Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phá núi cứu mẹ! Chấp niệm của Dương Tiễn

Phiên bản Dịch · 4017 chữ

Trên thực tế, Khổng Tuyên lần này trong trận chiến thiên giới biểu hiện ra lực lượng siêu việt cường giả đồng cấp, chính là thành quả do đoạn thời gian bế quan ngày trước.

Lần bế quan này thu hoạch thập phần lớn, Khổng Tuyên không chỉ thành công luyện hóa được Hỗn Độn Chung tiên thiên chí bảo, lại còn thu được tàn lưu thần niệm của yêu đế Đông Hoàng Thái Nhất năm đó còn sót lại trên Hỗn Độn Chung.

Đông Hoàng Thái Nhất trong thời yêu ma đại chiến có thể xem như là đệ nhất nhân dưới thánh nhân, bỏ qua không nói tới Hỗn Độn Chung là tiên thiên chí bảo, lực lượng bản thân cũng là cường đại vô cùng. Bản thân cũng là huyền tiên thượng giai đỉnh, Đông Hoàng rõ ràng mạnh hơn nhiều lần so với Thiên Đế Hạo Thiên hiện nay.

Tại trận chiến cuối cùng giữa yêu ma nhị tộc, yêu tộc nhị đế đối chọi với mười thượng cổ ma thần. Phải biết rằng mỗi một vị ma thần đều có tu vi huyền tiên thượng giai đỉnh, lại có đủ các loại dị năng của vô thượng ma thể. Đông Hoàng Thái Nhất cùng Đế Tuấn có năng lực chiến mười người cường địch, Hỗn Độn Chung đương nhiên phát huy tác dụng trọng yếu, nhưng thực lực hai vị yêu đế cũng là một nhân tố không thể xem nhẹ, đặc biệt là thực lực Đông Hoàng. Kết quả ma thần tộc ỷ nhiều thắng ít,tuy rằng may mắn thắng lợi,cũng trả giá đắt là chết mất tám vị ma thần ,hai vị ma thần trọng thương thảm trọng.

Đông Hoàng Thái Nhất tuy rằng chỉ lưu lại một tia thần niệm ở Hỗn Độn Chung, nhưng thần niệm này trừ một bộ phận nhỏ tinh hoa lực lượng ẩn chứa của vị yêu đế này, trọng yếu hơn là còn có cảm ngộ của Đông Hoàng Thái Nhất đối với thiên địa pháp tắc. Tiểu bộ phân tinh hoa lực lượng kia ở Đại Dư tiên sơn khi đẩy lui chúng tiên đã cơ bản hầu như không còn, nhưng mà bộ phận"Tâm đắc" còn lại đối với Khổng Tuyên mà nói cũng là "Tài phú" trân quý. Tuy rằng cổ thần niệm này đã mất đi ý thức tự chủ nhưng vẫn thập phần cường đại như cũ. Khổng Tuyên khi lấy tiên thức dung nhập Hỗn Độn Chung, còn suýt nữa bị thần niệm này cắn nuốt. Nhưng dù sao đây cũng chỉ là một tàn niệm, Khổng Tuyên là huyền tiên thượng giai đỉnh tu vi, tư chất ngộ tính cực kỳ cao, cuối cùng luyện hóa thành công tàn niệm của Đông Hoàng. Bởi vì Khổng Tuyên cũng là yêu tộc xuất thân, cho nên những cảm ngộ lực lượng mà Đông Hoàng lưu lại làm cho hắn như thấy được một cảnh giới hoàn toàn mới của huyền tiên thượng giai đỉnh.

Khổng Tuyên năm đó từng được Trương Tử Tinh dùng”Các đắc kỳ đạo” (mỗi người có một đường riêng) gợi ý,đã sớm quyết tâm đii theo con đường tu luyện của chính mình,cho nên đều không phải là hoàn toàn rập khuôn theo những tâm đắc của Đông Hoàng.Mà là lấy tham chiếu làm chính.Một bên hấp thu Đông Hoàng lực lượng cùng kinh nghiệm,một bên tự mình lĩnh ngộ cảnh giới,quả nhiên lợi ích thu được không phải là nhỏ,lực lượng cũng tăng vọt rất nhanh.

