Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mất sách

Phiên bản Dịch · 1670 chữ

"Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Tại sao Tàng Kinh Các mấy ngày gần đây đều bị mất đồ ? Rốt cuộc là ai làm ?"

Bên trong Tàng Kinh Các của La Mặc Tông, Chấp pháp trưởng lão tức giận tới mức run rẩy.

Bất quá cũng khó trách tại sao hắn lại tức thành cái dạng này, bởi vì trong vòng ba ngày, công trình trọng yếu nhất của La Mặc Tông , Tàng Kinh Các vậy mà mất đi rất nhiều thứ.

Tàng Kinh Các, xem như là nơi quý báu nhất của La Mặc Tông , bên trong ẩn giấu một số lượng lớn tư liệu trân quý, suốt bao nhiêu năm liền, đã thu thập được vô vàn các loại công pháp tu chân khác nhau.

Thậm chí có một số công pháp, chính là từ những đệ tử tài giỏi nhất của La Mặc Tông tự mình biên soạn. Chính vì vậy, thủ vệ nơi này tự nhiên không cho phép có một chút qua loa.

Đừng nói ban ngày, đến cả ban đêm, đều có hai đệ tử luân phiên trông coi.

Trình độ thủ vệ cỡ này, theo lý mà nói căn bản sẽ không phát sinh việc gì ngoài ý muốn, nhưng ngày này qua ngày khác, đã bắt đầu xảy ra chuyện.

Liên tiếp trong vòng ba ngày, cứ mỗi buổi sáng, đệ tử sau khi kiểm tra thư tịch liền phát hiện ——

Sách biến mất ?

Không sai, chính là biến mất. Hơn nữa không phải chỉ một hai quyển, trên cơ bản mỗi đêm đều sẽ mất vài chục cuốn.

Nhiều sách như vậy, tên ăn trộm kia mang ra ngoài thế nào?

Hơn nữa con mắt thủ vệ trông coi chỉ là trưng bày sao? Tặc nhân kia làm cách nào lại trốn thoát được?!

Bởi vậy ngay từ đầu, Chấp pháp trưởng lão còn tưởng do người mình gây ra, hung hăng trừng phạt những tên đệ tử trông coi mặc cho bọn hắn kêu oan, để bọn hắn tự thanh tỉnh lại, khai ra hành vi của mình, nếu không muốn bị trục xuất khỏi sư môn.

Tiếp đó, Chấp pháp trưởng lão tự mình đổi lại những thủ vệ mới, hắn vốn cho rằng như vậy, sẽ có thể một mực yên tâm.

Nhưng ai mà biết, dù cho thay thủ vệ mới cũng không cách nào ngăn chặn tên tặc nhân kia, qua buổi tối, sách trong Tàng Kinh Các vẫn như cũ mất mấy chục bản.

Chấp pháp trưởng lão thật đúng là tích tụ tầng tầng nộ khí, đồng thời nổi trận lôi đình, cũng tự minh bạch, làm ra loại việc ác ôn này, hơn phân nửa không phải đệ tử tông môn.

Bởi vì bọn họ không có bản lãnh lớn như vậy!

Kết quả, vào ngày thứ ba, Chấp pháp trưởng lão tự mình tới thủ vệ Tàng Kinh Các, ròng rã một đêm, hắn đều nhìn chằm chặp lối vào, không chỉ như thế, hắn còn phân phó mấy tên đệ tử khắp nơi tuần tra.

Sẽ không có vấn đề gì chứ?

Chấp pháp trưởng lão suy nghĩ, tên tặc nhân kia, cũng không có khả năng tại tình huống nghiêm mật đến vậy, ăn gan hùm mật gấu mà trắng trợn trộm đi thư tịch chứ?

Hoặc có lẽ là, hắn đã tử bỏ?

Kết quả đến sáng hôm sau, Chấp pháp trưởng lão thực sự không dám tin, sách vẫn biến mất.

Rõ ràng Tàng Kinh Các không hề có người tiến vào, cũng không có bất kỳ đệ tử nào phát hiện ra, nhưng thế này là vì sao?

"Không ổn rồi, tên tặc nhân này chắc chắn không phải nhân vật bình thường, có năng lực ẩn nấp giỏi như vậy, chẳng lẽ

là một tên tà ma ngoại đạo nào đó có tên tuổi?"

Trừ cái đó ra, tư liệu mất tích đều là công pháp tu chân, mà tư liệu trân quý lại không mất lấy một cái.

"Sẽ không phải tên tặc nhân kia là vì tham khảo công pháp tu chân, mới tới đây chứ?. . . Nếu thật như thế thì quả là không ổn!"

Nghĩ như vậy, Chấp pháp trưởng lão lập tức cảm thấy việc này quá khó giải quyết, hắn tính toán bẩm báo với tông chủ, thương lượng một chút nên ứng đối ra sao.

Xuyên thấu qua Thủy kính nhìn thấy Chấp pháp trưởng lão vội vã chạy ra ngoài, ở dưới đáy vực Nhạc Linh không nhịn được ngáp một cái, đương nhiên, cái tên trộm sách kia chính là hắn.

Mỗi ban đêm, Nhạc Linh đều sẽ sử dụng kỹ năng hòn đá nhỏ, tiến vào Tàng Kinh Các của La Mặc Tông , lấy đi vài cuốn sách, mang về đây đọc.

