Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi đem lão bản kia… Giết chết

Phiên bản Dịch · 1949 chữ

Bộ Phương lại lần nữa trùm lên khăn quàng đi ra khỏi Phượng Tiên Lâu. Vừa đi ra khỏi đại lâu ấm cúng, không khí lạnh liền nhanh chóng thổi tạt vào mặt làm cả người Bộ Phương đều run lên một cái. Không thể không xiết chặt áo khoắc bên ngoài lên người.

Mặc dù ngoài trời rất lạnh nhưng trong lòng Bộ Phương bây giờ là một đoàn lửa nóng hừng hực. Bởi vì hệ thống tuyên bố hắn hoàn thành nhiệm vụ ở trong đầu, tiến hành phát thưởng.

Độ tiến triển tu vi 10%, ngẫu nhiên nhận được một phương pháp nấu ăn của Phượng Tiên Lâu. Hai cái khen thưởng này đều rất phong phú, tất nhiên Bộ Phương sẽ cao hứng trong lòng.

Đám người Tiếu Tiểu Long đuổi theo đi ngang hàng với Bộ Phương. Âu Dương Tiểu Nghê cùng Tiếu Tiểu Long ngông ngừng nói ríu ra ríu rít, liên tục khoe khoang Bộ Phương thần bí cùng lợi hại, chỉ cần nếm một món ăn cũng có thể làm cho đầu bếp của Phượng Tiên Lâu cứng họng không trả lời được.

Tiếu Yên Vũ lần nữa đeo lên khăn che đem dung nhan tuyệt thế kia của nàng che lại, nàng có vẻ rất thanh nhã, chỉ im lăng mà đi.

Bốn người tới hẻm nhỏ là mỗi người một ngã rồi, đám người Tiếu Tiểu Long nhanh chóng trở về phủ, mà Bộ Phương thì bước vào hẻm trở lại quán nhỏ của hắn.

Tiểu Hắc đang nằm ngủ trước cửa quán nhỏ, dù cho Bộ Phương có trở về nó vẫn ngủ ngon lành như trước.

“Phần thưởng đã được cấp phát, đạt được 10% tiến độ tu vi, bắt đầu ngẫu nhiên lựa chọn món ăn đã từng đánh giá qua.”

Thanh âm nghiêm túc của hệ thống vang lên trong đầu Bộ Phương.

Bộ Phương hơi sững sờ, híp mắt, tâm trạng lắng đọng lại. Hắn chợt có chút hiếu kỳ mình rốt cuộc sẽ rút ra được món ăn có đẳng cấp gì.

Tất nhiên hắn không hi vọng rút ra được món sườn heo chua ngọt, bời vì trong tiệm nhỏ của hắn đã có công nấu món này rồi.

Ở trong đầu của hắn, liên tiếp từng tên món ăn hiện lên, không ngừng biến đổi. Đây chính là hệ thống đang lựa chọn bất kì…

Cuối cùng tốc độ biến đổi tên món ăn trở nên chậm sau đó ngừng hẳn. Cuối cùng hiện rõ ra trong đầu Bộ Phương.

- Rút ra được công thức món ăn: Cua chiên, sau khi lên cấp thành bá vương cua chiên.

- Thế mà lại là món ăn này, trong đầu Bộ Phương không khỏi hiện ra hương thơm nồng nàn của món cua chiên. Trong miệng không tránh khỏi chảy nước miếng, so với rút được món sườn heo chua ngọt, món cua chiên này đã coi là không tệ.

Bời vù trên cửa treo biển “Tạm ngừng buôn bán hôm nay”, cho nên rất nhiều khách quen cũ đều hớn hở đi đến, mất hứng mà về. Ví dụ như đám người Kim Bàn Tử, bon họ đã đợi rấ lâu, khi đến vậy mà phát hiện tiệm nhỏ không mở cửa liền hậm hực rời đi.

Các khách hàng khác cũng mang một tâm trạng giống như vậy.

Bộ Phương trở lại trong quán nhỏ, cũng không có ý định mở cửa buôn bán. Sắc trời không còn sớm, hắn thu dọn một chút sau đó đi vào trong bếp chuẩn bị nấu món cua chiên vừa học được.

Phương Tiên Lâu.

Tiễn Bảo trực tiếp ngồi xuống ghế, một tay chống cằm, cau mày, giống như đang tự hỏi cái gì.