Có lẽ Hỗn Độn Chung trước mắt ở trong tay hắn uy lực thi triển ra cùng Đông Hoàng Thái Nhất thời kì đỉnh còn có chênh lệch nhất định, nhưng chính như lời Hình thiên nói, chỉ cần cho Khổng Tuyên đủ thời gian, làm cho hắn chân chính hiểu được “Đạo” của chính mình. Như vậy thành tựu của hắn chỉ sợ còn có thể vượt qua Đông Hoàng Thái Nhất. Dù sao hắn cũng đã có nền tảng rất vững chắc rồi.

Khổng Tuyên sau khi luyện hóa Hỗn Độn Chung, lại trợ giúp Trương Tử Tinh một lần nữa tế luyện Đại Dư tiên sơn, mới rồi xuất quan thì gặp chuyện Trương Tử Tinh với thiên giới. Lần này đại chiến sau khi xuất quan chính là dịp để Khổng Tuyên thử thách thực lực của mình. Sự thật chứng minh, hiện giờ thực lực Khổng Tuyên đã hơn xa cường giả bình thường đồng cảnh giới. Nếu không có Thiên Vị Chi Lực duy trì, Dao Trì Kim Mẫu cùng Hạo Thiên Thượng Đế tuy là lấy hai địch một cũng không phải là đối thủ của Khổng Tuyên.

Cũng trong dịp này, Hình Thiên cùng Vũ Dực Tiên đều thu được nhiều lợi ích. Hình Thiên đấu Trường Thừa cùng Huyền Cơ, hai huyền tiên đỉnh giai. Ở trong nghịch cảnh chịu hành hạ của Xích Ảnh kiếm tiên, ngược lại tăng cao ý chí chiến đấu bất khuất, kích phát chiến ý cùng tiềm lực bản thân, kết quả còn thành công đánh chết Trường Thừa Đạo Nhân, báo cừu hận của năm xưa hóa xà. Sau này lại thông qua luyện bàn trao đổi tâm đắc với Khổng Tuyên, huyền tiên thượng giai đỉnh cảnh giới cũng tinh thục hơn. Vũ Dực Tiên cũng vậy, ở trong thực chiến đạt được kinh nghiệm quý giá, tiến thêm một bước củng cố cảnh giới huyền tiên hạ giai tu vi.

Trái lại thiên giới, có thể nói ăn trộm gà không được còn mất nắm thóc. Khốn tiên tháp cùng Thương Lôi Tiên Sơn bị hủy, Long Cát Công Chúa được cứu, kế hoạch mưu đoạt cửu đỉnh cùng sát hại Tiêu Dao Tử thất bại, một phương nhân vật tổn thất thảm trọng. Phù Nguyên Tiên Ông bị chặt đứt hai cánh tay, mặc dù có thể phục hồi như cũ, nguyên khí cũng sẽ bị tổn hao nhiều. Trong ngũ phương tiên sứ chỉ còn Tây phương tiên sứ, thiên binh thiên tướng cùng thần tiên bình thường chết vô số, mà bản thân Thiên Đế Thiên Hậu cũng hao tổn nhiều nguyên khí, bế quan không ra. Nếu làm cho Hạo Thiên cùng Kim Mẫu biết đầu sỏ gây nên mọi chuyện ”Tiêu Dao Tử” bình yên vô sự như trước,còn cả ngày ôm ấp thiên giới Công Chú ”Nhơn nhơn ngoài pháp luật”, chỉ sợ tức giận đến hộc máu.

Dị biến của Thiên giới những ngày gần đây cũng lọt vào trong mắt một người. Người này đúng là người Trương Tử Tinh vẫn muốn tính kế -Dương Tiễn. Địa phương nơi Dương Tiễn đang đứng là một ngọn núi lớn cao ngất trong mây.

