi được rồi, vào bắt đầu thôi”

Bạn đang đọc Nhan tổng, anh được lắm! sáng tác bởi haylachinhminh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haylachinhminh
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.