Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi tin hay không thì liên quan gì đến ta?

Phiên bản Dịch · 1957 chữ

- Bộ công tử, dựa theo quy củ ngươi không có tư cách bước vào tầng ba Phượng Tiên Lâu bởi vì nơi đây chỉ dành cho Hoàng đế bệ hạ, hoàng tử cùng các đại thần triều đình. Nếu không phải do khả năng bình phẩm của công tử thì cho dù có chơi xấu cũng thể để công tử bước vào đây.

Tiền Bảo nghiêm túc nói. Hắn rất coi trọng khu chí tôn, chính vì lẽ đó nên hắn mới phải cẩn thận như vậy.

Nếu như nói khu đại chúng tầng một cùng khu khách quý tầng hai là gốc rễ thì khu chí tôn tầng ba là bộ mặt, là danh dự của Phượng Tiên Lâu ở đế đô này.

Bởi vì Bộ Phương có thể dễ dàng nói ra quá trình nấu nướng món cá sốt cà chua cùng những khuyết điểm tồn tại mà đến người trực tiếp chế biến là Trần sư phụ còn không biết cho nên Tiền Bảo mới trịnh trọng dùng lễ đối đãi Bộ Phương.

Việc đánh giá của Bộ Phương chẳng khác gì sống sờ sờ đánh mặt Phượng Tiên Lâu, Tiền Bảo không thể nào nuốt xuống cục tức này, nhất định hắn phải tìm lại ưu thế mà nơi có ưu thế chỉ có tầng thứ ba.

Bộ Phương nhìn Tiền Bảo một cái, khuôn mặt bình thản nói:

- Người bình thường muốn tìm ta để đánh giá các món ăn, ta lười chẳng thèm để ý, nếu như không phải có tình huống đặc biệt ta chẳng rảnh đi nếm những món rác rưởi kia của ngươi.

Giọng nói của Bộ Phương lãnh đạm vô cùng, mặc dù câu chữ có vẻ giễu cợt nhưng ý nghĩa thì không phải như thế, tựa như hắn đang nói một sự thật hiển nhiên vậy.

Nụ cười của Tiền Bảo nhất thời đọng lại, không nói nên lời nhưng bỗng nhiên hắn cười lớn, híp mắt một cái nói với Bộ Phương:

- Vậy thì mời Bộ công tử nếm thử ba món ăn này đi.

- Đây là ba món ăn cao cấp nhất Phượng Tiên Lâu chúng ta.

Ánh mắt đám người Tiếu Tiểu Long đều khát vọng nhìn ba món ăn kia.

Món ăn ở khu chí tôn, bình thời bọn họ chưa bao giờ được thấy, mặc dù chúng chưa chắc ngon bằng món ăn của Bộ Phương nhưng người ta tới đây không phải để ăn thức ăn mà là để ăn thân phận và địa vị.

Món đầu tiên Bộ Phương thưởng thức là thịt kho tàu, đây là một món ăn có nguyên liệu chính là linh thú, mặc dù đó chỉ là nhất phẩm Chiến Trư nhưng tay nghề của đầu bếp rất tốt, thịt rất ngon miệng so với cá sốt không thua kém chút nào.

Bất quá...

- Nếu là thịt heo thì phải lựa chọn hết sức cẩn thận. Món ăn này sử dụng thịt Chiến Trư là một sai lầm, thịt Chiến Trư thích hợp với hầm, nấu còn kho thì thích hợp nhất phải là Hỏa Trư, hỏa hầu của món này còn có chút thiếu sót, nước tương hơi quá ngọt...

Bộ Phương gắp lên một miếng thịt heo bỏ vào miệng, bỏ đũa xuống rồi không ngừng nhận xét khuyết điểm. Không ngờ một trong ba món ăn ngon nhất, đắt nhất lại xuất hiện nhiều khuyết điểm như vậy.

Tiền Bảo trợn mắt hốc mồm, vội vàng sai tỳ nữ đem giấy bút ghi lại những gì Bộ Phương đã nói.

Tuy thịt kho tàu bị Bộ Phương tìm được nhiều khuyết điểm nhưng Tiền Bảo không bất ngờ cho lắm, dẫu sao phẩm cấp của món này không chênh lệch bao nhiêu với món cá kho tương kia.

- Bộ công tử, hãy nếm thêm món này, sườn heo dim dấm đường!

Tiền Bảo nói.