Dương Tiễn tiến lên vài bước, hướng đến ngọn núi lớn quỳ xuống:

”Mẫu thân đại nhân!”

Trong núi truyền tới âm thanh của nữ tử:

”Con, năm đó con từng đồng ý với ta đi theo sư tôn Ngọc Đỉnh Chân Nhân khổ tu, không thành đại đạo, tuyệt không phân tâm, như thế nào hôm nay lại tới nơi đây?”

Dương Tiễn nghe thấy tên Ngọc Đỉnh Chân Nhân, không áp chế được bi phẫn trong lòng, đối diện với mẫu thân, sự lãnh khốc trấn định thường ngày đều biến mất không thấy, khóc nói:

”Bẩm mẫu thân đại nhân, sư tôn ngày trước đã…..đã mất rồi!”

Nữ tử nghe Dương Tiễn nói Ngọc Đỉnh Chân Nhân đã bỏ mình, dường như cực kỳ kinh ngạc, ngữ khí trầm trọng nói:

”Chân nhân là lương sư thế gian ít có, mọi cách quan tâm đối với con, dốc lòng dạy dỗ. Lần này ứng kiếp mất đi, quả thật làm người ta bi thống. Khi sư tôn con lâm chung, có để lại di ngôn gì?”

Dương Tiên đáp:

“Sư tôn di ngôn, buông, tức là giải thoát.”

Nữ tử trầm mặc một lúc lâu,than nhẹ một tiếng :

”Giải thoát? Hắn quả nhiên có thể mở ra lối thoát như vậy, chỉ tiếc….

Nghe giọng điệu của nữ tử, dường như có quan hệ không bình thường đối với Ngọc Đỉnh chân nhân.

Nữ tử cũng không nói tiếp nữa mà là ý nghĩ cùng lời nói vừa chuyển:

“Con, con nên làm theo nguyện vọng của sư tôn, dụng tâm tu luyện, vượt qua sát kiếp, đừng vội đến chỗ này.”

Dương Tiên lắc đầu nói :

”Mẫu thân, hôm nay con tới đây là vì cứu người rời núi, hoàn thành tâm nguyện!”

Nữ tử thở dài nói :

”Con như thế nào còn không bỏ được tâm niệm này? Ta vi phạm Thiên Quy, bị Thiên Vị Chi Lực trấn áp chỗ này, sinh tử không phải do mình. Nếu con tùy tiện ra tay sẽ trở thành địch nhân của Thiên giới, hậu họa vô cùng. Con hiện giờ bái làm môn hạ Xiển Giáo, trên có thánh nhân chỉ giáo, đúng là con đường tốt nhất , tuyệt đối không thể bởi vậy mà mắc sai lầm.”

Nhắc tới thiên giới, Dương Tiễn không khỏi cười lạnh một tiếng, nói:

“Thiên giới gần đây cũng không biết có đại sự gì, tổn thất rất nhiều tiên nhân, ngũ phương tiên sứ cũng chỉ còn lại một người. Mà Thiên Đế Thiên Hậu lại bế quan không ra. Làm gì còn nhàn hạ chiếu cố đào sơn này? Mẫu thân, người ở dưới chân núi chịu khổ nhiều năm, con vẫn vướng bận trong tâm. Mặc dù theo sư tôn tu hành nhưng cũng không có lúc nào không cân nhắc như thế nào giải cứu mẫu thân khỏi giam cầm. Nếu con chỉ vì chính mình tu hành mà không quan tâm đến mẹ đẻ, chẳng lẽ không phải là uổng kiếp sống làm người sao?”

Dứt lời, Dương Tiên đột nhiên đứng dậy, Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao trong tay kim quang đại thịnh, hướng khoảng không đào sơn bổ tới. Chỉ thấy đá vụn văng ra. Trên núi từ trên xuống dưới có một đạo nứt dài, lại như chỉ bị thương ngoài da bình thường, không thể dao động căn cơ.

