Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 68

Phiên bản Dịch · 974 chữ

_ Hoàng Gia Hy, EM...SẼ...GIẾT....ANH- HyHy nói nhỏ vào tai Gia Hy làm cậu dựng tóc gáy lắp bắp

_ Hy..Hy - chân tay Gia Hy líu ríu vào nhau, trong vô thức cậu nghĩ ngay cái người trước mặt mình là Triệu Hy

_ Coi như thông minh, em có thể tha chuyện anh vừa nói em là bà chằn...

_ Ôi thế thì hay quá... - Gia Hy nhảy cẩng lên quên mất mình đang ở tình huống ''ngàn cân treo sợi tóc''

_..... Nhưng - HyHy gằn giọng -.... ly trà sữa táo lúc nãy thì KHÔNGGGG

Gia Hy ko thèm để ý đến lời HyHy đang nói, mà ôm chầm lấy cô

_ Em về rồi HyHy, đúng là em thật rồi... Anh nhớ em

_ Huh??? - Người HyHy hóa đá, nhưng lập tức tập trung vào chuyên môn, nó xoay người tung một đấm ngay bụng Gia Hy làm cậu ôm bụng co quắc lại, rồi mỉm cười đắc chí, lấy tay xoa đầu Gia Hy như xoa đầu một con ... Cún

_ Kiki ngoan, về nhà đi.. Chủ mày đâu mà lại để mày đi lăng nhăng thế này, coi chừng có ngày người ta 'thiến' luôn đó nha , hihi - HyHy nói rồi nguẩy đôi cáo bỏ đi, để lại cái mặt Gia Hy thộn ra như bãi ...phân

_ A, HyHy đợi anh với, em đi đâu vậy hả??

_ Anh đi theo em làm gì?? - HyHy quay lại nhìn Gia Hy

_ Em có biết anh đi tìm em mãi ko, rốt cuộc một năm qua em ở đâu vậy??

_ Em...đi du học - Đôi mắt xanh dương bỗng trùn xuống, môi cắn chặt như đang cố kìm nén gì đó đang vội vụt ra khỏi cuống họng đắng ngắt

Thành phố đã lên đèn... Trời vào đông lạnh hẳn, Gia Hy quan sát khuôn mặt đượm buồn của HyHy, lòng cậu cũng bất giác nhói lên.. Gia Hy cởi vội cái áo khoác ngoài choàng lên người HyHy, cả hai đi song song với nhau, ko nói một lời, cứ để tiếng gió át đi mọi thứ... Át cả nỗi đau đang quặn thắt trong lòng ngực nhỏ bé

.....

'' Đến bao giờ em biết rằng mình... Dù có cố quên hết, nhưng sao bóng hình anh vẫn ở lại..''

'' Và đến phút cuối đó em như người ngốc nghếch thôi...''

'' Vì khi đó em... Đánh mất anh trong vòng tay về nơi gió mây...''

'' Có khi nào anh nhớ một người.... Người đã đến bên em như anh bước về nơi cuối đường này...''

'' Lời nói dối lúc trước anh quên còn em vẫn mong.... Có anh tìm về quá khứ... Trong vòng tay của em... Thật gần... ''

.....

_ Ui da- đang đi trên đường bỗng nhiên HyHy va vào một người đối diện, đang có tâm trạng, nên HyHy vội đứng dậy mắng tên trước mặt, Gia Hy cũng chau mày

_ Mắt để đằng đít àhhhhhhh.... Ơh... Danny.... Anh làm gì ở đây giờ này - HyHy ngạc nhiên khi thấy người trước mặt mình là Danny

Danny nhặt vội vài tờ giấy, mặt tái như mông nhái, vội giấu sấp giấy ra sau lưng :

_ Ơh... HyHy, em đi với bạn hả??? đi chơi vui nhé... Hihi, anh phải về đây, bye tục tưng

HyHy nhanh chóng phát hiện đc hành động kì lạ của Danny, nó còn kì lạ gì với cái tính cách này nữa chứ... Nhìn vào là biết ngay đang giấu mình cái gì rồi

_ Đứng lại.... Ai cho anh điiii, giấu cái gì sau lưng đấy - HyHy dò sét, mặt gian hơn cáo, Danny mặt tái xanh, giả vờ cười nhã lã :

_ Hêhê, cái giấy này áh hả,.....anh.....àh ... anh thấy người ta vất đằng đó, anh nhặt lên đi vất ấy mà, em biết anh là thanh niên nghiêm túc mà, hihi... Mà thùng rác ở đâu ... Áh... Thấy rồi, đằng kia kìa, để anh đi vất cái đã... Bye - Danny tay phe phẩy xấp giấy, rồi chạy vọt lẹ trước khi bị HyHy tra hỏi biết

HyHy lắc đầu phụng phịu, Gia Hy thì lắc đầu khó hiểu. Nó đâu biết rằng... Các diễn viên đã đc vào vai hết... Chỉ đợi hiệu lệnh của đạo diễn...bộ phim.... Sẽ bắt đầu

Phim gì đây???

Hán Phong thở dài... Nhìn bầu trời đầy sao... Bây giờ đã 12h rồi mà cậu chẳng ngủ đc bèn ra ban công ngắm sao vậy..

Lúc nãy Hán Phong có đi chơi với Đình Đình, cô hôm nay khác khác sao í, khuôn mặt cứ lóng nga lóng ngóng, cậu hỏi lại cứ cười dã lã xua tay rồi đá sang chuyện khác, lâu lâu lại lén nhìn mặt cậu nữa chứ, rồi cứ thập thò hỏi mây hỏi sao, làm Hán Phong bị quay mòng mòng chóng cả mặt.... Hán Phong kết luận ra một câu : Hôm nay.... Đình Đình có vấn đề về thần kinh...

Haizzzzz, đêm nay lạnh thật, Hán Phong có cảm tưởng như nếu tiếp tục như vậy mãi, trái tim cậu sẽ đóng băng mất thôi. Cậu tự hỏi quyết định hủy hôn của mình có đúng ko??? Có tốt cho HyHy ko.... Nhưng sao lòng cậu sao lại đau thắt thế này... Cậu sẽ quên cậu nhanh thôi mà... Đúng không????.

Yêu một người... Là buông tay người đó ra, khi người ta muốn nắm lấy một một bàn tay khác... HyHy ko thuộc về Hán Phong... Cả hai ngưòi chỉ là hai đường thẳng sau khi cắt nhau thì sẽ ko bao giờ có thể gặp lại nhau nữa...

~*~

^_^ Hỏi nhé, các bạn muốn kết thúc truyện như thế nào??? Hạnh phúc cho cả hai hay..... Cả hai đều phải xa nhau mãi mãi...

Bạn đang đọc Này! Đồ Lì Lợm... Có Về Với Anh Ko Thì Bảo của Judy Kai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.