Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vịt Quay muốn lên trời.

Phiên bản Dịch · 1852 chữ

- Ông chủ Bộ, mùi vị thế nào?

Bộ Phương im lặng một lúc lâu, đám người Tiếu Tiểu Long bắt đầu không kiên nhẫn, Tiền Bảo lại càng không thể chờ được mà vội hỏi, ánh mắt nhìn chằm chằm Bộ Phương.

Trần sư phụ khoanh tay thong dong đứng nhìn, món Cá Chép Sốt Tương này là sở trường của gã, gã đã làm mấy chục năm trời, quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, trong lòng gã, món này đã vô cùng hoàn hảo rồi.

Bộ Phương khẽ hít thở, cầm ly nước đặt trên bàn lên nhấp một ngụm, sau đó ánh mắt mới nhìn về phía đám người.

Hắn thản nhiên bình luận:

- So với những món ăn có cả đống thiếu sót khi nãy thì món Cá Chép Sốt Tương này hơn hẳn một bậc.

Lời nói của Bộ Phương khiến mọi người đều thả lỏng tinh thần hơn chút, đám Tiếu Tiểu Long cũng nhếch miệng cười, ông chủ Bộ mà cũng có ngày khen một món ăn, xem ra hương vị của món này rất ngon, vậy bọn họ cũng muốn nếm thử xem thế nào.

Lòng nghĩ vậy, Tiếu Tiểu Long bèn trực tiếp gắp một miếng cá bỏ vào miệng, vị cá thơm nức bỗng chốc tràn ngập khoang miệng, vị cay nhẹ cũng từ từ lan ra khiến mắt y lập tức lóe sáng.

Tiếu Tiểu Long gật đầu, cười nói:

- Quả thực món này không tệ, so với những thứ trước thì ngon hơn nhiều.

Tiền Bảo nghe vậy, ánh mắt lập tức híp lại, chẳng thể nào giấu nổi ý cười trong mắt, nếu hắn đã khen món ăn này ngon, vậy xem ra lần này gã đã thắng rồi.

Kiếm năm vạn đồng vàng một cách nhẹ nhàng thế khiến tâm trạng Tiền Bảo vô cùng vui vẻ và thỏa mãn.

- Bộ công tử, nói vậy thì lần này... tại hạ thắng rồi đúng không?

Tiền Bảo cười to nói với Bộ Phương.

Nhưng phản ứng của Bộ Phương cũng khiến tâm trạng của gã thấp thỏm không yên, Bộ Phương liếc mắt nhìn gã một cách kỳ lạ, khóe miệng chực hiện lên một nét cười tựa như không.

- Ta chỉ khen hương vị của món này một chút thôi, quả thực là tốt hơn những món trước, nhưng cũng chỉ là không tệ chứ thực chất nó vẫn còn thiếu sót.

Hả? Mọi người nghe thế đều đồng loạt ngây người.

Ánh mắt của bọn họ lại tập trung trên người Bộ Phương một lần nữa, bọn họ không ngời Bộ Phương lại đổi hướng thành như vậy.

- Quá trình làm món Cá Chép Sốt Tương này chia làm ba bước đúng không? Bước thứ nhất, phải bỏ cá chép đã sơ chế xong vào chảo chiên tới khi da cá nhăn lại. Bước thứ hai là xào nguyên liệu phối hợp. Bước thứ là bỏ cá chép đã chiên và nguyên liệu phối hợp đã xào xong vào nồi để sốt.

Bộ Phương thong dong nói, ánh mắt của Trần sư phụ cũng lóe lên sự ngạc nhiên bởi trình tự mà Bộ Phương phân tích giống hệt các bước gã đã làm.

- Hừ! Vậy thì đã sao? Những bước đó chỉ là khái quát mà thôi, trong mỗi bước còn có rất nhiều quy trình yêu cầu kỹ càng hơn, đó mới là những thứ quan trọng để làm ra món ăn này.

Trần sư phụ cười nhạt, tự tin nói.