Dương Tiễn chau mày, con mắt thứ ba mở ra, tiên lực toàn thân bộc phát dữ dội, đem bát cửu huyền công đề tụ đến đỉnh điểm, lăng không bay lên. Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao giống như một lưỡi đao lớn mầu vàng chém mạnh xuống dưới, thanh thế kinh người.

Đào Sơn chấn động một trận, vết nứt trước kia đã sắp biến thành vực sâu, nhưng sau đó không lâu, vực sâu kia không ngờ dần dần tự động khôi phục thành nguyên trạng.

Dương Tiễn chém liên tiếp mấy phát nữa nhưng vẫn thủy chung không thể bổ đào sơn ra nổi, nhớ tới sư tôn Ngọc Đỉnh Chân Nhân khi còn sống từng nói: ”Chưa đến huyền tiên, không được khinh suất phá hủy đào sơn cứu mẹ”. Không khỏi trong lòng nóng như lửa đốt

Trong thanh âm của nữ tử mang theo vẻ vội vàng:

“Con, mau tức tốc rời đi, đừng vội thử nữa!”

Nhưng vào lúc này, trên đào sơn hạ xuống hai đạo kim quang che trước người Dương Tiễn, hiện ra thân ảnh một nam một nữ. Đôi nam nữ này mặc giáp trụ, trong tay cầm tiên kiếm, chắc là người trông coi đào sơn.

Nam tử đánh giá Dương Tiễn một chút, phát hiện bất quá hắn chỉ là chân tiên cảnh giới, tu vi cùng hai người mình không sai biệt lắm, mở miệng nói:

“Hai người chúng ta được thiên giới Dao Trì Kim Mẫu phái xuống trấn thủ, nơi đây giam cầm một tội phạm quan trọng của thiên giới. Ngươi là một tiên nhân, vì sao lúc này lại sử dụng thần thông phá núi?Nếu không muốn đối địch cùng thiên giới thì xin mau mau rời đi!”

“Tội phạm quan trọng của thiên giới?”

Trong mắt Dương Tiễn đột nhiên hiện ra sát khí, Tam Tiêm Lương Nhận Đao mạnh mẽ chém ra một đạo hình cung, như sấm vang chớp giật chém tới hướng nam tử.

Nam tử không ngờ hắn không nói hai lời liền lập tức hạ sát thủ, giật mình kinh hãi, trong tay hiện ra kiếm tiên ngăn cản; mà nữ nhân kia cũng thi triển ra ngũ sắc tiểu kiếm, bay về phía Dương Tiễn, ý đồ giải vây cho nam tử.

Dương Tiễn căn bản không thèm nhìn đến công kích của nữ tử, mặc cho nàng dùng ngũ sắc tiểu kiếm đâm trên người, đốm lửa văng khắp nơi, không ngờ vẫn vô sự. Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao trong tay dường như phát ra tiếng sấm nổ mạnh, trảm cả nam tử và tiên kiếm thành hai đoạn. Nữ tử không ngờ Dương Tiễn lợi hại như vậy, trong lòng sợ hãi, vội đạp mây hướng lên không chạy trốn.

Dương Tiễn xuất ra đạn cung, (cái ná, ngoài bắc gọi là súng cao su) lắp kim hoàn (đạn vàng), hướng nữ tử kia bắn tới. Kim hoàn thế như thiểm điện, hướng tới giữa ngực nữ tử. Kim hoàn này thập phần lợi hại, ngày đó ngay cả người mang Bát Cửu Huyền Công là Viên Hồng cũng không thể chống đỡ, nữ tử này làm sao có thể chịu được, lúc này kêu thảm một tiếng, rơi từ trên xuống. Dương Tiễn không chút dung tình, lập tức tiến lên lấy tính mạng cuả nữ tử

Dương Tiễn giết chết hai người xong liền vô tình dùng tam muội chân hỏa thiêu toàn bộ xác cả hai.

