Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phá trận.

Phiên bản Dịch · 2666 chữ

ó nhiều người biết được lai lịch của Thủy Trường Xuân, biết được lão không cần phải ra tay, mà chỉ cần bùng ra một chút uy áp là có thể ép cho những cường giả cảnh giới đại viên mãn đỉnh phong phải điên cuồng phun máu. Điều này làm cho tất cả mọi người phải cảm thấy run rẩy đồng thời cũng cảm thấy hưng phấn, bởi vì bây giờ người hùng mạnh này chính là thủ lĩnh của bọn họ.

Tuy cũng không bao lâu nhưng Thủy Trường Xuân đã làm cho những tên bình thường mắt cao hơn đầu này biết được như thế nào mới gọi là thực lực chân chính, cái gì mới được gọi là cảnh giới. Cho nên tất cả mọi người đều tâm phục khẩu phục để Thủy Trường Xuân làm thủ lĩnh.

Trận pháp của Thục Sơn phái tuy thần kỳ nhưng ngoại trừ năm xưa đã từng vây khốn một số võ giả còn chưa tới cảnh giới đại viên mãn của Phương gia ở Nam Châu thì chưa có một ví dụ chấn động nào có sức thuyết phục. Tuy đã rất nhiều năm không có bất kỳ ai dám tiến nào chỗ này nhưng điều này cũng không có nghĩa là tất cả mọi người đều đồng ý trận pháp của Thục Sơn phái hùng mạnh.

Chuyện này khác hẳn với phương pháp luyện đan của Lăng Tiêu, tất cả những thế lực gia tộc mạnh mẽ ở Nam Châu chưa có người nào dám nói mình chưa từng mua và sử dụng đan dược của Thục Sơn phái, cũng không có bất kỳ người nào nói đan dược của Thục Sơn phái không hiệu quả.

Nếu không thì cho dù là đồng minh cũng sẽ dùng nước miếng để dìm chết bọn họ.

-Ầm!

Một tiếng nổ lớn từ phương xa truyền đến, đánh thẳng vào cánh cửa yên tĩnh của Thục Sơn. Đám người đang vây quanh bên ngoài xem xét tình hình cũng cảm thấy trong lòng ớn lạnh, thầm nghĩ đánh thật sao? Có người không nhịn được phải bay lên không trung nhìn về phía địa phương phát ra tiếng nổ, lúc vừa đưa mắt nhìn thì không sao nhưng sau đó trong lòng lại lập tức cảm thấy kinh hoàng rồi phát ra một tiếng hô sợ hãi.

-Trời! Đây…Đã xảy ra chuyện gì?

Những người vừa bay lên không trung phải lẩm bẩm nói, ánh mắt bọn họ đều nhìn chằm chằm vào địa phương vừa bốc lên một luồng khói đen khổng lồ. Chỗ đó vốn được một làn sương dày bao phủ, lúc này tất cả sương mù ở xung quanh đều đã tiêu tán, nơi đó vốn là một rừng cây rậm rạp mà bây giờ lại xuất hiện một cái hố sâu vô cùng khổng lồ. Hố này có hình bầu dục, đường kính dài nhất khoảng hơn một nghìn thước, hẹp nhất cũng hơn ba trăm mét.

Sâu không thấy đáy!

Tất cả những người bay lên không trung đều không nhịn được phải hít vào một luồng hơi lạnh. Vẻ mặt mọi người đều có những biến đổi lớn, quay đầu lại nhìn về phía cánh cổng của Thục Sơn phái đang lẳng lặng đứng ở trước mặt đám người kia. Lúc này trong lòng bọn họ đã nổi lên những con sóng ngập trời, khoảnh khắc này đã không thể dùng từ kinh hoàng miêu tả biểu cảm của bọn họ được nữa. Chẳng lẽ trận pháp thần thoại đã bảo vệ Thục Sơn phái được hai trăm năm, ngày hôm nay cuối cùng cũng phải tan vỡ sao?

Tất cả mọi người đều nghĩ đến chuyện một khi địa phương này bị phá vỡ thì tất cả những chỗ khác sẽ không còn vấn đề gì đối với đám người kia nữa rồi.

Đồng thời lúc này những người đứng phía sau Thủy Trường Xuân cũng bị những người đang đứng xem bên ngoài nhận ra.

