Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngũ Hành Online - Chương 41

Phiên bản Dịch · 3373 chữ

1 tiếng

2 tiếng

3 tiếng

4 tiếng

5 tiếng

‘Đùng đùng đùng’ một tiếng, bỏ phiếu chấm dứt. Người chủ trì tuyên bố thành tích sau khi hoàn thành cuộc thi, 5 vị tuyển thủ dự thi tiến nhập vào viên. Lần này trận đấu quả nhiên xuất hiện tình huống bằng phiếu, bất quá bởi vì là đệ tứ đệ ngũ phiếu giống nhau, cho nên tiến vào trong viên vẫn là năm người. Mà Lạc Hải cũng phi thường may mắn trở thành một trong năm người. Không có biện pháp, tuy rằng bức tranh đứng đầu chính là Tra Tra Tạc, bất quá sức mạnh dễ nhìn chính là lợi hại, 8 mỹ nam tử ‘ phong tình ’ khác nhau đứng kéo phiếu, tuy rằng làm không ít nam nhân hận nghiến răng, bất quá khi ở thời đại nữ quyền, bọn họ vẫn là thành công làm cho phiến của mình bay lên tới vị trí thứ ba, hơn nữa bảo trì đến cuối cùng. Đặc biệt là Tra Tra Tạc, từ đầu tới đuôi lộ vẻ mỉm cười ngọt ngào, bôn ba chạy đi kéo phiếu, một phút đồng hồ cũng không chịu nghỉ ngơi, phiếu cao như vậy, nó cũng không thể không công a.

Lạc Hải là người cuối cùng vào viên, bởi vì lúc nãy Tra Tra Tạc kéo cậu dặn dò nửa ngày. Tỷ như Tiên Thủy Cầu là bộ dáng gì a, thế nào mới là đi đường tắt làm hảo quan hệ với quái. Ở những người khác xem ra đều là một đống vô nghĩa, Mạc Nhật đã muốn chịu không nổi kéo Lăng Vân chạy đi nói chuyện yêu đương, Liên Quyết cũng mắt trợn trắng. Chỉ có Lạc Hải thủy chung mỉm cười còn thật sự nghe nó nói. Cuối cùng vẫn là Thiên Lí nhắc nhở Tra Tra Tạc nếu không đi vào sẽ quá thời gian gia hạn, Tra Tra Tạc mới lưu luyến không rời thả người. Nó lo lắng gần chết, nếu Lạc Hải đi ra mà không sủng vật thì làm sao bây giờ? Bất quá rất nhanh lại yên tâm. Cùng lắm thì giúp cậu bắt một con là được.

Tiến nhập bên trong viên, Lạc Hải có chút nhảy dựng. Cậu vốn nghĩ đến dĩ nhiên là vườn bách thú, như vậy quái hẳn là đều là bị nhốt trong lồng sắt. Không nghĩ tới ở đây kỳ thật chính là một tảng thổ địa lớn, tất cả quái đều tự do sống, chẳng qua cùng bên ngoài bất đồng chính là, nơi này tất cả quái cho dù là một ít phi thường hung ác chủ động quái đều là sẽ không công kích người.Đây được viết giải thích trong viên, Lạc Hải nhìn lúc sau mới yên tâm đi vào. Cấp cậu cũng không cao, nhưng lại là một người chơi hệ sinh hoạt, vạn nhất có quái tìm cậu phiền toái, cậu chính là đánh cũng đánh không lại, trốn cũng trốn không thoát.

“Kỳ quái, thấy thế nào không thấy 4 người khác.” Lạc Hải một bên chậm rãi lắc lư trong viên tìm kiếm bóng dáng Tiên Thủy Cẩu, một bên lầm bầm lầu bầu. Tuy rằng mấy người khác cũng vào để tìm kiếm, chính là nhiều ít hẳn là nhìn đến một hai người a.”Bất quá nơi này thật đúng là lớn” Lạc Hải nghĩ như thế đột nhiên thấy phía trước có một con quái như tiểu bạch thở, chân chính nhắm mắt lại phơi nắng.

“Thỏ ở đây có lỗ tai ngắn a.” Lạc Hải cười ôm lấy nó. Nếu là Thiên Lí, y sẽ nói cho Lạc Hải đây không phải là tiểu bạch thỏ gì, mà là Trường Vĩ Thỏ sống ở Ma Vực Chiểu Trạch, tối am hiểu chính là lợi dụng bề ngoài đáng yêu của mình hấp dẫn địch nhân hãm sâu đầm lầy, sau đó thừa dịp người ta không thể động đậy giết chết đối phương. Cảm giác được mình bị bế lên, Trường Vĩ Thỏ mở mắt, nhìn nhìn Lạc Hải, sau đó tự động tìm vị trí thoải mái trong lòng Lạc Hải tiếp tục phơi nắng. Lạc Hải thấy hảo ngoạn, cho nên cậu liền ôm con thỏ tiếp tục đi về trước.

