Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hư Không rời đi

Phiên bản Dịch · 1617 chữ

Ngược lại Triệu Vô Cực phát hiện ra nơi có năng lượng so với Hóa Ngoại Chi Cảnh còn nồng nặc hơn rất nhiều.

Tối trọng yếu chính là Triệu Vô Cực từ trong cấm địa đó phát hện ra một dòng suối. Mà theo như sự tìm hiểu của hắn thì dòng suối này ẩn chứa nguyên khí nồng nặc.

Nguyên khí này có lẽ chính là biện pháp duy nhất có thể cứu sống được Trầm Ngọc.

Có lẽ nguyên khí này cũng không thể nào làm Trầm Ngọc sống lại nhưng ít ra cũng có thể bảo trì sinh cơ trong cơ thể nàng không đoạn tuyệt.

Triệu Vô Cực nói tới lúc này khiến cho Hàn Phong trầm tư không ngớt. Cuối cùng Hàn phong cũng hạ quyết tâm, hắn muốn mang Trầm Ngọc tới U Ám Sâm Lâm.

Đương nhiên Hàn Phong trong lòng tuy lo lắng nhưng cũng là vì Trầm Ngọc.

Nhưng hắn cũng không thể nào lỗ mãng xung động như vậy được. Lúc trước hắn nghe Triệu Vô Cực thì ngay cả Thiên giai bát phẩm như hắn khi ly khai khỏi cấm địa ở U Ám Sâm Lâm thì cũng phải nỗ lực vô cùng chớ nói gì đến hắn không có được bằng người ta.

Hơn nữa hắn còn muốn mang theo cả Trầm Ngọc như vậy thì lại càng khó khăn hơn. Làm như nhìn ra trong lòng Hàn Phong suy nghĩ gì thì Triệu Vô Cực lại thoải mái nói rằng:

- Ta biết ngươi đang suy nghĩ cái gì, bất quá ngươi cũng đừng quên, vừa rồi ta nói cấm địa thần bí đó mà ở năm trăm năm trước. Tuy rằng ta còn chưa hiểu được bí mật ở nơi đó nhưng mà cũng là tìm ra được một chút manh mối. Trong chuyện này mấu chốt nhất chính là.

Triệu Vô Cức nói tới đây thì không biết tại sao lại dừng lại. Mà Hàn Phong nghe được đến chỗ then chốt thì Triệu Vô Cực đột nhiên không nói lời nào trong lòng cũng không khỏi lo lắng.

Chuyện liên quan tới vấn đề sinh tử của Trầm Ngọc thì Hàn Phong tự nhiên cũng trực tiếp mở miệng hỏi:

- Tiền bối theo như lời người nói thì điểm mấu chốt là gì?

Triệu Vô Cực đầu tiên là nhíu mày, xong rồi cũng thở dài nói:

- Việc này ta có thể nói cho hai người các ngươi biết nhưng mà các ngươi cũng phải giữ bí mật cho ta. Dù sao chuyện này nếu không phải tận mắt ta nhìn thấy thì chỉ sợ ta cũng không có tin tưởng là thật.

Nghe được Triệu Vô Cực nói với giọng điệu nghiêm trọng như vậy thì Hàn Phong và Hư Không cũng mang theo một tia tò mò.

Mà Triệu Vô Cực trông thấy Hư Không thì cũng nhàn nhạt nói:

- Kỳ thưc chuyện này nói đến thì cùng với ngươi cũng có liên hệ, cho nên ngươi cũng nên biết.

Sắc mặt Hư Không đại biến nhưng vẫn lạnh lùng như trước. Chỉ là trong mắt hiện lên một tia dị sắc mà thôi.

Triệu Vô Cực lại tiếp tục nói:

- Xác thực mà nói thì qua nhiều năm ta điều tra liền phát hiện được cấm tham đó là do một cường giả đại thần thông chế tạo nên chứ không phải là do thiên nhiên tạo nên.

Triệu Vô Cực nói đến đây thì Hàn Phong và Hư Không cũng phải kinh dị.

Mà thấy được biểu tình kinh ngạc của hai người thì Triệu Vô Cực vẫn chưa có dừng lại, tiếp tục nói:

- Đồng thời ta cũng phát hiện cấm tham và Hóa Ngoại Chi Cảnh mà hai người chúng ta lúc đó tiến nhập vào là có liên hệ nhất định. Tuy rằng Hóa Ngoại Chi Cảnh đó là do thiên nhiên tạo thành nhưng sau đó ta tỉ mỉ quan sát lại thì cũng tìm thấy được dấu vết của con người.

Nghe xong lời của Triệu Vô Cực thì Hàn Phong cũng rơi vào trong trầm tư. Dựa theo lời Vô Cực nói Hàn Phong tỉ mỉ hồi tưởng lại lại cảnh trưởng trong Hóa Ngoại Chi Cảnh.

Càng nghĩ thì Hàn Phong càng cảm thấy lời của Triệu Vô Cực cũng có khả năng như vậy.

Cái khác không nói chỉ riêng nởi Hư Không bị nhốt thôi cũng đã có một tòa thành rộng lớn như vậy.

Mặc dù ngoài phong cách kiến trúc với đại lục hiện tại không tương đồng ra thì không có bất cứ cách nào che dấu được việc nơi này do bàn tay con người tạo ra.

