Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sát khí và khí thế thôi chưa đủ!!!

Tiểu thuyết gốc · 1071 chữ

"Âu Dương Tử, chúng ta lại gặp nhau rồi, toàn bộ ân huệ mà ngươi ban cho cho ta từ trước đến nay, ta sẽ trả hết lại đó."

Âu Dương Tử một lần nữa mở ra đôi mắt, lặng lẽ đứng dậy đối mặt với nam tử áo đen rồi nhếch miệng cười:

"Ngươi, sát khí đó, nó làm ta cảm thấy có chút thú vị!!!"

Ríttttt

Hai đạo ánh mắt, lăng lệ, âm trầm, sắc bén đối đầu nhau, cùng với đó là lưỡng đạo sát khí bất ngờ bành trướng lẫn nhau chèn ép đối phương, không ai chịu thua ai.

Nhiệt độ trong phòng ầm ầm hạ xuống đến mức tột cùng, không gian dường như liên tục vặn vẹo, hai cỗ khí thế khổng lồ nổi lên hóa hình thành Thanh Long và Bạch Hổ lao vào nhau giao chiến một cách ác liệt.

Uy áp ngút trời tỏa ra từ hai người lan rộng ra xung quanh, áp bách mạnh mẽ đến những người đang ở trong phòng.

Liên tục không ngừng có người không chịu nổi mà tạm thời mất đi ý thức, không một ai dám kêu ra thành tiếng, bởi trong mắt bọn họ thì Âu Dương Tử và nam tử áo đen lúc này chẳng khác gì hai con Ma Thú đang điên cuồng đối đầu nhau, cảm giác thực sự quá kinh khủng.

Cục diện cứ như thế giằng co không ai tỏ ra yếu thế trước đối phương, bất chợt nam tử áo đen miệng cong lên một đạo, không nhanh không chậm nói ra:

"Ngươi không giống trong lời đồn Âu Dương Tử, mà là hoàn toàn ngược lại mới đúng, ta nói đúng không hả Âu thiếu."

Âu Dương Tử nghe hết câu thì bật cười, đồng thời thu liễm lại khí thế cùng sát khí, tay đưa lên vuốt vuốt cằm, vẻ mặt trầm tư suy nghĩ, song hắn cũng đáp lại:

"Chúng ta từng gặp nhau sao, theo câu nói của ngươi thì giữa ta và ngươi có thù rất lớn thì phải, mà trong trí nhớ của ta, kẻ như ngươi, ta gặp rất ít, không biết quý danh xưng hô như thế nào."

Áo đen nam tử cũng nhanh chóng thu lại khí thế cùng sát khí của mình, khuân mặt như ẩn như hiện bên trong mũ trùm đầu tạo ra cảm giác thần bí đến tột cùng, hắn bình thản nói ra:

"Được Âu thiếu quan tâm hỏi quý danh thì đúng là một vinh hạnh lớn của ta, tuy nhiên rất tiếc một điều là bây giờ chưa phải lúc thích hợp để tiết lộ cho Âu thiếu biết, nhưng sẽ sớm thôi."

Bị nam tử áo đen từ chối, việc này chẳng khác nào một sự sỉ nhục đánh lên mặt của Âu Dương Tử, tuy nhiên hắn vẫn bình tĩnh thản nhiên không bận tâm, khuân mặt hài hòa nhẹ nhàng cười nói:

"Thất lễ, thất lễ rồi, nếu không muốn nói cũng không sao, ta không ép, chỉ là ta muốn đưa ra một lời đề nghị nho nhỏ, không biết quý danh có muốn nghe không."

"Âu thiếu cứ nói." Nam tử áo đen nhanh gọn đáp lại.

Chỉ chờ có vậy, Âu Dươn Tử nhếch miệng cười lớn, giọng nói đầy sức hút:

"Ta đang thiếu cánh tay phải đắc lực cho mình, mà quý danh lại rất phù hợp mong rằng quý danh sẽ chấp nhận, mà đi theo ta, tiền tài, mỹ nhân thậm chí là cả danh vọng, quyền lực cũng sẽ không thiếu."

Nói đến đây, Âu Dương Tử giang rộng hai tay, miệng cong lên một đạo, ánh mắt lấp lóe mong chờ.

"Thế nào, không biết quý danh có đồng ý không?"

"Ha ha ha ha." Nam tử áo đen đáp lại bằng những tiếng cười chế giễu, cùng với đó bước từng bước lại chỗ Âu Dương Tử, giọng nói thần bí cất lên.

"Xin lỗi Âu thiếu, mục đích của ta đến đây là để..."

Vútttttt!!!

Bất ngờ lao đến với tốc độ kinh hoàng, cùng với đó từng đạo từng đạo tàn ảnh hiện ra, nam tử áo đen trong tích tắc đã xuất hiện trước mặt Âu Dương Tử, nhất quyền nắm chặt giơ lên hướng về phía phần ngực mà đến, kèm theo đó một cỗ khí thế trùng thiên.

"...lây nhiễm ngươi."

Rít!!!

Đồng tử của Âu Dương Tử co rụt lại, lông tóc toàn bộ dựng đứng lên.

Quá chấn kinh, thực sự mà nói Âu Dương Tử hoàn toàn chấn kinh, bởi hắn hoàn toàn không ngờ tới nam tử áo đen vậy mà lại có tốc độ biến thái tới vậy, hắn đã tính sai một bước rồi.

Từng tia khí tức tử vong ập vào mặt, nhất quyền của nam tử áo đen ngày càng gần, Âu Dương Tử cắn răng, nhanh chóng dồn toàn lực vào hai tay giơ lên thủ thế.

Khi lưỡng đạo thân ảnh va chạm vào nhau, Âu Dương Tử mặt mày nhăn nhó, miệng kêu không thành tiếng, một cỗ lực đạo to lớn dữ dội như sóng thần từ nhất quyền của nam tử áo đen truyền lên đôi tay của hắn.

"Rắc!!!"

"Rắc!!!"

Nương theo vài tiếng xương vỡ vụn vang lên, Âu Dương Tử cả thân thể bay nhanh xé gió, mạnh mẽ va chạm vào thành tường.

"Rầm!!!"

Một tiếng trầm đục vang lên, Âu Dương Tử lún sâu vào bên trong tường, liên tục không ngừng có vết rạn nứt hiện ra xung quanh chằng chịt, hai cánh tay của hắn lúc này đã hoàn toàn biến dạng, méo mó, thâm tím lại, xương ngực bị gãy vô số, hiển nhiên hắn bị thương quá nặng.

Thân thể không ngừng run rẩy, miệng liên tục ho ra những mẩu nội tạng vỡ cùng máu, khuân mặt soái khí của Âu Dương Tử lúc này thảm hại đến kinh khủng, giương lên đôi mắt không thể tin thần sắc nhìn về phía nam tử áo đen.

Nam tử áo đen thu lại nhất quyền, chậm rãi bước lại chỗ Âu Dương Tử, khuân mặt ẩn đằng sau như cười mà không phải cười:

"Sát khí và khí thế thôi chưa đủ, tố chất sức mạnh thân thể ngươi căn bản không theo kịp, ngươi quá yếu Âu Dương Tử."

Bạn đang đọc Mạt thế: Hắc thủ sau màn sáng tác bởi Hắchỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hắchỏa
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.