Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Thiên - Khinh Thiên Phách Hồn Thuật

Tiểu thuyết gốc · 2858 chữ

Sau khi Nguyễn Kiên và Võ Hùng kết nghĩa huynh đệ thì họ lại tiến vào trong võ đường. Là lúc để ông nội Võ Hùng truyền lại tuyệt học cho Nguyễn Kiên. Theo như những gì ông nói thì đây cũng không phải là võ học do Võ gia sáng tạo! Đây là một tuyệt học do một vị lão tổ cường đại của Võ gia, một người đã vượt qua cảnh giới võ đạo thông thường! Ông đã đoạt được tuyệt học này vê trong một cuộc đại tranh đấu từ hàng trăm năm trước! Từ đó nó đã trở thành một tuyệt học gia truyền của Võ gia! Nguyễn Kiên chính là người khác họ duy nhất được truyền lại!

Ông lão dẫn đường tiến vào một căn phòng cổ kính, đó chính là nhà thờ tổ! Lại tiến vào sâu bên trong, Nguyễn Kiên nhìn thấy có gần trăm linh vị lớn nhỏ bày khắp phòng, những linh vị đều sạch sẽ, bóng loáng. Từ tình trạng của những linh vị thì có thể biết được chất liệu gỗ là rất tốt, đồng thời còn được lau dọn kĩ càng thường xuyên. Cả phòng tuy hơi âm u nhưng nhờ dọn dẹp thường xuyên nên không hề có cảm giác khó chịu. Trong căn phòng vẫn có chút sinh khí, có lẽ ông nội Võ Hùng vẫn luôn dành rất nhiều thời gian ngồi đây tưởng niệm con cháu và tổ tiên. Đối với một con người đã trải qua bao nhiêu năm tháng cuộc đời, đã trải qua thảm kịch đau thương kia... thì có lẽ, chỉ có việc tưởng niệm hằng ngày mới làm lòng ông nguôi đi một chút đau thương và mất mát.

Ba người đi vào giữa phòng, lần lượt thi lễ với những linh vị kia rồi thắp nến, đốt nhang. Xong xuôi chuyện lễ nghi, ông lão tiến đến một cái bệ lớn, trên đó là những linh vị lớn với kiểu cách khác biệt, Nguyễn Kiên biết đó chính là những vị tổ tiên đầu tiên của Võ gia. Ông lão lại thay đổi vài chi tiết trên bệ, một tiếng “cạch” vang lên, và một cái mật thất đã mở ra! Mật thất nhỏ như một hộp kín, bên trong là một quyển sách bằng những miếng trúc nhỏ đan lại! Cuộn trúc thư đó chính là tuyệt học gia truyền của Võ gia! Nó đã được cất dấu bí ẩn, kĩ càng và chỉ có gia chủ Võ gia đương thời mới biết được. Vì thế nên sau thảm kịch kia, Võ gia vẫn giữ lại được tuyệt học gia truyền của mình, mới có thể truyền lại cho Nguyễn Kiên vào lúc này.

Nguyễn Kiên tay cầm cuộn trúc thư, mở ra thì nhìn thấy năm chữ lớn rõ ràng mà hư ảo: Hư Thể Xuyên Hồn Thuật! Nguyễn Kiên nhìn qua toàn bộ trúc thư, những con chữ rõ ràng đang nằm trên đó nhưng nó lại như chuyển động, khi hắn nhìn đến chỗ nào thì những con chữ chỗ đó như chạy vào trong đầu hắn, khiến hắn ghi nhớ như tạc toàn bộ nội dung của quyển trúc thư. Nguyễn Kiên đang ngạc nhiên định hỏi lại thì đã nghe ông lão nói:

- Con cứ từ từ mà nhìn, Võ gia chúng ta dù là người tài giỏi, tinh thông võ đạo nhất cũng phải mất hơn một ngày mới học thuộc nội dung của tuyệt học trên cuộn trúc thư đó, còn tên của nó thì cho đến giờ chưa một ai có thể đọc được. Đồng thời, chỉ khi đọc từ chính cuộn trúc thư này thì mới có thể nhớ được nội dung! Nếu như được truyền thụ bằng cách khác thì sẽ không thể nhớ. Đó thực sự là một bảo vật hiếm có a ~~~ !!! Thôi, con cứ từ từ mà nhìn, ông và Võ Hùng đi trước đây.

