Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đuổi tận giết tuyệt

Phiên bản Dịch · 1622 chữ

Lúc này, hai mươi mấy người xông tới lúc trước, trừ mặt sẹo vẫn còn nửa ngồi, còn lại đều nằm trên mặt đất, không hề nhúc nhích.

Mặt sẹo liếc mắt nhìn mấy người bên cạnh, trong lòng hoảng hốt, chỉ trong nháy mắt, bản thân cùng hai mươi thủ hạ nhân giai võ giả đơn giản bị chế phục, còn đối phương chỉ là một thiếu niên.

Hàn Phong lạnh lùng nhìn mặt sẹo, sở dĩ hắn buông tha kẻ này, cũng không phải vì nhân từ, mà là hắn muốn biết trên người Kỷ Thanh Thanh rốt cuộc xẩy ra chuyện gì.

Ngày hôm nay Hàn Phong nhìn thấy bộ dáng của nàng, tự nhiên minh bạch không phải lúc thích hợp để hỏi nàng mấy vấn đề này, nên vừa rồi từ phản ứng của chưởng quỹ tửu lâu khi nhìn thấy mặt sẹo, chắc hắn thân phận hắn không thấp, nên Hàn Phong có thể từ trong miệng hắn đạt được tin tức hữu dụng.

Đó cũng là nguyên nhân mà Hàn Phong muốn Đường Vũ Nhu dẫn Kỷ Thanh Thanh đi trước.

Thu hồi ánh mắt, Hàn Phong một cước giẫm lên lưng mặt sẹo.

- Khụ khụ...

Chịu không nổi một cước của Hàn Phong, mặt sẹo lại ho khan kịch liệt.

- Ở Đỗ gia ngươi có thân phận gì?

Hàn Phong ngữ khí lạnh lùng hỏi.

Nguyên bản, mặt sẹo còn muốn biểu hiện kiên cường một chút, nhưng khi bị Hàn Phong đạp một cước lên lưng, thiếu chút nữa đã bất tỉnh.

Hắn vẫn quen sống an nhàn sung sướng, đâu chịu nổi thống khổ như thế, do đó khi Hàn Phong hỏi, liền thành thật khai.

- Ta là thống lĩnh hộ vệ Đỗ gia.

Mặt sẹo thở phì phò, vẻ mặt thống khổ nói.

- Các ngươi vì sao phải bắt Kỷ Thanh Thanh?

Hàn Phong kiềm chế tức giận trong lòng, hỏi.

Mặt sẹo có chút nghi hoặc, lập tức minh bạch Kỷ Thanh Thanh trong lời nói của Hàn Phong là tiểu cô nương kia, nên đáp:

- Chuyện này ta cũng không rõ ràng lắm.

Bất quá, khi hắn bắt gặp ánh mắt ánh mắt lạnh như băng của Hàn Phong, trong lòng không khỏi run lên, vội vàng giải thích:

- Sáng nay hai người bị ngươi giết chết không phải hộ vệ của ta, do đó ta cũng không rõ ràng, chỉ biết đại khái là hình như là thiếu gia nhà ta coi trọng nữ tử tên Nhâm Hiểu Liên...

- Nhâm Hiểu Liên?

Hàn Phong kinh ngạc hỏi lại, lập tức trong mắt hiện lên một đạo lãnh quang.

Hiển nhiên tựa hồ hắn đã có chút minh bạch nguyên nhân.

Sau khi mặt sẹo đem mọi chuyện kể lại xong, Hàn Phong cũng không áp chế được lửa giận trong lòng nữa, chân trực tiếp dùng sức giẩm một cái.

Răng rắc một tiếng, ngực mặt sẹo nhất thời hõm sâu vào, con mặt trợn ngược, e là hắn không ngờ mình sẽ chết như vậy.

Đem thi thể của mặt sẹo đá sang một bên, Hàn Phong hít sâu một hơi mới bình phục lại được tâm tình.

Mặt sẹo vừa rồi kể lại tuy không quá rõ, nhưng Hàn Phong vẫn có thể từ đó hiểu được đại khái.

Nguyên lai đại thiếu gia Đỗ Anh Phàm một lần vô tình gặp được mẫu thân Nhâm Hiểu Liên của Kỷ Thanh Thanh, nhất thời bị dung mạo của nàng hấp dẫn, trong lòng nổi lên tà niệm.

Sau đó liền phái người không ngừng tìm hiểu tin tức của nàng, khi biết được Nhâm Hiểu Liên đã là thê tử của Kỷ Hải, Đỗ Anh Phàm cũng không cảm thấy chán nản, ngược lại càng có vẻ hưng phấn.

Sau đó, Đỗ Anh Phàm liều lĩnh thiết kế hãm hại Kỷ Hải nợ hắn một số tiền khổng lồ, sau đó bị hắn dùng nghiêm hình tra tấn, uy hiếp Nhâm Hiểu Liên.

Nhâm Hiểu Liên cũng bị Đỗ Anh Phàm mạnh mẽ bắt về phủ, dùng tính mệnh của Kỷ Hải uy hiếp nàng.

Đỗ gia người đông thế lớn, Nhâm Hiểu Liên lo lắng an nguy của trượng phu, cuối cùng rốt cục thỏa hiệp.

Sau khi bị Đỗ Anh Phàm giở trò cầm thú xong, Nhâm Hiểu Liên bề ngoài thoạt nhìn nhu nhược vô cùng, nội tâm lại thập phần kiên cường, vì bị Đỗ Anh Phàm lăng nhục, nàng đã lựa chọn tự sát mà chết.

Thẳng đến ngày thứ hai Đỗ Anh Phàm mới phát hiện nữ nhân ngủ bên cạnh mình đã chết từ lâu, nhất thời không khỏi cảm thấy xui xẻo.

