Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nà ní...... Ca cũng có hệ thống á

Tiểu thuyết gốc · 646 chữ

Lại là một buổi sáng như bao buổi sáng khác......

Hùng Phong đội lều....

Cái này không liên quan đâu...

Lâm Phong giật mình tỉnh giấc... Hắn lười biếng vặn người rồi đột nhiên che hạ thân lại.....

- Này ta nói nhé.... Không phải soi ta kĩ vậy đâu... Mía nó.... Ngủ cũng không được yên...

Hắn bực tức lầm bầm một mình... Bầu không khí cực kì quỷ dị...

- Ta nói này... Ngươi đừng nghĩ mình là tác giả rồi thích bẻ lái thế nào thì bẻ lái nhé..... Ngươi tổ lái hơn cả ta rồi...

Lâm Phong nhìn ta căm giận...

- Sao ngươi không thể như nhân vật chính nhà người ta đii...

- Thế ngươi có giống tác giả nhà khác không...

Lâm Phong vặn lại một cách chuyên nghiệp.

- Thế ngươi muốn ta phải làm dư lào...

Ta hỏi hắn một cách thiếu nghiêm túc.

- Ít ra ca cũng phải có một cái hệ thống chớ...

Hắn trả lời ta như đã dự liệu từ trước...

- Ô cê con dê... Không thành vấn'ss đèe

Ta thoải mái đáp ứng yêu cầu của hắn.

--- Bây giờ sẽ là đất diễn của nhân vật chính - - -

=====

Lại là một buổi sáng không yên bình như bao buổi sáng khác.....

Mây đen đầy trời... Sấm chớp đùng đoàng như phẫn nộ một thứ gì đó trái quy luật....

Một tâm bão được hình thành....

Không.... Đó không phải một tâm bão bình thường...... Giữa tâm bão ấy chính là một vết rách của không gian....

Vết rách này bất định.... Có thể bị khép lại bất cứ lúc nào.... Nhưng nó vẫn bám trụ lại như muốn đưa sang Địa Cầu một thứ gì đó....

Một tia sét dài ngoằn ngoèo như muốn xé tan bầu trời.... Đi theo nó là tiếp sấm đinh tai nhức óc....

Lâm Phong bị tiếng sấm này làm tỉnh giấc...

- Mưa thì mưa mẹ ngươi đi.... Mắc mớ gì mà đánh rắm hử.... Mẹ nó, ca đang mơ đi chơi với Tiểu Tiên Nữ....

Hắn cằn nhằn một cách bực bội...

....

Trong vết rách kia..... Một tia sáng nho nhỏ loé lên.... Bay ra khỏi vết rách kia một cách nhẹ nhàng....

Vết rách không gian từ từ khép lại.....

Bầu trời cũng yên tĩnh theo....

Nhưng tia sáng kia vẫn ở trên bầu trời.....

Nó như muốn tìm một thứ gì đó....

.....

- Chết moẹ..... Quên cất đồ rồi....

Lâm Phong sực nhớ ra rằng hắn chưa cất đồ đang phơi trên sân thượng. Hắn vội vã phi nước đại lên......

....

Sau khi Lâm Phong lên sân thượng, tia sáng kia như tìm thấy mục tiêu. Tia sáng dần dần bay về phía hắn.... Ban đầu rất chậm rồi nhanh dần....

Khi nó bay một nửa đường thì đã đạt tốc độ không tưởng.

Lâm Phong đang lúc húi cất đồ thì bất chợt hắn thấy tia sáng kia....

- Cái moẹ gì ấy nhể? Đồ chơi công nghệ cao???

Tia sáng kia bay càng gần hắn....

Gần hơn....

Gần hơn nữa....

Cho đến khi nó cách Lâm Phong chừng mười mét....

- Thôi bỏ mẹ rồi....

Lúc đó hắn chỉ kịp thốt lên như vậy....

Tia sáng tông thẳng vào Lâm Phong.... Hắn ngất xỉu....

Đấy là tầm nhìn của hắn....

Còn từ bên ngoài nhìn vào, chỉ thấy thanh niên xấu số đang nằm tư thế chó đớp .... Hay quý'ss tọc'ss hơn là cẩu vồ phân..

Nhìn là thế nhưng bên trong Lâm Phong là một thế giới khác...

- Chào mừng kí chủ đến với hệ thống....

Hệ thống rất lễ phép chào Lâm Phong..

- Nà ní.... Ca cũng có hệ thống á... Rìa- lí

Hắn ngạc nhiên mang theo chút vui mừng...

Mời kí chủ chọn chức nghiệp và tên hệ thống.

Ta chỉ viết nấy thôi... Cho mấy đứa hứng thú.... Nói toẹt cái mất zui....

Bai nhoen...

Bạn đang đọc Ngạo Ca Phiêu Lưu sáng tác bởi LongNhấtĐạiSư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongNhấtĐạiSư
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.