Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi Thực Sự Là Minh Tinh

Tiểu thuyết gốc · 1504 chữ

Chương 1:Tôi Thực Sự Là Minh Tinh

14/1/2020 Thành Phố Hải Thị,trong một quán điện tử

Một người cao 1m85, gương mặt phi thường ưu tú so với các minh tinh còn nhỉnh hơn một chút có thể nói là một đại nam thần,từ nhỏ lớn lên trong cô nhi viện.Lý Phàm là tên viện trưởng đặt khi nhặt được cậu ở bên ngoài.Năm nay 17tuổi đang học tại trường cao tam Trung Hải.

"Hắc tử nhanh lên địch sắp đến rồi".Hắc Tử này cũng chính là người bạn thân nhất của hắn, cùng lớn lên và chơi đùa cùng nhau tại cô nhi viện.Do da hơi ngăm đen nên mọi người trong cô nhi viện đều gọi là hắc tử

"Oái Phàm ca đợi ta ".Tuy cả hai cùng tuổi nhưng từ nhỏ Hắc Tử đã gọi Lý Phàm là Phàm ca đến giờ vẫn không thay đổi,dù Lý Phàm đã nhiều lần bảo hắn thay đổi cách xưng hô nhưng hắn không chịu bảo rằng đã quen cách nói này không thay đổi được

"hầy thua rồi này không tin được"Hắc Tử thở dài quay sang Lý phàm nói tiếp"Phàm ca, bên đối phương toàn là cao thủ rất khó thắng ha".Lý phàm nhếch môi cười nghĩ thầm trong lòng"còn không phải tại ngươi sao ?"

"Không được, phải đánh tiếp trận nữa chúng ta phải phục thù"Hắc Tử tức giận nói.

"Ngươi chơi tiếp đi, đến giờ ta làm thêm rồi"Lý Phàm đứng lên tắt máy hướng đến quầy đi ra ngoài. Lý Phàm làm rất nhiều công việc để có thể kiếm tiền đóng tiền học,tiền nhà,sinh hoạt hằng ngày,và cả kiếm tiền cho bạn gái của mình.

"Hắn làm quá nhiều mà không chú ý hết sức khỏe gì cả".Hắc từ nhìn bóng lưng xa dần của Lý Phàm mà thở dài nói rồi tiếp tục chơi game.Lý Phàm làm thêm ở một quán cafe gần quảng trường nên rất đông khách vì thế nên khi người ta nghỉ thì cậu phải làm việc nhiều hơn.

"Tiểu Phàm đến rồi à" một người đàn ống trung niên mập mạp mỉm cười nhìn lý Phàm nói,người này là quản lý của quán cafe tên Trương Thiến rất ưu ái Lý Phàm vì thấy được cậu còn trẻ nhưng rất cố gắng và có trách nhiệm."hôm nay lại nhờ cậu" quản lý cười nói.

"Dạ,quản lí Trương".Lý Phàm mỉm cười đáp lại.công việc của Lý phàm là làm bồi bàn đem đồ ra cho khách vì vẻ ngoài của mình nên thường trung tâm của sự chú ý,còn có những cô gái đến quán cafe đẻ ngắm nhìn cậu.

"cuối cùng cũng tan ca". Lý Phàm duỗi tay nói.Vì công việc nên cậu tan ca rất muộn bình thường cậu sẽ cảm thấy vô cùng mệt mỏi nhưng hôm nay lại khác cậu cảm thấy trong lòng vô cùng vui vẻ vì hôm nay là ngày sinh nhật của người con gái cậu yêu nhất.Cậu lấy điên thoại ra gọi điện cho cô ấy.

"alo Chỉ Nhược em đang ở đâu đấy ?"Lý Phàm cười nói."Lý Phàm,hãy đến khách sạn Hoàng Thiên,cạch".Phương Chỉ Nhược nói với giọng lạnh nhạt rồi cúp máy.

Lý Phàm ngờ vực Hoàng Thiên là khách sản số một ở Hải Thị chỉ có những người giàu có giá trị bản thân hàng trăm triệu,hàng tỉ,những minh tinh nổi tiếng mới có tư cách đến.Chỉ Nhược tuy nhà có điều kiện nhưng nói đến việc tiến vào cửa khách sản này thì vẫn chưa có tư cách.

Lý Phảm tiến vào cửa nhưng bị bảo an chặn lại nói"xin hãy đưa thẻ ra".Để vào được khách sản Hoàng Thiên cần phải có thẻ để vào phân biệt là ba thẻ:trắng,vàng,đen biểu thị cho thân phận của mình.Thẻ trắng là những khách hàng bình thường,thẻ vàng là những người nhà giàu,doanh nghiệp lớn,có tiếng trong giới ,minh tinh nổi tiếng.Thẻ đen là thuộc về những đỉnh cấp phú hào,các đại gia tộc lớn,những người có quyền lực đỉnh cao nhât.

"Tôi đên đây để dự sinh nhật bạn gái".Lý Phàm nói.Tên bảo an gương mặt thay đổi khinh thường nói"không có thì cút ra khỏi đây,đừng làm tốn thời gian của ta tên nhà quê"."Ngươi".Lý Phàm cảm thấy tức giận.