“Thiên Lí nói quái kia hình như rất khó tìm. Tìm được rồi mình cũng không nhất định có được. Không bằng liền mang mày về là được. A, không được, Tra Tra Tạc nếu thấy mình không mang về sẽ thực thất vọng. Hơn nữa, còn không biết mày có nguyện ý không. Làm sao bây giờ ta?” Lạc Hải vừa đi vừa nói chuyện với con thỏ, quái có thể nói trong game ít nhất là cấp BOSS, sủng vật ngoại lệ. Nghĩ vật nhỏ trong tay mình hẳn là AI cũng không cao như vậy, cho nên Lạc Hải thuần túy nói cho bản thân nghe. “Ân, mình cứ như là Tra Tra Tạc lầm bầm lầu bầu.” Lạc Hải xoa xoa bộ lông mềm mại của thỏ, lộ ra một nụ cười vô cùng động lòng người, đương nhiên cậu không cảm thấy thế, bất quá này tươi cười bị vật nhỏ trong lòng thu hết vào đáy mắt.

“Cậu muốn tìm sủng vật gì?”

“Nha” Lạc Hải bị thanh âm thình lình nhảy ra làm hoảng sợ, lấy lại bình tĩnh mới phát hiện nói chuyện với mình chính là con thỏ mà mình nghĩ đến sẽ không nói.”Nguyên lai mày có thể nói a?”

Lạc Hải hai tay cầm lấy nó nâng lên cao, làm cho nó cao cùng mình.Động tác này tựa hồ làm cho nó phi thường không thoải mái, tiểu thỏ tử tránh đi, hiểu ý Lạc Hải liền ngồi xếp bằng mà làm, sau đó đem tiểu thỏ tử phóng tới trên đùi mình.

“Tôi nói chuyện có gì kỳ quái. Tất cả quái trong viên đều có thể nói chuyện. Cậu vừa mới nói muốn tìm sủng vật gì a?” Mắt con thỏ nháy nháy.

“Là loại quái kêu Tiên Thủy Cầu, có thể biến hóa thành các loại bộ dáng.Mày có biết nó ở đâu không?”

“Biết.Cậu muốn nó làm gì. Trong viên có rất nhiều cấp bậc so với nó cao hơn, năng lực so với nó mạnh hơn, vì sao cậu lại muốn tìm nó?”

“Cấp ta không cao, hơn nữa lại chính là nông dân, quái lợi hại cũng không dùng được. Tiên Thủy Cầu có công năng bắt chước, tuy rằng cấp bậc không cao nhưng thời khắc mấu chốt cũng có ích.” Lạc Hải đùa với tiểu thỏ tử: “Mỗi lần tổ đội ra ngoài, tôi không có chuyện gì chính là nhờ người ta bảo vệ tôi. Tôi hy vọng cũng có thể giúp cả nhóm một chút. Hơn nữa, nếu tôi dẫn Tiên Thủy Cầu ra ngoài thì cậu ấy hẳn sẽ rất cao hứng đi!”

“Tra Tra Tạc?” Tiểu thỏ tử đột nhiên nói ra một cái tên làm cho Lạc Hải hoảng sợ.

“Sao mày lại biết?”

“Lúc nãy cậu có nhắc tới. Cậu rất để ý tâm tình hắn sao?” Tiểu thỏ tử dùng chính là câu nghi vấn, nhưng cũng không trông cậy nghe được đáp án, bởi vì ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, biểu tình Lạc Hải đã nói cho nó đáp án.

Lạc Hải còn đang suy tư cảm giác mình đối với Tra Tra Tạc, hệ thống truyền đến nêu lên: Thời gian hoạt động đã đến, 10 giây sau sẽ bị tống xuất khỏi khu viên, thỉnh chuẩn bị sẵn sàng. Lạc Hải còn chưa kịp phản ứng, bên tai đã muốn truyền đến thanh âm đếm ngược: 10, 9, 8......

Không kịp tìm Tiên Thủy Cầu, Lạc Hải hỏi tiểu thỏ tử trước mắt: “Mày nguyện ý làm sủng vật của ta không, theo ta ra ngoài không?”

“Hảo.” Tiểu thỏ tử vừa mói nói xong một từ, đếm ngược đã muốn chấm dứt.Giống như khi tiến vào, Lạc Hải bị bạch quang đưa ra ngoài.