Hắn cũng không còn cách nào khác, nếu ngay tại chỗ đó xem những quyển sách kia, phải cần không ít thời gian, mà kỹ năng hòn đá nhỏ lại bị hạn chế thời gian, cho nên, hắn đành phải đem những cuốn sách này lấy đi trước.

Đương nhiên, Nhạc Linh không hề trộm , hắn cho rằng đây chỉ là mượn đi thôi. Đợi đến khi những cuốn sách này đều được xem xong, hắn sẽ đem nó trả lại chỗ cũ.

Vì để phòng vạn nhất, Nhạc Linh cố ý đem kiếm khí gắn vào trên thân Chấp pháp trưởng lão, cho nên, hắn luôn có thể giám sát động tĩnh của La Mặc Tông, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Hơn nữa thông qua phương pháp này, hắn còn có thể tùy thời tùy chỗ biết được những tin tức quan trọng.

Chấp pháp trưởng lão cũng là người có địa vị trong La Mặc Tông, nói không chừng sẽ biết được tin tức liên quan tới Cửu Long.

"Không nghĩ tới, công pháp tu chân này, lại nhìn qua một lần liền hiểu."

Lúc này bên chân Nhạc Linh, chất đống một lượng lớn thư tịch, mỗi một cái đều là công pháp tu chân.

Lúc đầu hắn còn tưởng rằng, công pháp tu chân đều dùng ngọc giản ghi lại. Nhưng Tàng Kinh Các thế mà đều là tư liệu văn tự, lượng lớn thư tịch bày ra đến chỉnh chỉnh tề tề.

Bất quá cứ như vậy ngược lại là càng thỏa mãn ý nguyện của Nhạc Linh, thư tịch hắn còn cảm thấy dễ dàng một chút, mà ngọc giản thì hắn không phải là rất quen thuộc.

Bởi vì kỹ năng hòn đá nhỏ này, nếu trên người mang theo vật phẩm có thể hưởng thụ một dạng đãi ngộ, cho nên dù Nhạc Linh lấy đi mấy chục quyển sách, cũng không có ai sẽ phát hiện ra điều không hợp lý.

Sau khi đọc xong một cuốn công pháp tu chân, bên tai Nhạc Linh liền vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.

Theo lí thuyết, yêu cầu của hệ thống tu chân mạnh nhất là chỉ cần chính mình chủ quan nhận thức tiếp thu được là được.

Mà đọc một lần là coi như nhận thức được rồi.

Trải qua mấy ngày nay đọc sách, hệ thống tu chân đã lên tới năm cấp.

"Hệ thống tu chân mạnh nhất: Bản hệ thống có thể khiến cho ngài trở thành tiên nhân mạnh nhất trong giới tu chân, sau khi thăng cấp đến level max, sẽ thu hoạch sức mạnh tiên nhân siêu việt. So với Luyện Khí kỳ tu sĩ, Trúc Cơ kỳ tu sĩ, Kim Đan kỳ tu sĩ đều cường đại hơn!

Cấp độ hiện tại : Cấp năm

Để tăng cấp: Công pháp tu chân cao cấp/ "

"Kỹ năng bị động:

Linh lực đẳng cấp LV : Ngài sẽ có được năng lực tương đương với đẳng cấp Hóa Thần kỳ tu sĩ.

Ngũ Hành linh căn: Linh căn của ngài đã thăng cấp lên Ngũ Hành linh căn

Toàn bộ pháp thuật tinh thông LV : Ngài đã học được toàn bộ pháp thuật đẳng cấp.

Thuộc tính miễn dịch LV : Ngài có thể giảm bớt năm mươi tổn thương do pháp thuật gây ra."

"Công pháp tu chân cao cấp ư . ."

Không có nhìn những kỹ năng kia, Nhạc Linh híp mắt, nhìn vào cột thăng cấp.

"Nói một cách khác, bây giờ ta cũng chỉ là công pháp tu chân thông thường sao?"

Nhạc Linh có thể cảm nhận được, theo quá trình hệ thống không ngừng thăng cấp, thân thể của mình tựa hồ xảy ra một ít biến hóa.

Đầu tiên, nguyên lai hắn căn bản nhìn không ra, không khí chung quanh lại có một loại quang điểm lam sắc thần bí, sau khi Nhạc Linh niệm một câu, những quang điểm lam sắc kia vậy mà đều đi vào trong cơ thể của hắn.

Mà quan trọng, hắn phát hiện bên trong hắn chẳng biết lúc nào lại có một nguồn sức mạnh mênh mông, loại năng lượng này có điểm khác biệt so với kiếm khí, bởi vì nó tương đối ngoan ngoãn.

Kiếm khí mang lại cho hắn một cảm giác sắc bén, hơn nữa từ đó ẩn ẩn tản ra một loại khí tức nguy hiểm, nó là một loại năng lượng theo thiên hướng hủy diệt.

Mà loại này dù không biết sức mạnh ra sao nhưng có một cảm giác khá ôn hòa , khiến cho trong người vô cùng thoải mái.

Nhạc Linh nếu như phân tích không sai, đây cũng chính là thứ mà các tiên nhân đều có, đó là linh lực.

Nhưng khi hắn đi khảo thí, thể nội hẳn phải là không có linh căn mới đúng, lại thêm cái kỹ năng bị động phía trên miêu tả.

Nhạc Linh phán đoán, hệ thống tu chân mạnh nhất đã tạo nên linh căn cho hắn.

Bạn đang đọc Người Vạn Năng của Chân · Tác Hệ Ngoạn Gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huonglacdong18
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.