Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 19.

Phiên bản Dịch · 6360 chữ

Tay cậu hôm nay không yên mà kiềm chắc lấy tay nàng... sợ nàng thoát ra sao ? ... đúng là thế , lúc nãy nàng có đẩy cậu ra... khi ham muốn của cậu đòi hỏi quá gấp nên nàng chưa phản ứng kịp thôi ...

Thế nhưng bây giờ cậu vẫn kiềm là sao ? có phải vì câu nói mà sợ nàng biến mất... sợ cậu mất đi cái mùi hương.. nghiện mãi trong tâm trí.. và đến cả đời cũng chưa chắc gì có thể quên được

Bỗng nhiên con người bên dưới không yên mà khủy chân đang quấn lấy cậu mà lật ngược tình thế...

- Sao.... đây ... ?

Cậu thở phì phào trong câu nói... và đang cố dán mắt vào gương mặt nàng .. để tránh khỏi sự cảm dỗ của cái s-line đang nude hoàn tòan trước mắt mình

- Hôm nay... là em ..

- Thật ?

- uhm... thật ... kinh nghiệm từ Yul mà ra ...

- Em... ...arrrr...~~...

Đôi tay..mềm mại... đang chóng mà vuốt lấy 2 bên vai cậu... nàng điệu nghẹ xoa bóp nó ... đôi bên dưới chạm vào nhau... nàng nhích người lên xuống theo từng động tác.. mat-xa khiến cho con người lớn xác như phát điên lên... hai tay vô thức .. bao trọn lấy ngực nàng...

- Yul sẽ phát điên lên vì em đó ... Sica aahhhh

~ ...

Nàng thôi việc.. mà ngã người chóng đôi tay mình lên hai bên đầu giường êm ái... mút lấy cổ cậu... Nhưng đôi tay săn chắn từ lúc nào đang muốn đẩy nàng lên cao... để môi cậu chiếm lấy ngực nàng một cách đầy tham lam ... âm thanh của cả 2 vang vọng trong căn phòng mờ ảo tĩnh lặng này ... nàng bó đôi tay nắm lấy gáy tóc cậu áp sát hơn khuôn mặt cậu vào ng

ực nàng.. khi họ vừa chuyển hướng mà lăng sang 1 bên... không trên.. không dưới.. mà là bằng nhau .. .

Yuri mỉm cười .. ôm siếc lấy nàng để cả 2 hòa vào nơi thiên đường .. đỉnh điểm của sự hạnh phúc ... điên đảo hơn nữa.. là 2 đôi môi quấn lấy nhau... nó rên rỉ cùng nhau trong nụ hôn đầy ướt át...

Phần chăn tuột khỏi giường... và mang theo cả 2 con người nóng bức dín sát lấy nhau bên dưới sàn....

Cậu và nàng... dường như chuyện này sẽ kéo dài đến sáng... vì chẳng ai .. có thể dứt ra nhau nổi... họ đang tận hưởng cảm giác mãnh liệt ... khoái lạc đến mức điên dại vì nhau ...

Đầu đau buốt... cả người uể oải.. nàng cuốn chăn lăn tròn qua khoảng trống bên cạnh

Không có cậu sao ?

Nhưng giường cũng to hơn hẳn nha... lười biến mà ôm lấy chiếc chăn mình đang quấn lại rút sâu vào bên trong

Đêm qua... nàng hạnh phúc lắm... vì có cậu bên cạnh..

----------------------

Bước ra bên ngoài phòng khách... thì ra cậu đã dậy từ sớm.. cứ ngỡ đã đến công ty rồi đấy chứ .. Ai ngờ lại ngã người trên sofa xem tivi thế này

- Yul

Nàng nhanh chóng tiến đến quấn lấy cổ cậu từ phía sau.. để gương mặt mình cạ vào gò má cậu thích thú mà mỉm cười

- Em dậy sớm thật

Cậu bật cười.. giơ tay , cố tình để nàng xem giờ trên chiếc đồng hồ đeo tay của mình

- Thì sao chứ ? .. Lúc sáng .. Yul biết gì không ?

- Gì ?

- Em bị ngã xuống sàn và nằm ngủ bên ở dưới luôn

Tự nhiên nàng cười phá lên... và nghĩ cậu nghe xong câu nói cũng sẽ cười vì mình.. .Nhưng cậu chỉ biết tròn mắt nhìn nàng kiểu ngạc nhiên

- Đêm qua... err..hèm...Em không nhớ gì sao ? ..chúng ta bên dưới ?

Gương mặt ngây ngô lắc đầu nhìn cậu

- Rất...rất...là...

Cậu nuốt nước bọt.. xoay người nhìn nàng.. rồi nhanh chóng kéo tay nàng vòng sang phía trước mình

- Vậy là ... sự thật thế sao ? .. chúng ta... đến nổi xuống bên dưới mà vẫn còn...

Nàng nheo mắt... cố nhớ lại.. trong khi gương mặt đang dần chuyển màu

- Errr..hừm.... đằng hắn to...Uhm...

- AAAAAAAAAA...chết mất thôi...

Nhìn nàng đáng yêu chưa kìa.. gương mặt đỏ bừng mà dụi mặt nằm hẳn lên sofa.. cố né tránh ánh nhìn từ cậu ..

- Ai bảo.. đêm qua... có người chủ động ... bật công tắc cho tôi.. rồi bây giờ lại ngượng

Cậu ngiêng người mà ôm lấy nàng.. trong khi nàng vẫn đang cố gòng mình bám víu lấy sofa... nhưng làm sao mà được đây ? .. tên này là ai chứ Kwon Yuri đó

- Lúc sáng.. cũng có

- Hả ?