Bộ Phương khẽ gật đầu, chỉ vào món Cá Chép Sốt Tương nói tiếp:

- Đúng vậy, vậy ta sẽ chỉ ra vài khuyết điểm của ngươi về mặt chi tiết. Thứ nhất, khi ngươi sơ chế cá, ngươi đều khứa hai đường lên phần thân cá đúng không? Đây chính là khuyết điểm đầu tiên. Hẳn là ngươi đã dựa vào kích cỡ của cá để khứa nó, với thể trọng của con cá này thì khứa ba đường mới là tốt nhất, hai đường ngắn một đường dài, có thế thì khi chiên trong dầu mới khiến phần thịt cá trở nên ngon nhất.

Trần sư phụ khẽ cau mày, trước giờ cho dù kích thước của cá chép lớn nhỏ thế nào gã cũng đều chỉ khứa hai đường, hắn cũng đã quen với điều đó, vì thế chưa từng nghĩ tới việc khứa ba đường có lẽ sẽ tốt hơn hay không.

- Về phần khứa nhẹ hay sâu thì ta không cần nói nữa, về thời gian chiên cá, bởi vì từ việc khứa cá nên dẫn đến thời gian ngươi chiên cá hơi lâu, từ đó khiến thịt cá bị biến chất, hương vị tươi mới của cá chép cũng không còn. Nguyên liệu phối hợp xào khá được, vì cái đó cũng chẳng cần đến kỹ xảo gì cả. Cuối cùng là vấn đề sốt món ăn, thời gian sốt cá còn hơi ngắn, nước sốt chưa đủ độ đặc sánh, vị của thịt cá chưa thật sự đậm đà.

Bộ Phương bình thản nói, nhưng những lời của hắn khiến Trần sư phụ không cách nào mở miệng được. Vốn dĩ gã còn định phản bác lại vài câu nhưng đầu óc lại liên tưởng đến những lời Bộ Phương nói lúc nãy, cũng phát hiện ra nếu làm như vậy không chừng hiệu quả sẽ tốt hơn rất nhiều.

Ực!

Trần sư phụ nuốt một ngụm nước miếng, mồ hôi tuôn ra khắp khuôn mặt béo mập.

Ánh mắt gã ngập tràn sự khó tin, tên này là yêu quái à? Sao chỉ nếm thử một miếng đã phân tích ra được bao nhiêu thiếu sót trong món ăn này của gã như thế?

Đám Tiếu Tiểu Long cũng mắt chữ O mồm chữ A, ông chủ Bộ siêu vỡi! Chỉ nếm thử một miếng mà đã khiến đầu bếp của Phượng Tiên Lâu câm nín không nói nổi câu nào cả.

- Trần... Trần sư phụ. Hắn nói đúng hết à?

Lúc này nét mặt của Tiền Bảo đã có chút không tốt, gã cau mày hỏi Trần sư phụ đang không ngừng toát mồ hôi bên cạnh.

Xuân tỷ đứng cách Tiền Bảo không xa cũng lập tức ngẩn người, nàng ta thật sự không ngờ rằng tên Bộ công tử này lại giỏi đến vậy, chỉ nói vài câu liền khiến Trần sư phụ phải toát mồ hôi hột.

- Ông chủ Tiền, quả thực Bộ công tử nói không sai, tôi đã làm món Cá Chép Sốt Tương này mấy chục năm rồi nên cực kỳ rõ ràng từng bước trong đó sẽ ảnh hưởng tới hương vị món ăn như thế nào. Những lời Bộ công tử nói, quả thực là những điều tôi chưa từng nghĩ tới trong bao năm qua.

Trần sư phụ thản nhiên đón nhận những chỉ dẫn của Bộ Phương, thở dài nói với Tiền Bảo.

Tiền Bảo hơi thừ người ra, năm vạn đồng vàng sắp tới tay... cứ thế liền bay mất rồi!

Bộ Phương liếc mắt nhìn Tiền Bảo còn đang đờ đẫn, đứng dậy, nét mặt lạnh nhạt đi về phía trước.

- Tiểu Nghệ, đi thôi, chúng ta lên tầng ba.

Ơ... Hả? Đợi bọn ta với! Đám Tiếu Tiểu Long và Âu Dương Tiểu Nghệ bỗng chốc hoàn hồn, vội vã đuổi theo Bộ Phương.

Tiền Bảo cũng lấy lại tinh thần, nét mặt hơi có vẻ khó coi nhưng cũng đành cắn răng quay đầu đuổi theo Bộ Phương.

