Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thù mới nợ cũ

Phiên bản Dịch · 1878 chữ

Thẩm Tường chỉ là vừa mới tiến vào Phàm Võ cảnh tầng bảy, hắn bây giờ phải làm vững chắc tu vi của mình, có như vậy mới có thể để hắn thi triển "Thôn Phệ ma công kia càng trở nên thuận lợi."

Giữa trưa ngày thứ hai, Thẩm Tường rời khỏi khu rừng trở về Vương thành, hắn cùng tò mò Đan Vương các tiêu thụ như thế nào.

Thẩm Tường đi ở trên đường cái, ở xa xa đã nhìn thấy Đan Vương các, chỉ có điều không phải náo nhiệt như trong sự dự liệu của hắn, điều này làm cho hắn cảm thấy kỳ quái, vội vàng bước nhanh đi tới.

Đi tới cửa Đan Vương các, Thẩm Tường nhìn thấy ở bên trong là một mảnh lộn xộn, Thẩm Lộc Tông khắp khuôn mặt là sự tức giận chỉ huy một số người thu thập đồ đạc lộn xộn.

Đan Vương các bị đập phá, Thẩm Tường rất chắc chắn ở điểm này!

"Thúc tổ, ta trở về." Thẩm Tường vội vàng đi tới, nhìn thấy vẻ mặt có chút tái nhợt của Thẩm Lộc Tông, nhíu mày hỏi: "Thúc tổ, là ai đả thương ngươi?"

Thẩm Tường bây giờ cũng là lửa giận ngập đầu, hắn quyết định, chỉ cần hắn hỏi được trong miệng Thẩm Lộc Tông biết được là ai thì hắn sẽ lập tức đi báo thù, muốn để những kẻ kia phải trả một cái giá đắt tới thê thảm.

"Là Thẩm Phú Vinh đả thương ta, người của Hắc Phong bang thì tới đập phá, hơn nữa còn đã thương một số nhân viên trong cửa hàng, Mạnh lão với mấy luyện đna sư đều đang bế quan luyện đan cho nên bọn họ không có việc gì!"

Lúc này Thẩm Lộc Tông vội vàng kéo Thẩm Tường lại: "Ngươi muốn đi đâu?"

Thẩm Tường biết được là Hắc Phong bang, vẻ mặt vô cùng âm trầm, trong lòng nộ khí ngập trời, Hắc Phong bang trước đó phái người tới giết hắn hắn còn chưa có tính sổ, bây giờ lại tới đây đập phá.

Thẩm Tường lạnh lùng nói ra: "Thúc tổm thả ta ra, ta phỉa đi giết sạch Hắc Phong bang kia, nợ cũ nợ mới cùng tính một thể! Ngươi báo tin cha ta, để hắn làm tốt chuẩn bị tùy thời phải khai chiến với Dược gia, Thẩm gia chúng ta nếu muốn đặt chân ở Vương thành thì nhất định phải xử lý Dược gia, như vậy mới có thể chấn nhiếp các thế lực khác."

"Chỉ một mình ngươi đi? Ta đi cùng với ngươi." Thẩm Lộc Tông nói.

"Không, ngươi đi tìm Mạnh lão thương lượng một chút, Đan Vương các còn phải tiếp tục mở cửa, đến lúc đó ai tới gây truyện, làm thịt tất cả." Thẩm Tường nói xong thì bước nhanh rời khỏi, thực lực của Mạnh Bá và Thẩm Lộc Tông tuy không bằng Thẩm Phú Vinh kia, nhưng nếu như liên thủ lại thì Thẩm Phú Vinh cũng không có quả ngon để ăn.

Trên đường đi, Thẩm Tường nghe được rất nhiều chuyện liên quan tới Đan Vương các, rất nhiều người đều hiện ra vẻ thất vọng, bởi vì đan dược ở trong Đan Vương các có giá bán thấp hơn Dược gia rất nhiều, một khi mở bán lượng lớn, sản nghiệp đan dược của Dược gia chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, cho nên Dược gia mới dùng thủ đoạn cường ngạnh tới để buộc Đan Vương các phải đóng cửa.

Tuy rằng loại thủ đoạn này không chút đạo đức nào, thậm chí là dã man, nhưng không có người quản, bởi vì Dược gia ở trong Vương thành có thế lực rất lớn, không có ai muốn kết thù với Dược gia.

