Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Triệu Vương Muốn Gặp

Tiểu thuyết gốc · 1519 chữ

Ngày qua ngày tính tới hiện tại Duy Long cùng Hàn Tín đã ở Uy Thành một tháng mười lăm ngày. Ban đầu chưa quen Duy Long cảm thấy rất nhớ Sơn Mễ Thôn.

-“A Long, đệ đang làm gì đấy”.

Hàn Tín đang ở giữa sân đánh xong bài quyền mà Bàng Quyên đã dạy rồi sao đó thở phì phò ngồi xuống bậc thềm hỏi Duy Long.

-“Tín đại ca, đệ đang vẽ vài bộ bàn ghế, nếu như có cái này khi ngồi học chúng ta cũng thoải mái hơn với lại Lưu gia gia cũng không phải mệt nhọc nữa”.

Duy Long liền trả lời, nhưng câu trả lời của Duy Long làm cho Hàn Tín càng mơ hồ, hắn nhìn những chi tiết hình vẽ mà Duy Long vẽ lên miếng vải thô cũ mà lắc đầu.

-“Tín đại ca huynh biết trong Uy Thành có cửa hàng gỗ không”.

-“Không có, nhưng ta biết trong nhà có Viên đại ca rất có tay nghề về cái này”, Hàn Tín đáp.

Viên đại ca trong lời nói của Hàn Tín chính là cậu thiếu niên mà họ đã gặp khi lần đầu đến đây, hắn ta tên là Viên Linh là nô bộc trong phủ chuyên quản lí các việc nặng như đốn củi hay gánh nước.

Duy Long nghe xong liền nhanh chóng kéo theo Hàn Tín đang mồ hôi nhễ nhãi đi vào khu nhà bếp trong phủ.

-“Viên đại ca, huynh có ở đây không A Long có chuyện muốn hỏi huynh đây”

Vừa vào Hàn Tín đã cất giọng gọi lớn nhưng không thấy tiếng đáp lại, cả hai đinh bụng bỏ đi nhưng Viên Linh đang gánh bó củi khô to lớn đi vào.

-“A Tín, A Long các đệ làm gì ở đây”.

Nhìn thấy cả hai Viên Linh liền đặt bó củi lớn xuống đất rồi nhanh chóng tiến lại chỗ Duy Long và Hàn Tín.

-“Viên đại ca, đệ nghe nói huynh biết làm đồ gỗ”, Duy Long ánh mắt chờ đợi hỏi.

-“Đồ gỗ…….ta có biết sơ qua”, Viên Linh gặt đầu đáp.

Duy Long vui mừng kéo Viên Linh ngồi xổm xuống, sau đó lấy ra miếng vải thô cũ mà trên đó chằn chịt các chi tiết bản vẽ của cậu.

Nếu nói Duy Long giỏi cái gì nhất thì chính là giỏi vẽ vì kiếp trước cậu đường đường là một sinh viên kiến trúc nên những cái căn bản không hề làm khó được cậu.

-“A…..”

Viên Linh sau một hồi nhìn mớ chi tiết bản vẽ của Duy Long trên mặt vải liền chỉ biết kêu “A….A” bởi vì hắn không biết Duy Long vẽ cái gì.

-“A Long…đây là cái gì vậy”, Viên Linh ảo não hỏi.

-“Đây là chi tiết món đồ gỗ mà đệ muốn làm, huynh có làm được không”, A Long liền đáp.

-“Cái này…..nếu như đệ ở bên chỉ dẫn thì có khả năng ta sẽ làm được”.

Viên Linh không biết Duy Long định làm gì nhưng cũng vui lòng giúp cho hắn.

Thế là hàng ngày ngoài học chữ và luyện võ ra thì Duy Long cùng Hàn Tín lại chạy đến nhà bếp cùng Viên Linh chế tạo bàn ghế.

Ban đầu Viên Linh vụng về nhưng với sự chỉ dẫn của Duy Long hắn cũng đã tạo ra được những chi tiết đầu tiên, do ở đây không có đinh nên Duy Long quyết định dùng gỗ thay đinh để nối các chi tiết lại với nhau, tuy là gỗ nhưng vô cùng chắc chắn.

-“Viên đại ca, để làm đồ gỗ đẹp hơn thì người ta dùng thứ gì vậy”, Duy long liền hỏi.

-“À thường thì người ta sẽ sử dụng nước của cây tiều để làm cho gỗ nhìn thêm sáng hơn”, Viên Linh liền đáp.

-“Cây tiều…..”.

-“Đúng vậy, ở ngoài thành loại cây đó mọc nhiều lắm, ngày mai ta sẽ đi hái về một ít để nghiền lấy nước”.

Ba tên thiếu niên loay hoay cả ngày rồi sau đó nhanh chóng giải tán đi về nghỉ ngơi.

Qua hôm sau Viên Linh từ sáng sớm đã đi ra ngoài thành hái rất nhiều lá cây tiều mang về, Duy Long cùng Hàn Tín mau chóng phụ giúp Viên Linh nghiền lá cây tiều ra thành nước.

Sau khi đã có được nước của cây tiều thì ba tên thiếu niên liền nhanh chóng lấy các chi tiết mới tạo ra rồi sao đó dưới sự chỉ dẫn của Duy Long mà lắp ghép vào.