Quan trọng là hắn đã hao phí nhiều tâm tư cùng tinh lực, đổi lấy kết quả là một khối thi thể băng lãnh, trong lòng tự nhiên tức giận vô cùng.

Đỗ Anh Phàm liền đem oán khí phát tiết lên mình Kỷ Hải.

Thương cảm Kỷ Hải bình thường hết sức thành thật, còn không biết thê tử của mình bị hắn lăng nhục mà chết. Cuối cùng bị Đỗ Anh Phàm dằn vặt mà chết, kết cục vô cùng thê thảm.

Chuyện kế tiếp, Hàn Phong cũng đã rõ, nghĩ đến sau khi Kỷ Hải chết, Đỗ gia phái người trở lại, dự định trưng thu đất đai của hắn, nhưng ai ngờ nữ nhi của Kỷ Hải lại thà chết không chịu giao ra.

Tự nhiên cũng chính là một màn mà Hàn Phong đã thấy.

Nghĩ tới đây, trong lòng Hàn Phong vừa buồn vừa cảm thấy may mắn.

Buồn vì chuyện này xảy ra trước đó không lâu, nếu hắn có thể đến đây sớm một chút, không chừng kịp thời cứu được phu phụ Kỷ Hải.

May mắn chính là nếu hôm nay hắn lại đến muộn, có thể ngay cả nữ nhi Kỷ Thanh Thanh của họ cũng phải chịu độc thủ.

Đến lúc đó, Hàn Phong có hối tiếc cũng không kịp.

Nhưng dù thế nào, phu phụ Kỷ Hải đã chết, hai tay Hàn Phong nắm chặt lại, một cỗ lửa giận hừng hực từ sâu trong lòng bốc lên.

Trông thấy Hàn Phong làm xong tất cả chuyện này, Bố Lôi Địch từ phía sau đi tới, nhàn nhạt hỏi:

- Kế tiếp muốn làm như thế nào? Những hộ vệ này đã chết, tin tưởng tin tức rất nhanh sẽ truyền tới Đỗ gia, có thể bọn họ sẽ lại phái người tới.

- Như vậy đỡ phiền phức, vừa lúc ta cũng muốn tìm Đỗ Anh Phàm tính sổ, đơn giản liền đi Đỗ phủ một chuyến.

Hàn Phong lạnh lùng nói rằng.

Đối với đề nghị của Hàn Phong, Bố Lôi Địch cũng không ngăn cản, trái lại gật đầu nói rằng:

- Như vậy cũng tốt, ta liền cùng ngươi đi một chuyến.

Hàn Phong gật đầu, lập tức đi tới nói với hai người Đường Vũ Nhu. Sau đó nhân lúc bóng đêm nhanh chóng đi tới Đỗ phủ.

Lúc này, trên dưới Đỗ phủ còn chưa biết hơn hai mươi tên hộ vệ phái đi đã bị đánh gục toàn bộ.

Là bá chủ cả Đông Lâm Trấn, trên dưới Đỗ gia căn bản không thể ngờ có kẻ dám khiêu khích bọn họ. Nhưng bọn chúng lại không biết có thể tối này cơn ác mộng của cả Đỗ gia sẽ bắt đầu.

Ẩn núp bên ngoài Đỗ phủ, Hàn Phong cùng Bố Lôi Địch liếc nhau, sau khi được người kia xác nhận bên trong không có cao thủ tồn tại, hai người liền lặng lẽ bay qua tường chắn cao cao, bắt đầu hành động tối nay.

Ban đêm, lúc Bố Lôi Địch cùng Hàn Phong trở lại tửu lâu, trên mặt hai người cũng không có biểu tình gì, thậm chí cả y phục cũng không hề mất trật tự.

Mà lúc này trên dưới Đỗ phủ đều bao phủ trong một mảnh hắc ám.

Ngay vừa rồi có hạ nhân phát hiện Đỗ gia đại thiếu gia Đỗ Anh Phàm người kế thừa tương lai dĩ nhiên chết một cách khó hiểu trong phòng của mình, từ trạng thái vô cùng thê thảm, sắc mặt dữ tợn đồng thời ánh mắt lộ ra sự sợ hãi sâu sắc.

Cũng không chờ người thông báo, lại có người phát hiện Đỗ gia gia chủ, cũng chính là phụ thân Đỗ Anh Phàm dĩ nhiên cũng chết trong thư phòng.

Tiếp theo, trên dưới Đỗ phủ không ngừng truyền đến tiếng kêu cứu sợ hãi cùng hoảng loạn. nhưng không có ai đi ra ngăn cản.

Một lúc lâu sau đó, những hạ nhân này mới phát hiện, Đỗ gia dòng chính nhất mạch trong một đêm đều bị sát hại, nhưng hung thủ ngay cả bóng cũng không thấy.

Cái này khiến mọi người trong phủ cảm thấy kinh hoảng.

Thẳng đến sáng ngày hôm sau, cư dân cả Đông Lâm Trấn mới phát hiện trên dưới Đỗ phủ cử động dị thường.

Cũng không biết là ai truyền ra tin tức, chỉ trong nháy mắt dòng chính Đỗ gia đều bị giết nhất thời truyền khắp Đông Lâm Trấn.

Sau khi mọi người biết tin tức này, trong lòng đều không khỏi thoải mái, tin tưởng hầu hết cư dân Đông Lâm Trấn ít nhiều đều đã từng bị Đỗ gia khi dễ. Cho nên đối với tao ngộ của Đỗ gia cũng không có ai đồng tình, tin tưởng nếu không nhờ dư uy, cư dân cả Đông Lâm Trấn đều phải hoan hô chúc mừng.

Bạn đang đọc Ngạo Thị Thiên Địa của Cao Thiết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 378

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.