Tôn Thiết gia chủ Tôn gia, Tương Vân Bưu gia chủ tương lai của Tương gia, Hồ Đồng gia chủ Hồ gia…Những phát hiện này làm cho tất cả mọi người đang đứng xem bên ngoài phải hoảng sợ, thậm chí mọi người còn cảm thấy điều này kinh hoàng hơn cả chuyện Hộ Sơn đại trận của Thục Sơn phái bị phá hủy.

Không ngờ có nhiều người của Liên Minh Phương Nam xuất hiện ở chỗ này như vậy, hơn nữa thân phận và địa vị cũng không phải loại thông thường…Nếu như vậy thì lần này tấn công Thục Sơn phái là người của Liên Minh Phương Nam sao? Mà lão già đứng ở phía trước lại làm cho tất cả những người có địa vị cao nhất trong Liên Minh Phương Nam phải cung kính…Chẳng lẽ lão chính là tân minh chủ thần bí kia trong tin đồn sao?

Chuyện này làm cho tất cả đám người đang vây quanh bên ngoài đứng xem cảm thấy máu trong cơ thể đột nhiên sôi trào lên, cái gì mới gọi là những xung đột thật sự chứ? Đây mới thật sự là xung đột.

Người có thể thuyết phục được tất cả tộc nhân của các gia tộc trong Liên Minh Phương Nam chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, là loại người đơn giản sao? Người thế này chống lại một nhất đại tông sư, tông chủ Lăng Tiêu cường giả thanh niên trong Thánh Vực thì sẽ tạo nên những chấn động gì đây? Điều này thật sự làm cho người ta cảm thấy chờ mong.

-Ầm!

Lại một tiếng nổ vang lên bên cạnh vụ nổ vừa nãy mà không có chút dấu hiệu nào. Bầu trời đột nhiên xuất hiện một đám mây bụi hình nấm khổng lồ rồi chậm rãi bùng ra trên không trung.

Trái tim trong ***g ngực của tất cả những người đang đứng ở đây đều nhảy dựng lên, ánh mắt bọn họ đều nhìn về phía Thủy Trường Xuân và đám người đứng sau lưng lão, trong ánh mắt hiện lên một loại hâm mộ không thể nói thành lời.

Nhưng đối mặt với tảng đá khổng lồ kia thì khóe miệng Thủy Trường Xuân lại khẽ run khi tiếng nổ kia vang lên. Đám người phía sau lão định lực còn kém hơn, vẻ mặt của bọn họ rất cổ quái hình như có chút co rút lại, hơn nữa cũng tuyệt đối không phải vì vui mừng mà khóe miệng co giật.

Mỗi một tiếng nổ vang lên là đại biểu cho vài chục cường giả cảnh giới người tu luyện bị vỡ tan thành tro bụi. Mà những người chết đi này lại căn bản không biết được chuyện gì đang xảy ra, còn tưởng rằng mình được tân minh chủ trọng dụng, còn tưởng rằng cuối cùng mình cũng có ngày được ngóc đầu dậy.

Tuy Thủy Trường Xuân biết được một ít tri thức từ trong quyển nhật ký đến từ La Ma giới kia, trong đó được ghi những kết cấu và cách phá giải trận pháp, nhưng lão lại không có biện pháp nào tốt với Hộ Sơn đại trận của Thục Sơn phái. Thủy Trường Xuân chỉ có thể sử dụng phương pháp ngu dốt để hai bên lưỡng bại câu thương, chỉ biết sử dụng sinh mệnh của những người có thực lực để bổ sung vào những chỗ thiếu khuyết, nhờ vào đó mà đạt được mục đích phá trận.

Loại phương pháp này quả thật rất hiệu quả, nhưng trong tu chân giới chỉ cần tùy tiện tìm một người tu chân có chút hiểu biết về trận pháp, thì làm gì có ai chịu cống hiến sinh mạng của mình để phá trận chứ? Cũng có một vài người không sợ chết, nhưng chẳng lẽ tất cả mọi người đều không sợ chết sao? Lại nói nếu dùng phương pháp này để phá trận thì chẳng những phải trả một cái giá đắt đồng thời cũng tỏ ra chính mình không có năng lực.