Nguyễn Kiên ngay lập tức nuốt lại những lời định nói. Hắn hiểu được bản thân tuyệt đối không phải cao thủ võ đạo gì cả, nếu nói hắn có cái gì thuộc về võ đạo cao thủ thì chỉ có thể là nhục thân cường đại của hắn thôi. Vậy nên chuyện hắn có thể thuộc lòng và đọc được tên của tuyệt học chắc chắn có bí ẩn, và nếu hắn không lầm thì có liên quan đến năng lực bí ẩn kia! Những chuyện có liên quan đến năng lực của hắn, Nguyễn Kiên sẽ không tiết lộ dù là với người hắn tin tưởng nhất. Thực ra thì có một kẻ hắn còn chưa gặp mặt nhưng đã biết hầu hết mọi bí mật của hắn, thậm chí cả những thứ liên quan đến bản thân Nguyễn Kiên mà chính hắn cũng không biết thì kẻ kia cũng đều tường tận. Xui xẻo thay tên kia còn là một tên bá đạo, hãm và rất chi là điên khùng...

Nguyễn Kiên dẹp gọn những suy nghĩ tạp nham qua một bên. Hiện tại chỉ còn mình hắn trong phòng, hắn dự định sẽ tìm hiểu về Hư Thể Xuyên Hồn Thuật kia và năng lực của mình trong vòng một ngày. Sau khi đã trở về toàn thịnh thì sẽ cùng Võ Hùng lên đường ra Hà Nội cứu chú Khả.

Nguyễn Kiên thiền định, trong đầu tái hiện từng câu chữ trong Hư Thể Xuyên Hồn Thuật.

“Vũ trụ thuở ban đầu chỉ là hư vô hỗn độn, nói cách khác, thiên, địa, vạn vật, đều sinh ra từ hỗn độn! Theo thứ tự, hỗn độn sinh ra thiên, địa, vật chất, phi vật chất. Sau đó mỗi thứ lại tổ hợp và sinh ra các nhánh. Thiên và địa sinh ra Thiên Đạo là Thuận Thiên. Vật chất và phi vật chất sinh ra các thế giới và mọi vật trên các thế giới đó. Thiên địa và vạn vật có phân cao thấp, thiên địa là cao hơn và thống trị, vạn vật là thấp kém và bị trị. Tất cả những vật sinh ra sau này đều là thuộc về vạn vật. Tất cả đều phải hướng về thiên địa mà tôn kính, phục tùng...”

Vừa đến đây, Nguyễn Kiên liền dừng lại, hắn lí giải được phần này! Theo như lí giải trong đoạn đầu của Hư Thể Xuyên Hồn Thuật, Nguyễn Kiên có thể rút gọn một câu kết luận: “thiên địa cao cao tại thượng, vạn vật chỉ là cỏ rác!!!”

Nguyễn Kiên là người thế nào? Hắn là kẻ có khát khao vượt lên mọi thứ để tìm đến hạnh phúc, mà cuộc đời của hắn từ xưa đến nay vẫn luôn là phải tranh đấu, giành đoạt! Nếu như hắn học theo Hư Thể Xuyên Hồn Thuật thì chẳng khác nào bảo hắn vứt bỏ mọi tranh đấu mà an phận thủ thường! Hắn đã từng cảm thán về sự nhỏ bé của con người trước thiên địa, nhưng cũng thừa nhận một điều rằng: bàn tay con người sớm muộn gì cũng chạm tới và lôi cái gọi là thiên địa xuống! Nếu hắn không có ý chí vươn lên thì làm sao có thể đạt được hạnh phúc? Khi mà con đường đến hạnh phúc của hắn tràn đầy chông gai thử thách, thậm chí phải đối đầu thiên địa!!! Cảm xúc dâng tràn trong lòng Nguyễn Kiên, hắn lao ra khỏi căn phòng thờ tổ! Nguyễn Kiên hiên ngang đứng, hắn ngước mặt lên trời cười dài và thét lên:

- Lão tử là Nguyễn Kiên! Từ khi sinh ra cho đến giờ, ta đã trải qua vô vàn khổ đau, vượt qua số phận chỉ mong tìm được cái gọi là hạnh phúc, nếu lão thiên ngươi bảo ta phải cam chịu số phận nhỏ nhoi và phủ phục trước thiên địa thì ta thẳng thắn khẳng định một điều! Cái gọi là thiên địa cao cao tại thượng kia không là gì trong mắt ta cả! Ta sinh ra là đã không có thiên địa che chở, vậy thì thiên địa có là cái thứ gì!!? Nó có liên quan tới ta sao!!? Vì sao ta phải phủ phục thiên địa nếu nó cản bước ta!!? Ta sinh không có thiên địa! Ta bước đi không màng thiên địa! Ta đi khỏi cái gọi là thiên địa! Ta là Vô Thiên!!!

Nguyễn Kiên cảm xúc thăng hoa, hắn gào thét trong sự hưng phấn, hắn cảm giác mình đã thoát khỏi tầng trói buôc nào đó, hắn tự do! Hai ông cháu Võ Hùng ở trong rừng, nghe đâu đấy truyền đến tiếng gào thét vang xa thì thắc mắc: “Nơi này có thú dữ sao!!?”

