Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 12

Phiên bản Dịch · 902 chữ

Hà Nghệ đi thẳng vào trong, đặt chiếc hộp đó lên bàn, mở hộp ra nói với tôi: “Tôi chỉ muốn chứng minh, tôi ko lừa a, tôi rất nghiêm túc”.

Trong chiếc hộp là 1 đĩa đậu hũ xào chua cay, tuy miếng đậu hũ được thái có độ lớn ko cân đối lắm, nhưng vẫn còn nhìn ra là miếng đậu hũ, xem ra cũng ra dáng ra trò, ngửi cũng rất thơm.

Hà Nghệ nghiêm túc học nấu ăn vì tôi! Ko được rồi, tôi lại phải dùng cách nói của dì Quỳnh dao lần nữa, tôi rất cảm động, rất hạnh phúc, rất sung sướng, rất vui mừng.

Cửa phòng tôi lạch cạch mở ra. DƯơng Hiểu Lan dụi đôi mắt còn ngái ngủ bước ra, hỏi tôi: “Xảy ra chuyện j vậy? Sao ồn thế này”.Dáng vẻ như vậy đã đủ khiến người ta nghi ngờ rồi, tệ hơn nữa là trên người DƯơng Hiểu Lan đang mặc chiếc áo sơ mi của tôi.

Tôi hoảng hốt quay sang nhìn Hà Nghệ, định giải thích, nhưng bệnh cũ của tôi lại tái phát rồi, chẳng biết nói j nữa, nửa ngày trời ko thốt ra được 1 chữ, trông hệt như bị bắt ghen tại trận, ko còn lời để bào chữa.

Hà Nhã trừng mắt nhìn tôi, quay lưng bỏ đi, tôi muốn đứng dậy đuổi theo, nhưng nghĩ tối trên người còn tấm chăn, bèn vơ lấy quần áo chạy vào phòng ngủ. Phương Hải sau lưng nói với tôi: “Thằng nhóc này ko biết thỏa mãn quá đấy, có bạn gái như vậy còn lăng nhăng.”

“Anh lo bản thân mình trước đi” Hai cô gái đồng thanh quát Phương Hải, 3 người tiếp tục triển khai trận đại chiến.

Mặc xong quần áo di ra, DƯơng Hiểu Lan vẫn còn ko hiểu đầu đuôi câu chuyện: “Chuyện j xảy ra vậy?”

“Ko có gì” Nói xong tôi ko cầm lòng trách Dương Hiểu Lan: “Em mặc quần áo anh làm gì chứ”.

“Đồ của em bị ngâm ướt cả rồi, đành phải mặc của anh”.

Tôi chạy xuống lầu, Hummer của Hà Nghệ vừa lái tới cổng khu phố. May mắn dưới lầu vừa có chiếc taxi đang đậu.

Tôi phòng nhanh ra kéo cửa xe, nhảy tọt lên: “Sư phụ, đuổi theo chiếc Hummer lúc nãy”

Tài xế rất ko chịu hợp tác: “Cậu muốn làm j?”

Ôi, tôi còn phải giải thích: “Đó là xe bạn gái tôi, anh chạy nhanh lên đi”.

“Bạn gái cậu lái Hummer” Tài xế quan sát tôi, mặt tỏ vẻ nghi ngờ: “Vợ tôi lái Rolls – Royce luôn này”

Tôi nóng ruột: “Ko chịu cho xe chạy thì tôi sẽ kiện anh”

“Được rồi, tôi chạy”. Cuối cùng tài xế đã khuất phục: “Nhưng báo với cậu, tôi đã nhớ mặt cậu rồi sau này nếu chủ xe Hummer đó xảy ra chuyện j, tôi sẽ tố giác cậu với cảnh sát, cậu nhớ đấy.”

Hà Nghệ lái xe thẳng về nhà. Tôi chạy theo tới tận của nhà Hà Nghệ, nhấn chuông.

Chuông cửa reo nửa ngày, Hà Nghệ mới mở cửa ra, nhìn tôi với gương mặt lạnh như sương.

Trải qua 1 chẳng đường này, tôi dã bình tĩnh lại rồi, vội nhân cơ hội, dùng cách thức đơn giản nhất, tốc độ nhanh nhất nói hết việc này: “Nhà Dương Hiểu Lan bị ngập nước, a đi giúp cô ta, trong nhà cô ta ẩm ướt quá, đành để cô ta sang nhà a ngủ, cô ta ngủ trong phòng, a ngủ bên ngoài, áo quấn cô ta ướt sũng nên mới mặc áo của anh. Em ko tin thì có thể điện thoại hỏi cô ta ngay”. Tôi đưa điện thoại ra.

Hà Nghệ ko giơ tay ra nhận điện thoại, chỉ lạnh lùng nhìn tôi, nhìn đến tôi hoảng cả lên, cúi đầu ko dám nhìn Hà Nghệ.

Cuối cùng Hà Nghệ cũng cười “Phì”, nói với giọng điệu đắc ý của 1 người thắng cuộc: “Chẳng phải nói xem là tôi như sếp a mà? Nếu đã như vậy, còn giải thích với tôi làm j?”

Ôi, với chỉ sô thông mình của tôi, làm sao có thể đấu lại Hà Nghệ, bằng ko cô ta đã chẳng là sếp tôi rồi.

“Nhưng mà…” Một khi đã nắm quyền chủ động, ngọn lửa kiêu căng của Hà Nghệ lấp tức trở lại ngay: “Tuy là bạn a, a cũng nên nói 1 tiếng với tôi mới đúng, sau này còn dám như vậy, tôi sẽ đập bẹp a”

Vốn tưởng đây là cơ hội lật ngược tình thế, nhưng mọi thức vẫn trở lại trạng thái ban đầu, tôi ôm tia hi vọng cuối cùng đưa ra yêu cầu của mình: “Hà Nhã, em đừng hung dữ như vậy mà, dịu dàng 1 chút thì hay biết mấy”.

“Được rồi” Hà Nghệ giơ đôi tay ra nựng mặt tôi, nói với tôi bằng âm thanh dịu dàng đến nỗi con tim đang thổn thức: “Lần sau còn có chuyện như vậy, anh nhớ báo trước với em 1 tiếng, nếu ko đấy à, em sẽ đập bẹp anh”

“……………”

Từ đó, thiên nga và cóc nhái sống nhưng tháng ngày thật vui vẻ, hạnh phúc.

…………….

Có lẽ sẽ như vậy, ai biết trước được đâu.

HẾT

Bạn đang đọc My Boss Is A Beautiful Girl của Lôi Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.