Mẹ của Dương Tiễn nghe đứa con đã giết chết hai người trông giữ, thở dài:

“Con đã gây ra đại họa, không nên ở lại nơi này, mau rời đi đi.”

“Mẫu thân yên tâm, hiện giờ thiên giới đã là ốc còn không mang nổi mình ốc, như thế nào còn để ý tới hai người này?”

Dương Tiễn kết thúc câu nói, trầm ngâm một lát, lộ ra vẻ kiên định, từ trong túi xuất ra một kiện pháp bảo, đúng là Bạch Ngọc lúc trước Ngọc Đỉnh Chân Nhân lưu lại. Dương Tiễn đem Bạch Ngọc đặt trên mặt đất, trong tay kim quang sáng quắc, thi triển ra một bộ tiên bí quyết, Bạch Ngọc chậm rãi dâng lên một đạo bạch quang, bay về phía Dương Tiễn.

Dương Tiễn cũng không trốn tránh, ngược lại còn thu liễm kim quang trên người, tùy ý để đạo bạch quang bao vây toàn thân. Bạch quang dần dần dung nhập vào trong cơ thể Dương Tiễn. Chính xác ra, đây giống một loại cắn nuốt. Quá trình này làm cho Dương Tiễn thập phần khó chịu, ngũ quan anh tuấn nhăn nhúm lại, cắn chặt hàm răng, dường như đang phải chịu đựng một nỗi đau đớn rất lớn.

Dương Tiễn tu luyện chính là Bát Cửu huyền công. Loại công pháp này từ đầu phải chịu được thống khổ to lớn, toàn thân phải bị cường hoành đè ép vỡ vụn, sau đó lại lấy bí thuật một điểm một điểm tụ hợp lại như cũ, chịu đựng sự thống khổ này tất nhiên là thường nhân không thể tưởng tượng được. Nhưng hiện giờ, theo biểu tình vặn vẹo lộ ra trên mặt Dương Tiễn, cảm giác của bạch quang nhập thể này tuyệt đối không thua sự khổ sở khi tu luyện Bát Cửu Huyền Công.

Trong Đào Sơn, mẫu thân Dương Tiễn nghe thấy đứa con bỗng nhiên có tiếng kêu, trong lòng lo lắng, liên thanh kêu gọi, nhưng không có đáp lại, tất nhiên là càng thêm lo lắng, bất hạnh là không thể thoát khốn, trong lòng không khỏi nóng như lửa đốt.

Sau khi bạch quang dung nhập vào cơ thể, thống khổ của Dương Tiễn không có giảm bớt, ngược lại còn trở nên mãnh liệt hơn lăn lộn trên mặt đất, trong cổ thấp giọng phát ra tiếng rên rỉ “ hà hà”.

Thống khổ cuối cùng trôi qua, trên người Dương Tiễn tản mát ra một loại bạch quang, mà trong không trung, đoạn bạch quang này mơ hồ lại lộ ra nguyên bản màu vàng. Dương Tiễn chậm rãi đứng dậy, đồng tử trong ba con mắt đều đã biến thành màu vàng. Ngũ quan đã có máu tươi tràn ra, chắc là do chịu đựng áp lực tương đối lớn.

Dương Tiễn tùy ý lau vết máu trên mặt, hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy trên người một cỗ lực lượng mênh mông trước nay chưa từng có, lập tức vận ra huyền công, toàn thân lay động, dẫn xuất lực lượng thiên địa, giơ cao Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao, hướng vào đầu đào sơn bổ tới.

Chỉ nghe một thanh âm vang lên, nguyên bản đào sơn vô pháp phá vỡ đã bị phân thanh hai. Hai nửa núi vỡ chịu lực lượng mạnh mẽ đã tách ra hai bên, chấn động đổ sụp xuống

Dương Tiễn bổ đào sơn ra, bất chấp tiên lực đang cuồn cuồn chảy trong cơ thể khó có thể ức chế, nhanh chóng thu hồi pháp thân cùng Bạch Ngọc, chạy lên phía trước núi.

