Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Định Nghĩa "Thằng Lòn"

Tiểu thuyết gốc · 1854 chữ

- Con gái ngươi đã làm dơ bộ đồ quý giá hơn 10 lượng vàng của ta, bồi thường đi đồ tiện nhân.

Ngay khi âm thanh này vang lên, tại lầu hai thoáng đãng của một quán nước nằm ngay bên cạnh, có một nhóm người gồm 3 nam, 2 nữ lập tức bị chú ý, nhanh chóng đưa đôi mắt dõi xuống nhìn.

Rồi khi họ nghe tiếp một câu “Không có tiền trả thì lấy con gái ngươi đền đi!”, với trí tuệ của họ và cái bản mặt dâm tiện hiển hiện rõ trên khuôn mặt tên thiếu gia kia thì họ cũng đã hiểu được 8, 9 phần sự tình gì đang diễn ra.

Có lẽ người con gái nghèo kia đã sơ ý chạm vào người tên thiếu gia dâm tặc, hoặc có thể chính là tên hãm bò này cố tình chạm vào người cô gái rồi dùng tuyệt kỹ “đổ thừa thần công”, sau đó đưa ra giá cắt cổ để hai mẹ con không trả được, từ đó mới “bắt người thay tiền” một cách hợp tình hợp lý, binh lính trong thành có biết cũng không thể làm được gì.

Một nam thiếu niên to con trong nhóm, tính tình khá bộc trực liền nhịn không được, nói.

-Để ta xuống đó dằn mặt tên đê tiện này, cho hắn một bài học!

-Ngươi không thể làm thế!

Nhưng rất nhanh hắn đã bị người người nam thanh niên lớn tuổi nhất nhóm, có lẽ tầm khoảng 20 tuổi và là người dẫn đầu nhóm, ngăn lại.

Người nam thanh niên này nói.

-Quy tắc thứ 7, người trong tông môn không thể dính líu đến chuyện của quốc gia, vi phạm ắt sẽ bị trục xuất khỏi tông môn. Ngươi nên rõ điều này.

Một thiếu niên thanh tú cũng nói.

-Hồng sư huynh nói đúng đấy Mạnh sư đệ, sư đệ nên kiềm chế bản thân lại. Chuyện này xảy ra rất thường xuyên ở khắp mọi nơi, không thể cứu hết được nên cứ bỏ qua, xem như không thấy đi thôi.

-Nhưng đệ thật sự không thể nhịn được tên khốn nạn này, hắn quá xấu xa.

-Đồ ngốc, vậy ngươi nhảy xuống cứu người đi, rồi từ nay về sau chúng ta không còn là đồng môn sư huynh muội nữa.

Thiếu nữ có mái tóc màu xanh nhạt, được thắt lại thành hai bím cũng lên tiếng với vẻ tức giận vì sự ngoan cố của người thiếu niên to con.

Nam thanh niên “Hồng sư huynh” trách mắng.

-Đừng cố làm người tốt khi mà ngươi không hiểu rõ kẻ địch như thế nào. Có thể bây giờ ngươi thấy ở bên cạnh hắn chỉ có hai tên to con, vạm vỡ Trung cảnh, nhưng chưa chắc đó đã là tất cả. Ta cảm nhận được xung quanh còn có ba tên thượng cảnh rất mạnh mẽ đang ẩn nấp, âm thầm bảo vệ cho hắn. Ngươi chưa đạt đến Linh cảnh, chưa thể đánh bại được họ thì tốt nhất là đừng xen vào kẻo tự rước lấy nhục nhã lên người.

-Hả, hắn còn có người bảo vệ khác, là Thượng cảnh như bọn đệ ư?

Mọi người đang kinh ngạc thì người thiếu niên thanh tú bên cạnh bỗng nói.

-Mạnh sư đệ không cần phải ra tay nữa, đã có người làm thay đệ rồi, nhìn đi.

-Hử?

Mọi người thoáng giật mình, sau đó lại tập trung ánh mắt, nhìn xuống cái diễn biến ở bên dưới.

Lúc này cũng là lúc Nam Phong tiến nhanh đến, tát mạnh vào mặt tên dâm tặc thích ấu dâm trẻ em vị thành niên cùng vẻ mặt tức giận, khó chịu.