Lúc này có một người đàn ông đang đi ra khỏi cửa trên người toàn là đồ hiệu có giá trị vô cùng lớntay khoác vai một người phụ nữ,người phụ nữ này không phải ai khác mà chính là người bạn gái mà Lý Phàm vô cùng yêu thương

"Thì ra là Quý thiếu không ngờ gặp ngài ở đây".Bảo an khom lưng hành lễ này.Người này là Quý Đình con của chủ tịch tập đoàn Quý Thị Quý Thiên,một công tử ăn chơi trác táng,thường xuyên chà đạp những người thấp kém hơi mình,coi nữ nhân như đồ chơi,công cụ.Một phú nhị đại điển hình.

"Ồ đây không phải là bạn trai của em sao, Chỉ Nhược" Quý Đình liếc nhìn Lý Phàm rồi quy sanh Chỉ Nhược cười nói.Lúc này Chỉ Nhược ôm vào lòng Quý Đình nũng nịu nói"lão công,em không biết hắn ta"

"Chỉ Nhược,tại sao".Lúc này Lý Phàm không tin vào mắt mình hỏi Chỉ Nhược

"Tại sao,vì ngươi nghèo không thể mua cho ta những thứ ta muốn,ta không muốn sống một cuộc sống nghèo hèn với người,ở cùng Qúy Thiếu ta có tất cả mọi thứ túi sách,quần áo,trang sức những thứ mà ngươi không the nào mua đươc" Chỉ Nhược khinh thường nói

"Tiểu tử,biến điều thì tránh xa bạn gái của ta ra nếu không thì ta sẽ đánh gẫy hai chân ngươi cho thành một kẻ tàn phế vĩnh viễn nhưng cũng không thể không nói."Quý Đình đe dọa Lý Phảm

"Nhưng cũng không không nói kĩ thuật của bạn gái ngươi trên giường khá là tốt đấy không giống những nữ nhân kia hahaha"Quý Đình khinh thương nhìn Lý Phàm Cười nói

"Tên khốn"Lý Phàm hướng nắm đấm đến mặt của Quý Đình nhưng lại bị mấy tên bảo an ngăn lại "tên nghèo hèn này,dám cùng Quý thiếu nói chuyện như thế"

Lý Phàm thể lực có thể nói vượt xa những người cung trang lứa nhưng cũng không thể đánh lại nhiều người như vậy nên rất nhanh bị chúng khống chế

"Đánh gần chết tên tiểu tử đó rồi ném ra ngoài"Quý Đình nói với mấy tên bảo an rồi cùng Chỉ Nhược đi ra ngoài

"Dạ,Quý Thiếu"Mấy tên bảo an miệng cười cung kính nói với Quý Đình

mấy tên bảo an nhận lệnh của Quý Đình cùng xông lên đánh đập Lý Phàm,tung ra những đón đánh ác độc.sút vào bụng cậu,đánh vào đầu cậu,khiến cậu bị thương rất nặng rồi ném cậu ra rồi quát"Nhóc con biết điều thì trách người phụ nữ của Quý Thiếu ra đấy không phải là người mà kẻ thấp kèn như ngươi có thể với tới"

"Khốn khiếp rồi sẽ có một ngày ta sẽ khiến các người phải trả giá".cậu gồng hết sức lực cuối cùng để hét lên.Lúc này ý thức của cậu đang ngày càng mơ hồ.Bỗng nhiên cậu nghe thấy một giọng nói êm ái :Này,cậu có sao không" rồi ngất đi

Từ Từ mở mắt ra Lý Phàm nhìn xung quanh thấy mình đang nằm trong giường bệnh,khi cậu bất tỉnh có người đã đưa cậu vào bệnh viện.Đột nhien cửa phóng mở ra có một cô gái đeo khâu trang đen,đội mũ, mặc quần áo bình thường,dáng người hoàn mỹ rất giống người mẫu nhìn cậu nói"Cuối cùng cậu cũng tỉnh lại,cậu đã ngủ hai ngày rồi đấy"

"cô là ai" Lý Phàm nghi hoặc hỏi cô gái

"Người cứu cậu" cô gái lấy một cốc nước đưa cho cậu rồi nói

"cảm ơn" Ly Phàm đưa tay đón lấy cốc nước nói."Nhìn mặt cậu còn rất trẻ đi.chắc tầm 18,19 tuổi.Tuổi không phai đang đi học sao,sao lại đánh nhau đến mức này.Bố mẹ cậu đâu ? " cố gái hỏi Lý Phàm liên hồi

"Không sai biệt lắm,17 tuổi bị như thế này do người ta hại"Lý Phàm cười khổ đáp lại

"Gia đình cậu đâu" cô gái hỏi cậu

"Không có, tôi lớn lên ở cô nhi viện" Lý Phàm đáp

"Vậy à,xin lỗi "cố gái ánh mắt buồn nhì Lý Phàm nói

"Bỏ đi,tôi quen rồi,tôi vẫn sống tốt mà không có họ" Lý Phàm đối với cô gái cười nói

"Thế nhưng nhìn cô trông rất quen mắt,hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải "Lý Phàm lắc đầu nhìn cô gái nói.

"Đây là cách theo đuổi con gái của cậu này của cậu hơi cũ rồi đấy"Cô gái cởi khẩu trang cười nói."Thế nào thấy quen không"

"Wow.nhìn cô thực sự giống minh tinh Tịnh Nhi"Lý Phàm ngạc nhiên hét lên

"Ngốc,tôi thực sự là minh tinh Tịnh Nhi" Tịnh Nhi gương mặt xinh đẹp cười nói với Lý Phàm

Bạn đang đọc Người Yêu Minh Tinh Của Thái Tử Gia sáng tác bởi nhotsoi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhotsoi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.