Đôi chân trần đang ngồi hẳn lên đùi cậu... gương mặt thì đối diện.. rất gần vào nhau... cho đến khi cậu hôn nhẹ.. lên mũi.. nàng mới bắt đầu dám nhìn thẳng cái con người này

- Yul gọi em rất nhiều lần.. nhưng vẫn thế... em đúng là sâu ngủ

Cậu véo lấy cái mũi nhỏ.. đang hỉn lên vì nũng nịu kia.. xong nhanh chóng đưa gương mặt mình kề sát vào cổ.. kéo dài nụ hôn ướt át xuống đến bã vai

- Vậy là trong lúc em ngủ sao ?

- Uhm...

- Yah

'...Yul đúng là ...

- Sao chứ ? .. em cũng đâu nhớ gì..

Nghe đến đây thì đã muốn đào lỗ thay cái tên này luôn rồi... nàng chui nhủi vào lòng người ta mà chả dám ló mặt ra luôn...

- Vậy là hôm qua... bathroom , Giường , rồi dưới sàn luôn hả ?

- Uhm... rồi .. Sofa

Tay Yuri từ lúc nào đã luồn vào áo nàng... vuốt điệu nghệ.. tấm lưng trần quyến rũ của ai kia rồi

- Ahhhh~~..laaaa'...saoo?

Nàng bật cong môi... rên lên khi đôi tay vòng sang eo mà di chuyển xuống đôi đùi non của mình

- Em chỉ mặc duy nhất 1 chiếc áo hoodie ...

Cậu cắn lấy vành tai nàng.. rồi ngón tay nhanh chóng di chuyển vào bên trong nó chạm vào đáy chiếc quần chíp của nàng.. khiến nàng nảy người .. và rên thét 1 cách bất ngờ ...

- Kể cả Sofa... cũng chẳng sao mà.. đúng không ?

Giọng nói gợi tình..cậu hở môi cười nhẹ nhìn nàng.. khiến nàng chẳng còn thiết mấy mà trả lời ngoài việc.. rên lên và cắn nhay lấy lớp da săn cứng quyến rũ ở bờ vai cậu...

- Yul biết không ? .Khi Yul cười có cằm chẻ... nhìn Yul rất đẹp ,đẹp hơn hẳn những lúc lạnh lùng .. em thích Yul cười ..

- Đừng có vờ.. mà nghĩ sẽ thoát

- Ưm....

~ em.. nói.. thật mà..

Có biết không ? .. những lúc được Kwon Yuri cưng chìu... là những lúc mà nàng cảm thấy mình đang thật sự có được tất cả những gì hạnh phúc nhất mà chưa ai có được như nàng... bỗng dưng nàng cảm thấy tiếc nuối...

-------------------------------------

- Là em làm tất cả sao ?

Yuri ngạc nhiên khi nhìn thấy tất cả những thức ăn trên bàn.. rồi nhìn thấy cái dáng người bé nhỏ ấy đang cầm 1 đĩa thức ăn khác tiến đến

- Làm sao được chứ ? ... Trong lúc Yul ngủ em đã đi mua chúng

Sica bật cười sau khi đặt đĩa thức ăn... rồi dắt tay để cậu ngồi cạnh bên mình...

- Em đúng là... làm sao Yul có thể đi lấy một người con gái chẳng đảm đan về những chuyện bếp nút... em rõ chẳng phải mẫu người của Yul

Cậu nói đùa.. rồi bật cười quay sang véo nhẹ mũi nàng...

Thoáng thấy gương mặt người ta chợt buồn xụm xuống.. nên nhanh chóng áp má mà dỗ ngọt ngay lập tức

- "chụt..." nhưng đảm về việc khác là được rồi

Sau câu nói là 1 nụ cười đầy gian manh ... rồi chóng tay tay lên bàn mà nhìn người con gái của mình.. khẽ vuốt cằm... Đợi chờ sự hiểu biết của Jessica

- Thế mẫu người của Yul có đảm về việc mà Yul nói không ?

- Không có ... Jessica Jung mới có thể thôi - Đồ miệng mồm... ăn đi ... hình như hôm nay Yul có râu xanh rồi

Nàng nghiên đầu.. đưa tay xoay gương mặt cậu về phía mình .. tay còn lại vuốt vuốt bên quai hàm cậu

- Chắc do mấy ngày nay.. không ...

- Tí nữa.. em muốn làm việc đó ..

Yuri nhanh chóng lắc đầu... nhìn nàng không mấy tin tưởng

- Yul sợ chảy máu sao ? ... Yah~~ em làm gì hậu đậu đến mức đó... sau này Yul muốn cũng

sẽ không được đâu

- Thế thì khỏi ... không bao giờ Yul muốn

Cậu đưa tay vớ lấy đĩa thức ăn mình thích.. quay vào phía mình . Bỗng nhiên nàng bật cười .. nụ cười dối lòng... giả tạo đến mức nếu cậu chịu quay lại.. hẳn cậu sẽ phát hiện được nàng lạ đến mức nào

- Thế thì tốt ... Yul tự cạo vẫn tốt hơn

- Uhmm... ......................

- Tí nữa Yul sẽ đưa em đến bệnh viện

Vẫn là chỗ cũ.. hai con người đang quấn quít nhau trên sofa... nói thế chắc cũng không đúng.. mà là nàng chủ động quấn chặt lấy cậu.. như sợ rằng cậu sẽ bị ai đó cướp đi không bằng

- Yul bận gì sao ?

