Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 12: Ý đồ xấu của Lâm Dung Y

Tiểu thuyết gốc · 1117 chữ

"Hoàng thượng, có chuyện gì sao?" Lâm Dung Y đang dạo chơi trong vườn thượng uyển thì vô tình gặp Hoàng thượng đang trầm tư suy nghĩ bèn chạy tới. Nam nhân dù đã nghe giọng nàng nhưng không hề ngoảnh đầu lại.

Dung Y có chút buồn bực liền chạy tới gần hắn, khẽ thì thầm "Hoàng thượng, chàng làm sao vậy?" Lúc này, cơ thể nam nhân mới có phản ứng, chịu mặt đối mặt với nàng "Sao nàng lại ở đây?"

"Đây là vườn thượng uyển mà, thiếp định đi dạo một chút rồi về phòng nghỉ ngơi!" Lâm Dung Y cười cười.

"Được rồi, vậy nàng liền nghỉ sớm đi!" Dạ Trạch bỏ lại một câu rồi đi thẳng. Lâm Dung Y dậm dậm chân, hậm hực nhìn theo bóng lưng hắn. Cư nhiên sao hắn lại lạnh nhạt như vậy, chẳng lẽ do ả tiện nhân kia? Không có khả năng, rõ ràng nàng đã dạy dỗ ả rồi cơ mà?

"Hệ thống, ngươi liền ra đây ngay!"

[ Kí chủ có gì muốn căn dặn? ]

"Hệ thống, Hoàng thượng rốt cuộc là làm sao a? Tại sao lại không để ý tới ta?"

[ Có lẽ mị lực của kí chủ dạo này giảm do không hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày! ]

"Sao có thể chứ? Có thể cho ta biết hắn đang nghĩ gì không?"

[ Kí chủ không đủ quyền hạn để biết điều này!

"Ngươi...Thôi được rồi! Vậy tình hình trong cung có gì thay đổi không?"

[ Diệp Phi đang trong tình trạng nguy kịch vì mắc bệnh về thận giai đoạn cuối, chỉ còn cách thay thận! ]

"Nhưng mà đây là cổ đại, làm sao đủ phương tiện chữa cho ả ta? À...không, hệ thống, ngươi có thể làm được không?"

[ Có thể, nhưng phải làm ở chỗ không ai nhìn thấy, nếu không cả tôi và cô đều sẽ bị phát hiện, lúc đó, chắc cô cũng đoán được kết quả rồi? ]

"Ta hiểu rồi, ta sẽ sắp xếp, ngươi cứ chuẩn bị đi! À, đúng rồi, hãy kiểm tra ai có thận tương thích để ghép với nàng ta đi!"

Tiến hành kiểm tra độ tương thích...1...2...3...

Hoàn tất việc kiểm tra 3...2...1...

[ Kí chủ, người thích hợp nhất là Lưu Họa Ảnh! ]

"Công nhận nàng ta quả thật quá xui xẻo rồi! Bất quá ta cũng không ưa gì nàng ta! Lần này có thể giải quyết được nàng ta luôn thì tốt quá!"

[ Kí chủ, như vậy thì hơi lộ liễu, tôi có cách này....bla....bla...bla... ]

"Được, vậy làm như ngươi nói đi!"


"Hoàng thượng, Lâm Phi cầu kiến!" Tiếng nô tài vọng vào ngoài cửa. Chưa đợi hắn trả lời, bóng nữ nhân yểu điệu liền chạy thẳng tới trước mắt hắn. Ngón tay thon dài chạm vào tay hắn, môi hồng cười duyên "Thần thiếp thỉnh an Hoàng thượng!"

"Dung Y, nàng tới có việc gì không?" Tay hắn tự động rụt ra khỏi tay nàng, cầm một bản tấu chương đọc, ánh mắt không hề liếc nàng lấy một cái.

"Hoàng thượng, chẳng lẽ không có việc gì liền không thể gặp chàng? Ta tới để báo cho chàng một tin vui mà!" Dung Y áp vào người hắn, ngón tay vẽ một vòng tròn trên trán hắn. Bắt lấy cái tay đang lộn xộn kia, hắn buông tấu chương xuống "Dung Y đừng làm loạn nữa! Nói, nàng có chuyện gì?"

