Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc gặp gỡ định mệnh

Tiểu thuyết gốc · 1058 chữ

Nàng -Bạch Tiểu Ly, trong một lần đi ám sát, nàng đã bị một người bạn phản bội, đẩy nàng vào chỗ chết.Cuối cùng nàng đã xuyên không.

-"Đây là đâu?"Nàng ngước mặt lên nhìn, cảnh vật xung quanh rất lạ, hình như nàng đã xuyên không vào thời cổ đại rồi.

-"Tiểu thư, đây là Bạch tướng phủ.Sức khỏe của người vẫn còn yếu để Tiểu Đại lấy thuốc cho người. "

-"Ta không sao, ta có thế tự lo lắng cho bản thân của mình. Ta không còn là con nít nữa. ''

-"Người lúc nào cũng làm nô tì lo lắng, chính vì người lúc nào cũng quan tâm tới người khác mà quên bản thân thành ra mới bị bệnh như thế này.Tiểu thư bị bệnh nhưng vẫn không chịu uống thuốc thì làm sao hết bệnh được.Tiểu thư nói xem làm sao mà Tiểu Đại không lo cho người được đây.''

-"Tiểu Đại,thuốc đắng quá, ta cũng lực bất tòng tăm mà .".Nàng vốn cũng muốn uống thuốc để khỏi bệnh mà. Nàng bất đắc dĩ phải uống, thuốc rất đắng nhưng vẫn uống hết sạch. Sau khi uống xong, Bạch Tiểu Ly cảm thấy thật nhẹ nhõm vì đã trải qua được nó.

Bởi lẽ nàng sợ nhất là đau và uống thuốc nha...

Sau khi khỏi bệnh, nàng quyết định lén cải trang đi ra ngoài thành du ngoạn một chuyến để thăm thú dân tình bên ngoài.

-"Oa, hóa ra ở thời cổ đại cũng có nhiều thứ thú vị mà thời hiện đại cũng không có. "Bạch Tiểu Ly thích thú ngắm nhìn xung quanh,ở đây, mọi người trưng bày, bày bán rất nhiều mặt hàng khác nhau, người người qua lại ,không khí rất nhộn nhịp. Nàng đi quanh những sạp hàng bán đồ, chợt nàng bị va vào một người nào đó trong đám đông

-"Đau quá."Bạch Tiểu Ly thầm nghĩ rốt cuộc nàng đã làm gì mà tên ấy lại chọn ai không chọn mà lại chọn nàng.

-Này, nhờ nhà ngươi mà ta mới bị ngã,còn không mau xin lỗi nữa .

-"Nếu như ta không xin lỗi thì sao?"Nam nhân nhìn nàng, hắn ta quàng khăn che kín mặt, chỉ còn chừa lại hai đôi mắt.Nàng nhìn thẳng vào đôi mắt ấy , trong phút chốc nàng như chìm đắm vào trong đôi mắt nhưng khoảng khấc ấy cũng sụp đổ sau khi nàng nhìn thấy vẻ mặt bất cần của hắn ta.

-"Vậy thì ta sẽ cho ngươi một trận."

-"Thế thì thử xem."Nam nhân ấy nói, trong mắt lộ ra hứng thú bởi trước giờ chưa ai có gan nói với hắn ta như vậy cả.Bạch Tiểu Ly mỉm cười lạnh, bao quanh nàng bây giờ tràn ngập những tên tai sai, tùy tùng của tên nam nhân. Nàng sẽ cho hắn thấy muốn hạ được Tiểu Ly này không phải dễ dàng. Nàng xông lên, thoáng cái đã hạ được một tên, sau đó là hạ hết cả bọn chúng. Tiếp đó, nàng nghe thấy một tiếng cười vọng từ đằng sau lưng.

-"Võ công của ngươi ta chưa bao giờ thấy qua nhưng khá lắm.Nhưng liệu ngươi có thể đỡ được chiêu thức của ta hay không? Nam nhân trong kiệu bước ra, hắn ta tung một chưởng " Cửu âm chân kinh khiến cho mặt đất rung chuyển, ai nấy gần đó cũng thấy sợ..Bạch Tiểu Ly , nhờ có có cộ thể nhỏ nhắn và thân thủ nhanh nhẹn mới né tránh được

-Võ công của ngươi cũng khá lắm.Ta muốn hẹn ngươi đi ăn coi như giao du."

-"Được thôi, bổn cô nương nể ngươi nên mới chấp nhận." Cô nhìn hắn, con người này không phải là người bình thường, từ cách đi, dáng đứng, phong thái của hắn đều chứng tỏ hắn là người quyền quý. Hơn nữa, võ công của hắn quả thật cao cường, có thể nói là ít ai địch lại. Bởi thế, tốt nhất làn nên kết giao hơn là chuốc oán.

Trong quán tửu trà.

-"Ngon quá."Nàng thích thú hưởng thụ tất cả đồ ăn trong quán mà chẳng quân tâm tới người kế bên.

-"Xú nha đầu cô hình như rất thích đồ ăn ở đây? "

-Ừm,đồ ăn rất ngon. Sao anh còn chưa ăn đi?"

-"Tôi khônsg ăn.Cô ăn nhiều thế này coi chừng sẽ mập như heo, lúc đó lại không ai yêu cho coi.Cô xem tôi nói đúng không? "

-"Mặc kệ anh nói gì, heo thì làm sao biết suy nghĩ nhiều. Tôi ăn xong rồi, anh trả tiền đi."

-"Tôi nói tôi mời cô chứ đâu có khao cô đâu."

-"Anh,.anh"Tên này mặt cũng thật dày mới nói những điều như vậy nhưng muốn yên thân thoát ra được cũng đâu có dễ.Quả quýt dày còn có móng tay nhọn, bản cô nương sẽ cho ngươi biết tay.

Đã vậy nàng sẽ cho hắn biết mùi lễ độ, dám chơi xỏ Bạch Tiểu Ly này, ngươi không có cửa đâu.

-"Hu hu, thiếp luôn một lòng vì chàng mà tại sao trong mắt chàng luôn luôn chỉ có Thiên Tư. Rốt cuộc thiếp có gì không tốt bằng cô ấy ?"Trong thoáng chốc, nàng đã thu hút được sự chú ý và lời bàn tán của mọi người xung quanh, thành công đưa tất cả ánh mắt tập trung vào nàng.Bạch Tiểu Ly thấy thế, nước mắt lại đầm đìa, nàng chạy tới quàng tay vào tên nam nhân vẫn còn đang bất ngờ với màn kịch của nàng.Nàng thì thầm bên tay hắn, nói :

-"Ngươi ở lại đây vui vẻ, ta không thể ở đây cùng ngươi diễn vở kịch ân ái này được. Xin lỗi ta bận rồi, ta phải đi trước đây.Sau đó, nàng còn bồi thêm :

-"Nếu đã như vậy, thiếp chúc chàng và cô ấy hạnh phúc bên nhau, mãi mãi không xa rời.Còn thiếp, thiếp phải đi đây. "Nói xong, nàng rời đi, bỏ lại tên nam nhân và đoàn người ngơ ngác vẫn còn đang sững sờ không biết là chuyện gì đang xảy ra.

Haha,lần này, bản cô nương xem coi ngươi giải thích thế nào đây y.Nhưng dù thế nào thì sau này, thanh danh của hắn cũng sẽ giảm đi không ít.

Bạn đang đọc Ngũ Quốc Tranh Phi- Tiểu Ly, nàng đừng trốn nữa sáng tác bởi BạcHà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BạcHà
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.