Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Muốn Giết Ta , Đều Phải Chết !!!

Tiểu thuyết gốc · 1880 chữ

Một đêm không có chuyện gì xảy ra , hừng đông phương xa đã ló rạng .

Sau khi bổ sung thực phẩm và nước uống tại khách điếm , Nguyễn Quang Bình , Trương Tam , Lý Tứ cùng với hai dong binh tên Triệu Hải , Vũ Nhất lên đường hướng Tùng Vân sơn mạch xuất phát .

Đi một chặng đường dài , đến khí chiều tối cuối cùng bọn người Nguyễn QUang Bình đã tới được bên ngoài sơn mạch . Mọi người liền dừng chân nhanh chóng hạ trại , đêm nay họ sẽ nghỉ bên ngoài sơn mạch , sáng sớm ngày mai sẽ tiến vào bên trong .

Phía trước mặt hắn là một sơn mạch bao la hùng vĩ nhìn không thấy điểm cuối , trên bầu trời từng đám mây đỏ tung bay , cỏ cây rậm rạp ,tiếng chim thú du dương truyền ra , rừng cây dưới ánh nắng hoàng hôn được nhuộm thành một màu đỏ rực như máu trông yêu dị tà mị đến lạ thường .

Nguyễn Quang Bình thúc ngựa , qua lại dạo quanh ngắm nhìn phong yêu mị trước mặt

-Nơi đây là Tùng Vân sơn mạch ? Khác xa so với tưởng tượng của ta , một nơi linh thú ngày đêm qua lại , ngày ngày trải qua những trận chiến giữa linh thú và nhân loại không khác gì chiến trường , mà lại yên bình đẹp đẽ như vậy sao .

-Hốngggggggggg

Đúng lúc này một tiếng thú hống từ sâu bên trong sơn mạch truyền ra , kéo ý thức hắn trở về thực tại . Từ trong sơn mạch từng tia khí tức hung tàn bạo ngược không ngừng truyền ra theo bóng mặt trời đang dần khuất dạng .

-Xem ra càng là nơi đẹp đẽ thì lại càng nguy hiểm , bất quá chỉ những nơi như vậy mới phù hợp với ta , chỉ có như vậy mới có thể làm thực lực của ta tăng mạnh trong một thời gian ngắn .

Gương mặt của hắn hằn lên từng sợi gân xanh dữ tợn , đôi mắt tràn lên từng tia lửa nóng , lòng đầy mong đợi nhìn về sơn mạch phía trước .

Lúc này Trương Tam Lý Tứ cũng đã dựng trại xong , tiến tới trước mặt hắn cung kính .

-Thiếu gia trại đã dựng xong , hiện tại có thể nghỉ ngơi , đêm nay chúng ta sẽ dừng chân tại đây , sáng sớm ngày mai có thể tiến vào sơn mạch .

Lửa trại nhanh chóng được mọi người thắp lên . Tại vùng sơn mạch này bất kể là ở trong hay bên ngoài nhiệt độ ban ngày so với ban đêm chênh lệch rất lớn , nếu không thắp lửa lên với tu sĩ bình thường khó mà chịu đựng được .

Sau khi hỏi hai người Triệu Hải , Vũ Nhất một số vấn đề về nơi ẩn nấp của Cự tượng hắn cũng không nói gì thêm , mọi người lại chìm vào yên lặng. Màn đêm trăng sáng treo cao , không gian lâm vào yên tĩnh thi thoảng từ trong sơn mạch sẽ truyền ra vài tiếng gầm rống làm chim muông hoản sợ bay chạy tán loạn .

Cứ như vậy lại trôi qua một đêm nữa .

Đến sáng sớm hôm nay , cuối cùng Nguyễn Quang Bình đã đặt chân tới vùng ngoại vi Tùng Vân sơn mạch . Nơi đây non xanh nước biếc , núi non liên miên bất tận không thấy đầu cuối , cây cối um tùm , cây cỏ mọc rậm rạp , tiếng chim muông từ trong sơn mạch truyền ra làm cho tinh thần người ra phấn chấn . Nhưng càng đi dần vào bên trong thì không khí yên bình dần biến mất , thay vào đó là những khí tức bạo ngược hung tàn tràn đầy huyết sát không khí tràn đầy áp lực khiến người ta hít thở không thông .

