Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hạo Nhật, Máu nhuộm Vương Phủ

Tiểu thuyết gốc · 997 chữ

Thiên Đấu Vương Quốc cực tây, Phong thành, Bình Tây Vương Phủ

Bình Tây Vương Hạo Vân vốn dĩ là dòng dõi hoàng tộc Thiên Đấu Vương Quốc, đệ đệ của Quốc vương Hạo Thiên. Lão Quốc Vương li kì mất tích, người thừa kế vẫn chưa định ra, dẫn đến việc tranh đoạt vương vị. Sau một hồi minh tranh ám đấu kéo dài hơn ba năm, Bình Tây Vương thất bại mà về, an nhàn sung sướng mà làm một vị vương gia với đất phong trăm dặm ở nơi cực tây vương quốc.

Hôm nay chính là sinh thần tám tuổi của tiểu Vương Gia Hạo Nhật, Vương phủ trang hoàng lộng lẫy, kéo đèn kết hoa một mảnh rực rỡ nhưng không khí lại phiêu đãng mùi máu tươi khiến không khí trở nên quỷ dị.

Cổng chính mở toang, không có bất kì hạ nhân nào đón khách, trong sân khắp nơi đều là thi thể, đủ loại thảm trạng, huyết dịch nóng hổi từng giọt từng giọt nhỏ xuống…

Chính giữa sân, Bình Tây Vương vốn phong lưu khoáng đạt, anh dũng thần tuấn, nay lại tóc tai rối bời, cả người chồng chất vết thương, khuôn mặt đầy vẻ khẩn trương. Tay phải hắn cầm chắc thanh cự kiếm, tinh thần kéo căng không chút nào dám buông lỏng. Hắn không dám chắc kẻ trong bóng tối kia lúc nào sẽ tấn công cho hắn một kích trí mạng.

Nằm không xa hắn là thi thể của thê tử, đôi mắt nàng đang trợn lên nhìn về phía hắn tràn đầy tiếc nuối và không cam lòng. Có lẽ nàng thật sự chưa yên tâm về đứa con mà hắn đang ra sức bảo vệ phía sau lưng đây? Nghĩ đến đó hắn lại khe khẽ thở dài, đưa mắt nhìn về đứa con vừa tròn tám tuổi. Khuôn mặt nhỏ bé đã trắng bệch nhưng ánh mắt lại tràn ngập kiên cường không phù hợp lứa tuổi.

Giây lát thất thần khiến hắn lập tức phải trả giá, tia sáng sắc lạnh lóe lên, một thanh chủy thủ vươn ra từ bóng tối đâm về phía hậu tâm hắn. Điện quang hỏa thạch, Hạo Vân cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, tụ tập linh khí ít ỏi còn sót lại vào thanh kiếm trên tay, xoay người đón đỡ chủy thủ.

Keng

Hỏa hoa văng ra, lực lượng mạnh mẽ khiến tay Hạo Vân tê rần, hổ khẩu bị chấn rách, thanh kiếm suýt chút nữa rời tay. Hắn quỳ xuống, ho khan mấy tiếng, một tia máu theo khóe miệng hắn mà chảy xuống. Hạo Vân cũng không rảnh đi lau bởi vì thanh chủy thủ kia lập tức công kích bên sườn trái hắn. Lúc này hắn bất lực rồi, cảm giác cái chết đang đến gần khiến hắn càng thêm tiếc nuối, phẫn hận. Tự cổ vô tình Đế vương gia, hắn còn sống chính là uy hiếp đến hoàng huynh, hắn không yên tâm nên phái người tới sao. Không phải ta đã từ bỏ rồi sao, ngươi cần phải đuổi tận giết tuyệt như vậy.....

Lúc hắn định nhận mệnh thì một thân hình nhỏ bé bỗng xông đến chắn trước mặt hắn, không phải Hạo Nhật thì là ai?

- Hạo Nhật, tránh mau.

Hắn không còn sức mà động thân nữa, chỉ có thể hô to một tiếng. Trong ánh mắt tràn đầy kinh hoàng của hắn, thanh chủy thủ dừng lại giữa không trung, mũi chủy thủ trực chỉ mi tâm của Hạo Nhật. Khí cơ xé rách mi tâm của Hạo Nhật, một tia máu nhỏ theo mi tâm mà chảy xuống chóp mũi của nó khiến nó khẽ nhíu mày, nhưng đôi mắt tràn ngập quật cường vẫn nhìn thẳng vào kẻ mặc y phục dạ hành trước mặt.

- Kẻ xấu, không được làm hại phụ thân…

Lúc này Hạo Vân mới có dịp nhìn rõ kẻ đã khiến cả vương phủ máu chảy thành sông. Một thân hắc y, dáng người cao gầy, khuôn mặt ẩn sau một tấm lụa đen chỉ để lộ một đôi mắt tràn ngập lạnh lẽo, nhưng trong khoảnh khắc để lộ một tia lưỡng lự.

Hạo Vân là kẻ già đời, hiểu được tình huống nào nên làm gì, lập tức mở miệng hướng về hắc y nhân lên tiếng

- Xin hãy tha cho hài nhi ta một mạng, nhân quả đều từ ta mà ra, hãy để ta kết thúc mọi chuyện ở đây.

Không đợi hắc y nhân lên tiếng, Hạo Vân dứt khoát đưa thanh kiếm lên cổ, kéo mạnh. Máu tươi nóng hổi văng ra trước sự bàng hoàng của Hạo Nhật.

- PHỤ THÂN…

Hạo Nhật kêu lên tê tâm phế liệt, vội vàng đỡ lấy cơ thể của Hạo Vân mà nức nở. Hạo Vân khẽ mỉm cười, cố gắng đưa tay lên, sờ lên khuôn mặt bé nhỏ của Hạo Nhật như muốn khắc họa dáng hình nhi tử tận sâu trong tâm trí

- Rời thật xa… nơi này, quên mọi thứ…ở nơi đây, nhớ kĩ… đừng trở lại…Thiên Đấu…

Cánh tay hắn buông thõng, tuyên cáo sinh mệnh chi hỏa đã tắt.

- Phụ thân, ngài đừng như vậy, mau dậy đi, Nhật Nhi sẽ ngoan mà, sẽ nghe lời người mà…. A a a a a a a a a a a a

Tiếng thét xé lòng, tràn ngập bi phẫn, có lẽ trời cao cũng thấu hiểu mà trút xuống cơn mưa như muốn làm dịu đi lửa hận đang âm ỉ định hình trong tâm hồn bé nhỏ này.

Đôi mắt hắc y nhìn một màn, dần trở nên vô thần, mơ hồ trong đó có một tương lai nào đó đang dần hình thành. Hắn quay người rời đi hòa dần vào màn vũ huyết, để lại Hạo Nhật gào thét bên thân xác đang dần lạnh của phụ thân.

Bạn đang đọc Nghịch Thần. sáng tác bởi Viemhoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Viemhoang
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.