Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta có phương thức trốn học đặc biệt

Phiên bản Dịch · 1521 chữ

(trốn học: chỉ một việc làm trong game mà người chơi sử dụng thủ đoạn đặc biệt dễ dàng vượt qua các cửa ải khó khăn hoặc BOSS)

"Vỗ một, ta chụp một."

Nhạc Linh nhàm chán cùng đại ngốc chơi vỗ tay, cũng đành vậy, bởi vì trò chơi chỉ cần hơi khó khăn một chút hắn đã không làm được.

Không phải Nhạc Linh kì thị hắn, mà thực sự trí thông minh của hắn chỉ đến vậy.

Bằng chứng là đến cả oẳn tù xì hắn cũng không biết chơi, vì ba loại búa, kéo, bao hắn không thể nhớ được.

Đột nhiên, Nhạc Linh sáng tỏ được một đạo lý. Kẻ không dễ đối phó nhất lại chính là kẻ đần.

Bởi vì dù ngươi nói cái gì với hắn cũng đều vô dụng, hắn luôn giữ vững một lý lẽ.

"Nhạc Linh, ngươi.. Có phải ngươi đang không chú ý hay không?

Không chỉ vậy, tên ngốc này nhãn lực còn rất cao minh.

"À, xin lỗi, ta đang mải suy nghĩ một việc."

Không còn cách nào khác, Nhạc Linh chỉ có thể làm một vẻ mặt tươi cười.

"Chẳng.. chẳng lẽ nói, ngươi không muốn chơi cùng ta sao?"

Đại ngốc lại muốn khóc ra thành tiếng.

"A, mẹ kiếp!"

Nhạc Linh thầm mắng một tiếng, liền vội vàng an ủi.

"Không phải, không phải, ta là bằng hữu của ngươi, làm sao có thể không muốn chơi cùng ngươi đây? Đúng hay không? Ngươi suy nghĩ thật kỹ, ta đây không phải vẫn chơi cùng ngươi sao?"

"Đúng.. Đúng, đúng, Nhạc Linh, ngươi là tốt nhất!"

Đại ngốc lại lần nữa bật cười.

"Ta về sau nếu có cơ hội, nhất định cũng sẽ giả ngây giả dại"

Hành động của đại ngốc khiến Nhạc Linh tự nhắc nhở chính mình, đối với kiểu người khác cứng không được, mềm cũng không xong, lại rất dễ lộ ra sơ hở, kiểu như đại ngốc không chừng thật đúng là có hiệu quả.

"Cái kia.. Như vậy, tiếp tục đi."

Đại ngốc lại lần nữa giơ bàn tay lên.

"Tốt.."

Nhạc Linh nói chữ tốt này, cảm giác thật hữu khí vô lực.

"Ngươi chụp một.."

"Hả?"

Đúng lúc này, Nhạc Linh đột nhiên nảy ra một ý tưởng to gan.

"Ngươi trước tiên đợi một chút nha đại ngốc."

Nhạc Linh vừa nghĩ đến đã muốn làm liền, bởi vậy hắn lập tức dừng động tác của mình lại.

"Sao.. Thế nào.. Ngươi lại không muốn chơi cùng ta sao?"

Đại ngốc làm bộ muốn khóc.

"Không phải, ngươi trước tiên đừng khóc."

Nhạc Linh vội vàng nói ra ý nghĩ của mình.

"Ta chỉ muốn nói, chúng ta nãy giờ chỉ chơi một loại trò chơi thật là không có ý nghĩa"

" Chỉ chơi.. chơi một loại trò chơi? "

Đại ngây ngốc, không biết hàm ý trong lời nói của Nhạc Linh

"Là như này, chúng ta cứ chơi mãi một trò ngươi không cảm thấy nhàm chán sao? Trò chơi đâu phải chỉ có một loại, còn biết bao nhiêu loại khác, không phải sao?"

Nhạc Linh cố tình nói với ngữ điệu thật hấp dẫn.

"Đúng vậy.. Đúng vậy nha"

Đại ngốc sửng sốt một chút, tiếp theo lại rất hưởng ứng nói.

"Ta muốn chơi trò chơi mới, ta muốn chơi trò chơi mới!"

"Muốn chơi trò chơi mới cũng được thôi, nhưng ngươi phải đáp ứng ta. Ta muốn làm cái gì ngươi phải làm theo cái đó. Có thể chứ?"

Nhạc Linh khóe miệng nở nụ cười.

"Ta tất cả đều nghe theo ngươi!"

Đại ngốc cứ như vậy bị dao động, nhanh chóng đáp ứng.

"Tốt, đại ngốc, chúng ta sẽ chơi một trò chơi chiến đấu, ngươi thấy thế nào?"

Nhạc Linh nói.

"Trò chơi chiến đấu?"

Đại ngốc không hiểu.

"Đơn giản mà nói, hai chúng ta sẽ đánh nhau"

Nhạc Linh bày ra một tư thế.

"Tiếp đó chúng ta quyết phân thắng bại."

"Nhưng.. thế nhưng mà Vương đại thúc đã từng nói qua, đánh nhau không tốt."

Không ngờ, đại ngốc thế mà lại lắc đầu.

Bất quá cái này cũng không thắng được Nhạc Linh, hắn vẻ mặt ôn hòa khuyên.

"Ngươi hiểu lầm rồi, chúng ta không phải đánh nhau, mà là giả bộ đánh nhau. Đánh bại ta, ngươi không phải liền trở thành anh hùng?"

"Anh.. Anh hùng.."