- Không có . Chỉ là Yul muốn sắp xếp lại công việc để ngày mai đi an tâm hơn

Sica.. ngước mặt lên... đôi mắt tròn xoe ngạc nhiên nhìn cậu

- Đi đâu ?

- Sang nước ngoài .. vài hôm

Sao mà cậu thản nhiên thế này... tay vẫn còn sờ soạn còn mắt thì vẫn dán lên màn hình tivi

- Uh..

- Không lo sao ?

- Lo gì

Đôi mắt vô hồn... nàng mơ màng nhìn về phía trước.. thay vì nhìn cậu

- Lần trước rõ ràng em sợ Yul sẽ bị cướp còn lần này... em lại xem như chẳng có gì

- Thế Yul sẽ bị cướp nếu em không hỏi tiếp sao ?

- Có thể lắm

Gương mặt cậu thoáng trầm ngâm.. rồi gật gật đầu chớp nhẹ mắt nhìn nàng

- Yul sau này đừng cải lời omma nữa

Đột nhiên , nàng chuyển để tài khiến cậu bất ngờ đến nổi tay chân ngừng lại.. mà xem cái biểu hiện người con gái trong lòng mình...

- Chuyện hôn nhân của chúng ta sao ? . Ý em là nó ?

- Không ... Lần này.. thì hãy để cho em

Tiếp tục nhủi đầu vào cỗ cậu.. như hệt con cún con.. đang cố tìm sự bình yên hơn trong lòng cậu

- Hôm nay đừng đến công ty ... mà ở bên em cả ngày được chứ ?

Tay vuốt nhẹ nhàng lên tấm lưng nàng... cậu cuối xuống.. hít sâu lấy tóc nàng.. khẽ gật đầu

- Uhmm... mấy hôm nay em nói chuyện lạ lắm..

- hmmmm

Ngủ ...

. --------------------------------------

Nàng bước vào căn phòng quen thuộc... mỉm cười nhẹ nhìn ông

- Hôm nay , cháu sẽ tự động hủy hợp đồng với bác... cháu nghe nói.. trong thời gian tới.. có thể bác sẽ tỉnh lại.. cháu biết bác đã có thể nghe và hiểu hết tất cả những gì cháu nói mà đúng không ?

Flashback

- Unnie ah'.. chỉ 1 tuần thôi nhé ! .. Nhưng ... công việc này thế nào ?

Lúc này nàng chỉ khoảng 18,19 tuổi... nàng được 1 người độ lớn hơn mình chừng vài tuổi .. đưa vào bên trong... nơi người đàn ông đang nằm bất động .. từ rất lâu rồi

- Sooyeon giúp unnie nhé... unnie phải về JeJu khoảng 1 tuần.. em chỉ việc 1 tuần 3,4 lần gì đó..Đến và nói chuyện hoặc em đọc sách cho ông ấy nghe là được...

- Nhưng ông ấy là ai.. và tại sao chị phải làm thế ?

- Chị không rõ .. nhưng Kwon phu nhân thuê chị làm thế... vì bà tin tưởng chị.. và chuyện này phải giữ bí mật.. chị nghĩ chỉ có em mới giúp chị được thôi

- Oh... nếu thế cũng được... em sẽ giữ bí mật giúp chị ... nhưng chị hứa là sẽ lên lại đấy nhé - Uhm... chị sẽ quay lại mà...

End flashback

- Từ ngày hôm đó... thì cháu chẳng còn tin tức gì của Narsha unnie cả... ngay cả umma cũng cứ tưởng người trò chuyện với bác.. chỉ là 1 cô điều dưỡng trong viện.. sao có thể nghĩ là cháu đúng không bác ... ?

- Cháu cảm thấy mình tệ lắm... nếu là ai đó.. thì có lẻ sẽ làm cho bác tỉnh dậy từ bao giờ rồi.. còn cháu thì đến tận 3 năm ... thật lâu bác ạ ...

- Nhưng bác không được trách cháu đâu ... vì cháu cũng đã rất cố gắng rồi .. từ bây giờ cháu biết bác sẽ buồn khi không còn nghe cháu trò chuyện nữa... nhưng cháu tin chắc... lúc cháu rời bỏ công việc này.. bác sẽ tỉnh lại...

- Bác àh .. bác sẽ hát chúc mừng sinh nhật cho cậu nghe ... Sẽ là một người cha tốt lúc nào cũng động viên .. bên cạnh ủng hộ tất cả những gì mà cậu đã chọn lựa mà đúng không ? .. bác hứa với cháu đi

Sica ngồi im lặng nhìn ông... rồi tự câu ngón tay út của mình vào ngón tay không thể cử động kia

- Bác biết gì không ? ... cậu chỉ mong muốn được như thế...

Một giọt nước mắt khẽ rơi.. sau khi câu nói nhẹ hững được thốt ra ...

- ....Và cháu.... sẽ đi đến 1 nơi xa lắm... xa.. như hệt 1 điều ước vậy ...

............................ Cách cửa được khép lại một cách nhẹ nhàng.. cố tránh tiếng động... nàng lặng lẽ bước ra

" Đừng...."

-----------------------------

.............................