Viên Linh lúc này nhìn thấy hình thù của vật mà Duy Long nhờ hắn làm thì cảm thấy vô cùng thích thú, đây là lần đầu tiên hắn thấy vật này.

-“A Long, cái này là cái gì vậy”, Viên Linh liền hỏi.

-“Đây là cái bàn, mau mau cùng đệ lắp thêm ghế nào, còn phải quét qua nước cây tiều nữa”.

Nhanh chóng các chi tiết gỗ mà cả ba vất vả tạo ra suốt một tuần đã được lắp ghép xong.

Ở sân nhà bếp lúc này là năm bộ bàn ghế bằng gỗ có chiều cao tương thích theo yêu cầu của Duy Long đã được làm ra hoàn chỉnh và cũng đã được quét qua nước cây tiều.

-“A Long, những cái này đẹp quá”, Viên Linh cùng Hàn Tín vui mừng nói.

Duy Long chỉ cười cười rồi sau đó tìm thêm ba người nô bộc nữa trong nhà cùng di chuyển sắp xếp ở những vị trí mà Duy Long yêu cầu.

Ba người Chu Tham, Bàng Quyên cùng Lưu đạo trưởng bên ngoài trở về nhìn thấy nô bộc trong phủ cùng với Duy Long, Hàn Tín tất bật di chuyển những món đồ gỗ hình dáng kì lạ thì liền hiếu kì.

-“A Long, A Tín các cháu đang làm gì vậy, những món đồ gỗ kì lạ này là sao”, Bàng Quyên liền tóm lấy hai tên Long và Tín hỏi.

-“A mọi người đã về….mau theo cháu vào đây”, Duy Long liền kéo theo ba người vào bên trong.

Khi ba người Chu Tham, Bàng Quyên với Lưu Thọ đi vào sảnh lớn thì đã không còn nhận ra mọi thứ ở đây nữa rồi.

-“Mọi người nhìn xem, đây chính là đồ mà cháu cùng với Tín đại ca và Viên đại ca cùng nhau làm ra đó, Lưu gia gia, Chu thúc thúc thấy ở đằng kia không đó chính là hai bộ bàn ghế cháu đặc biệt tạo ra để hai người khi giảng bài không cần phải vất vã nữa…”.

Lưu Thọ cùng Chu Tham nhanh chóng đi tới chỗ mà hướng tay Duy Long đã chỉ đưa tay sờ lấy bàn và ghế hình thù lạ mắt nhưng rất đẹp này, phải mất một lúc lâu mới cất tiếng nói.

-“ A Long, cháu nói những thứ này là do các cháu làm ra”, Lưu Thọ cùng Chu Tham cùng hỏi.

Duy Long, Hàn Tín cùng Viên Linh nghe vậy liền gật đầu, Duy Long nhanh chóng chạy đến đỡ lấy Lưu Thọ rồi dìu ông ngồi lên chiếc ghế.

-“Lưu gia gia, ông thấy sao, có thoải mái hơn khi phải ngồi quỳ trên ghế gỗ không, với lại trước mặt là chiếc bàn có chiều cao vừa phải cũng thuận tiện cho người nữa”, Duy Long nói liên hồi.

Lư Thọ đôi mắt rơm rớm nước nhìn Duy Long rồi lấy tay xoa lên đầu hắn.

-“Tốt tốt, rất thoải mái”.

Sau ngày hôm đó toàn bộ trong nhà đều đã được thay bằng bàn ghế mà ba người Duy Long, Hàn Tín cùng Viên Linh làm ra, ở phòng mỗi người đều được đặt một bộ bàn ghế bằng gỗ kiểu mới, ngay đến ăn uống thường ngày cũng đã được chuyển lên chiếc bàn gỗ lớn có thể xoay tròn là bản vẽ mới nhất do Duy Long vẽ ra.

-“A Long….A Long”.

Chu Tham vội vàng đi vào cửa lớn gọi tên Duy Long khắp nới.

-“Cháu ở đây Chu đại thúc”, Duy Long đưa tay nói lớn.

-“Có chuyện rồi A long, mau sắp xếp theo ta đến Nam Kinh, Triệu Vương muốn gặp cháu còn có A Tín cùng Viên Linh cũng đi theo luôn”.

Cả ba đang túi bụi trong sân bếp nghe Chu Tham nói xong thì dụng cụ trong tay cũng lập tức rơi xuống đất, Triệu Vương muốn gặp.

-“Chu thúc thúc, bọn cháu làm gì phạm pháp mà Triệu Vương cần gặp chứ”, Duy Long liền bồn chồn đáp.

-“Không có phạm pháp gì, chả là mấy hôm trước bằng hữu của ta là quan đại phu trong triều có ghé qua đây thăm ta cùng Bàng Quyên, hắn nhìn thấy mấy món đồ mà các ngươi làm ra liền cảm thấy hứng thú nên khi về Nam Kinh đã tấu lên Triệu Vuong, Triệu Vương hiếu kì nên muốn gặp mặt ba người các ngươi đấy”.

…………Hết chương 6…………….

Bạn đang đọc Nam Việt Đế Quốc sáng tác bởi ThiênHạo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênHạo
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.