Bụi đất qua đi, chỉ thấy ở giữa có một vị phu nhân mỹ mạo, đúng là mẹ đẻ của Dương Tiễn -Vân Hoa tiên tử.

Dương Tiễn ngày đêm tưởng niệm mẫu thân, kinh ngạc phát hiện dung mạo trong tưởng tượng cùng nữ tử kia có vài phần giống nhau, liền không chút do dự tiến thêm vài bước,quỳ gối xuống đất

“Mẫu thân !”

Vân Hoa tiên tử kích động không thôi, trong đôi mắt đẹp lệ chảy ra như suối, ôm hắn khóc rống hồi lâu mới run rẩy nâng Dương Tiễn lên:

“Mau đứng lên! Năm đó khi ta bị bắt lên trời thì con vẫn là trẻ con trong tã lót, không thể tưởng được hiện giờ con đã lớn như vậy!”

Dương Tiễn cũng rơi lệ đầy mặt:

“Con bất hiếu! Khiến mẫu thân chịu khổ !”

Vân Hoa tiên tử nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Dương Tiễn, đau lòng lau đi vệt máu trên mặt hắn, thở dài:

”Con ngoan. Làm sao mà mẹ không biết hiếu tâm của con chứ? Năm đó ta vi phạm Thiên Quy, cùng cha của con Dương Quân kết làm vợ chồng, thậm chí bị Thiên Đế trấn áp dưới đào sơn này bất giác đã mấy trăm năm. May mắn có nhân Ngọc Đỉnh Chân Nhân trượng nghĩa thu con làm đồ đệ, coi như là giải quyết cho ta một nỗi tâm sự. Nào biết con vẫn cố chấp như thế, không ngờ vẫn đến đây …….”

Dương Tiễn thập phần kích động, chỉ gật đầu rơi lệ. Vân Hoa tiên tử hỏi:

”Phụ thân con ngày đó trúng địa hồn chú của Dao Trì Kim Mẫu, không biết ….”

Nhắc tới điều này, Dương Tiễn nghiến răng nghiến lợi nói:

”Nghe sư tôn nói, phụ thân bị trúng ác độc chú của Thiên Hậu, đến chết cũng không thể tiêu trừ, linh hồn bị giam trong Khốn tiên pháp ở thiên giới, trọn đời không thể siêu thoát.”

Vân Hoa tiên tử chấn động, lộ ra vẻ bi phẫn, hướng lên khoảng không trên trời nhìn lại:

”Không thể tưởng được cậu mợ ngươi lại tuyệt tình như thế!”

Dương tiễn oán hận nói:

“Con không có loại người thân đó! Hạo Thiên đã trấn áp mẫu thân dưới Đào sơn, tình cảm huynh muội đã sớm đoạn tuyệt, còn nói gì cậu mợ chứ! Còn việc đấu trận pháp của bổn môn (Xiển giáo) với người ta, chính là do Ác Thi của Hạo Thiên thi triển thủ đoạn, kết quả là sư tôn chết trong trận của địch. Nếu không phải lon lắng mẫu thân đang bị cầm cố, con đã sớm liều mạng rồi!”

Vân Hoa tiên tử trầm mặc một hồi, biết không thể khuyên được Dương Tiễn, hơn nữa cũng hận huynh trưởng vô tình, cho nên không đề cập tới việc này, nói

”Thiên Hậu là người âm độc, chuyện linh hồn của phụ thân con, làm như thế nào có thể thoát?”

Dương Tiễn lắc đầu nói:

”Mẫu thân không cần lo lăng, Khốn tiên tháp đã bị người ta phá hủy, nguyên thần bị giam bên trong đã siêu thoát mà đi. Nói như vậy phụ thân đã có thể thoát được kiếp nạn, có thể siêu sinh.”