Nhưng thật ngoài ý liệu của hắn, Bộ Phương đánh giá món này cực thấp, khuyết điểm so với thịt kho tàu còn nhiều hơn...

Tiền Bảo bối rối. Tại sao? Rõ ràng sườn heo dim dấm đường còn ngon hơn thịt kho tàu mà?

Đám người Tiểu Tiểu Long hé miệng cười khẽ. Dám ở trước mặt Bộ lão bản khoe khoang sườn chua ngọt, đây không phải là đang tìm chết ư? Trong mắt bọn họ, không một ai có thể làm ra món ăn ngon hơn Túy Bài Cốt của Bộ Phương.

Bộ Phương không để ý tới tâm trạng của Tiền Bảo, hắn chuyển dời ánh mắt đến món cuối cùng, một con vịt quay được tạo dáng như muốn bay lên trời.

- Cách bày mâm này... Có chút ý tứ!

Khóe miệng hắn nhếch lên, cầm đôi đũa chọc chọc vào thân vịt, cảm giác về sự co dãn của da thịt thông qua đôi đũa truyền tới Bộ Phương.

"Ba! Ba!"

Thấy Bộ Phương chuẩn bị nếm thử món ăn, nhất thời Tiền Bảo vỗ tay một cái.

Mấy giây trôi qua, một cô nương xinh đẹp với thân hình bốc lửa ưu nhã đi tới bên người Bộ Phương.

Một làn gió thơm thổi tới.

Bộ Phương nhíu mày một cái, lãnh đạm nói:

- Ngươi cách ta xa một chút, mùi thơm trên người của ngươi ảnh hưởng tới phán đoán của ta.

"A?"

Tỳ nữ kia ngẩn ngơ, trên gương mặt tuyệt mĩ hiện lên vẻ kinh ngạc, chủy thủ đình trệ giữa không trung, chân tay tỏ ra luống cuống.\

Tiền Bảo cũng sửng sốt sau đó nhíu mày. Hắn tìm những cô gái trẻ đẹp để hầu hạ những vị quan lại quyền cao chức trọng kia, ngoài ra hắn đặc biệt tốn tiền mua phấn son hạng sang để họ càng thêm mê người, không nghĩ tới thủ đoạn này của hắn lại ảnh hưởng tới chất lượng món ăn.

Hắn trầm ngâm một hồi rồi ra hiệu cho tỳ nữ kia lui ra, tự mình cầm chủy thủ cắt thịt vịt.

Hiển nhiên Tiền Bảo khá tâm đắc với món ăn này, vững tay, không hoảng hốt, rất nhanh hắn đưa miếng thịt mới được cắt đưa cho Bộ Phương.

Dùng một cái bánh đa gói ít rau cải xanh cùng miếng thịt vịt lại, Bộ Phương cho nó vào miệng.

Hỗn hợp mùi vị giữa rau cải xanh cùng thịt vịt hòa quyện mang đến một khẩu vị khó có thể diễn tả được bằng lời.

Không thể không công nhận mùi vị của món ăn này cực tốt.

- Bộ công tử, món ăn đầu bảng của Phượng Tiên Lâu thế nào?

Tiền Bảo liếm môi một cái, mặt đầy nóng bỏng nhìn Bộ Phương. Hắn không tin món ăn được xưng là "Thanh Phong đệ nhất vịt" không thể chinh phục người này.

- Ừm, món ăn này không tệ.

Bộ Phương lại cắt thêm một miếng nữa, lần này hắn không ăn cùng bánh đa và rau cải mà trực tiếp đưa lên miệng.

Hắn rất hưởng thụ khi thưởng thức những món ăn ngon, mỗi một vị đầu bếp đều là người có tâm hồn ăn uống.

- Bộ công tử... Có thể nói ra những thiếu sót trong món ăn này chứ?

Tiền Bảo hít sâu một hơi, chăm chú nhìn Bộ Phương.

Bộ Phương không nhanh không chậm uống một hớp nước, thản nhiên nói:

- Món này có thể nói là món ăn hoàn mỹ nhất ở Phượng Tiên Lâu, mùi vị rất tốt.

- Có thể đoán ra, món ăn này được các ngươi chế biến theo đúng công thức và bước làm trong sách, một chữ không kém, tinh thế đến từng chi tiết.

Bộ Phương phỏng đoản.

Con ngươi Tiền Bảo co rút một cái, đứng thẳng lên, nhìn Bộ Phương với một đôi mắt không thể tin được.

