Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khẩu Nghiệp Và Thế Giới Mới

Tiểu thuyết gốc · 2284 chữ

Xin chào mọi người, tôi là Đại Phong đây.

Chuyện là hôm qua, tôi có lỡ khẩu nghiệp chửi mấy thằng tác giả như thế này:

-Đcm, chúng mày tạo ra cảnh giới, tu vi làm cái chó gì vậy, tại sao thằng nhân vật chính lúc nào cũng có thể vượt cấp chiến đấu? Sự chênh lệch giữa hai cảnh giới là cái lờ gì thế, hay là chúng mày chỉ thêm vào cho vui, làm tăng độ bá của thằng nhân vật chính đối với độc giả khi cho nó vượt cấp chiến đấu, lấy nhỏ đánh to?

-Má! Dù biết truyện là thứ ảo, không thực rồi, nhưng chúng mày có thể làm cho nó hợp lý hơn một chút được không? Đọc mà thấy vô lý vãi lòn!

-Bố thề, bố mà gặp chúng mày ngoài đường, bố sẽ cầm dao giết chết từng thằng một để cho chúng mày bớt tạo ra những bộ truyện có những tình tiết hãm lòn lại!

ĐOÀNG!

Thế là tự dưng có một tia sét từ trên cao đánh xuống nhà tôi, đưa tôi về cõi cực lạc ngàn người mơ ước.

Thế nhưng thật kỳ lạ, trong khoảng khắc tia sét đánh vào người tôi, tôi cảm thấy xung quanh trở nên tối tăm rồi đột nhiên nghe được những âm thanh vui mừng.

-Chúc mừng thiếu phu nhân, là một bé trai anh tú, có đôi mày kiếm rất uy vũ, mai sau ắt sẽ là cường giả ngạo nghễ khắp thiên hạ.

-Vợ ta đã hạ sinh rồi ư?

-Thiếu gia, mong ngài bình tĩnh. Thiếu phu nhân hiện tại đang rất mệt, cần được nghĩ ngơi.

-Vậy con ta là trai hay gái?

-Thưa thiếu gia, tiểu thiếu gia là một đại nam nhân dũng mãnh. Tiểu thiếu gia đang nghỉ ngơi cùng thiếu phu nhân, mong ngài đừng quấy nhiễu họ.

-Rất tốt, mai ta quay lại.

Lúc ấy, trong đầu tôi bỗng chốc hiện ra ngay một câu hỏi đầy nghi hoặc “BỐ ĐÃ XUYÊN VIỆT RỒI Ư?”

Và quả thật điều tôi đoán đã đúng. Tôi đã chào đời ở một thế giới mới, nơi lấy sức mạnh vi tôn hệt như trong những bộ truyện mà tôi từng đọc. Nhưng thứ giống chỉ là bốn từ “sức mạnh vi tôn” thôi, còn lại mọi thứ đều khác xa một trời một vực so với những gì trong truyện bảo, vì dẫu sao thì nơi đây cũng là một thế giới thực chứ không phải thế giới ảo do bàn tay của mấy anh Tác đẹp zai, xinh gái vẽ vời nên.

Sự khác biệt ấy được thể hiện căn bản và rõ nhất ở bốn vấn đề.

Đầu tiên là cơ cấu hình thành, xây dựng xã hội.

Nếu đại đa số các bộ truyện đều viết thế giới “sức mạnh vi tôn” là thế giới tràn đầy loạn lạc, mạnh được yếu chết nên không cần quy tắc, lấy nắm đấm giải quyết hết thảy, tiêu diêu tự tại. Thì ở thế giới này, luật lệ lại là thứ được chú trọng hàng đầu vì khi cường giả đánh nhau, thằng nào chết không ai biết, nhưng họ biết chặt là đất đai sẽ banh chành, đất sống cũng như rừng, tài nguyên đều bị phá hủy nên nhất định phải có luật để quản lý.

Xã hội lấy vua, chúa làm người đứng đầu hệt như thời phong kiến nhưng phong cách ăn mặc lại rất đặc dị, nữ nhân có mặc trên người quần xì líp và áo ngực. Dĩ nhiên vua, chúa là cường giả cực mạnh, họ sẽ bảo vệ con dân của họ và ngược lại, con dân sẽ là con cờ dưới tay để vua, chúa điều khống.

Thứ hai, tu luyện.

Không giống như trong truyện, tu luyện phân ra thành luyện lực và luyện thể, rồi còn phụ thuộc vào đủ loại yếu tố từ thiên phú, linh căn, thể chất cho đến cơ duyên. Tu luyện bên đây chỉ phụ thuộc duy nhất vào thể chất, thể chất là thứ quyết định hầu hết mọi thứ liên quan đến sức mạnh.

Thể chất được phân từ xấu đến tốt gồm 10 loại: Phàm Thể, Thượng Thể, Linh Thể, Huyền Thể, Hoàng Thể, Địa Thể, Đế Thể, Thánh Thể, Thiên Thể và Thần Thể. Trong cùng một loại Thể tất cũng sẽ có cái mạnh hơn, yếu hơn.