"Dược gia, các ngươi chờ đó cho ta!" Vẻ mặt của Thẩm Tường trở nên âm trầm, lửa giận ngút trời.

Cửa lớn của phủ đệ Hắc Phong bang, sớm đã có rất nhiều thủ vệ ở nơi này, bọn họ nhìn thấy Thẩm Tường đi tới vội vàng rút binh khí trong tay ra.

"Không muốn chết đều cút ngay cho ta." Thẩm Tường mặt không đổi sắc đứng ở trước cửa phủ đệ Hắc Phong bang, song quyền nắm chặt, toàn thân lập tức được ánh sáng xanh bao phủ, bên trong ánh sáng xanh bắn ra từng đạo ánh chớp phát ra tiếng vang lốp bốp, rất là dọa người.

Ai cũng không muốn chết, những thủ vệ kia thấy chân khí được Thẩm Tường phóng xuát ra làm cho kinh sợ, bọn họ biết bọn họ ở trước mặt Thẩm Tường chũng chỉ như con kiến hôi, cho nên bọn họ lập tức tránh ra.

Cửa lớn đóng chặt, Thẩm Tường đứng ở trước cửa, hai con ngươi lấp lóe một tia điện mang, chỉ thấy hắn phát ra một tiếng, ngưng tụ Thanh Long chân khí lôi điện hùng hậu lên hai nắm đấm rồi đột nhiên đấm ra, như hai con cự long đâm vào trên cửa lớn.

"Rầm rập." Cánh cửa lớn được làm bằng gỗ dày kia lập tức bị đánh cho nát, bụi mù tứ tung, những tên thủ vệ kia kinh sợ đến toàn thân phát run, nếu như là đánh ở trên người bọn hắn, vậy bọn hắn sẽ biến trở thành nát tan như cánh cửa kia.

"Đây là ... đây là thực lực Phàm Võ cảnh tầng bảy, vừa rồi hắn dùng tuyệt đối là cương khí!" Một người thủ vệ sau khi nhìn thấy Thẩm Tường bước vào phủ đệ thì lập tức kinh hãi quát lên.

Theo như lời đồn thì tu vi của Thẩm Tường là Phảm Võ cảnh tầng sáu, nhưng bây giờ lại là tầng bảy, đây không thể không nói là quá mức yêu nghiệt đi, những thủ vệ kia âm thầm thở dài một hơi, nếu như vừa rồi bọn hắn ngăn cản, vậy chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Tiến vào trong phủ đệ, toàn thân Thẩm Tường bốc lên sát khí bừng bừng, hắn vốn là đang tu luyện Sát Phạt Chi Tâm, bây giờ trong lòng hắn tràn đầy sát ý, sát khí tích lũy được trước đó lập tức xông ra, trên đường đi đều chấn nhiếp rất nhiều gia đinh và nha hoàn phải khiếp sợ đến toàn thân như nhũn ra, nằm xuống đất, đây chính là chỗ lợi hại của "Sát Phạt Chi Tâm", dùng sát khí tới uy hiếp đối phương!

"Ai đến gây sự ở Hắc Phong bang ta?" Một tiếng quát lớn truyền đến, Thẩm Tường dừng bước.

"Thẩm Tường của Đan Vương các! Bang phái chó săn của Dược gia, hôm nay ta nhất định phải làm cho Hắc Phong bang của các ngươi biến mất ở Vương thành." Thẩm Tường trầm giọng nói.

Chỉ thấy một đạo đao quang hiện lên ở trên không, một người cầm đại đao trong tay, từ đằng xa nhảy đến, bổ về phía đầu của Thẩm Tường.

Thẩm Tường chỉ là khinh thường hừ một tiếng, nhẹ nhàng vung tay lên, một đạo cương khí cuồng lôi màu xanh có lôi điện nồng đậm mãnh liệt nổi lên trong tay hắn bay vụt đi ra, đánh vào người ở trên bầu trời kia, chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang, trên bầu trời lập tức tuôn ra một đám sương máu.

Đây là lôi cương, uy lực cực kỳ khủng bố! Rất nhiều người của Hắc Phong bang chạy tới đều trông thấy cảnh tượng sương máu xuất hiện ở trên bầu trời, cùng với cương đao vỡ nát kia, không thể không dọa đến ngây dại, bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy loại công kích kinh khủng như vậy, một chiêu thì đã giết chết một người có thực lực không tệ ở bên trong Hắc Phong bang bọn họ đến ngay cả cặn bã cũng không còn.

