Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chia ra hành động

Phiên bản Dịch · 1428 chữ

Nghe được âm thanh truyền đến từ phía sau , sắc mặt Tiêu Minh đột biến , miệng phát ra một tiếng rít , cả người vọt ra ngoài .

Nhưng hắn vừa mới thoát ra , liền bị người phía sau nắm lấy .

"Uy uy uy , là ta , ngươi sợ cái gì ."

Kim Giai Giai xoay người lại , liền thấy Triệu Diệu mặt bất đắc dĩ nhìn họ .

Thực tế , giờ phút này , Triệu Diệu cũng vừa kịp phản ứng , hắn trong lúc thời gian tạm dừng đi tới sau lưng hai người , nên mới dọa Tiêu Minh nhảy dựng lên , nhưng thực tế hắn cũng không phát động năng lực , nói cách khác lúc nãy là do Mạt Trà gặp việc gì đó , mới phát động năng lực .

Trong lòng hắn nghĩ :" Thật sự là không tiện , xem ra về sau hai ta vẫn nên hành động một chỗ , hành động một mình , cùng hưởng năng lực sẽ ảnh hưởng đến nhau ."

Kim Giai Giai hướng camera vào Triệu Diệu , hưng phấn nói :" Đại sư , là ngươi ! Ngươi cũng tới bắt miêu yêu sao ?"

Cùng lúc đó , mưa đạn lại tiếp tục bắn ra trong kênh trực tiếp .

"Tiêu Minh , mất mặt a ."

"Hơn 200 ngàn người xem ngươi khóc như tên mập 200 cân ."

"Diễn viên tạm thời lại tới rồi ."

Tiêu Minh có chút xấu hổ cười , nhìn Triệu Diệu nói :"Đại sư, ngươi cũng tới nơi này, chẳng lẽ là nơi này thật xảy ra chuyện rồi ?"

Triệu Diệu nháy nháy mắt nói :''Ừm, là có chút vấn đề, ân —— ngươi vừa mới nói miêu yêu?"

Thế là Kim Giai Giai thuật lại một màn mình thấy vừa rồi một lần :"...Trong nháy mắt , com mèo quýt kia đã biến mất , nó có phải miêu yêu đại sư muốn bắt ?"

Nghe được miêu tả của Kim Giai Giai , Triệu Diệu lập tức hiểu rõ đối phương đã thấy cái gì , cười ha hả nói :"Đúng vậy đúng vậy , chính là con mèo này ."

Nhưng trong lòng nghĩ :"Con mèo ngu ngốc , lại còn ngồi trên ghế matxa chơi Vương giả vinh diệu , chờ ta tìm thấy ..."

Tiêu Minh bên cạnh có chút sợ hãi lẫn sùng bái nhìn Triệu Diệu nói :"Đại sư , để chúng ta giúp ngươi tìm , ta rất quen thuộc nơi này ."

Kim Giai Giai bổ sung :"Cửa hàng này cũng là của nhà Tiêu Minh , nghe nói từ nhỏ hắn chơi ở đây ."

Lời này nói ra , ánh mắt Triệu Diệu nhìn Tiêu Minh đã không giống trước .

"Biệt thự lần trước tối thiểu cần chục triệu a . Cái cửa hàng này ở chính giữa trung tâm , cũng cần vài tỷ a !"Triệu Diệu mặt kinh sợ nhìn Tiêu Minh trước mắt .

"Ta dựa vào , tại sao ta cảm giác toàn thân trên dưới của hắn đều phát ra ánh vàng ."

"Đúng là thổ hào , đây mới là đùi . Hắn có thể cho ta một đống tiền hay không , để ta làm cung phụng , trưởng lão gì đó , hoặc cho ta một cái phòng ở ? Biệt thự lần trước cũng không tệ nha ."

Trong lòng phán đoán , Triệu Diệu mặt ôn hòa nhìn Tiêu Minh nói :"Tôt tốt tốt , cùng ta hành động một chỗ đi , ta sẽ bảo hộ các ngươi ."

Tiêu Minh hưng phấn gật đầu , gần đây hắn một mực thăm dò các đồ vật linh tinh , cũng không phải vì tiếp cân quỷ quái cùng linh dị , mà còn không phải vì học chút pháp thuật , đạo thuật gì đó , biết vài cao nhân sao ?

Thế là 3 người một đường tuần tra trong khu thương mại , cùng Triệu Diệu tìm kiếm tung tích mèo siêu năng .

.............................................................

Một chỗ khác , Mạt Trà sau khi thoát khỏi Kim Giai Giai , liền chạy lung tung trong khu thương mại , cuối cùng nằm trên một loạt ghế salon dùng để nghỉ ngơi .