Trong linh hồn Nguyễn Kiên, khi hắn gào thét trong sự thăng hoa thì linh giới hắn kịch liệt rung động! Nó phát triển với một tốc độ kinh khủng và mở rộng ra gấp đôi, rực rỡ gấp đôi lúc trước! Hai phần linh hồn của hắn gần như hòa làm một! Hạt mầm kia rốt cuộc cũng nảy nở, một chồi non lú khỏi hạt mầm, nó chìm xuống trong linh giới và sinh ra một cái rễ khổng lồ như thể chống cả tầng trời, xuyên cả tầng đất cắm sâu vào trong linh hồn hắn, những rễ con lan tràn khắp nơi trong linh giới! Linh giới vốn hư ảo bất định giờ phút này truyền đến một cảm giác kiên cố vững vàng hơn bao giờ hết!!!

Lâm Nghị đang chữa trị linh hồn, hắn đã khôi phục được bảy phần! Hắn cảm nhận được biến động kinh thiên này và đứng dậy. Có thể nhận ra được sự hưng phấn và cuồng ngạo từ khí thế của Lâm Nghị. Hắn đưa mắt dõi theo sự phát triển của linh giới và rồi tập trung ánh nhìn về phía hạt mầm! Miệng Lâm Nghị thì thầm hai chữ “Quả nhiên!”, rồi hắn bước đi! Lâm Nghị di chuyển, hắn đi đến trung tâm của linh giới, mắt nhìn chằm chằm vào hai phần linh hồn Nguyễn Kiên đang dung nhập! Vẻ mặt Lâm Nghị tựa cười mà không phải cười, một hồi thì hắn lại dùng một giọng ngạo mạn và hãm tài thét to lên:

- Ta là ta xem ngươi là có tài năng... gần bằng ta a ~~~!!! Ngoài ra thì cũng có một cái lá gan cũng lớn... gần gần với ta! Thế cho nên lần này Lâm Nghị vô địch này sẽ làm phước mà chịu khó ra tay giúp ngươi... cũng xem như trả phí nhà trọ!

Lâm Nghị nghiêm túc lại, hắn tập trung và phóng xuất hết toàn bộ sức mạnh hiện có! Lâm Nghị lại dùng thủ đoạn tu chân và những thủ quyết huyền ảo nén sức mạnh vô biên của bản thân lại đến mức nhỏ như một quả cầu cỡ nắm tay, rồi hắn tập trung tinh thần đứng đợi! Đợi chờ thời điểm thích hợp!!!

Ở bên ngoài, Nguyễn Kiên vừa mới gào thét xong và đã bình tĩnh lại. Tuy vậy hắn vẫn còn sự hưng phấn ngập tràn. Nguyễn Kiên không hề hay biết mọi thứ diễn ra ở bên trong linh giới của mình, mà có biết thì hắn cũng chẳng thể bận lòng quan tâm nữa! Vì hiện giờ hắn đang nhìn bầu trời!!!

Mây mù âm u kéo tới với những tiếng “đùng đùng” của sấm sét chớp giật! Càng ngày càng lớn! Càng ngày càng dữ dội! Càng ngày càng vang vọng! Và... “Đùng!!! Đùng!!!Đùng!!!” Ba tiếng nổ chấn động tâm hồn tất cả và một tia sét khổng lồ giáng xuống!!! Tia sét này phải lớn gấp năm lần lôi kiếp của Lâm Nghị, màu sắc của nó cũng đậm đà mùi tử vong hơn nhiều! Và mục tiêu của nó!!? Còn ai khác ngoài kẻ vừa mắng thẳng mặt lão tặc thiên và tự xưng Vô Thiên kia!!? Tia sét tru diệt đó đánh thẳng xuống Nguyễn Kiên, không chút nhân từ, không một lối thoát! Vì đấy là Thiên Đạo tru diệt!!!

Lúc đó, thanh thế của tia sét đã đánh động rất nhiều kẻ! Có lão quái sống lâu cả mấy trăm năm đang ẩn cư chốn thâm cùng thủy tận! Có kẻ ăn xin rách nát lang thang đầu đường xó chợ! Có lão già đang ngồi trong nhà chơi cờ ngắm cảnh! Có vạn thế thiên tài trong nơi núi rừng nào đấy! … Trong lòng tất cả đều có một câu hỏi: “Đó là lôi kiếp!!?”

Trong khoảnh khắc đó, có rất nhiều chuyện đã xảy ra.

Trong linh giới,

Hai phần linh hồn của Nguyễn Kiên hợp làm một!

Mầm cây rung động rồi bắn ra một giọt tinh hoa!

Lâm Nghị thì mặt mày tái nhợt, dùng cái giọng thanh niên cứng hét to lên “Tới đây đi, bé cưng lôi kiếp!!!” Rồi hắn ném quả cầu sức mạnh ra!