“Lạc Hải” Tra Tra Tạc vừa tấhy Lạc Hải xuất hiện, chạy qua, miệng không ngừng hỏi: “Bên trong có gì nguy hiểm không?Anh có chuyện …. gì không? Sủng vật tìm được rồi sao?” Liên tiếp ba vấn đề, làm cho Lạc Hải vừa mới từ trueỳ6n tống hoàn hồn lại có chút đầu óc choáng váng, may mắn Liên Quyết lại đây, kéo Tra Tra Tạc quá mức kích động lại.

“Cậu có sao không? Trên tay Lạc Hải ôm cái gì vậy?”

“Nga, này phải.....” Lạc Hải giơ lên thứ trong tay phóng tới phía trước nghĩ muốn nói cho mọi người chính mình không tìm được Tiên Thủy Cầu, bất quá thu một tiểu thỏ đáng yêu làm sủng vật, nhưng mà lại bị Tra Tra Tạc hoảng sợ làm đánh gãy.

“Oa, Lạc Hải.Anh thật lợi hải nga, thật sự thật sự thu phục được Tiên Thủy Cầu làm sủng vật. Tuy rằng không phải cấp BOSS.”

Hả? Cái gì? Tiên Thủy Cầu? Rõ ràng mình thu chính là con......Sau khi nhìn thứ trong tay, dừng lại. Tiểu thỏ tử trong tay không thấy, trở thành một quả cầu như quả đông lạnh, trong suốt, có hai con mắt to, thật sự là đáng yêu cực kỳ.

“Này......Mày là ai a?” Lạc Hải cầm vật nhỏ trong tay phóng tới trước mắt cẩn thận đoan trang: “Tiểu thỏ tử đâu?”

“Bạn của cậu không nói cho cậu sao. Tôi chính là Tiên Thủy Cầu. Người kia hẳn là Tra Tra Tạc đi, la hét thật thản nhiên nga”

||| hắc tuyến

Tra Tra Tạc vốn đưa tay muốn ôm để ở giữa không trung, nhìn mấy người cúi đầu cười chung quanh, lại nhìn nhìn Lạc Hải phía trước: “Lạc Hải, anh cũng cười tôi......”

“Ha ha, thực xin lỗi. Mày chính là Tiên Thủy Cầu a, kia vì cái gì lúc ta gặp mày bên ngoài của mày không phải như thế.” Không thể nói thật được, Lạc Hải càng làm lực chú ý phóng tới trên người Tiên Thủy Cầu.

“Luôn là một bộ dáng thì thật nhàm chán a.” Tiên Thủy Cầu chẳng hề để ý nói.

“Lạc Hải, anh thu nó làm sủng vật chưa?” Lăng Vân chen vào nói.

“A, còn chưa, Giờ anh sẽ thu.” Một câu từ Lạc Hải, Tiên Thủy Cầu hưu một tiếng bay vào túi sủng vậy của Lạc Hải. Thuận theo dân ý, nó bị đặt tên là ‘ Cầu Cầu ’.

“Mau nhìn xem thuộc tính đi.” Thiên Lí cũng tò mò lắm, loại quái này rất ít khi gặp.

“Tốt.” Lạc Hải mở ra xem xét thuộc tính, sau đó ngẩng đầu đối với Thiên Lí hỏi: “Thiên Lí, lúc trước cậu nói Tiên Thủy Cầu cấp bao nhiêu a?”

Chương ————— 22

“Thiên Lí, cậu nói cấp của Tiên Thủy Cầu là nhiêu a?”

“Bình thường Tiên Thủy Cầu là cấp 32, Tiên Thủy Cầu Vương cấp 40. Làm sao vậy?” Thiên Lí tò mò hỏi Lạc Hải vì cái gì đột nhiên hỏi cái này, đương nhiên những người khác cũng vậy.

“Nhưng cấp của Cầu Cầu là 0 a?” Lạc Hải đem sủng vật thuộc tính sửa thành công khai, cho mọi người xem.

“Thật sự a, chính là sao có thể vậy, cấp của quái không phải không thể sửa sao? Ít nhất sẽ không thay đổi thành thấp a. Trừ phi nó là hình thái trứng.”

” Lúc tôi thấy nó là bộ dáng của tiểu thỏ tử, đi ra liền biến thành như vậy, không có đổi quá trứng a.” Lạc Hải nói.

“Mau nhìn, cấp nó bắt chước dĩ nhiên là 8, nhanh đến 10 cấp là ngừng phát triển.”

“Thật sự, chẳng lẽ là BOSS?”