Tu luyện chính là việc cơ thể tự động hấp thụ linh khí ở bên ngoài thông qua đường hô hấp và các lỗ chân lông. Khi linh khí tiến vào cơ thể, nó sẽ được tất cả các tế bào của cơ thể thanh lọc, hấp thụ phần tinh thuần nhất của linh khí cho đến khi các tế bào no đầy. Khi no đầy, các tế bào sẽ bắt đầu quá trình tiêu hóa và dùng năng lượng có được từ công việc “tiêu hóa” để tiến hóa tế bào.

Tiến hóa thành công thì được xem như đột phá đến một cảnh giới cao hơn, nhờ vậy mà các tế bào và cũng là cơ thể sẽ đạt được một sức mạnh vượt trội hơn rất nhiều so với cơ thể chưa tiến hóa.

Thể chất ảnh hưởng đến sự “nhanh hoặc chậm” của tốc độ hấp thụ linh khí, quá trình tiêu hóa, xác suất thành công khi tiến hóa, và cả việc trong cùng một cấp độ, ai sẽ mạnh hơn ai nếu chỉ xét riêng về sức mạnh do sự tiến hóa mang lại. Cho nên nó là thứ có sức ảnh hưởng rất lớn đến vận mệnh một con người.

Thứ ba là cảnh giới, chênh lệch sức mạnh.

Cảnh giới được chia thành 15 cảnh: Phàm cảnh, Trung cảnh, Thượng cảnh, Linh cảnh, Đại Linh cảnh, Tông Sư cảnh, Hoàng cảnh, Huyền cảnh, Địa cảnh, Đế cảnh, Đại Đế cảnh, Thánh cảnh, Thiên cảnh, Tinh cảnh và Thần cảnh.

Trong mỗi cảnh giới cũng có chia làm 4 kỳ, sơ – trung – hậu – viên mãn, nhưng nó chỉ mang ý nghĩa nhằm ngụ ý là các tế bào đã hấp thụ chưa no – gần no – sắp no – no, chứ không đại biểu rằng hậu kỳ sẽ mạnh hơn sơ kỳ.

Dựa vào sự ảnh hưởng tối quan trọng của thể chất, nếu chỉ xét về mặt sức mạnh đơn thuần thì người có tu vi Thượng cảnh, sở hữu Linh Thể hoàn toàn có thể thắng người có tu vi Linh cảnh, sở hữu Phàm Thể. Nhưng trong thực chiến sinh tử, được sự dụng mọi khả năng thì Linh cảnh lại luôn là người sống sót sau cùng vì họ có những năng lực vượt trội hơn hẳn Thượng cảnh.

“Sự tiến hóa của tế bào” không chỉ đơn giản cho một người sức mạnh vượt trội, mà nó còn cho họ cả những năng lực mà các cảnh giới phía dưới không thể nào thực hiện được.

Phàm cảnh, Trung cảnh và Thượng cảnh đều cho người có sức mạnh vật lý to lớn, một quyền có thể hủy cây, phá đá nặng hơn một tấn. Nhưng Linh cảnh lại cho người khả năng đả thương người từ xa, hay còn gọi “cách không đả vật”. Tông Sư cảnh cho người năng lực khóa sức mạnh, khóa tu vi của kẻ dưới cấp. Còn Đế cảnh lại khiến mọi người tự động quỳ xuống, không thể sử dụng bất kỳ một tia sức mạnh nào, hệt như thần dân phủ phục dưới chân vua, chúa.

Do vậy, chuyện vượt cấp chiến đấu trong một môi trường tự do, không ràng buộc là chuyện không thể xảy ra, trừ phi trên người kẻ địch mặc các loại bảo giáp trân quý có thể kháng được mọi loại sát thương dưới cấp của bảo giáp.

Cuối cùng, thứ tư, đó chính là bản thân tôi.

Không như các nhân vật chính trong vô số bộ truyện, mọi lối đi đều được tác giả sắp xếp sao cho tối ưu nhất, vừa thể hiện được độ bá đến đốn tim gái, vừa được lợi mà vẫn luôn an toàn tính mạng. Ở nơi đây, tôi phải tự vắt óc, tự định ra hướng đi chu toàn cho chính mình.

Nhân vật chính đi sai, tác giả có thể hóa lành thành dữ. Còn tôi đi sai, chắc chắn là oẳng chó thôi.

Do vậy, ngay từ khi còn nhỏ, tôi đã nhanh chóng học xong chữ nghĩa ở thế giới mới, rồi dùng chúng để phân tích dữ liệu thông tin của thế giới, chẳng hạn như cường giả có những năng lực gì, cách giết họ như thế nào, bọn con ông cháu cha (COCC) có gì đặc biệt, liệu cởi chuồng chạy ra bên ngoài có bị thiến mất chim, nguyên lý của việc sử dụng sức mạnh, sử dụng sức mạnh như thế nào là đúng,…

Từ đó tôi sẽ hoạch định ra một hướng đi hiệu quả, hạn chế nguy hiểm cho bản thân. Đồng thời dựa vào nguyên lý về sức mạnh, tôi sẽ tự tạo cho bản thân một căn cơ vững chắc, hệt như Lý Tiểu Long đã am hiểu nhiều thế võ và nguyên lý trong nó để rồi tạo nên Triệt Quyền Đạo. Nhưng Triệt Quyền Đạo này rõ ràng chỉ có mình ông ấy mới phát huy được đến đỉnh cao, vì ông ấy có căn cơ của ông ấy, còn đệ tử ông ấy lại không có loại căn cơ này.