"Thiếp nghe nói Diệp tỷ tỷ bị thương rất nặng, rất lo lắng! Thần thiếp tìm kiếm khắp nơi, rốt cuộc cũng tìm thấy một vị thần y có thể chữa khỏi bệnh cho tỷ ấy?"

Quả nhiên, Dạ Trạch liền thay đổi thái độ, ánh mắt lạnh băng liền trở nên nhu hòa khiến ai nhìn vào cũng bất giác mà chìm trong dòng suối ấm, tan chảy cả tâm hồn.

"Nàng nói thật?"

"Nhưng mà Hoàng thượng phải hứa với thần thiếp vài điều cơ !" Lâm Dung Y tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này, nàng ngồi lên đùi hắn.

"Nàng nói đi!"

"Thứ nhất, Hoàng thượng phải sắp xếp cho hắn một căn phòng rộng, có người bên ngoài canh gác. Thứ hai, không ai được vào phòng trong lúc chữa bệnh, nếu không sẽ không thể chữa khỏi. Thứ ba, cũng là cái quan trọng nhất, người được mời vào giúp đỡ nhất định phải là Hoàng hậu tỷ tỷ!"

"Tại sao?" Hắn đặt nàng xuống long ỷ còn mình thì bước tới cửa sổ, lặng lẽ ngắm cảnh vật.

"Hoàng thượng, thần thiếp cũng không biết tại sao nhưng nhất định phải là tỷ ấy mới được!"

Trong mắt hắn lập lòe những ý nghĩ rối ren, giãy giụa, thống khổ, căm hận,...Hắn nên làm gì đây?

"Tại sao cứ phải là nàng ấy? Nàng ấy thì biết gì mà giúp đỡ? Thà mời Thái Y còn hơn!"

Hoàng thượng đang bênh vực nàng ta, rốt cuộc là vì sao? Chẳng lẽ hắn đã yêu ả ta rồi ư? Không, không thể như vậy được! Nếu vậy Lâm Dung Y ta phải làm sao? Nàng không can tâm, cớ gì mà hắn lại yêu nàng ta mà không yêu nàng!

Hắn rõ ràng đã nói yêu nàng, nhất định sẽ không thay đổi!

Hắn phải là của nàng!

"Hoàng thượng, nghe nói Hoàng hậu tỷ tỷ từ nhỏ đã được nên núi để học dược, có thể sẽ giúp được nhiều cho vị Thần Y kia!"

"Để ta suy nghĩ đã, nàng về đi!"


Hoàng hậu được tìm thấy trong một cái ao sau vườn, may mắn Tiểu Hoa về kịp lúc. Chật vật mãi cũng gọi được Thái Y tới bắt mạch. Lần này, Hoàng hậu sốt rất cao, nói mê liên tục, cả người nóng phừng phừng, Tiểu Hoa lo tới mức suýt đổ bệnh.

"Hoàng hậu...Nương nương! Người mau tỉnh lại đi!"

Ai đang gọi ta vậy? Sao lại gọi ta bằng Hoàng hậu, ta là đại tiểu thư nhà thừa tướng cơ mà?

À, đúng rồi, ta đã gả cho chàng. Rồi được phong làm Hoàng hậu, được chàng độc sủng trong vòng một ngày...

Thật là nực cười, ta cố gắng chăm chỉ học hành, cái gì cũng thông thạo. Nhưng mà tại sao lại không thể học cách quên chàng?

"Họa Ảnh, nàng có nghe trẫm nói gì không? Mau tỉnh lại đi!"

Tiếng nói này cũng thật quen thuộc đi! Thật giống giọng của chàng! Nhưng làm sao chàng có thể đến thăm ta cơ chứ? Có lẽ giờ này đang vui vẻ cùng nữ nhân nào đó rồi!

       ----------------------------------------------------------------------------------------------

Hoàn thành ngày: 14/03/2019

                                                                               ~Ps~
Bạn đang đọc Nàng Là Hoàng Hậu Của Trẫm sáng tác bởi UyểnNghi1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi UyểnNghi1234
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.