Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 1 Chương 93

Phiên bản Dịch · 1451 chữ

Nó mở máy lên tìm số thằng Hảo...chóng mặt với em của nó ghê...dt em mà toàn một dãy danh bạ số bạn bè nằm trong máy của nó.Ngắt nhẹ mũi em nó lắc lắc

- Hay quá ha dt mấy người mà toàn số của bạn tui

- Vậy mới quản lí dc anh

- Hix hix

Nó bấm số thằng Hảo

- Alo tui nghe

- Tui cha mày. Tau M nè

- Dm số lạ mậy

- Ờ dt mượn

- Có gì hok

- Mai có đi học ko

- Có

- Ờ vậy mai đi xe bus đi

- Chi ba

- Đưa tau mượn xe 1-2 ngày

- Dm mày ngon

- Vậy ha giờ chạy xe liền qua cho tau chỗ Thiên Hương nè

- Phắc du

Nó cup máy nháy mặt với em. Ôm tay nó em cười

- Trời mượn xe ngta đã bắt ngta đi xe bus

- Chứ sao ai bỉu nó bạn anh

- Rùi ảnh có cho mượn hok

- Hok cho thì mình đi bộ

- Trời xa muốn chết

- Lo gì em cõng anh mà

- Hay ha

- Chứ sao anh bị thương mà

- Cho chết...kiu mấy nhỏ kia cõng anh đi

- Trời có nhỏ nào đâu

- Tin chết liền...

Ngồi nói linh tinh khoảng nửa tiếng thằng Hảo chạy xe ra tới. Vừa ngồi xuống quăng chìa khóa cho nó vừa chửi rì rầm

- Dm mày cha tau. Đi xe bus chóng mặt chết cha

- Ráng đi mày..đâu phải dc tau mượn xe là dễ

- Vãi mày. Thương tât đầy mình còn hú hí đi đâu mậy

- Ra biển

- Chạy nổi ko

- Lo gì tau có tài xế mà

Nó ôm vai em kéo vào người

- Dm mày ngon chơi gì để con gái chở

- Gì đâu...má chở con đi chơi bình thường mừ hen má

Em hổng nói gì hôn nhẹ lên môi nó 1 cái. Thẳng Hảo hút cái rột hết ly nước ngọt lắc đầu

- Hai đứa mày tình thấy sợ làm tau thèm

- Ủa con Hương đâu

- Chia tay rồi

- Sao chia tay

- Hương muốn ngừng 1 time để xác định tình cảm

- Với mày và thằng Đạt hả

- Ko

- Chứ ai nửa

-...Với mày. Em đừng giận nó nha Thy ko phải tại nó đâu.

- Hả...sao với tau

- Bộ mày hổng nhận ra Hương nó thích mày hả

- Nhận gì...tau tưởng Hương chỉ đấu tranh tư tưởng giữa 2 thằng mày thôi chớ

- Ừ...mày tối ngày long nhong vô tư. Thôi hổng sao cũng đâu ảnh hưởng tới anh em mình.Tau với thằng Đạt chơi thân bình thường...

- Ờ thôi coi như tau hổng biết gì. Nhưng mà tau nghĩ chắc tại lúc đó tau nhiệt tình đứng ra an ủi giảng hòa cho tụi mày làm nó hiểu lầm chứ tau thấy nó thương mày mà

- Cũng mong vậy. Tau cũng đâu tính bỏ cuộc

- Good...cố lên mày

- Thôi đưa tau về đi mày

- Ờ

Nó đứng dậy đưa thằng Hảo về nhà.

- Em ngồi đây anh đưa nó về cái nha

- Uhm

Hai thằng chở nhau trên con đường quen thuộc...kỷ niệm cứ ùa về...nhớ nhiều. Tự nhiên cũng cảm thấy có lỗi với thằng Hảo nhưng củng cảm thấy vui vì an hem chơi với nhau bao năm chưa bao giờ vì tình cảm mà gây gỗ với nhau...chẳng những vậy còn nhường nhịn tạo điệu kiện cho nhau nửa và nó là thằng vô tư lo lắng cho tụi bạn nhiều nhất.Sẵn sàng chia sẻ hết tâm sự để giữ hòa khí giữa bạn bè...vậy mà chỉ vì sự nhiệt tình đó lại làm mọi thứ vượt ra khỏi tầm kiểm soát...âu cũng chẳng biết nên đỗ lỗi cho ai nửa...Đưa thằng Hảo vào nhà nó quay lại quán ngồi với em. Ly cafe đã vơi đi gần hết. Em lấy xe chở nó vòng vòng rồi quẹo vào trường ngồi chơi xem mấy lớp võ ngta tập. Trong đó có bóng dáng của một người chị...và cũng là 1 mối tình học trò của nó năm 12...xa có mấy tháng hình như lên đai rồi thì phải, đang đứng tập mẫu cho mấy đứa nhỏ...chắc đã quên cái thói quen vừa tập vừa ngoái nhìn lại ghế đá chỗ nó hay ngồi coi nhỏ tập võ...giờ nó mà xuất hiện chắc nụ cười nhỏ sẽ tắt ngay...Nó chọn một ghế đá khuất trong bóng tối dừng xe cùng em ngồi xem...kể cho em nghe về những kỷ niệm lúc nó còn học cả mối tình với nhỏ đang tập võ cùng bạn của nhỏ nửa...mà phải nói đúng hơn là 2 chị @@.Em chẳng ghen ngược lại còn tỏ ra thích thú với những câu chuyện nó kể nửa.