-Thằng lòn, làm dơ tay của bố rồi, mau đền tiền đi con trai! Không có đủ tiền để đền thì về làm chó canh cổng cho bố nhé con trai!

Toàn trưởng thoáng chốc trở nên im lặng trong vài giây ngắn ngủi vì quá bất ngờ với một màn này.

Khoảng hai giây sau, hai tên hộ vệ to con của tên dâm tặc mới kịp phản ứng, họ đồng thanh hoảng hốt kêu lên.

-Thiếu gia!

Sau đó, một người vội chạy đến đỡ tên dâm tặc nằm gọn dưới đất đứng dậy.

Còn một người thì vội bỏ bé gái trên vai xuống, lao thẳng đến chỗ Nam Phong mà tấn công. Với dáng người to lớn, vai hùng, lưng gấu, cùng sức mạnh cơ bắp của một Trung cảnh, thật sự rất khó để một thiếu niên cao lắm là thiên tài giống như tên dâm tặc kia, đồng tu vi Trung cảnh có thể chống cự.

Nhưng tiếc là Nam Phong nào phải Trung cảnh, tất cả chỉ là do mọi người và tên hộ vệ tưởng tượng, cho nên kết quả đã quá dễ để đoán khi giao phong được xảy ra.

Bụp… phụt!

Nam Phong vung hai tay ra đối quyền với hai tay của tên hộ vệ to lớn, trong khoảng khắc chớp mắt dùng sự áp đảo về sức mạnh vật lý của bản thân, phá tan thế võ điêu luyện của tên hộ vệ rồi tung thẳng một quyền vào bụng tên hộ vệ, truyền lực, khiến lực này bùng nổ nhẹ ở bên trong, chấn động nội tạng, làm tên hộ vệ này gục ngã ngay lập tức.

Nếu không phải Nam Phong đã cực kỳ nương tay, cơ thể tên hộ vệ này nhất định sẽ vỡ tung thành mưa máu.

-Con mẹ nó, tất cả bọn ngươi lên giết hắn cho ta!

Tức giận, điên người, tên dâm tặc vừa ôm miệng máu gượng dậy thì đã nhìn thấy tình cảnh Nam Phong hạ gục tên hộ vệ to con mà hắn chưa từng thắng dù chỉ một lần trong một giây ngắn ngủi, điều đó khiến hắn đã điên càng thêm điên mà hét lớn.

-Vâng, thiếu gia.

Không phải âm thanh đến từ tên hộ vệ đang đỡ tên dâm tặc đứng vững, mà là đến từ ba phía khác nhau ở xung quanh. Tiếp đó, ba bóng người lực lưỡng, cơ bắp cuồn cuộn vì họ chiến đấu nhiều, luyện tập nhiều nên cơ bắp nở nang, cứng rắn xuất hiện, bao vây lấy Nam Phong vào bên trong.

Một nam tử khoảng 32 tuổi, mắt trái có một vết sẹo dài, giọng âm trầm trong sự lạnh lẽo nói.

-Tội thứ nhất, hãm hại thiên tài của Tiêu gia chúng ta.

-Tội thứ hai, đả thương thiếu gia chúng ta.

-Tội thứ ba, vi phạm thiết luật trong thành, tự ý hành hung người vô cớ.

-Ba tội này cộng lại, ngươi đáng phải chết!

Nam Phong nhìn ba người vừa xuất hiện, mặt liền méo xệch, méo xoạc khi cảm nhận được họ đều là Thượng cảnh, tu vi ngang ngửa với các vị trưởng lão trong Nam gia nhà hắn, khiến hắn lập tức chửi mắng bản thân cực kỳ ác liệt.

“Đựu má! Đã nói bớt xồn xồn lại rồi mà không nghe, giờ thì vcl chưa thằng ngu này! Óc thật!”

Tuy bên trong lòng căng thẳng như dây đàn căng dây là vậy, nhưng bên ngoài hắn vẫn một mực xạo lòn không tưởng bằng những pha gáy khét lẹt.

-Ơ, buồn cười nhở!

-Con bé này làm dơ áo thằng lòn này, nó liền bắt cô bé về nhà làm thuê, thì đơn nhiên khi thằng lòn này làm dơ tay của bố, bố có quyền đánh đập nó, bắt về làm chó canh cổng.