Đại ngốc mắt sáng rực lên.

"Ta muốn làm anh hùng!"

"Đúng rồi, vậy thì đúng rồi. Ngươi là anh hùng!"

Nhạc Linh tiếp tục dẫn dụ đại ngốc.

"Bây giờ, ngươi trước tiên học tập ta động tác này, làm tư thế này."

Nhạc Linh hai tay nắm quyền, tràn đầy khí thế mà giơ ở trước ngực.

"Cái này.. Cái này?"

Đầu óc của đại ngốc bình thường rất chậm chạp, thế mà những động tác như vậy làm cũng không tệ, chỉ một lần đã bắt chước giống y hệt Nhạc Linh.

"Đúng, chính là như vậy, ngươi làm rất tốt."

Nhạc Linh nở một nụ cười.

"Tiếp đó, ngươi nói một câu: 'Bắt Đầu chiến đấu ', ta không đánh lại ngươi sẽ nhanh chóng bỏ chạy"

"Bắt đầu chiến đấu?"

Đại ngốc thử nói.

"Ta thua rồi!"

Nhạc Linh lập tức cách xa mấy bước, hơn nữa bội phục nói.

"Ngươi quả nhiên mới là anh hùng, ta không phải là đối thủ của ngươi! "

"Hắc hắc.. Ta là anh hùng, ta là anh hùng!"

Trong khi đại ngốc đang vui mừng, thì bên tai Nhạc Linh vang lên một âm thanh máy móc.

"Chúc mừng ngài, hệ thống đào thoát đã thăng cấp, vui lòng kiểm tra và nhận kỹ năng."

"Quả nhiên!"

Vừa cao hứng, Nhạc Linh vừa thở phào một hơi.

Cái hệ thống này, có phương pháp trốn học.

Ngay từ đầu, Nhạc Linh đã hoài nghi điểm này, những hệ thống khác cách lên cấp thoạt nhìn đều không phức tạp, mà chỉ có cái này thăng cấp thông qua chiến đấu, không chiến đấu, không cách nào thăng cấp.

Khi đó, Nhạc Linh liền sinh ra một nghi vấn.

Cái gọi là chiến đấu, phán đoán tiêu chuẩn cơ bản là gì?

Là nhất thiết phải là một trận chiến sinh tử?

Là nhất thiết phải có kẻ thắng người thua?

Có lẽ sẽ phải luận võ, cũng có thể chỉ cần chiến đấu.

Nhưng chiến đấu này không có nói cần hai phe giao thủ.

Như vậy, hai phe giao chiến, một bên bị kẻ địch phát hiện, nhanh chóng bỏ trốn, cũng gọi là chiến đấu sao?

Ngoài ra, đào thoát lại cần có tiêu chuẩn gì?

Là bị kẻ địch đánh bại, sau đó chạy trốn.

Hay là phải cùng kẻ địch chiến đấu, sau đó không địch lại rồi chạy trốn.

Hoặc là nói vừa mới bắt đầu trận chiến là có thể chạy chốn rồi.

Bởi vì hệ thống viết điều kiện cũng rất mập mờ, mơ hồ.

Bởi vậy Nhạc Linh cũng không biết, chính mình cần phải làm đến một bước nào mới xem như đã đạt yêu cầu.

Lúc đầu, mặc dù nghi hoặc, Nhạc Linh cũng không dám tùy tiện mà tìm người chứng thực.

Bởi vì cũng sẽ không có thôn dân nào rảnh rỗi cùng hắn chứng thực việc này.

Huống chi, nếu như mình tùy tiện làm ra hành vi khiến cho người ta nghi ngờ, nói không chừng đến lúc đó toàn thôn đều không tin tưởng mình.

Chính vì vậy, Nhạc Linh vẫn giấu kín những nghi vấn này. Cho tới hôm nay, hắn mới đột nhiên ý thức được, tên đại ngốc này không phải là một đối tượng thử nghiệm rất tốt sao?

Đối thủ là hắn, cũng sẽ không nghiêm túc hoài nghi lý do vì sao mình làm vậy. Hơn nữa trong mắt các thôn dân, cũng sẽ hiểu hành động của mình là cố tình nhường cho đại ngốc vui vẻ.

Có thể nói, hành động này là cực kì hợp lí, không thể khiến cho người khác nảy sinh chút nghi ngờ nào.

Mà trên thực tế, những gì Nhạc Linh phỏng đoán đã được xác thực. Hệ thống cũng thật là hào phóng đi.

Chỉ cần mình nhận định đây là một trận chiến, sau đó xác nhận chịu thua là được tính rồi.

Nói một cách khác, hắn không biết có phải do hắn vô tình tìm ra, hay là hệ thống cố tình để lại lỗi bug này, hơn nữa sử dụng phương pháp này, chỉ cần kiên nhẫn tích lũy, hắn sớm muộn có thể ở thôn này thăng cấp hệ thống đào thoát lên cấp cao nhất.

"Đợi chút.. Nếu nói như vậy, chẳng lẽ.. Chẳng lẽ? "

Lúc này Nhạc Linh. Nghĩ tới chuyện khác, hắn nuốt nước miếng một cái, nhìn một chút yêu cầu thăng cấp của hệ thống kiếm sĩ mạnh nhất.

"Để tăng cấp tiếp theo: Sử dụng kiếm chiến đấu (/)"

"Không thể nào?"

Bạn đang đọc Người Vạn Năng của Chân · Tác Hệ Ngoạn Gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huonglacdong18
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.