Lúc trước Hàn Phong cũng đã có chút nghi hoặc, có thể tại vùng Hoá Ngoại Chi Cảnh hung hiểm như vậy mà có thể kiến tạo được một tòa thành to lớn như vậy thì cần phải có đại thần thông như thế nào.

Mà hôm nay Triệu Vô Cực lại tiết lộ ở tron U Ám Sâm Lâm có mọt địa phương dĩ nhiên còn thần bí hơn, cũng do con người tạo ra. Mà địa phương này lại có thể vây hãm một Thiên giai bát phẩm cường giả như hắn tới năm trăm năm.

Thần thông bậc này thì cảnh giới gì? Từ bao giờ trên đại lục lại có được một cường giả như vậy?

Nghĩ vậy thì Hàn Phong cũng cau mày, hiển nhiên là hắn cũng không hiểu được điểm mấu chốt trong đó. Nhưng Triệu Vô Cực có nói điểm ấy lại có liên hệ tới việc cứu chữa cho Trầm Ngọc.

Đem nghi hoặc của mình nói ra, Triệu Vô Cực nghe xong cũng là nhàn nhạt giải thích:

- Ta còn chưa nói hết, trải qua quá trình ta nghiên cứu thì cũng đã phát hiện ta kỳ thực tại cấm địa đó muốn đi vào cũng không phải cần có thực lực cường đại là có thể vào được. Nhưng còn có một cách khác đơn giản hơn chính là tìm được trận nhãn ở đó, sau đó mở ra như vậy thì có thể tùy ý tiến vào đi ra như nhà của mình.

- Trận nhãn?

Hàn Phong thì thào nói.

Một lúc sau Triệu Vô Cực lại nói:

- Không sai, ta hiện tại ở trong cấm trận thần bí kia cũng khá lâu nên tìm thấy được một chỗ cất giấu thạch trụ. Ở tại thạch trị ta từng tìm được cơ quan thiết trí. Trải qua nhiều năm nghiên cứu nhưng cũng không thể nào tìm được cách khỏi động cơ quan đó.

Cuối cùng Triệu Vô Cực lại nói:

- Hơn nữa trọng điển là thời gian ta ở trong đó không ngắn mà cũng chẳng dài. Sau khi phát hiện được bên trong cấm địa còn có khoảng trời riêng thì ta cũng đã nỗ lực tìm cách đi vào nhưng thủy chung không có thành công. Cho nên ta nghĩ vẫn là phải tìm được trận nhãn thì mới có thể tiến vào.

- Địa phương kia rốt cuộc là nơi như thế nào mà lại thần bí như vậy.

Hàn Phong không giải thích được hỏi.

Triệu Vô Cực nghe vậy thì cũng chậm rãi đem suy nghĩ của bản thân nói ra:

- Dựa theo lý giải của ta thì nơi thần bí đó là do một vị tiền bối có đại thần thông đã lưu lại cho hậu nhân một tin tức nào đó. Nhưng mà cự thể là cái gì thì đến nay ta vẫn không có rõ.

- Chính tiền bối năm trăm năm qua cũng không tìm được trận nhãn để có thể mở ra cấm địa thì ta trong khoảng thời gian ngắn là sao có thể làm được.

Hàn Phong cau mày nói.

Theo như hắn thấy thì Triệu Vô Cực năm trăm năm qua cũng không có tìm được phương pháp mở ra cấm địa, thậm chí một cái đầu mối cũng không có thì cho dù hắn có đi tìm cũng không thể nào tìm được.

Kể từ đó Hàn Phong quyết định tăng cường tu luyện đề thăng tu vi lên Thiên giai bát phẩm tới lúc đó tự thân thực lực để tiến nhập cấm địa đó. Đến lúc đó còn có thể có được một tia cơ hội.

Sau khi cùng với Triệu Vô Cực nói chuyện với nhau thì tâm tình của Hàn Phgong cũng không có trầm tĩnh trở lại mà lại càng thêm trầm trọng.

Dù sao thì Trầm Ngọc cũng vì hắn mà chết thì hôm nay có được biện pháp có thể cứu trị được Trầm Ngọc, đó chính là địa phương thần bí ở trong U Ám Sâm Lâm theo như lời Triệu Vô Cực nói.

Chẳng qua ngay cả Triệu Vô Cực cũng không dám khẳng định rằng địa phương này có thể hay không cứu được Trầm Ngọc. Hơn nữa việc đi vào cũng còn khó nữa là.

Tất cả những chuyện này thực khiến cho Hàn Phong cảm thấy đau đầu không ngớt.

Mà mấy ngày kế tiếp thì Hàn Phong cũng là ở trong hoàng cung. Mỗi ngày hắn vẫn thường bớt thời gian đến thăm Trầm Ngọc mà sau đó phần lơn thời gian đều đả tọa tu luyện.

Về phần tình huống của để đô ngày hôm nay, với sự xuất hiện của Triệu Vô Cực đồng thời đánh cho ba người Thiên Khôi tan tác. Cuối cùng thắng lợi hiển nhiên là thuộc về hoàng thất.

Bạn đang đọc Ngạo Thị Thiên Địa của Cao Thiết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 238

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.