-Mà để bố nói cho bọn mày biết, bàn tay của bố là thứ vô cùng quý giá, bởi lẽ nó là bàn tay của đệ nhất quân sư, nhà tiên tri vũ trụ và đồng thời là đệ nhất thiên tài của thành Châu Dương này, Nam Phong. Cho nên nó là cái thứ mà đéo phải bọn lòn chúng mày có thể tùy ý đụng chạm được. Bọn mày hiểu chửa?

Ngay tức thì, ai ai cũng cảm thấy khó hiểu với những lời hắn vừa nói, vì họ đều không biết “thằng lòn” là cái gì, đang ám chỉ ai và có nghĩa gì. Bởi đây là một thế giới khác, cho nên “cạc, lòn”, hai từ để ám chỉ bộ phận sinh dục của nam và nữ ở bên thế giới kia sẽ không được áp dụng, mà phải gọi là “vùng nhạy cảm, vùng kích thích” một cách rất du dương và tế nhị.

Còn chuyện hắn tự gáy mình là đệ nhất quân sư, nhà tiên tri vũ trụ và là đệ nhất thiên tài thành Châu Dương, họ đều chỉ xem như gió thổi mang tai, chó ngáp phải cứt chim vì ai cũng rõ, đệ nhất thiên tài thành Châu Dương chính là cháu trai của Thành chủ, Dương Vực, 18 tuổi, tu vi Thượng cảnh hậu kỳ, chứ nào phải thằng khùng sắp oẳng chó này.

Nam Phong dường như hiểu được điều họ đang thắc mắc trong lòng, mặt hắn liền gian lên, tiếp tục bố đời vì hắn thà huy hoàng trong vài giây còn hơn là trăm năm luôn vụt tắt.

-Không biết thằng lòn là cái gì chứ gì? Vậy để bố giải thích cho mà hiểu.

-Khi bố nói thằng đó là thằng lòn, tức là trong mắt bố, thằng đó sẽ có hình dạng như hai cái mép nằm dọc, xung quanh có những sợi lông lưa thưa, tóc trên đầu nó sẽ đóng vai là chùm lông, cái mặt nó là cái hột thịt nho nhỏ, còn cái thân nó sẽ rất mỏng, đụng nhẹ là chảy máu hoặc rỉ nước. Hiểu chưa?

Mọi người tiếp tục ???

Nhưng chỉ thêm 1, 2, 3, 4 giây nữa, sau khi họ hình dung ra cái đó thì…

-Phụt!

-Phụt!

-Phụt!

Tất cả những nam nhân đã từng trải sự đời, được nhìn rõ vùng nhạy cảm của nữ nhân đều kinh dị, miệng đang uống nước trà cũng phải phun ra, bao gồm cả người thanh niên “Hồng sư huynh” trên lầu kia, khiến hai vị Mạnh sự đệ và thiếu niên thanh tú cùng quái lạ, hỏi.

-Hồng sư huynh, hắn là đang miêu tả cái quái gì vậy, sao huynh lại bị sặc?

Còn hai thiếu nữ bên cạnh và toàn bộ nữ nhân trưởng thành đang có mặt thì đều đỏ chín mặt, hai chân e thẹn khép chặt lại.

Thiếu nữ mang khăn lụa che nửa khuôn mặt trong nhóm lập tức tức giận, thì thào.

-Đê tiện!

Trong khi đó, ba người nam tử Thượng cảnh bao vây Nam Phong thì không khỏi nhăn mặt, khó chịu cùng cực. Còn tên dâm tặc, nhân vật chính bị ghép danh “thằng lòn” thì dữ tợn thét lên.

-Mau giết nó cho ta, các ngươi còn đứng đó làm cái chó gì vậy hả! Ta muốn nó chết, diệt luôn cả gia tộc của nó cho ta!!!

Bạn đang đọc Nam Phong Truyền Kỳ, Kẻ Chuyên Nấu Những Nồi Lẩu Thái Siêu Cay Khổng Lồ Cho Đội Bạn sáng tác bởi dandan87

Truyện Nam Phong Truyền Kỳ, Kẻ Chuyên Nấu Những Nồi Lẩu Thái Siêu Cay Khổng Lồ Cho Đội Bạn tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dandan87
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.