- Omma ah

con đã làm xong hết rồi

Sau những ngày mệt mỏi ở nước ngoài... thì bây giờ trong tay cậu là tất cả mọi thủ tục... tất cả những gì có liên quan đến Jessica Jung .. để nàng sẽ là 1 người công dân hoàn chỉnh của Đại Hàn Dân Quốc.. và cậ

u mới có quyền được trói hẳn cô gái Tây này vào cuộc đời mình .

- Yuri ... con đến bệnh viện Seoul và giữ ngay con bé lại đi

- "keet' " chuyện gì thế umma ?

Chiếc xe nhanh chóng thắng gấp lại... gương mặt cậu có chút bàng hoàng...

Flashback

- Omma ah'... con không muốn kết hôn

Lời nói như sét đánh... bà Kwon tháo ngay chiếc kính cận trên gương mặt mình .Ngỡ ngàng nhìn cô

- Con nói gì thế ? ...Yuri cũng đã đồng ý rồi ..

- Nhưng omma có thể tôn trọng quyết định của con một lần được chứ ? .. Con không muốn kết hôn

- Nói cho omma nghe giữa con và Yuri đã có chuyện gì phải không ? ..Hay thằng Yuri nó làm gì có lỗi..

- Không omma... con đã ghi danh trong chuyến đi sang Ấn Độ theo đoàn từ thiện lần này...

- Bao lâu ?

Câu hỏi khiến nàng bối rối.. nhưng rồi cũng tiến đến cạnh bà nắm lấy bàn tay thô ráp.. nàng mỉm cười hiền hòa..

- Không lâu đâu omma

Bà Kwon thở dài... nhìn nàng miễn cưỡng gật nhẹ đầu ..

- Umma sẽ luôn tôn trọng quyết định của con .. nhưng việc này .... nếu con nói chưa muốn và sẽ kết hôn với nó sau khi con về thì ta mới để con đi

Nàng.. bỗng nhiên khựng lại.. nhìn bà.. đôi mắt nheo lại... nó tròn xoe như một cô mèo nhỏ đáng thương.. long lanh hơn ..

- Vâng ạ ...

" Omma .. cho con nói dối omma chỉ một lần này nữa thôi "

- Con đã nói cho Yuri biết chưa ?

- Yul sẽ biết thôi.. omma àh

Nước mắt rơi... khiến nàng vùi sâu đầu vào lòng bà hơn .... Đó cũng chính là quyết định của nàng... khi nàng biết mình.. chẳng còn bất cứ thứ gì có thể giữ mình lại.. sau đêm hôm ấy... cái đêm mà Jessica Jung cảm thấy mình đã trở thành 1 con người chìm sâu vào cái vực thẩm đáng thương hại nhất...

End flashback

- Cái tên kia... không thấy kẹt xe hay sao mà còn ....

- CHẾT TIỆT

Tên lái xe phía sau như đơ người khi thấy con người bên trong chiếc xe ở phía trước lao ra và nhanh chóng chạy thoát ra một cách gấp gáp .. phủ bỏ chiếc xe sang trọng của mình đang lái . Ở giữa tuyến đường đông kín ô tô ...

" Lúc nhỏ con cho là vì con bé.. mà con không còn appa nữa... Vì con bé mà con trở thành một con người khô khan.. và sống 1 cách khép kín... lạnh lùng đến chai lì như sắt đá ? Vì con bé mà con mới trở thành một Kwon Yuri như hôm nay hay sao ? ...

Con bao giờ nghĩ đến Sica chứ ? ...Con là đứa trẻ đáng thương...Và con nhóc Jessica thì là đáng ghét trong mắt con ? ....Yuri Con có biết rằng Sica còn đáng thương hơn cả con gấp bội phần

Appa con.. còn sống.. nhưng chỉ là ông ấy không thể gặp được con.. không thể bước đi mà trở về bên con được.. Còn Jessica.. đến cả gặp cũng không bao giờ được ...........................

Ông ấy.. cùng với ông bạn là Jung JiWoo.. đã gặp tai nạn cách đây 13 năm.. và appa con may mắn sống sót.. nhưng phải sống đời sống thực vật... Trong khi con bé vừa lớn và đủ để biết mọi chuyện... nó mạnh mẽ lắm Yuri ah'.. nhưng đằng sau đó là cả 1 vực thẳm của sự mềm yếu mà nó sẽ gục ngã bất cứ lúc nào .... Jessica.. chỉ còn duy nhất là chúng ta thôi... và người mà nó cần đến suốt đời... vẫn là con ... Không ai có thể bù đắp những mất mác to lớn nhất của con bé.. ngoài con đâu . Yuri ahh "

-------------------------------------------

- Jessica ... cậu quyết định đi thật chứ ? 1 tháng lận đấy.. cậu sẽ không gặp người ấy đến 1 tháng ... ?

Hôm nay.. nàng rất xinh đẹp khi được trong trang phục blouse trắng của nữ y tá... nhìn nàng lúc này.. đẹp thanh khiết lắm... đến cả những tên gần đó cũng phải ngây người mà vì nàng

- Uhm... tớ không sao

Miệng nói thế chứ ai mà biết...

- Nhanh lên nhanh lên... có y tá nào gần đó không giúp tôi với

Một trong những người vội vàng bước xuống từ chiếc xe cứu thương vừa thắng gấp ở cổng bệnh viện ... Xe đẩy băng ca trờ xuống một cách khó khăn khiến Sica và cô bạn không thể nào không giúp được... Hai người nhanh chân bước đến ... Người bác sĩ ra hiệu cho những người quanh đó tránh ra...

- Còn đồ vật của nạn nhân bên trên xe..