- Bộ Phương công từ hóa ra là chủ tiệm nhỏ có lòng dạ đen tối? vậy mà hắn lại chạy đến giữa Phượng Tiên Lâu ta đem tất cả đồ ăn đều chê bai qua một lần, hắn cho hắn là ai? Vậy mà lại không đem Phượng Tiên Lâu ta coi ra gì!

Tiễn Bảo siết chặt nắm đấm, lửa giận giữa hai hàng lông mày bắt đầu dâng lên.

Đột nhiên, hắn buông long hai tay thở dài một cái:

- Nhưng bất kể nói như thế nào… Bộ lão bản này khả năng có thực lực rất cao, bất kỳ món ăn nào chỉ cần ăn một lần cũng có thể phân tích một cách rõ ràng mạnh lạc, thật đáng sợ!

Ban đầu hắn còn muốn cho đầu bếp của mình đi qua quán nhỏ của Bộ Phương đả kích. Nhưng mà bây giờ xem lại, chẳng may đi qua, nếu làm không được sẽ đem mặt mũi ném đi hết. Đầu bếp của Phượng Tiên Lâu cùng tên Bộ Phương này rõ ràng không ở cùng một đẳng cấp.

Chẳng qua chứ để như vậy hắn có chút không cam lòng, bởi vì nhẫn nhin không lên tiếng không phải là phong cách làm việc của hắn.

Chờ chút! Tiễn Bảo giống như vừa nghĩ đến điều gì, ánh mắt lập tức sáng lên.

- Ta có thể cho đầu bếp thi tài đao công với hắn, nếu không có đủ thời gian luyện tập thì không có cách nào có thể đạt tới đỉnh cao. Mặc dù tài nấu ăn không thể so với Bộ lão bản nhưng có thể dùng đao công cần thơi gian lâu dài để tập luyện để chiến thắng hắn!

Tiễn Bảo hưng phấn vỗ bàn một cái.

Khóe miệng nhếch lên, cuối cùng vui vẻ cười lớn. Hắn nhanh chóng hạ phận cho thủ hạ đem toàn bộ đầu bếp tập trung lại chùng một chỗ. Hắn muốn từ trong đây tuyển chọn ra đầu bếp có kỹ thuật đao công giỏi nhất.

Tiễn Bảo đã kiến thức qua độ am hiểu đồ ăn và tài nấu nướng của Bộ Phương, cho nên hắn không thể làm gì khác hơn là bắt đầu từ phương diện đao công.

Ngay trong lúc Tiễn Bảo huy động nhân lực bắt đầu tuyển chọn đầu bếp đao công, một con Huyết Phượng Kê đã được lặng lẽ chuyến đến trong cung điện Thái Tử.

Bên trong cung điên của đại thái tử, thái tử Cơ Thành An đang đứng chắp hai tay, ánh mắt tràn đầy hiếu kỳ nhìn vào cái lồng sắt dùng bằng thép ròng chế tạo. Bên trong lồng đang nhốt một con gà toàn thân toàn đều tỏa ra ánh sáng màu đỏ tươi.

- Đây chính là linh thú cấp năm Huyết Phượng Kê? Quả nhiên có hình dáng kỳ lạ.

Cơ Thành An nhếch miệng gật đầu nói.

Hứa Sĩ đứng cung kính ở cách đó không xa nói:

- Huyết Phượng Kê đúng là linh thú cấp năm, có tốc độ di chuyển rất nhanh, sức chiến đấu tuy rằng yếu nhất trong linh thú cấp năm. Nhưng dù là Tứ phẩm Chiến Linh lúc muốn bắt nó cũng tốn không ít công sức.

- Hứa Sĩ, khổ cực cho ngươi rồi.

Thái tử xoay người mìm cười nhìn Hứa Sĩ, cảm khái nói.

Hứa Sĩ lần nữa thi lễ, không có nói gì.

- Huyết Phượng Kê, *Tử Sam đều chuẩn bị xong, còn có một vài dược liệu quý trọng cũng đã được thu thập, bây giờ chỉ cần chờ Bộ lão bản nấu những linh dược này. Nếu như những thứ này có thể làm cho thân thể phụ hoàng khỏe lên một chút, ngôi vị hoàng đế kia… Liền vững vàng.

Thái Tử đứng chắp hai tay, anh mắt rực sáng nhìn về phía cung điện hùng vĩ phương xa, cảm xúc chập trùng.