- Mai a dẫn em lên lớp anh chơi ha

- Ừ...mà chi vậy

- Em muốn coi chỗ người yêu của em ngồi học ra sao

- Trời. Thì cũng như mấy chỗ ngồi khác thôi mà

- Ừ kệ em mún coi...ít ra anh cũng dc thăm lại chổ cũ mà

- Ờ ờ

Nó ôm siết lấy em...hai đứa lại cuốn lấy môi nhau..hôn xong lại ngồi trò chuyện...thi thoảng lại hôn nhau...mỗi nụ hôn cứ như là nụ hôn đâu tiên vậy...ko bao giờ chán, ko bao giờ cũ...Cả hai đều ko phải là người tùy tiện nhưng lại vô tư bày tỏ tình cảm chẳng ngại ngần như người phương tây vậy, gặp nhau là ôm hôn, ngồi trò chuyện cùng nhau hay với bạn bè cảm thấy vui thì lại hôn nhẹ...cũng có người nhắc nhở nhưng đâu lại vào đấy,lại hồn nhiên vô tư vì đơn giản 2 đứa cũng thuộc hàng bất cần đời đạp lên dư luận mà sống.

Trời về khuya...cũng khá lạnh, lớp võ cũng sắp tan. Nó và em cũng lên xe về bệnh viện để tránh bị người quen phát hiện ở trường vì lớp võ nó cũng quen khá nhiều, có người còn là tình địch từng đập nó 1 trận ra trò nửa mà. Về đến phòng bỏ mùng xuống nó đi kéo cái ghế bố lại gần trùm cái mền lên ghế bố luôn.

- Em nằm trên giường đi anh nằm dưới này hen

- Ko. Lưng anh đau mà nằm trên giường cho đỡ đau lưng em nằm dưới cho

- Thôi con gái nằm dưới lạnh lắm

- Kệ em nha giờ em muốn nằm dưới

- Thui mà anh khỏe rùi đừng lo em nằm trên hen

- Đã nói ko là ko mà....

-...

- Hai đứa nằm chung đi cãi hoài tau ghen tị với tụi bây

Tiếng của chị nằm gần đó lên tiếng...nó với em nhìn nhau cười tủm tỉm...

- Ừ ha..tự nhiên quên mất tiêu

- Mà giường chật lắm đó

- Kệ...nhớ ôm em cứng cứng nha hok té đó

- Biết rồi

- Hihi

Vậy là em và nó ôm nhau trên chiếc giường nhỏ nằm chia nhau cái tai phone nằm ngủ...trời khá lạnh, gió từ cánh đồng sau bệnh viện thổi vào khiến người nó và em cứ run lên mặc dù đã trùm mền kín mít...Nghịch nhau đã rồi cũng chìm vào giấc ngủ..đêm đầu tiên ngủ với nhau sau bao ngày xa cách, dc ôm em...lòng ấm áp biết bao.

Nửa đêm...gió lạnh...cơn ho lại kéo đến. Nó gồng mình đè ép cơn ho lại để tránh làm em thức. Nhưng càng cố ép thì càng bị bật lên tiếng ho...tiếng em lo lắng vuốt vuốt lấy ngực nó

- Sao vậy anh...ho hả

- Ừ tự nhiên hít con gì bay vô cổ họng...giờ ngứa quá

- Chắc muỗi hay mối hả anh

- Ừ...em ngủ nhớ ngậm miệng vào nha ko bị ho giống anh đó..

- Hihi đồ vô duyên có anh ngủ mới hả họng đó. Để em rót nc cho uống

- Ừ...

Nó trả lời kiềm nén tiếng ho, lồng ngực cứ chực vỡ toan ra...may quá em hồn nhiên đi rót nước cho nó mà ko nhận ra rằng nó đang nói dối, con muỗi bay vào cổ họng làm ho công nhận nó cũng có khiếu nói dối nhỉ...Cố gắng uống xong nửa ly nước, cơn ho cũng bớt đi một chút nó lại ôm em cố gắng chìm vào giấc ngủ....Ngày mai nó sẽ đưa em ra biển quê nó....ko biết biển mùa này yên lặng hiền hòa...hay sẽ nổi sóng dữ dội đây....

Bạn đang đọc Ngày Hôm Qua... Đã Từng (My life) của Nguyễn Mon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.