Vừa lăn đi lăn về , nó hé miệng ngáp , dùng móng vuốt trăng rửa mặt mũi , nghiêng đầu mở balo , mang điện thoại ra .

"Ừm , ta xem mấy lời khen trong vòng bạn bè chút ."

Mở Wechat của mình ra , Mạt Trà nhìn thấy tin nhắn Triệu Diệu để lại , cảm giác thân thể hơi cứng đờ , rùng mình một cái .

"Ta dựa vào , vòng bạn bè này không phải giấu Triệu Diệu đi sao ?"Miệng Mạt Trà há lớn , đôi móng trắng ôm đầu , ai thán nói :"Xong . Hắn tìm thấy ta nhất định sẽ hỏi tiền của ta từ đâu đến , tiền của Viên Viên ở nơi đó chẳng phải bị hắn ép khô ."

"Làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ! ?"

Mạt Trà ôm đầu , gương mặt buồn rầu vì sai lầm của mình , không thể che giấu Triệu Diệu mà thấy hối hận .

"Không được, bình tĩnh, Mạt Trà ngươi cần tỉnh táo lại."

Nói xong , Mạt Trà nằm xuống , nghiêng đầu liếm lông trên lưng , trên đùi .

Mèo liếm lông là một loại hoạt động thả lỏng , Mạt trà cũng thông qua liếm lông để khiến mình tỉnh táo lại .

Theo một trận cuồng liếm thân thể mình , nó cũng dần bình tĩnh lại .

"Để ta ngẫm lại ... Ân , có thể nói là người khác tặng cho ta ."

"Nhưng mà bên Viên Viên , phải dấu thật tốt , được rồi , giúp hắn mua phần KFC đi ." Mạt Trà lắc đầu :"Không được , KFC quá xa xỉ , ta nhớ lần trước xem đơn giao hàng , thứ kia cũng không kém nhiều , giá lại rẻ hơn ..."

Đúng lúc này , Mạt Trà đang suy nghĩ đột nhiên ngẩn người , nhìn về khoảng trống trước mắt nói :"Ta nhớ ở đây trước kia có cái thùng rác a ."

Nháy nháy mắt , sau một khắc , nó bỗng nhiên quay đầu , nhìn về phía đất trống khác :"Ở đây trước đó hẳn là có quầy hàng ."

Lạch cạnh một tiếng , cả người nó bỗng nhiên ngã rầm trên mặt đất , chiếc ghế sopha đang nằm vậy mà trực tiếp biến mất trước mặt nó .

"Móa , ai vậy ?" Mạt Trà nhíu mày , sau một khắc bỗng quay đầu lại , phát hiện balo của mình cũng biến mất .

"Mả mẹ nó !" Mạt Trà mãnh liệt đứng lên , lông mèo trên lưng chuẩn bị dựng thẳng lên , lộ răng nanh ra , vẻ mặt đầy hung tợn :"Tê ! Bất kể ngươi là ai , ta cho ngươi biết , ngươi tìm nhầm đối thủ rồi ."

Sau một khắc , theo một châu cây trước mắt biến mất , Mạt Trà trức tiếp phát động năng lực .

Trong thế giới bất động , nó lẻn đến chỗ chậu cây biến mất , ngó trái nghía phải , rốt cuộc tìm được một thân ảnh nho nhỏ đằng sau hình trụ .

Nhưng quá trình tìm đã tiêu tốn thời gian dài , không đợi Mạt Trà ra tay , thời gian lần nữa lưu động , thân ảnh nhỏ kia đã vọt ra ngoài .

"Đừng chạy !" Mạt Trà vung vẩy thân thể đi theo :"Ai chạy làm chó !"

Nhưng đối phương hiển nhiên sẽ không nghe nó , giống như thỏ con bị giật mình chạy toán loạn , trong nháy mắt liền chạy vào một tiệm bán quần áo .

Nếu như là Triệu Diệu , thấy nhiều móc treo quần áo , lối rẽ , chướng ngại vật như vậy , có lẽ đã mất dấu .

Nhưng Mạt Trà bây giờ dù hơi mập , nhưng vẫn nhanh nhẹn như cũ , một đường chăm chú đi theo , rốt cuộc tại 6 giây sau , lại phát động năng lực .

"Ta để ngươi lại trốn!"

..................................................................................................................................

Ài , khẩu vị Mạt Trà thật cao , nhất định phải ăn Cat food cao cấp , rất là đắt , mọi người chi nhiều tlt để ta nuôi mèo đi ...

Bạn đang đọc Chẳng Lẽ Ta Là Thần (dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luân_Hồi_Tán_Nhân
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.