Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bài thi ngoại môn

Phiên bản Dịch · 1540 chữ
  1. Chương 05: Bài thi ngoại môn

Trường kiếm sắc bén bay qua bay lại, như mây nơi chân trôi, khiến người ta không đoán được tiếp theo kiếm sẽ đâm vào chỗ nào.

Thực lực của Trương Bân đạt đến Ngưng Mạch tầng ba, dùng kiếm pháp Hoàng giai trung cấp. Sức mạnh đó dù là đệ tử cùng cấp đều không dám tùy tiện tiếp chiêu, Trương Bân không cho rằng Lâm Hiên có thể đỡ nổi một đòn này.

Cũng may Lâm Hiên vừa đột phá đến Ngưng Mạch Cảnh tầng hai, thực lực tăng lên nhiều, hắn không ngừng lui lại, tránh khỏi nhát kiếm này trong gang tấc.

"Mẹ nó, thật quái dị! Không ngờ ngươi có thể thoát được!" Nhát kiếm của Trương Bân đâm vào không khí, hắn ta hơi thất thần.

"Thì ra đã đột phá đến Ngưng Mạch Cảnh tầng hai, dược lực của hỏa linh chi đúng là mạnh, có điều đồ tốt như vậy lại bị tên phế vật như ngươi lãng phí!" Trương Bân càng nói càng tức giận, chiêu thức trong tay cũng trở nên âm độc hơn.

Ầm!

Trường kiếm bị linh lực màu xanh lam bao lấy, lập tức khiến bức tường gỗ nổ tung, cuồng phong thổi vào, cả căn phòng chao đảo.

"Ta không có tâm tình dây dưa với ngươi, ngươi chết đi cho ta, ta sẽ nhận máu của ngươi!" Khí thế trên người Trương Bân càng lớn hơn, trường kiếm trong tay cũng lóe lên từng tia sáng.

"Ngươi như này mà cũng được gọi là kiếm pháp à?" Lâm Hiên không chút khách khí đả kích, "Trong mắt ta, trăm ngàn chỗ hở!"

Lâm Hiên đi lên trước một bước, trường kiếm trong tay đột nhiên xuất hiện thay đổi, mũi kiếm tỏa ra hơi lạnh, để lại một chuỗi kiếm ảnh trên không trung.

"Kiếm pháp Thanh Phong ư, không có khả năng!" Trương Bân kêu lên sợ hãi, "Đây chính là kiếm pháp cao cấp của Hoàng giai, một kiếm nô như ngươi sao có thể học được?"

Khóe môi Lâm Hiên cười lạnh, trường kiếm trong tay phối hợp với cuồng phong ngoài phòng, tạo thành một đạo kiếm khí vô hình trong phòng.

"Ngươi cứ chờ đấy!" Trương Bân bị dọa, hắn ta nhanh chóng lao ra khỏi phòng, biến mất trong cuồng phong bạo vũ.

Lâm Hiên thu lại thanh kiếm, khẽ thở phào. Hắn suốt ngày luyện kiếm với Đường Ngọc, cho nên hắn đã sớm nhìn thấu chiêu thức của kiếm pháp Thanh Phong.

Có điều chỉ được mã ngoài mà thôi, hắn không biết tâm pháp của kiếm quyết, sức mạnh cực kì nhỏ, song vẫn dọa được Trương Bân. Nếu đánh nhau thật thì chiêu kiếm này không có chút sức sát thương nào.

Trương Bân này nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, bây giờ ta không thể xung đột với hắn được, để chờ gia nhập Huyền Thiên tông rồi tính sổ với hắn sau.

Nhà gỗ bị đánh rách nát, không thể ngủ được nữa. Lâm Hiên dứt khoát ngồi xếp bằng, tu luyện Trường Sinh quyết lần nữa. Còn chưa nhập môn mà hắn đã gây thù với không ít đệ tử, không có thực lực mạnh thì hắn không thể sống sót được.

Hai tay chắp lại, Lâm Hiên bước vào trạng thái tu luyện, ngoài cơ thể hắn tỏa ra ánh sáng xanh nhàn nhạt, như một ngọn đèn trong đêm tối.

Sáng sớm hôm sau, mưa tạnh, cả ngọn núi vô cùng trong lành, mùi thơm của bùn đất tràn ngập khắp nơi.

Lâm Hiên tỉnh lại từ dáng ngồi thiên, hoạt động gân cốt, sau đó bắt đầu luyện kiếm.

Vẫn là một chiêu kiếm pháp nhanh như sao băng, mặc dù luyện chiêu này hơi nhàm chán, nhưng hắn vẫn luyện thật cẩn thận.

Tối hôm qua, chiêu kiếm pháp này đã thể hiện ra uy lực của nó, mặc dù không biết cấp bậc của chiêu này, nhưng là Lâm Hiên biết nó không hề kém hơn bất cứ loại kiếm pháp nào, thậm chí hắn còn có thể cảm nhận được kiếm ý đặc thù từ kiếm pháp này.

Có điều khuyết điểm duy nhất là quá tiêu hao linh lực, với thực lực của Lâm Hiên bây giờ, cùng lắm cũng chỉ sử dụng được ba lần sẽ bị hao sạch linh lực.

Cho nên kiếm pháp này thích hợp để khống chế kẻ thù.

"A, dậy sớm thế?" Khi Lâm Hiên đang luyện kiếm, Đường Ngọc cười hì hì đi tới từ xa, khi nàng ta nhìn thấy căn nhà gỗ thì khuôn mặt tinh xảo lập tức lạnh đi.