Nguyễn Quang Bình cũng đã thử vận chuyển pháp quyết Bất Diệt Long thân , huyết khí nơi đây được hắn chuyển hóa dấp thu vô cùng dễ dàng không gặp chút trở ngại , nhưng huyết khí ngoại vùng ngoại vi này quá loãng không thể đáp ứng nhu cầu tu luyện của hắn . Đoàn người nhanh chóng tiến sâu càng vào sâu bên trong huyết sát chi khí ngày càng đạm đặc Bất Diệt Long thân trong cơ thể Nguyễn Quang Bình vận chuyển cnagf nhanh , trong cơ thể hắn không ngừng thoát ra từng tia hắc khí . Đó là những tạp chất trong cơ thể được Bất Diệt Long thân vận chuyển thanh tẩy thông qua lỗ chân lông đẩy ra ngoài , huyết khí tôi luyện làn da giúp da trở lên đàn hồi , rắn chắc từng bước hình thành Lân phiến tăng lên sức phòng hộ thân thể .

Ba người Nguyễn QUang Bình theo chân Triệu Hải , Vũ Nhất tiến về sơn cốc cự tượng ẩn náu , trên đường đi họ gặp không ít dã thú , nhưng chúng không gây nguy hại gì với bọn họ , giá trị cũng không đáng kể nên họ cũng lười đánh giết .

Từ khi bước vào sơn mạch đến nơi này đã trôi qua hai canh giờ , Trương Tam có chút sốt rột , nhịn không được nhìn Triệu Hải bực tức hỏi :

-Đã đi lâu như vậy rồi vẫn còn chưa tới , các ngươi không nhớ nhầm đường chứ .

-Còn chừng nửa khắc nữa sẽ tới nơi , đại nhân yên tâm , nơi đó chúng ta vô tình phát hiện ra chỉ có một con đường dẫn vào sơn cốc , hiếm khi xuất hiện dấu vết nhân loại , trước khi rời đi chúng ta đã để lại dấu vết .

Triệu Hải nhìn ba người nhẹ giọng giải thích .

Không bao lâu họ đã tới con đường nhỏ ấy , đang từ từ tiến vào sơn cốc .

Không biết có phải Nguyễn Quang Bình quá nhạy cảm hay không , từ khi bước vào lối nhỏ này hắn cảm nhận được một luồng nguy cơ mãnh liệt . Hắn cảnh giác chú ý quang cảnh xung quanh . Sơn cốc này không lớn , trong sơn cốc có một ao nhỏ , xung quanh có vài thạch động cây cỏ mọc khắp nơi . Hình dạng sơn cốc này có hình hồ lô chỉ có một lối ra vào , bao quanh ba phương đều là núi cao cùng cây bụi rậm rạp , nơi đây nào phải là địa phương linh thú bị thương dám tới ẩn náu mà càng giống với nơi dùng để thiết lập bẫy rạp phục kích hơn , nghĩ đến đây bất an trong lòng hắn càng lớn , nhìn Trương Tam Lý Tứ hô to .

-Trương Tam , Lý Tứ mau quay trở ra , nơi này là một cạm bẫy , có mai phục .

Nói rồi hắn nhanh chóng lùi lại hướng cửa cốc chạy qua .

Trương Tam , Lý Tứ khi bước vào sơn cốc đã có cảm giác kỳ quái , lúc này nghe Nguyễn Quang Bình hô lập tức bừng tỉnh đại ngộ nhanh chóng lui ra ngoài . Triệu Hải , Vũ Nhất không biết đã biến mất từ khi nào .

Đúng lúc này một tiếng cười lớn bỗng vang lên , bảy tráng hán từ vách núi hai bên bay tới chặn đường ra của bọn người Nguyễn Quang Bình . Họ là đám người đã xuất hiện trong khách điếm , trong đó có hai vũ sư trung kì đỉnh phong , một vũ sư sơ kỳ đỉnh phong , năm vũ giả hậu kì .