Vân Hoa tiên tử nghe vậy vừa mừng vừa sợ, trên mặt lại có vẻ không tin:

”Khốn tiên tháp tại thiên giới là một trong những báu vật, ai lại có thần thông như thế phá hủy nó đi?”

Nhắc tới việc này, trên mặt Dương Tiễn không khỏi xuất hiện một tia đắc ý:

”Nói đến cùng là Hạo Thiên cũng Kim Mẫu tự làm tự chịu! Ngày hôm trước con nghe bạn bè thiên giới có nói đến việc này. Chỉ vì Dao Trì Kim Mẫu Nguyên Khanh lãnh khốc vô tình, đầy nữ nhân Long Cát Công Chúa xuống hạ giới để ứng với sát kiếp, lại nhân việc Công Chúa cùng tiên nhân hạ giới có tình, cho nên bắt nhốt vào Khốn tiên tháp. Người nọ cũng thật cao cường, mang theo một số cường giả đi tới nghĩ cách cứu viện, lại phá hủy Khốn tiên tháp cũng Thương Lôi tiên sơn, còn giết chết vô số tiên nhân thiên giới. Ngay cả Hạo Thiên cùng Kim Mẫu cũng bị đại thương nguyên khí, đóng cửa không ra. Đáng tiếc, thiên giới nghiêm mệnh chúng tiên tham gia trận chiến giữ bí mật cho nên con cũng chỉ biết được chừng đó, ngay cả danh tính người nọ cũng không biết được. Cũng bởi vì thiên giới đại loạn, lúc này con mới đi đến đào sơn cứu mẫu thân.”

Vân Hoa tiên tử nghe được linh hồn trượng phu thoát vây, lộ ra vẻ vui mừng, nói:

”Hài nhi, con có tâm …………….”

Dương Tiễn cảm giác được cỗ lực lượng kỳ dị trong cơ thể mình bắt đầu có chút không áp chế được, vội nói:

”Nơi đây không nên ở lâu, mẫu thân xin theo con tức tốc rời đi.”

Vân Hoa tiên tử cảm xúc nhìn nơi đã trấn áp chính mình nhiều năm, hiện giờ đã biến thành hai nửa đào sơn, gật gật đầu.

Nhưng mà ngay khi Vân Hoa tiên tử đi ra khỏi vùng đào sơn, bỗng nhiên phát giác toàn thân có một trận đau đớn truyền đến, giống như bị vạn châm cùng đâm, không khỏi kêu lên một tiếng đau đớn. Dương Tiễn nhìn ra sự khác thường của mẫu thân, chạy nhanh tới, lại bị Vân Hoa tiên tử quát bắt ngưng lại. Chỉ thấy trên tay cùng trên mặt Vân Hoa tiên tử bỗng nhiên mọc ra các sợi lông tơ mầu trắng, bất chợt biến mỹ nữ thành một quái vật đáng sợ.

Ngay sau đó, làn da Vân Hoa tiên tử bắt đầu xuất hiện tấc tấc vết rạn, trên vết rạn lộ tơ máu màu đỏ. Vân Hoa tiên tử lộ ra thần sắc thống khổ, vội vàng ngồi xuống, liền vận tiên lực mới áp chế được nỗi đau đớn này xuống, thân thể chậm rãi hồi phục nguyên trạng, nhưng mồ hôi lạnh vẫn toát ra như tắm.

Dương Tiễn kinh hãi:

“Mẫu thân, vì sao bị như thế?”

Vân Hoa tiên tử thở dài nói:

”Không thể tưởng được Thiên Hậu Nguyên Khanh năm đó lại ngầm hạ Vạn Diệt chú đối với ta!”

Dương Tiễn mặc dù không biết sự lợi hại của Vạn Diệt chú, nhưng cũng biết Dao Trì Kim Mẫu tinh thông thuật nguyền rủa, lập tức không khỏi thay đổi sắc mặt.

Bạn đang đọc Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần của Điểm Tinh Linh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 14
Lượt đọc 983

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.