- Uhm... cứ vào đi , để tôi lên lấy được rồi .....................

................. Nàng nhanh chóng bước lên xe... một cô gái bị tai nạn giao thông .. may mắn là điện thoại di động vẫn còn rơi lại.. không thì không biết làm sao để có thể liên lạc người nhà mau chóng đây Nàng vớ lấy chiếc điện thoại.. mỉm cười rồi nhanh chóng bước ra... nhưng bỗng nhiên nàng nhào té đầu va mạnh vào cạnh xe... Chiếc xe bắt đầu chuyển động với tốc độ không vừa .. và chắc chắn rằng có người đang lái bên trên

- Sulli...Sullli... anh sẽ đưa em đến.. nơi mà em thich nhất... em hạnh phúc vì nó.. đúng không ?

- Chơi Minho .... Choi Minho ... đã leo lên xe... chiếc xe cứu thương vừa đến đây ?

- Cái quái gì thế...? .Bạn tôi vẫn còn bên trong

Cô y tá vừa bước ra.. không thể nào bàng hoàng hơn .. khi có 1 bệnh nhân tâm thần đang lái xe.. và đưa cô bạn mình đi .. Người bình thường mà như thế cũng đã sợ rồi.. huống chi đây lại là một bênh nhân tâm thần

Vừa lúc đó.. thì một tên hì hục thở vừa chạy đến... nắm ngay đôi vai cô y tá gương mặt nhợt nhạt... chưa kịp hỏi thì Victoria đã nhanh chóng chỉ về phía xa.. với khuôn mặt trắng bệt.. hết sức hoảng hốt

- Jessica.. bị tên tâm thần đưa đi ...

Yuri ngoái đầu lại nhìn.. cái cảm giác khó thở nhanh chóng bao trùm lấy ngực cậu.. gấp rút phóng lên chiếc moto gần đó.. đẩy ngay tên đang ngồi phải té nhào xuống

Sao cậu lại có cái cảm giác.... Như mình đang chuẩn bị .. sẽ bị buộc vào tội tử hình.. bằng 1 cái chết đau đớn nhất...

Trái tim bỗng chốc thắt lại ... sao nàng lại luôn phải khiến cho cậu phải trở nên thế này ? ..

-------------------------------------

- Sulli ah

.. em có nhớ chúng ta đã đến đây 1 lần và ngắm tuyết rơi không ? ...lúc đó em còn bảo lần sau chúng ta sẽ đến đây nữa

Người con trai.. gương mặt ngây ngây dại dại.. đang cõng trên lưng một cô gái bị ngất đi từ lúc nào ... Anh ta đang đi lên một con dốc thẳng của 1 quả đồi to.. Và quanh đó chẳng có lấy 1 người nào.. vì có lẻ do thời tiết vào mùa này nơi đây khá khắc nghiệt

.................................

- Ưm..~ Yul ah

lạnh quá

Nhíu mày.. Jessica đang cảm nhận được cái lạnh của những hạt băng tuyết nhỏ đang từng đợt rơi xăm thấm vào da thịt mình... Còn người thì như đang lơ lững trên không trung

... từng cái dậm lên xuống nặng nề .. khiến nàng nhanh chóng nheo mắt mà bừng tĩnh ...

- Sulli ah~~ sắp đến rồi ... em rất thích đúng chứ ?

Chàng trai mỉm cười .. gương mặt bệnh hoạn khiến nàng hết sức bất ngờ.. và đang vùng ra khỏi người anh ta

- Buông.. tôi ra...

- Em lại nũng rồi ... chỉ còn vài bước nữa là sẽ đến nơi mà em thích

Sức lực nam nhân mạnh mẽ kiềm chắc lấy người nàng .Nàng vùng đến mấy cũng vô tác dụng...

Sica im lặng.. cho đến khi hắn thả nàng xuống một nơi . Lạnh đến nổi răng dí sát vào môi mà bó người run lên cầm cập.. còn hắn thì ... vẫn thế.. nụ cười triều mến của một tên điên dại nhìn nàng.. rồi bỗng nhiên lại choàng tay ôm nàng vào lòng ...

Sica cố gắng gượng sức để thoát khỏi hắn.. nhưng vô tác dụng .. Sao trong giây phút này.. lại nghĩ đến cậu .. nếu cậu mà thấy như thế cho dù hắn bệnh nhưng cũng sẽ chẳng yên với cậu...

Thì ra.. đến bây giờ.. thì nàng vẫn chỉ nghĩ đến một mình cậu... thế vì cớ gì mà lại phải khiến ình phải tự chuốc lấy đau khổ chứ .. ? ..

- Em lạnh lắm đúng không ? .Anh có áo khoác đây.. anh mặc nó cho em nhé..

Bỗng nhiên hắn bung những chiếc nút áo của bộ pijama sọc.. đồng phục của bệnh nhân trong viện.. nàng ngỡ ngàng ngay lặp tức lắc đầu... trong những tình huống này nàng đã được học sơ qua 1 khóa làm định thần những bệnh nhân tâm thần không nên làm cho hắn kích động ..

- Em...không.. lạnh

Mặc dù.. răng cắn môi đang run lên từng hồi . Nhưng nàng... vẫn cố ngăn không cho hắn cởi áo trên người ra

- Ừh.. anh cũng không thấy lạnh .. ở đây thật mát.. khác xa với những ngày bên trong phòng .. Những con người ấy còn trói anh lại .. còn ngăn cản , không cho anh gặp em nữa..