Vì cái ngôi vị hoàng đế này hắn đã trả giá quá nhiều, mỗi bước đi đều như đi trên phiến băng mỏng. Bởi vì hắn sợ chỉ cần đi nhầm một bước sẽ bị người em trai thân ái kia nắm được nhược điểm, khiến cho hắn vạn kiếp bất phục.

- Hứa Sĩ, chuẩn bị một chút, Bổn cung ngày mai phải đi đến quán nhỏ của Bộ lão bản. Nhất định phải đem những thứ linh dược này nấu xong.

Thái Tử nghiêm túc nói:

- Nên nhớ, chuyện liên quan đến những linh dược này nhất đinh phải giữ bí mật, ngàn vạn lần không thể để cho người của Vũ Vương biết được.

- Vâng, điện hạ!

Hứa Sĩ cung kính nói.

Vũ Vương phủ.

Trong một gian mật thất, Vữ Vương Cơ Thành Vũ mở mắt ra, trong miệng phun ra một ngụm trọc khí. Cả người chân khí sôi sùng sục không ngừng, giống như là nấu nước hồi lâu sau mới trở nên yên lặng trở về trong cơ thể Vũ Vương.

- Lục phẩm Chiến Hoàng quả thật khó có thể đột phá, Bổn vương đã ở bình cảnh này hơn một năm.

Vũ Vương thở dài một hơi, có phần bất đắc dĩ, nhưng tu luyện đúng là không thể gấp được, hắn cũng không có cách nào khác.

Đẩy ra cánh cửa phòng tu luyện, trước cửa có đứng một một người, toàn thân người này được bao phủ ở trong áo bào màu đen, âm thanh khàn khàn từ trong miệng truyền ra:

- Điện hạ giống như đang có chút phiền não trên con đường tu luyện à? Kỳ thực điện hạ có thể tu luyện công pháp Hồn Tông của ta, đột phá Lục phẩm Chiến Hoàng không là vấn đề.

Vũ Vương liếc mắt nhìn hắn rồi bật cười:

- Sau đó biến thành bộ dáng giống như ngươi người không ra người quỷ không ra quỷ hay sao? Bổn vương là người có khả năng trở thành hoàng đế, há có thể có bộ dáng xấu xí như bọn ngươi.

Lời nói của Vũ Vương có chút chua ngoa, nhưng đây là phong cách nói chuyện của hắn. Đại trưởng lão Hồn Tông Hồn Thiên vẫn trước sau như một, không nóng giận, chỉ âm trầm cười ha ha.

Bỗng nhiên, có một bóng người từ ngoài cửa đi vào, đme một phong mât thư đưa cho Cơ Thành Vũ.

Cơ Thành Vũ gật đầu một cái, cung không kiêng kị trực tiếp xe phong thư, đọc một chút sắc mặt hắn trở nên có chút nặng nề.

- Đại ca của ta, vì vị trí này đúng là hao tâm tổn huyết, ngay cả loại phương pháo này cũng có thể lấy ra. Thân thể phụ hoàng tất cả mọi người đều rõ ràng, hoàn toàn không thể cứu chữa, hắn lại gửi hi vọng vào một món ăn linh dược do một cái quán nhỏ làm? Thật là buồn cười.

Chân khi bay lên trong tay tay Vũ Vương, bức thư kia liền trực tiếp bị đốt cháy cuối cùng hóa thành tro bụi phiêu tán.

Đôi mắt hắn vô cùng lạnh lẽo, tỏa ra từng tia từng tia hàn ý:

- Hồn Thiên Vẫn, đây là lúc ngươi cho ta thấy tác dụng của các ngươi, người đại ca kia của ta muốn kéo dài mạng sống của phụ hoàng… Ta đây liền biến nó về không. Tối nay ngươi mang tjeo người đến tiệm nhỏ của Bộ Phương, đem lão bản giết đi. Nhớ phải im hơi lặng tiếng ám sát, dù sao trong tin đồn nói cái tiệm nhỏ kia có thể không bình thường chút nào.

Hồn Thiên Vẫn cười khàn khàn:

- Nói về ám sát… Hồn Tông ta nhận thứ hai, thiên hạ này không có ai dám nói một, Vũ Vương, ngà hãy cứ chờ tin tốt từ ta đi.

---

Tử Sam: Nhân Sâm tím

Bạn đang đọc Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới (Dịch) của Lý Hồng Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anibus
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 861

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.