Cho nên ở tu chân giới sẽ không có người nào sử dụng loại phương pháp này để phá trận. Nhưng ở Thánh Vực thì lại khác, nguyên nhân cũng rất đơn giản vì thế giới này không có bất kỳ ai nghiên cứu đối với trận pháp, nên tất nhiên cũng không hiểu hành động của bọn họ có ý nghĩa gì. Mà lúc này Thủy Trường Xuân cũng cảm thấy chính mình làm như vậy cũng không có gì đáng phải xấu hổ, cũng càng không cảm thấy đau lòng. Tất cả những người đang đứng ở đây không phải người của lão, đều là người của đám thủ hạ gia tộc này, chết thì chết chứ có gì đâu.

Gia tộc bọn họ sẽ nhớ kỹ những hy sinh này. Nếu có một ngày Thủy Trường Xuân thống nhất Thánh Vực thì sẽ đối đãi thật tốt đối với con cháu của những tên đã chết đi.

Thủy Trường Xuân thầm nghĩ trong lòng, lão cũng chưa từng ảm thấy áy náy, khoảng khắc này lão lại càng trở nên bình tĩnh.

Bất kể thành công nào cũng không tồn tại hai chữ may mắn.

Thủy Trường Xuân cảm thấy những suy nghĩ của mình rất có lý nên lão cũng hài lòng chấp nhận. Lão hình như không cảm giác được ánh mắt đau xót của đám người đứng phía sau. Lão đang đợi, lão đợi đến khi tên Lăng Tiêu kia không chịu nổi mà phải nhảy ra ngoài.

Thủy Trường Xuân tin những hiểu biết của mình về tình tình Lăng Tiêu, thì tên này nhất định sẽ không nhịn được phải phóng ra. Đến lúc đó đám người bên mình đã mai phục sẵn nhất định có thể được phóng lên chém giết.

Khi đó Hộ Sơn đại trận của Thục Sơn phái bị phá vỡ, tông chủ lại chết, cơ bản thì toàn bộ Thục Sơn phái lúc này cũng chẳng khác gì bị giết sạch. Thủy Trường Xuân cũng không muốn giết sạch tất cả mọi người, bởi vì lão biết đệ tử Thục Sơn phái thiên phú đặc biệt tốt, đây là một nguồn tài nguyên vô cùng quý giá. Huống hồ Thục Sơn phái còn có thuật luyện đan thần kỳ.

Thủy Trường Xuân cũng không lo đến chuyện giết chết Lăng Tiêu thì những phương thuốc của Thục Sơn phái sẽ thất truyền. Lão nghe nói trước khi đan dược của Thục Sơn phái được tiêu thụ với số lượng lớn thì Lăng Tiêu lại thường xuyên bế quan tu luyện. Thủy Trường Xuân biết rõ cho dù là thần chuyển thế thì tu luyện lên cũng nhất định phải đi từng bước một, đây là chuyện không thể giả tạo được. Một khi đã như vậy thì tên Lăng Tiêu kia làm sao có nhiều thời gian để luyện chế đan được?

Lại nói là chưởng môn một phái thì không thể việc gì cũng phải tự mình đi làm.

Cho nên Thủy Trường Xuân tin lần này có thể thu hoạch được rất nhiều. Lão cũng biết đám chưởng môn nhân gia tộc thủ hạ nếu không nhìn thấy được lợi ích khổng lồ ẩn giấu trong phương diện này thì làm sao có thể cam tâm tình nguyện đưa người của gia tộc mình đi tìm chết?

-Hừ!

Trong lòng Thủy Trường Xuân hừ lạnh một tiếng rồi thầm cười gằn:

-Một đám ngu dốt bị lợi ích làm mờ mắt, để các ngươi nếm thử một chút ngon ngọt thì sao? Những lợi ích cực nhỏ ta căn bản không thèm đặt vào trong mắt. Nếu các ngươi muốn bán mạng cho ta, thì những người đáng cho ta sẽ cho, nhưng nếu các ngươi giở bất kỳ thủ đoạn gì với ta, hừ!...

Trong mắt Thủy Trường Xuân lóe lên sát khí, đột nhiên vẻ mặt lão lại biến đổi, lông mày khẽ nhíu lại rồi cơ thể bay vù lên không trung. Sau đó lão quay đầu nhìn về một phía khác.