Anh ta ghì vai.. bắt buộc nàng phải ngồi xuống đất mặt dù là tuyết đang phũ đầy những lớp dầy đặc lên tất cả.. rồi hắn lại ngồi cạnh mà đưa tay bắt buộc nàng phải tựa vào vai hắn như hệt nàng đang thật sự là bạn gái hắn

- Thế... sao.. anh ra được... chúng ta phải trở về thôi... em sẽ về cùng anh mà

- EM SAO THẾ ? ... CÓ BIẾT ANH KHÓ KHĂN LẮM MỚI THOÁT KHỎI BỌN CHÚNG KHÔNG ? ..NẾU KHÔNG NHỜ CÁI NÀY THÌ CHẮC GÌ ANH RA ĐƯỢC

Hắn nhanh chóng đưa tay móc túi ra.. 1 vật sắt nhọn.. đúng hơn là 1 cái dao nhỏ gọt trái cây.. chìa hẳn ra khiến nàng có phần hoảng sợ

- Uhm.. em.. em không thích anh cầm nó... quẳng nó đi được chứ .. Nó rất nguy hiểm

- Nó àh ? .. ah'...ah'... nó làm em sợ đúng không ?

Sica nhanh chóng gật đầu... hắn lại cười rồi giơ nó cao lên định quẳng nó đi.. khiến cô có chút vui mừng nhưng rồi lại .. thêm sợ hãi khi hắn lại đưa con dao dọn trở về vị trí ban đầu

- Không có nó.. anh sẽ không bảo vệ được em

- Thế..anh...đưa nó ..em sẽ giữ hộ anh

Cô chìa tay ra trước mặt khiến hắn lưỡng lự nhưng rồi cũng miễng cưỡng dao nó lại cho cô

Vui mừng.. cô nhanh chóng quẳng ngay nó xuống bên dưới .. mà quên mất sự tồn tại của 1 bệnh nhân tâm thần đang ở kề bên cạnh mình... Có lẻ vì nhất thời ..

- EM ĐIÊN RỒI SAO ? ..SAO LẠI LÀM NHƯ THẾ...EM KHÔNG TIN TƯỞNG ANH ĐÚNG KHÔNG ? .. EM CŨNG NHƯ HỌ EM CHO RẰNG ANH LÀ TÊN TÂM THẦN ĐÚNG KHÔNG ?

Nắm lấy cổ áo cô... đôi mắt hắn đỏ ngầu lên vì giận dữ... đến lúc này thì hắn mới thật sự kích động .. Hoảng sợ đối với cô bây giờ bỗng nhiên chẳng còn ...

Mỉm cười nhìn hắn.. chẳng lẻ.. nàng cũng muốn trở thành 1 bệnh nhân tâm thần luôn rồi sao ? . Đôi mắt ngấn nước lên .. rồi đỏ ửng trong cái thời tiết băng giá này

- Anh quả thật là 1 bệnh nhân tâm thần . Và tôi thì cũng chẳng phải là bạn gái anh... Nếu anh còn như thế này nữa.. tôi nghĩ cô ấy ở thiên đường hẳn sẽ rất thất vọng vì anh . Tôi biết anh vẫn còn 1 chút lý trí 1 phần rất tĩnh táo và biết rất rõ tôi không phải là cô ấy

Tay hắn.. run lên...đôi mày nhíu lại 1 cách giận dữ ...đầu lắc liên tục mà nhìn nàng

- Không ..không phải thế ...tôi sẽ giết cô.. nếu cô còn nói nữa.. Sulli không hề chết.. cô ấy khô

ng hề chết

Hắn tiếp tục lắc đầu. đôi mắt bây giờ đang ngấn nước để rồi buông hẳn người con gái nhỏ bé này ra... bắt đầu ngồi bệt xuống nền tuyết ôm đầu.. lên tiếng 1 cách yếu ớt

- Uhm.. cô ấy không chết.. cô ấy sẽ sống mãi bên cạnh anh .. chúng ta về thôi

Tưởng rằng hắn đã an thần lại rồi sao ? ... cô tiến đến vuốt vai hắn như hệt cái cách bác sĩ thường quan tâm đến bệnh nhân.. hắn im lặng.. nhưng đôi tay thì gòng chặt bấu mạnh lấy lớp tuyết dày đặc ở phía dưới

- CÔ CŨNG NHƯ HỌ.. CÔ MẶC QUẦN ÁO NHƯ HỌ.. CÁCH CÔ ĐỐI XỬ VỚI TÔI CŨNG NHƯ HỌ.. CÔ TƯỞNG TÔI NGU SAO ? .. VỀ ĐỂ LẠI CÒNG TAY TÔI VÀO GIƯỜNG VÀ NGĂN CẢN KHÔNG CHO TÔI GẶP SULLI CHỨ GÌ ?

Mặc dù đã cố gắng kiềm cập hắn.. thể lực cô không hề tốt.. phải nói là rất yếu mà lại trong cái thời tiết -15độ như thế này... thật sự là quá khó để cử động , huống chi là rất cố gắng với một tên bệnh hoạn ...

Chỉ với 1 lực hất từ cánh tay hắn... cũng khiến cô mất đà và ngã lăng về phía sau ... Địa hình ở đây không phải là bằng phẳng .Mà cô thì dường như lạnh đến độ cạn kiệt sức lực...

Nhắm mắt... để những hạt tuyết đang cuộn lấy mình.. nó như hệt cái chăng bông .. làm từ băng tuyết... giây phút này.. là khó chịu hay dễ chịu đây ?