“Ngu ngốc a, BOSS cấp bậc chỉ biết rất cao như thế nào lại biến thấp.”

“Nói không chừng là biến dị.”

“Càng không thể. Hơn nữa không có nghe nói qua Tiên Thủy Cầu có biến dị a?”

Mọi người thảo luận sôi nổi, chính là vẫn là không nghĩ ra. Tiên Thủy Cầu cứ một mình lẳng lặng theo dõi họ thảo luận ( hiện tại nó kêu Cầu Cầu) thấy họ đoán thái quá, rốt cục nhịn không được, ra tiếng giải thích: “Các ngươi không cần đoán nữa. Cấp của tôi là bởi vì tất cả quái trong viên đều cam chịu trở thành sủng vật trạng thái trứng cấp bậc về 0, 10 ngày sau sẽ từ trong trứng ra cấp chính là 1.”

“Chính là, kỹ năng bắt chước của mày cao thế, cấp cũng 1, không phải rất kỳ quái sao?” Lăng Vân hỏi qua nghi vấn của mọi người.

“Kia có cái gì kỳ quái. Ở trong viên lại không thể đánh gì. Tôi chỉ là nhàn rỗi nhàm chán quá nên thay đổi để chơi chút a. Chơi chút cấp kỹ năng liền lên rồi sao không” Cầu Cầu cho mọi người một cái xem thường, ý tứ là các ngươi là ngu ngốc.

“Chúng ta thế nhưng bị một con tiểu sủng vật làm BS (ngốc).” Liên Quyết sờ sờ cái mũi, quyết định trở về bảo người ta sửa AI của quái và NPC thấp đi một chút.

“Tốt lắm, đừng nói nữa.” Vân Hải đại ca lên tiếng: “Lần này onl thời gian rất dài, đều logout nghỉ ngơi một chút đi thôi.”

“Di?”

“Không cần a. Em còn chưa chơi đủ!”

“Không được, em phải bồi Lạc Hải huấn luyện Cầu Cầu.”

Trừ bỏ Lạc Hải cùng Thiên Lí, những người khác đều rất không cao hứng logout. Bất quá xét thấy quyền uy tuyệt đối của Vân Hải, mọi người vẫn là ngoan ngoãn mở thái đơn.Sau khi nhìn thấy một đám off rồi, Vân Hải cuối cùng mới out game.

—————

Người nào mà nói không muốn logout, một khi đi ra khỏi Thụy Miên Thương đều tranh nhau chạy đi chiếm phòng. Đừng hiểu lầm, bọn họ cũng không có cảm giác muốn đi ngủ gì.Ngủ trong Thụy Miên Thương cũng đủ lâu, bọn họ phải đi giải quyết sinh lý.Người cũng phải có lúc gấp chứ. Tuy rằng trong giấc ngủ không biết gì cả, một hồi đến liền không nhịn được. Sau khi đi WC xong, lại thoải mái tắm táp, lúc này mới chậm rì rì từ trong phòng đi ra tới phòng khách.

Khải Lân bảo mọi người logout nghỉ ngơi, nguyên nhân chủ yếu vẫn là bởi vì hai ngày nữa chính là ngày giỗ của cha mẹ huynh đệ họ Lăng. Vốn chỉ có 3 huynh đệ tính về Thượng Hải tế bái cha mẹ, chính là sau lại thế nhưng biến thành tám người đi. Lạc Hải vừa lúc cũng muốn nhân cơ hội trở về thăm xem cha mẹ có tốt hay không, là do Khải Lân mời đi, mà ba người bọn William còn lại là ngoan cố chạy theo. Tóm lại sáng sớm hôm sau, bọn họ đồng loạt xuất phát đi Thượng Hải. Không dừng lại ở Thượng Hải quá lâu, sau khí tế bái cha mẹ xong, cùng ngày bọn họ liền lên máy bay trở về New York. Nhưng lại khác với khi đi, đến bây giờ là họ vẫn là hai người hai người ngồi, nhưng ngoại trừ Nhượng cùng Lạc Hải còn mông lung đến mông lung đi ở ngoài, tay của Khải Lân cùng Diệc Văn vẫn nắm chặt nhau. Lần này Khải Lân cùng Diệc Văn đi tới trước mộ cha mẹ, nguyên nhân chủ yếu chính là trước mộ cha mẹ hắn thông báo.Diệc Văn hoảng sợ, đỏ mặt suy nghĩ đáp ứng. Bởi vì Khải Lân nói đây là chuyện tốt, cho nên y chịu đựng nước mắt chưa hề chảy ra.