Không sai! Món vịt quay này chính là hắn tình cờ tìm thấy trong một cuốn công thức nấu ăn. Cũng bởi vì nó mà hắn mới có thể đem Phượng Tiên lâu mở cửa đến bây giờ cũng đạt được sự nâng đỡ của nhân vật tôn quý kia.

- Quả thật không sai khi các ngươi chế biến dựa theo công thức kia nhưng bởi vì làm theo quá mức nghiêm khắc, thiếu đi sự biến hóa, bỏ quên một ít trọng điểm, ngươi phải biết, mỗi một công thức nấu ăn phải trải qua quá trình không ngừng sửa đổi cùng thử nghiệm mới có thể viết ra. Nó không phải hoàn mỹ mà vẫn còn không gian để phát triển, như ở món ăn này, nguyên liệu nấu ăn được lựa chọn chính là một sai lầm lớn.

"Nguyên liệu nấu ăn?"

- Không sai. Trên công thức có phải viết yêu cầu chọn loại vịt già đúng không? Hơn nữa còn phải là một con linh thú có phẩm chất cao nhưng đúng ra nên lựa chọn một con vịt non mới phải. Da vịt già quá dai, thịt khô và cứng, mùi vị không tốt như vịt non. Còn một số khuyết điểm nhỏ nữa nhưng không quan trọng lắm.

Tiền Bảo không đồng ý với ý kiến của Bộ Phương:

- Bộ công tử, món vịt quay này là bảng hiệu của bổn điếm, trải qua vô số khảo nghiệm, còn chuyện các hạ nói dùng vịt non để làm, tại hạ không thể đồng ý được, tại hạ càng tin tưởng công thức hơn.

Mặc dù Bộ Phương nói rất hợp lý nhưng hắn không thể tin tưởng dễ dàng như vậy. Dẫu sao món ăn bảng hiệu nói sửa há có thể sửa?

Bộ Phương liếc Tiền Bảo một cái, ánh mắt bình thản:

- Ngươi tin hay không thì có quan hệ gì với ta, chẳng qua ta chỉ đánh giá chất lượng món ăn thôi. Tốt lắm, tất cả món ăn đã thưởng thức xong rồi, tại hạ cáo từ, đây là tiền ăn lần này.

Bộ Phương đứng lên, từ trong túi lấy năm mươi nguyên tinh để lên mặt bàn, thong dong đi xuống lầu dưới.

Tiền Bảo đứng ngây tại chỗ với sắc mặt vô cùng âm trầm, nhìn ba món ăn nằm trên bàn mà ưu tư trong mắt liên tục nhấc lên.

"Bộ công tử... Rốt cuộc ngươi là ai?" Tiền Bảo hít sâu một hơi, nỉ non nói thầm sau đó di dời ánh mắt sang Tiểu Tiểu Long.

- Long công tử, có thể nói cho tại hạ biết thân phận của Bộ công tử được không? Có thể nói cặn kẽ khuyết điểm như vậy thì tuyệt đối không phải là người thường, chẳng lẽ là ngự trù trong cung?

Tiền Bảo chắp tay hỏi.

Tiểu Tiểu Long ngẩn ngơ, trên gương mặt hiện lên một nụ cười ranh mãnh, híp mắt nói:

- Bộ lão bản có phải rất lợi hại không? Tài nấu nướng không chỉ cao mà đối với bình phẩm cũng là nhất lưu, tại hạ thật sự bội phục.

"Bộ lão bản?" Tiền Bảo nhíu mày một cái, sau nghĩ suy nghĩ một hồi liền hít một hơn:

- Chẳng lẽ người này chính là... lão bản của đệ nhất hắc điếm đế đô?

Tiểu Tiểu Long cười thần bí, không trả lời Tiền Bảo, xoay người đuổi theo Bộ Phương.

Giờ phút này, Bộ Phương chắp hai tay sau lưng chậm rãi bước từng bậc cầu thang, trong đầu xuất hiện âm thanh nghiêm túc của hệ thống.

"Chúc mừng kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ lâm thời: Thưởng thức và đánh giá mười ba món ăn Phượng Tiên Lâu, tìm ra khuyết điểm của từng món ăn, hiện phân phát tưởng thưởng nhiệm vụ."

Cầu Kim Phiếu A !

Lời Nhắn Chương 73
**Cầu Kim Phiếu A !**
Bạn đang đọc Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới (Dịch) của Lý Hồng Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anibus
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 801

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.