Tấm chăn dày cộm.. cuộn tròn lấy cậu và nàng ...

Cả hai quấn quít bên nhau ấm áp và hạnh phúc đến nổi nàng chẳng thể nào ngừng nhớ lại

Nhưng sao bây giờ... cũng là tấm chăn.. nhưng lạnh lắm.... tuyết đang phủ đầy lên người mình.. nó lạnh ăn sâu đến tận bên trong trái tim .. đang dần mất đi sự ấm áp của cậu ...

- Jessica

Nàng nghe thấy tiếng cậu gọi... cậu sao ? .. ờ thì hôm nay là ngày cậu về.. Đôi mắt nhìn xa xăm về phía ngọn đồi bên trên... lớp băng tuyết làm đông cứng cả mi mắt nàng

- Yuri ah~~đừng ...

-----------------------------

- TÊN KHỐN ... JESSICA ĐÂU.. ?

Yuri.. kiềm nén cơn giận của mình mà chỉ cho hắn 1 vài cú đấm... nếu không vì nàng đã biến mất thì chắc hẳn tên điên này sẽ bị cậu kết liễu tại đây rồi

- Đi rồi...cô ta cũng như bọn họ.. cô ta đi rồi ...

Hắn cười nhạt.. nhìn về phía con dốc được phũ trắng bởi băng tuyết.. khiến cậu run rẫy mà nhìn theo ... Răng cắn chặt .. cậu ném cho hắn một cú rất mạnh khiến hắn ngã nhào...

Phóng chân nhanh xuống bên dưới ... tìm lấy trái tim của cậu... Trái tim dường như đang bị phũ lấy 1 lớp tuyết dày.. khiến nó lạnh cóng... lạnh đến mức gần như sắp ngừng đập...

Có lẻ những nhịp đập thoi thớp.. còn giữ lại là vì cậu..

- Jessica

em lên tiếng đi ...

Cái áo sơ mi trắng... trong làn tuyết cả cái làn da trắng hồng cũng theo màu trắng bệt của tuyết thì làm sao thấy được.. nàng lên tiếng sao mà nổi đây ? ... có nổi thì cũng chỉ là thều thào hơi thở đứt quãng thôi

- Sica...

May mắn thay , cậu đã nhìn thấy được mái tóc nâu vàng..óng lên trên tông màu tuyết trắng.. nằm ở phía xa..

Yuri mừng rỡ.. mà xới lấy lớp tuyết ôm ngay nàng vào lòng... Đôi mắt nhắm hờ hững khiến tim Yuri như đang bị hàng trăm nhát dao khứa vào ... Mau chóng cởi lấy lớp áo lông thú dày cộm trên người mình mà bao trọn lấy con người bé nhỏ này.. Cuối xuống nâng nàng lên lưng mình.. may ra thì cậu cũng là 1 người rất khỏe ..một người đủ mạnh mẽ để bảo bọc cho người con gái mình yêu cả đời.. huống chi là giữa thời tiết độc địa này.. chỉ là cõng người mình yêu trở về ...

Nghe được tiếng thở phì phào vào gáy cỗ.. Yuri cũng đã nhẹ nhỏm mà bước đi

- Nói cho Yul nghe... em vẫn ổn mà đúng không ? ...

Lời nói gấp gáp.. có phần run rẫy trong cái lạnh xé thịt của gió đông

- hửm ?

Cậu vui mừng mà siết lấy chân nàng để người nàng áp sát vào tấm lưng ấm áp vững chắc của mình hơn nữa

- Chúng ta sẽ trở về... Yul sẽ đưa em về ... em lạnh đúng không ? .Sẽ mau chóng hết thôi

- Em ...không có lạnh ...

Tiếng nói nhẹ như gió... nó rất nhỏ... nhỏ đến độ dường như đó chỉ là hơi .. cái hơi kề sát bên tai cậu...

- Ai cho em ... cái quyền bỏ đi.. ai cho em cái quyền chối bỏ hôn nhân của chúng ta ...khi về Yul sẽ trừng phạt em

Cậu nặng nề bước đi trong lớp tuyết.. miệng răng đe khiến ai đó đang run lên cũng phải bật cười ..nụ cười nhẹ như chưa từng có

- Khi về sao ? ...em sẽ chẳng chịu đựng nổi đến khi về đâu ? ..Có biết không ? em cố gắng là vì Yul đó...em có rất nhiều chuyện muốn nói

Sao mà .. nghe lời nói đăng đắng thế này... cậu im lặng... dường như đang cố nghiệm để hiểu hoàn toàn ý của nó...

- Yul biết gì không ? ...apppa tĩnh lại rồi .. appa còn hứa với Sica... năm sau , Yuri sẽ có 1 ngày sinh nhật tràn đầy niềm vui.. do appa làm... appa sẽ hát chúc mừng sinh nhật cho Yuri nghe... appa sẽ còn làm trò cho Yuri cười... và appa sẽ tìm cho Yuri.. một cô công chúa thích hợp xứng đáng để Yuri cưới làm vợ...

Nàng mỉm cười... những giọt nước mắt thấm đẫm xuống vai áo cậu.. tim nàng đau thắt lại , nó tê buốt giữa cái trời đông lạnh lẽo ... còn cậu thì ...ngừng chân, bất động sau khi lời nói vừa dứt..

- Em đang mơ sảng đúng không ? ...Em có biết mình đang nói vớ vẩn không ?

Cậu nạt nàng sao ? ... vô tác dụng Yuri àh.. nàng không nghe được tiếng cậu đâu ..