"Chuyện gì đây? Ai ra tay?" Đường Ngọc hỏi.

"Không có việc gì, ta có thể tự giải quyết." Lâm Hiên lắc đầu.

"Ngươi?" Đường Ngọc lườm hắn một cái, lập tức há miệng thành hình chữ O, "Linh Sĩ tầng hai, ngươi đột phá rồi sao?"

Lâm Hiên nhún vai, cười nói: "Luyện mãi nên đột phá thôi."

Đường Ngọc chắp tay sau lưng đi ba vòng quanh người hắn, Lâm Hiên bị nhìn sợ hãi trong lòng.

"Ngươi muốn làm gì?" Lâm Hiên cảnh giác hỏi.

"Tên này ngốc chết đi được!" Đường Ngọc bĩu môi, "Chờ ngươi thông qua bài thi ngoại môn, đi theo ta, thế nào?"

"Đi theo ngươi sao?" Lâm Hiên nhướn lông mày, "Suy nghĩ đã."Hắn biết đệ tử trong Huyền Kiếm môn chia ra làm rất nhiều thế lực, đấu đá lẫn nhau, rất nhiều tài nguyên bị bọn họ nắm trong tay. Cho nên sau khi vào ngoại môn, chuyện thứ nhất chỉ sợ sẽ là gia nhập một thế lực trong đó.

"Yên tâm đi, sau khi vào ngoại môn, tỷ đây sẽ chiếu cố ngươi!" Đường Ngọc vỗ vỗ bộ ngực phát dục rất tốt, kiêu ngạo nói.

Thời gian tu luyện trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đến lúc thi bài thi ngoại môn, tu vi của Lâm Hiên đột phá lần nữa, đạt đến Ngưng Mạch tầng ba, đã có thể ngưng tụ được linh lực trên thân kiếm, lực tấn công cũng gần như tăng thêm gấp đôi.

Bài thi ngoại môn chủ yếu nhắm vào thế gia đệ tử, trong kiếm nô chỉ có một phần nhỏ tham gia. Lâm Hiên mặc áo gai vải xám, đứng trong đám thiếu niên áo gấm có phần hơi lạc loài.

"Đây là nô tài nhà ai vậy, ăn mặc tằn tiện thế." Có người giễu cợt nói.

"Đây là kiếm nô của Huyền Thiên tông, chắc là cũng là tới tham gia bài thi rồi."

"Cái gì, kiếm nô ư!" Không ít đệ tử thế gia trên mặt đầy giễu cợt, "Vậy chẳng phải là nô tài sao, đúng là không biết sống chết, sao hắn có thể tham gia cuộc thi này được chứ!"

"Mấy vị trò chuyện vui vẻ nhỉ!" Lâm Hiên nhanh chân đi đến trước mặt đám đệ tử đó, khí tức trên người tỏa ra, cơ thể hắn phủ hào quang màu xanh.

Những đệ tử đó đều là Ngưng Mạch Cảnh tầng một, cao nhất là tầng hai, hoàn toàn không đáng chú ý trước mặt Lâm Hiên, giờ phút này bọn họ bị khí thế của hắn ép cho run lẩy bẩy.

Lâm Hiên hừ lạnh một tiếng, coi như cho đám người này cảnh cáo. Quả nhiên, đám đệ tử thế gia này trở nên vô cùng ngoan ngoãn, có điều vẫn có mấy tên thầm hận Lâm Hiên trong lòng.

"Mẹ nó, vênh cái gì, ca ca của ta ở trong ngoại môn này, chờ thi xong, xem ta dạy dỗ ngươi thế nào!" Không ít đệ tử thế gia chuẩn bị trả thù Lâm Hiên.

Không bao lâu sau, mấy đệ tử trẻ tuổi của Huyền Thiên tông đi ra, một người trong đó là thanh niên, hắn ta cất cao giọng nói: "Lần này ta phụ trách kỳ thi ngoại môn, quy tắc của kỳ thi rất đơn giản, đánh bại Trúc Lâm vệ coi như thông qua kỳ thi. Có thể đánh một mình, cũng có thể tạo đội."

"Đi theo ta." Thanh niên đó dẫn mọi người tới một con đường, hỏi: "Ai thi đầu tiên?"

Lâm Hiên không khỏi quan sát con đường này, rộng hơn ba mét, dài hơn mười mét. Hai bên đường là hai hàng thị vệ đứng đấy, trong tay cầm kiếm trúc, đứng không hề nhúc nhích.

Sau khi quan sát cẩn thận một phen, trong lòng Lâm Hiên kinh ngạc, Trúc Lâm vệ là người làm từ cây trúc chứ không phải người thật.

Cũng không ít đệ tử thế gia phát hiện ra điều này, bàn tán rôm rả.

"Chẳng phải chỉ là một đám con rối sao, để ta!" Trong lúc nói chuyện, một thiếu niên áo tím ngạo nghễ đi ra, trường kiếm trong tay lóe lên, chân đạp nhanh, xông tới.

Trên con đường, một Trúc Lâm vệ màu xanh biếc đứng dậy, hốc mắt lóe lên hai tia sáng, kiếm trúc xanh biếc chĩa về phía trước.

Bạn đang đọc Nghịch Kiếm Cuồng Thần (Dịch) của Nhất Kiếm Thanh Tân

Truyện Nghịch Kiếm Cuồng Thần (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi leehaa0909
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.