Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2

765 chữ

Lam Tư Truy đứng như trời trồng, Lam Cảnh Nghi há hốc mồm, toàn bộ gia quy đoan trực nhã chính lễ nghĩa hết thảy đều bị cậu vứt ra sau đầu.

Hàm Quang Quân vậy mà lại cùng nữ nhân đùa giỡn!

Hơn nữa lại còn cười!

Ngụy tiền bối người đâu rồi? Mau đến giành chồng lại đi a!

Ngụy Vô Tiện liếc về phía lối ra vào Vân Thâm Bất Tri Xứ, nhìn thấy bọn trẻ đang nhìn mình, kinh hỉ đầy đủ, kinh thì nhiều mà hỉ thì ít.

"Tư Truy, con vừa đi săn đêm về đó hả?" Ngụy Vô Tiện vẫy tay.

"..." Lam Tư Truy không biết nói gì hơn, nữ nhân này tướng mạo rất giồng Ngụy tiền bối, có điều Ngụy Vô Tiện lúc này đang ở trong Vân Thâm, làm sao có thể xảy ra loại chuyện hóa nữ kiểu này. Cậu dè dặt, thăm dò :"Ngụy ... Ngụy tiền bối?"

"Hm?"Ngụy Vô Tiện tươi cười

Tư Truy thở phào. Đúng là người rồi... Hàm Quang Quân, Ngụy ca ca... à nhầm, tiền bối, hai người phải chung sống hòa thuận đấy!!!

Tư Truy cung kình hành lễ, đoạn xoay người, kéo tay Lam Cảnh Nghi về phía Lan thất.

"Tư Truy, ngươi nói, bọn họ làm sao thế? Hàm Quang Quân có thứ thất hả?"

Lam Tư Truy cạn lời, Cảnh Nghi à, ngươi có thể đừng nói thế khi chưa ra khỏi tầm nhìn của Hàm Quang Quân được không? Ngươi xem, chúng ta sắp thành củ cải đông luôn rồi này.

"Ổn rồi. Nữ nhân kia, chình là Ngụy tiền bối."

"Hả??!"Lam Cảnh Nghi trợn tròn mắt nhìn Tư Truy. Cậu không chú ý, xoay mặt mỉm cười, gật đầu một cái, rồi một tay xách Lam Cảnh Nghi còn đang mịt mờ đi thẳng về Lan thất.


Nghi : "Lam Tư Truy ngươi nói rõ cho ta!"

Truy : "Ta nói, nữ nhân đó là Ngụy Tiền bối."

Nghi : "Ta không tin!"

Truy : "Không tin ngươi tự mình đến Tĩnh thất hỏi lại."

Nghi bao nhiêu khí thế bốc hơi : "Àh.. thôi. Lam lão tiên sinh bảo ta chép <> cùng <

> 100 lần. Ta phải đi chép đây." Chuồn thẳng

Giang Trừng nhấp một ngùm trà, nhíu mày nhìn người trước mặt. Hai tay khoanh lại trước ngực, chân phải gác lên chân trái. Ngụy Vô Tiện đứng trước mặt hắn, hai chân mỏi muốn rã luôn.

Con mẹ nó, Giang Trừng, ngươi bắt ta đứng như này 2 canh giờ rồi nhá!

Một lát sau, mi tâm hắn giãn ra, nói : "Không ngờ ngươi mặc đồng phục nữ Giang gia nhìn cũng rất được."

"Mẹ nó Giang Trừng, ngươi thừa lúc Lam Trạm không ở đây bắt nạt ta!!!"

"Ngươi nghĩ ta sợ Lam Nhị nhà ngươi?"

"..."

Ngụy Vô Tiện bị khóa cho cứng họng, trong đầu âm thầm tính kế chơi hắn cho vui. Nghĩ vậy, hắn liền bước lại gần chỗ Giang Trừng, cả người dán sát vào lưng hắn (Giang Trừng), nâng cằm hắn lên, gọi lớn : "Sư ~ muội ~"

Giang Trừng bị hắn gọi cho ngu luôn. Không giống cái giọng thường ngày của Ngụy Vô Tiện, lần này nữ tính hơn, thành ra nghe mềm như nước, liếc mắt lên thì thấy hắn đang cười DỊU DÀNG.

WTF? Dịu dàng?

Giang Trừng bị khuôn mặt của hắn dọa sợ chết điếng, nhất thời hóa đá. Ngụy Vô Tiện giữ y nguyên cái bản mặt kia mà nói tiếp : "Ta tự hỏi ~ khi nào thì Lam Đại đến rước ngươi về Vân Thâm a ~"

Giang Trừng hắn triệt để đen mặt, Tử Điện trên tay nhá nhá vài tia sáng, Ngụy Vô Tiện nhận thức được nguy hiểm, buông người hắn ra mà nhảy hai bước về phía sau. Giang Trừng quay đầu nhìn hắn, bỗng nhiên nghĩ ra cái gì đó, rồi ... cười dịu dàng nhìn Ngụy Vô Tiện.

Trong khi đó...

Môn sinh 1 : "Ngươi nói xem, Tông chủ và Ngụy sư bá hôm nay có bị đoạt xá không?"

Môn sinh 2 : "Khả năng rất là cao nha! Tự nhiên khi không lại cười kiểu đó. Ta sợ muốn chết."

Môn sinh 1 : "Mà lần cuối cùng ta thấy biểu cảm đó của Tông chủ là lúc hắn ... xử lý mấy tên tu ma đúng không?"

Môn sinh 2 gật gật đầu

Môn sinh 1+2 : "Ngụy sư bá người tự cầu phúc đi!!!"


Bạn đang đọc Náo loạn Vân Thâm của bé mew
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chienca123123
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.