- Nơi đó..sẽ không có Jessica Jung.. sẽ chẳng có con bé đáng ghét bị Yuri ghét bỏ từ nhỏ ... Có biết không ? đêm hôm đó em còn tự nói với bản thân rằng sẽ chẳng bao giờ tha thứ cho Yul .. Nhưng em thấy.. như thế trẻ con lắm ... Em thấy mình ghét Yul.. nhiều hơn là yêu ... Sao em lại ghét Yul nhiều đến thế chứ ? . Vì Yul đã tự cho em là phù thủy của cuộc đời sao ? ...Tại sao ?tại sao chứ ? .. tại sao em không được làm công chúa của hoàng tử ? ... Hình như.. chẳng bao giờ em được ... Yul ah. Em không thích làm phù thủy đâu ...Nhưng công chúa thì em cũng chẳng bao giờ dám nhận ... Yul có biết em ghét cay đắng câu chuyện nàng tiên cá không ? ... Vì kết thúc nó không có hậu ... sao Yul lại thích nó ? ..Yul thích nàng tiên cá biến mất sao ? .. Yul thích hoàng tử và công chúa ở bên nhau được rồi.. nhưng tại sao phải là nàng tiên cá biến mất như bọt biển ? tại sao ?

- Yul biết không ? em sẽ là nàng tiên cá trong câu chuyện .. biến mất khỏi cuộc đời Yuri... như hệt một điều ước.. điều ước nhỏ nhoi mà em đã lén đọc được trong chiếc hộp của Yul

...

- Em đúng là.. một đứa trẻ xấu mà... nhưng Yul còn xấu hơn là... coi em còn tệ hơn cả 1 con người... thà lúc nhỏ cứ ức hiếp em... cứ la mắng hay mách omma khi em làm phiền Yul ... nhưng tại sao ? ...tại sao Yul cứ xem em như hệt không khí ? ... Khó chịu lắm.. em ghét nó

Tay bấu chặt lấy cỗ áo cậu... nàng đau đớn mà miệng vẫn cười tươi .. cái hịt mũi.. rồi cong đôi môi đỏ ửng của mình lên .. nổi đau khổ hằn lên trên gương mặt nàng .. rồi lại yếu ớt lên tiếng...

- Em... ngưng ngay... đi .. em có tư cách gì mà làm điều đó... quyền quyết định là ở tôi..Ở TÔI ĐẤY JESSICA JUNG

Giọng cậu bị nghẹn đi vì thời tiết hay là vì cái con người ngốc nghếch làm cho cậu phải như thế này ?... đôi vai run rẫy..cậu thở dốc .. mà tiếp tục bước đi một cách khó khăn trên nền tuyết trắng

- Yul đúng là dám làm mà không dám nhận ... em dám chắc Yul đã yêu em... mà Yul không thừa nhận thôi ... Yulll ahhh... nghe em nói... nhé...Yul quên em đi... đừng nên yêu em...Yul sẽ phải đau khổ ... đau khổ như hệt em bây giờ vậy ...

- Bác Kang bảo em phẫu thuật... nhưng khi phẫu thuật sẽ không còn xinh đẹp... như thế Yul sẽ không còn yêu em nữa.. đúng thế mà...

- Em...Em... nói cái gì đó...Jessica ? ...phẫu thật...phẩu thật gì ?

Giọng cậu run lên.. đôi bàn tay ôm chặt lấy chân nàng

- Em quên mất rồi... em đau đầu lắm rồi... em ngủ...đừng bao giờ đánh thức em dậy... em muốn ngủ mãi trên lưng Yul ... như thế này hạnh phúc lắm

Nàng cong môi mỉm cười... đôi tay siết chặt cỗ áo cậu dần buông nhẹ ra... hàng mi cong vuốt khép lại một cách hiền hòa

- Jessica... đừng... em dậy đi.. về nhà.. chúng ta sẽ ngủ... em đừng ngủ ở đây .. ở đây lạnh lắm.. không được ngủ.. có nghe không ?

Môi run lên... đỏ đậm cái mùi đau đớn.. cậu lay người nàng... lay nhiều lần... lay đến độ mắt cậu đỏ hoe lên... nước ngấn đến tràn xuống mà nàng vẫn ngủ được sao ? ...

" Những điều Jung Sooyeon đã làm cho Yuri... có đủ để Yul nhớ em đến suốt đời chứ ? "

- SICA~~'...EM CÒN NGHE TIẾNG YUL MÀ ĐÚNG KHÔNG ? ...DẬY ĐI EM ... DẬY ĐI.. CHÚNG TA GẦN ĐẾN NƠI RỒI... JESSICA

" Đây có phải là giấc mơ không ? ...đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy đau đớn và sợ hãi nhất "

- JESSICA AH~~' CHÚNG TA CÒN PHẢI KẾT HÔN.. EM THÍCH TRẺ CON MÀ ĐÚNG KHÔNG ? ... CHÚNG TA SẼ CÓ CẢ 1 ĐỘI BÓNG... SICA AH

~~Yuri.. chạy theo chiếc xe đẩy đưa nàng vào bên trong.. 1 người bình thường thì chắc chắn chỉ cần nghỉ ngơi.. nằm trong phòng dưỡng ấm cơ thể lại là không sao . Nhưng đây là 1 người con gái đang mắc bệnh trong người...

Bạn đang đọc Nàng Phù Thủy Của Hoàng Tử của doreamon2003
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.