Thẩm Tường là Phàm Võ cảnh tầng bảy, loại cao thủ cấp bậc này ra chiêu cũng không phải là bình thường, chứ đừng nói Thẩm Tường tu luyện còn là thần công, người mang chân khí thuộc tính Ngũ Hành chân khí!

"Vậy mà tự chui đầu vào lưới, Thẩm Tường, hôm nay ta tuyệt sẽ không để cho ngươi còn sống mà ra ngoài, ngươi giết con của ta, ta muốn lấy đầu của ngươi tớ tế điện cho con ta!" Một giọng nói tràn ngập sự oán giận.

Thẩm Tường đứng ở giữa một cái vườn hoa lớn, xung quanh đều là người mặc áo đen, Bang chủ Hắc Phong bang cũng xuất hiện ở trước mặt hắn, ở bên cạnh hắn còn có mấy người mặc trang phục lộng lẫy.

Để Thẩm Tường không tưởng tượng được là, Hoa Cao Vân thành chủ Vương thành thế mà cũng có mặt ở đây, sau lưng Hoa Cao Vân còn có một người trẻ tuổi, đó chính là con của hắn.

Thẩm Tường cười lạnh nói: "Cho phép con của ngươi tới giết ta, không cho phét ta giết hắn sao? Huống chi hắn còn mang theo ba trăm người đến, nhưng lại vẫn bị ta giết chết từng tên, bọn họ chính là một đám phế vật, không thể trách được người khác!"

"Không hổ là công tử Thẩm gia như trong lời đồn, ngươi chẳng lẽ còn không biết tình cảnh Thẩm gia của các ngươi bây giờ như thế nào sao? Phụ thân phế vật kia của ngươi đã bị đánh tổn thương, Đan Vương các bị phá, ngươi thế mà còn dám tìm tới cửa, đây quả thực là muốn chết." Một người đàn ông trung niên mặc trang phục màu vàng kim nói ra lời lẽ chế nhạo.

Cả người Thẩm Tường run lên, toàn thân hiện ra điện mang khiếp người, hai mắt hắn tràn ngập sự ghét bỏ nhìn người đàn ông trung niên kia, nói ra: "Người vừa rồi nói phụ thân ta là phế vật có phải là ngươi không?"

"Là ta thì sao, nhớ kỹ tên của bản đại gia, ta tên là Vương Nghị Sơn, là gia chủ Vương gia." Người đàn ông trung niên kia hiện ra vẻ mặt ngạo nghễ nói.

Vương gia là một gia tộc võ đạo trong Vương thành, nhưng ở trong ấn tượng của Thẩm Tường thì lại không phải rất mạnh, chỉ là những gia tộc ở trong Vương thành này đều xem thường gia tộc ở ngoài thành, cho nên tự nhiên không có để Thẩm gia vào mắt.

"Hừ, hóa ra chỉ gia tộc liếm lỗ đít chó của Dược gia, ta còn tường là ai." Thẩm Tường cười lạnh nói, những tiểu gia tộc này nịnh bợ Dược gia cũng không phải là chuyện gì lạ.

"Tiểu súc sinh, ngươi dám nhục mạ Vương gia, hôm nay ta liền phế bỏ ngươi!" Vương Nghị Sơn giận tím mặt, tuy rằng Thẩm Tường nói đến tương đối khó nghe, nhưng đây cũng là sự thật.

--------------------------------------------------

P/S: Ta thích nào, ủng hộ TLT và KP đi mọi người ới.......

Lời Nhắn Chương 46
Truyện Ngạo Thế Đan Thần: ngày ra ít nhất 5 chương (Lúc ta bận có thể ít hơn), Vinh dự khi được dịch 1 tuyệt phẩm.
Các đạo hữu muốn có chương mới một cách ổn định thì:
- Đọc chương cần click Ta thích hình trái tim.
- Click Like Facebook.
- Biểu hiện cảm xúc khi đọc truyện.
- Đẩy kim phiếu hoặc donate Tử Linh thạch.
Truyện cần bao nuôi.........:D..
Bạn đang đọc Ngạo Thế Đan Thần (Dịch) của Tịch Tiểu Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LăngTiêu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 34
Lượt đọc 1667

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.