Tiền Bảo mang theo ba người tới tầng ba, đây là nơi tôn quý nhất trong Phượng Tiên Lâu, ngày thường hầu như đều không mở ra.

- Bộ công tử, mời!

Lần này Tiền Bảo lập tức liền nghiêm túc hơn hẳn, một màn vừa rồi đã cho thấy Bộ Phương không phải là kẻ ăn nói xằng bậy mà quả thực là người có tài.

Điều kiện của tầng ba thực sự là hơn tầng hai rất nhiều, chỉ vừa bước vào đã cảm nhận được luồng linh khí dày đặc bao quanh, không ngờ tên Tiền Bảo này lại bỏ tiền ra để xây dựng hẳn một trận pháp hội tụ linh khí ở tầng ba.

Đám Tiếu Tiểu Long đều đồng loạt líu lưỡi than, bọn họ chưa từng tới tầng ba, lần này là nhờ Bộ Phương mới được bước vào đây nên cảm thấy mọi thứ đều vô cùng mới mẻ.

- Ông chủ Bộ, mời ngài ngồi, ta bảo người mang đồ ăn lên! Tầng ba của Phượng Tiên Lâu chỉ có ba món ăn.

Tiền Bảo nói.

Bộ Phương gật đầu, ngồi trước một chiếc bàn Bát Tiên làm bằng gỗ tử đàn, yên lặng đợi đồ ăn mang lên.

Nét mặt Tiền Bảo khá nghiêm túc, vừa rời khỏi tầng ba bèn phân phó cho người làm đi chuẩn bị đồ ăn.

Đám Tiếu Tiểu Long thì hiếu kỳ nhìn ngó khắp nơi, người bình thường đều tỏ ra vô cùng tò mò với những thứ mới lạ.

Thế nhưng Bộ Phương thì khác, hắn vẫn ngồi yên lặng như cũ, nhắm mắt nghỉ ngơi đợi đồ ăn được mang lên.

Khoảng nửa canh giờ sau, Tiền Bảo trở lại, bên cạnh gã còn có một tỳ nữ dáng dấp yểu điệu xinh đẹp, mặc một bộ váy dài lộ chân, cặp đùi trắng nõn mê người lúc ẩn lúc hiện.

- Ông chủ Bộ, đây là món thứ nhất của khu Chí tôn Phượng Tiên Lâu: Thịt Kho Tàu!

Bộ Phương gật đầu, ánh mắt dừng lại trên chiếc mâm sứ lớn trước mặt hắn. Giữa mâm bày một khúc thịt heo màu đỏ tươi, óng mượt, tỏa ra hương vị đậm đà. Thịt heo cho người ta ấn tượng đầu tiên là béo mà không ngậy, tựa như đó là một khối ngọc bích tinh xảo đẹp đẽ.

- Đây là món thứ hai của khu Chí tôn Phượng Tiên Lâu: Sườn Xào Chua Ngọt!

Lại là một tỳ nữ xinh đẹp tuyệt trần, dáng vẻ nóng bỏng khác bưng một món ăn ra bày trước mặt Bộ Phương, vừa mở vung ra, đập vào mắt là màu đỏ cam của Sườn Xào Chua Ngọt.

Bộ Phương hơi nhướn mày, hứng thú nhếch miệng, ồ, Sườn Xào Chua Ngọt à?

- Món thứ ba cũng là món ăn Chí tôn của Phượng Tiên Lâu chúng ta: Vịt Quay Lưu Ly!

Nói đến món cuối cùng, giọng điệu của Tiền Bảo cũng tự tin hơn nhiều, khí thế ngạo nghễ không gì sánh được, hiển nhiên là vô cùng tự tin về món ăn này.

Bộ Phương khẽ híp mắt, nhìn con vịt có dáng vẻ kiêu ngạo được bày giữa mâm. Toàn thân nó óng ánh như lưu ly, hai cánh hơi mở ra như thể muốn vung cánh bay lên, cái cổ thì ngẩng lên thành hình chữ S.

Bộ Phương chớp mắt, không khỏi có chút thắc mắc. Đây thật sự là vịt quay sao? Chả nhẽ không phải là vịt quay muốn lên trời?

Lời Nhắn Chương 72
CẦU KIM PHIẾU
Bạn đang đọc Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới (Dịch) của Lý Hồng Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anibus
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 656

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.