Tất cả đều là để ngăn cản Thiên Đạo tru diệt!!!

Và ở bên ngoài, Nguyễn Kiên, trong khoảnh khắc cuối cùng ấy, hắn kịp thời đánh ra một quyền với tất cả thể lực, hồn lực của mình và chửi một câu vào thẳng cái mặt mo của lão tặc thiên:

- Ta f**k ngươi lão tặc thiên!!! Hai lần cho sét đánh lão tử!!!

Trong linh giới,

Hai phần linh hồn Nguyễn Kiên vừa mới hợp lại thì giờ đã tách ra một nửa. Và chúng tiếp tục quá trình giao thoa, chầm chầm mà kết hợp lại!

Cây mầm lại trở về là hạt mầm lúc ban đầu. Cái khác thì chỉ là nó vẫn chìm trong linh giới, cắm rễ trong đó và ... có khí tức mới hơn!

Lâm Nghị thì đang xem xét một thứ! Nếu như Nguyễn Kiên nhìn thấy thì sẽ nhận ra đây chính là những câu chữ trong Hư Thể Xuyên Hồn Thuật. Chúng đang phiêu phù trong một góc của linh giới. Đọc hết bản tuyệt học này thì Lâm Nghị nhướng mày lạnh giọng:

- Hừ ~~~ ! Đây chẳng phải là một bản thuật pháp của tu sĩ sao!!? Còn là thuật pháp dùng hồn lực công kích! Thực sự cũng không kém nhưng đoạn đầu thực là quá tệ! Thôi thì để lão tử cho ngươi một cơ duyên vậy...

Lâm Nghị tuôn ra một tràng lời có thể khiến tất cả phải đứng hình, tất nhiên là nếu như họ nghe được. Lâm Nghị hơi lặng người, hắn trầm tư suy nghĩ một chút rồi bắt đầu chuyển động hai cánh tay như đang múa! Những câu chữ trên Hư Thể Xuyên Hồn Thuật dần thay đổi! Biến mất, thêm vào,...

“Vũ trụ chỉ là hư vô và hỗn độn. Sau đó hỗn độn sinh ra ức ức vạn vạn đạo. Thiên, địa, vật chất, phi vật chất không phân cao thấp, mỗi thứ chia nhau đại diện một nhánh. Vạn vật sinh ra nhờ vật chất và phi vật chất tuần hoàn biến đổi. Thiên địa hình thành là sự biến hóa và tổ hợp của thiên, địa và vạn đạo. Thiên địa hình thành Thiên Đạo gồm ba ngàn đại đạo, tất cả đều là Thuận Thiên Đạo! Vạn vật đều có linh tính, kẻ mạnh đều có khát khao truy cầu của bản thân. Đó là đặt chân vào Thiên Đạo để tiên, thành đế, thành thần... Duy chỉ có ta lí giải khác biệt! Cái gì là vật chất? Cái gì lại là phi vật chất? Mọi thứ tuần hoàn mới tạo thành càn khôn, tức là thiên địa, trời đất, thế giới, và vũ trụ... Mọi vật đều có linh tính riêng! Vì cớ gì lại đều phải giống nhau!!? Đều phải đạp vào Thiên Đạo để đạt được truy cầu!!? Tại sao phải phủ phục trước Thiên Đạo mà không tự mình bước đi!!?...”

Lâm Nghị vận dụng kiến giải về đại đạo của mình để chỉnh sửa Hư Thể Xuyên Hồn Thuật sang một bản khác. Nên biết Lâm Nghị là đệ nhất tu chân giả ở Thiên Ngật Đại Lục! Lí giải đại đạo của hắn dù mới chỉ là da lông nhưng cũng vô cùng quý giá, càng đặc biệt hơn khi đạo của hắn là Nghịch Thiên! Hiện tại hắn dùng kiến thức và đại đạo của mình để chỉnh sửa, thậm chí viết lại Hư Thể Xuyên Hồn Thuật đã khiến thuật pháp này chuyển sang một tầm cao khác biệt! Nếu như cường giả tu chân giới biết được sự tồn tại của bản thuật pháp này thì chắc chắn sẽ tranh giành chém giết đến đầu rơi máu chảy.

- Ta lại đến đổi tên cho ngươi đi ~~~ !!!Ta dùng Nghịch Thiên Đạo kiến giải để chỉnh sửa, lại là để cho một kẻ tự xưng Vô Thiên sử dụng. Mà đây lại là một thuật pháp khống chế và vận dụng hồn lực... Vậy thì... hãy gọi là Khinh Thiên Phách Hồn Thuật!!!

Bạn đang đọc Nghịch Thiên - Vô Thiên sáng tác bởi Anh..Ba..Lúa..Xanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anh..Ba..Lúa
Thời gian
Cập nhật Anh..Ba..Lúa..Xanh
Lượt thích 5
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.