Sau khi về nhà, mọi người sửa sang lại, liền khẩn cấp login. Đặc biệt là Tra Tra Tạc, nó còn chưa có hảo hảo chơi đùa tân sủng vật của Lạc Hải.

Bởi vì lần trước là logout ở Vân Lí Thành, cho nên khi login vẫn như trước ở Vân Lí Thành. Bất quá bởi vì không phải là ngày thi đấu, cho nên người cũng không nhiều. Trong quán trà cũng có chỗ, sau khi mọi người ăn uống xong, liền ly khai nơi này. Một đường náo nhiệt cực kỳ, ai có sủng vật đều thả ra sủng vật của mình.Hỏa Phượng của Lăng Vân, Bạch Bạch của Tra Tra Tạc, Na Á Tư của Mạc Nhật, Cầu Cầu của Lạc Hải. Chỉ thấy Hỏa Phượng ở bên cạnh Lăng Vân bay thấp thấp, hình thể bây giờ của nó đã cao hơn Lăng Vân, là một trong những sủng vật lớn, hơn nữa có thể tái hai người, nhưng giờ ngồi ở trên là Bạch Bạch, lớn nhất cùng nhỏ nhất hình thành đối lập mãnh liệt.Cầu Cầu ngồi trên người Na Á Tư, bất quá bởi vì Cầu Cầu là trong suốt, cho nên nếu không có hai đôi mắt to chớp a chớp kia, nhìn xa thật đúng là không biết ngồi trên con báo uy phong lẫm liệt kia là vật nhỏ như thế. Bất quá như vậy tựa hồ lại càng không hảo, bởi vì hậu quả từ xa nhìn thấy mặt to chính là tất cả mọi người đều nghĩ đó là u linh. Nói đến đây Cầu Cầu rất không vừa lòng, đâu có u linh nào đáng yêu như mình đâu. Cầu Cầu rất nghe lời chủ nhân Lạc Hải, nhưng đây cũng không có nghĩ là nó ngoan ngoãn đâu nha. Tương phản, nó rất thích chọc ghẹo Tra Tra Tạc. Có một lần thừa lúc Lạc Hải cùng Vân Hải vội vã làm đồ gia vị, Cầu Cầu nghe theo đề nghị của Mạc Nhật, thế nhưng biến thành bộ dáng Lạc Hải làm bộ đi hôn Tra Tra Tạc, kết quả đem Tra Tra Tạc sợ tới mức không dám nhúc nhích, mặt đỏ cả lên. Sau khi Lạc Hải nghe được vừa tức giận vừa buồn cười, đem Cầu Cầu thu vào túi sủng vật cấm túc nó ba ngày. Đáng nhắc tới chính là Lăng Vân lấy danh nghĩa giáo dục người phá hư tiểu hài tử, cấm Mạc Nhật trong ba ngày không tới gần mình nửa bước, đương nhiên cũng không chuẩn có hành vi thân mật này.Điều này làm cho Mạc Nhật hô thiên thưởng địa. Bất quá đối với kết cục của anh, Phi Sa chỉ có hai chữ —— xứng đáng.

Sau khi mọi người rời khỏi Vân Lí Thành, tiếp tục không có mục đích đi về phía trước, gặp được tiểu nhân nghèo túng phải đi bổ sung một chút lương thực bình máu và vân vân, thuận tiện tiếp nhận nhiệm vụ, bởi vì quan đạo không có quái lớm gì, nhiệm vụ của tiểu nhân nghèo túng cũng không có gì khó, cho nên dọc theo đường đi cũng quá là rãnh rang. Thẳng đến một ngày, mọi người đi tới bên cạnh một dòng suối.

“Kỳ quái, bên này nhiều người như vậy, đang tìm cái gì a?” Lăng Vân chỉ hướng cách đó không xa. Một cái trách trách đích suối nước bên cạnh, có rất nhiều người đang cúi đầu tìm kiếm cái gì đó. Còn có vài người trên tay cầm vật gì đó, đủ loại đều có, có khi là cỏ dại, có khi là cá tôm, thậm chí có người trên tay còn cầm một chiếc giày.

“Bọn họ có thể là đang làm vệ sinh môi trường đi.” Mạc Nhật nhìn chằm chằm cái tên đang cầm chiếc giày, miễn cưỡng phun ra một câu.

“Bắt cá cũng là một loại làm vệ sinh sao?” Tra Tra Tạc lập tức đưa ra ý kiến phản đối.

“Đến hỏi xem rồi nói sau.” Vân Hải dẫn đi đi về phía ấy. Tất cả mọi người đều tò mò theo ở phía sau.

Bạn đang đọc Ngũ Hành Online của Luyến Trần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.