Đám người phía sau Thủy Trường Xuân phản ứng hơi chậm một chút, nhưng cũng đều bay cả lên không trung rồi vẻ mặt trực tiếp thay đổi.

Địa phương cách chỗ đứng của bọn họ vài chục dặm, sau khi vang lên những tiếng chiến đấu ngắn ngủi và kịch liệt thì có một bóng người màu đen chợt lóe lên như tia chớp rồi biến mất.

Nhưng đây chẳng qua chỉ là ý nghĩ mà thôi, những người đứng ở chỗ này làm gì có kẻ nào tầm thường?

Đặc biệt là những tên gia chủ của Liên Minh Phương Nam, trong lòng bọn họ cũng hiểu rõ hơn so với bất kỳ người nào khác. Những người được phái đi phá vỡ trận pháp của Thục Sơn phái tuy không phải rất mạnh nhưng ít nhất cũng là những người tu chân có thực lực. Một nhóm ít nhất cũng mười mấy người thì cho dù bị đánh lén thì sao có thể giải quyết xong trận chiến trong thời gian ngắn như vậy, ít nhất cũng phải có cường giả cảnh giới đại viên mãn cao cấp mới làm được điều này.

Khóe miệng Thủy Trường Xuân hơi co giật rồi híp mắt lại. Lão nghĩ cho dù là ai giết người thì cũng không phải là người của Thục Sơn phái. Bởi vì cho tới bây giờ Thục Sơn phái bên kia cũng không truyền đến bất kỳ động tĩnh nào.

Lúc này Thủy Quân bên cạnh Thủy Trường Xuân đột nhiên mở miệng nói:

-Phụ thân, để con đi giết chết tên gây rối kia!

Thủy Trường Xuân lập tức nhíu mày, thiếu chút nữa đã bột miệng nói ra:

-Tên súc sinh ngươi, không có chuyện gì làm sao? Không thấy những tên khác không nói tiếng nào à, sao ngươi lại phải há miệng ra?

Thật ra Thủy Quân cũng không phải không hiểu được đạo lý này, nhưng thật sự là hắn quá căm hận Thục Sơn phái. Hắn nhìn thấy có người muốn ngăn cản phá trận thì lập tức nhịn không được phải lên tiếng. Bởi vì hắn thấy chuyện này cũng chẳng có gì ghê gớm lắm, chẳng lẽ phải trơ mắt đứng nhìn những tên lấy cái chết để phá trận bị người ta giết sạch sao?

Thủy Quân cũng không biết khi mình nói ra những lời này thì những tộc trưởng gia tộc ở phía sau lập tức thở phào nhẹ nhõm. Trong ánh mắt của đám người này nhìn về phía Thủy Trường Xuân cũng hiện lên vài phần cân nhắc, trong lòng lại cười thầm:

-Nếu ngươi đồng ý thì sẽ phù hợp với nguyện vọng của chúng ta, nếu ngươi không đồng ý thì sau này còn kẻ nào phục ngươi nữa đây?

Quả nhiên Thủy Trường Xuân gật đầu, sau đó nói:

-Cẩn thận!

Trong lòng Thủy Quân lập tức cảm thấy ấm áp, phụ tử tình thâm. Hắn gật đầu thật mạnh nói:

-Con biết rồi, phụ thân ngài cứ yên tâm.

Lúc này phương xa lại đột nhiên truyền đến những âm thanh chém giết, nhưng những âm thanh lần này lại vang lên rất nhiều.

Đám người Thủy Trường Xuân, bao gồm cả những người đứng bên ngoài quan sát cũng cảm thấy chấn động tinh thần. Người Thục Sơn phái cuối cùng cũng...Ra tay!

*** :

Lúc này phương xa lại đột nhiên truyền đến những âm thanh chém giết, nhưng những âm thanh lần này lại vang lên rất nhiều.

Đám người Thủy Trường Xuân, bao gồm cả những người đứng bên ngoài quan sát cũng cảm thấy chấn động tinh thần. Người Thục Sơn phái cuối cùng cũng...Ra tay!

Bạn đang đọc Ngạo Kiếm Lăng Vân của Tiểu Đao Phong Lợi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 141

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.