-Hahaha , Nguyễn gia tiểu tử ngươi cũng nhạy bén lắm , nhưng đã đến đây rồi thì lưu lại đi .

-Trương Tam , Lý Tứ chúng ta lại gặp nhau rồi hahaah .

Một đại hán trong đám người nhìn Trương Tam Lý Tứ cười to .

Trương Tam , Lý Tứ nhìn thấy bảy người xuất hiện liền biến sắc tiến lên chắn trước mặt Nguyễn Quang Bình , vẻ mặt đầy ngưng trọng .

-Trịnh Văn , Trịnh Vũ các ngươi muốn làm gì .

-Khà khà làm gì , ngươi nhìn còn không biết sao , chính là đến để diệt sát các ngươi .

Trịnh Văn nhìn bọn họ cười gằn .

Lúc này Triệu Hải và Vũ Nhất không biết từ đâu xuất hiện tiến tới trước mặt Trịnh Văn cười chào , đầy nịnh nọt .

-Trịnh đại nhân , ta đã dụ bọn họ tới đây theo lời ngài , có hay không nên ban thưởng những gì ngài đã hứa .

-Thưởng đương nhiên phải thưởng haha , các ngươi làm rất tốt .

Trịnh Vũ đứng một bên nhìn hai người cười nói , ánh mắt đầy vẻ bất thiện . Trong khi Triệu Hải và Vũ nhất chưa kịp phản ứng đã tung ra hai chưởng vào người bọn họ , làm hai tên này văng ra xa trong mắt mang theo vẻ mờ mịt tuyệt khí bỏ mình .

Nhìn hai người Triệu hải bỏ mình , đám người Nguyễn QUang Bình cũng không có chút ngoài ý muốn nào , từ khi đám người Trịnh Văn xuất hiện hai người này chắc chắn không còn mạng rời khỏi nơi đây .

Trịnh Vũ nhìn hai cái xác cười gắn nói .

-Trinh gia ta làm việc chưa từng lưu lại người sống , theo lệnh lão gia không được để lại bất kỳ đối chứng nào , nên các ngươi hãy ngoan ngoãn xuống địa phủ đi , khi trử về lão tử sẽ đốt vàng mã cho ngươi , xem như ban thưởng khà khà khà ..

-Tiểu tử kia có trách cũng không nên trách chúng ta , mà nên trách Nguyễn gia ngươi không nên đối đầu Trịnh gia , ta cũng nên trách ngươi không nên trọng thương thiếu gia Trịnh gia ta.

Trịnh Văn nhìn về phía Nguyễn Quang Bình cười lạnh .

-Trịnh Sinh , ta và Trịnh Vũ sẽ giữ chân Trương Tam Lý Tứ năm người cách ngươi nhanh chóng giết chết tiểu tử kia rồi đến trợ giúp chúng ta vây công diệt sát hai người này .

Trịnh Văn nhìn kẻ tên Trịnh Sinh kia phân phó , tên Trịnh sinh này là kẻ có tu vi Vũ sư sơ kỳ đỉnh .

-Đã rõ chưa , xong lên .

-Sáttttttt.

Trịnh Văn gầm lớn xông lên.

-Thiếu gia , hai người chúng ta sẽ cố gắng giữ chân chúng người tìm một cơ hội nhanh chóng chạy trở ra .

Trương Tam Lý Từ nhìn hắn nhỏ giọng khuyên bảo , lao nhanh về phía bảy người .

-Không cần lo cho ta , các ngươi hãy giữ chân hai tên Vũ sư trung kỳ kia , chờ ta thu thập năm tên còn lại sẽ đến giúp hai người .

Nguyễn Quang Bình trong mắt mang theo chiến ý kinh người , tốc độ cực nhanh lao về phía năm người còn lại hét lớn .

- CHIẾNNNNNNNNNNNNNNNNN

Chỉ có từ trong đối chiến sinh tử mới có thể mạnh lên , chỉ có trải qua chém giết mới có thể đi tới đỉnh phong .

Bạn đang đọc Nam Quốc Đại Đế sáng tác bởi HoangTôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoangTôn
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.