Tôi hiểu, một đứa trẻ tập võ ngay từ lúc còn nhỏ dĩ nhiên sẽ tốt hơn thằng 20 tuổi mới bắt đầu luyện võ!

Ở thế giới này, tôi tên là Nam Phong, được sinh ra ở Nam gia, một thế lực không to cũng không nhỏ trong thành Châu Dương trực thuộc Đại Vân quốc.

Trong Nam gia, người đứng đầu được gọi Trưởng gia, cũng là ông nội tôi, Nam Tùng. Bên cạnh phụ tá với chức vị Đại trưởng lão là em trai ông nội, ông chú Nam Thành. Phía dưới là năm vị trưởng lão khác, đều là huyết thống của Nam gia với tu vi Thượng cảnh, sức mạnh chỉ thua kém Đại trưởng lão và Trưởng gia.

Còn cha tôi là Nam Sơn, một trong hai người con của ông nội, tu vi sắp đạt Thượng cảnh. Mẹ tôi là Liễu Thi Thi của Liễu gia, một gia tộc đã liên kết bền vững với Nam gia từ nhiều đời cũng nằm ở trong thành Châu Dương.

Lối sống bên trong Nam gia có phần giống với những miêu tả trong nhiều bộ truyện, thiên tài thì được hưởng vô vàng phúc lợi, còn thể chất kém thì tự làm tự ăn. Cái khác duy nhất có lẽ là anh em, dù họ hay ruột đều không được tương tàn, làm nhục nhau, có cắn thì phải cắn người ở ngoài. Nên nếu lỡ có làm phế vật thì cũng yên tâm, sẽ không ai dám nhẫn tâm đối xử như chó hoang ngoài đường.

Tôi thì không phải phế vật nhưng cũng chẳng dám tự xưng mình là thiên tài mặc dù tôi tu luyện nhanh vãi chưởng, lại thông minh, sáng dạ, học đâu hiểu đó, thậm chí còn tự nghiên cứu, sáng tạo ra những thứ mới dựa trên nguyên lý, định luật đã biết được.

Hiện tại vì còn yếu, nên tôi lựa chọn lối sống lặng lẽ để quan sát chứ không thể hiện nhiều.

Nếu không thể hiện nhiều, tôi sẽ thua thiệt về tài nguyên tu luyện so với người khác ư?

Này, các bạn có từng đọc truyện tiên hiệp, huyền ảo chưa? Nếu có, vậy các bạn hẳn đã biết, đan dược và linh thảo cấp thấp là những thứ luôn có hai mặt đi song song. Mặt tốt, chúng cho một người dễ dàng đột phá, nhanh chóng tăng cấp tu vi. Còn mặt xấu, chúng sẽ khiến sức mạnh của người sử dụng bị pha tạp, không tinh thuần, càng lên cấp độ cao sẽ càng khó đột phá hơn.

Thế giới này cũng như vậy. Chỉ có Thánh dược trở lên mới thật sự là thứ tốt, không có hại.

Do vậy, tôi không thích thể hiện, bại lộ việc mình “bá vãi chày” ra cho mọi người biết chỉ để lấy về vài ba thứ có hại cho cơ thể.

Có cơ thể tốt, tuy không phải thể chất cao siêu mang tên Thánh Thể, Thiên Thể, Thần Thể, ba loại thể ngay từ đầu đã có những sức mạnh ảo diệu vô cùng, nhưng khả năng tu vi tăng rất nhanh, vượt xa kẻ khác đã là thứ khiến tôi cực kỳ mãn nguyện.

Thế rồi đến năm 17 tuổi, sau một khoảng thời gian gầy dựng cơ sở khá vững chắc, đầy tự tin, tôi đã quyết định đưa cuộc sống của tôi đi đến những biến chuyển mới, cụ thể là trở nên hổ báo hơn một chút, cứ như một con chó điên vừa được thả khỏi chuồng vậy.

À, mà quên nói. Đừng thấy tôi cũng thích đọc truyện trên mạng mà cho rằng tôi là hủ nam, tự kỷ, thích sống một mình nhé. Tôi là một võ sư ở tuổi 26, là đặc cảnh của cục Phòng Chống Tội Phạm Xuyên Quốc Gia và từng giết người.

Cho nên là đừng có mà giỡn mặt với thằng này, bố mày thù dai lắm đấy con trai ạ!

Bạn đang đọc Nam Phong Truyền Kỳ, Kẻ Chuyên Nấu Những Nồi Lẩu Thái Siêu Cay Khổng Lồ Cho Đội Bạn sáng tác bởi dandan87
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dandan87
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.