Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 8

Phiên bản Dịch · 1024 chữ

Cả quy trình thời gian như thế này, trưa 3h tôi nộp sơ yếu lý lịch của Dương Hiểu Lan cho Hà Nhã, 3h15p Dương Hiểu Lan nhận được điện thoại mời phỏng vấn của Đức Cần, 4h Dương Hiểu Lan tới Đức Cần, 5h rưỡi phỏng vấn xong, 5h40p, khi Dương Hiểu Lan bước ra khỏi tòa nhà thì được nhận thông báo nhận việc.

Dương Hiểu Lan mất cả tháng trời cũng chưa ổn định công việc, trưa nay chỉ mất 2 tiếng 40 phút thì đã xong xuôi hết toàn bộ, và hơn nữa còn là công ty tiếng tăm như Đức Cần, dù sao cũng là sếp, ra tay quả nhiên là khác người.

Tôi ko nói DƯơng Hiểu Lan biết rằng nhờ có Hà nghệ, tôi ko muốn trong lòng cô ấy có bất kỳ ám ảnh nào. Loại người như Dương HIểu Lan chắc chắn thà bán thịt dê xiên nướng cả đời cũng ko muôn giành được chức vị nhờ mối quan hệ.

Tôi điện thoại cảm ơn Hà Nhã, tiện thể hẹn cô ấy đi ăn tôi, cảm ơn cô ấy đã giúp đõ tìm việc cho Dương Hiểu Lan. Đương nhiên cảm ơn chỉ là cái cớ, chủ yếu là vì tôi muốn gặp Hà Nhã.

Hà Nhã rất có ý kiến với cách nói của tôi: “Là Dương Hiểu Lan tìm được việc chứ có phải là a, a cám ơn tôi làm j? Anh dựa vào cái j mà thay cô ta cám ơn? Anh là j của cô ta?” Nói tới câu sau thì giọng Hà Nhã rất lớn, nghe như đang có chút tực giận.

Xem ra nói dối ko xong rồi, tôi thật thà nói: “Tôi chỉ viện cớ như vậy, thực ra là vì tôi muốn hẹn cô thôi”.

“Vậy thì tạm chấp nhận được” Giọng Hà Nhã ôn hòa lại: “NHưng tôi phải di Mỹ ngay rồi, thứ sáu tuần sau mới về”

“….”

Đồng hồ chỉ đúng 6h, tôi nhanh tay tắt máy vi tính, vác túi xách lên, chạy ngay tới cửa thang máy, suýt tý tông rầm vào Rachel.

“Xin lỗi, xin lỗi”.Tôi vội vàng xin lỗi, liếc nhìn thấy vé máy bay và hộ chiếu trên tay Rachel.

“Đi công tác nước ngoài à?”

“Là Emma, tối nay cô ấy bay”

Hà Nghệ cũng đi nước ngoài, xem ra Hà Nhã đi chung với cô ấy.

“Đi cùng chuyến bay với em gái của cô ấy phải ko?”

“Em gái cô ấy?” Rachel hơi kỳ lạ: “Emma có em gái? Đang nói em họ cô ấy à”.

“Em sinh đôi của cô ấy đó, cô ko biết à?”

Rachel rất ngạc nhiên nhìn tôi: “Anh nói linh tinh gì vậy, Emma làm j có em gái sinh đôi, a đang nói đùa đúng ko? Tôi nghe chẳng hiểu j cả”.

“Cô ko biết à, vậy thì thôi.” Đây vốn là chuyện riêng của Hà Nhã, cô ấy ko nói với thư ký của mình cũng là chuyện rất bình thường.

Nhưng Rachel ko co ý định bỏ qua: “Cái j mà tôi ko biết, vốn dĩ là ko có, tôi từng xem qua sổ hộ tịch của Emma, nhà cô ấy chỉ có bố mẹ, ông bà nội, làm j có a chị em j, ở đâu ra em gái sinh đôi, rốt cuộc anh muốn nói gì?”

Hà Nhã chính là Hà NGhệ! Trời ơi, tôi nên sớm nghĩ ra điều này, trên đời này quả nhiên ko có nhiều cặp sinh đôi như vậy, Từ Hoán Ân là sinh đôi, em gái tôi là sinh đôi, Hà Nhã đương nhiên ko thể là sinh đôi rồi, ko phải do tỷ lệ đáng tin cậy, mà do tôi đã ko chịu tin tưởng khoa học.

Trí thông minh của tôi quả thật rất thấp, lâu như vậy rồi, tôi vẫn ko nhận ra rằng thực sự chưa bao giờ Hà Nhã xuất hiện cùng Hà Nghệ. Còn việc Hà Nhã viết code giúp tôi, hèn gì Lý Hàm ngạc nhiên như vậy, mã code của Giám đốc chuyên trách về công nghệ đương nhiên ko còn chỗ chê rồi.

Lúc đầu chắc chắn là Hà Nhã vô ý nhìn thấy danh sách cuộc gọi khi giật điện thoại tôi, nên từ lúc đó mới đặt cái tên mới cho mình.

Thảo nào tôi lại dễ dàng vào Mythory như vậy, chẳng trách Hà Nghệ lại tiến cử tôi cho Richard, tôi còn tưởng tiếng Anh của tôi rất tốt, thật nực cười, cả việc tôi kết thúc hợp đồng trước kỳ hạn thử việc và được tăng lương, tôi cứ ngây thơ tưởng rằng là vì năng lực của tôi tốt, tôi là tên ngốc số 1 của Mythory khu vực Đại Trung Hoa.

NGhĩ tới việc mình từng xem thường Ray, tôi xấu hổ 2 đêm ko ngủ được, dù j Ray cũng dựa dẫm bố hắn, đây là mối quan hệ huyết thồng trời phú, còn tôi thì sao, lại nhờ Hà Nghệ, trời ạ, khác nào mấy tên đào mỏ.

Tôi đã viết xong đơn xin thôi việc, tôi mang nó nộp vào ngày thứ 6 khi Hà Nghệ về tới.

Mười phút sau khi nhận được điện thoại của Rachel, bảo rằng Hà Nghệ chờ tôi ở Cửu Trại Câu.

“Tại sao lại từ chức?” Hà Nghệ chắc chắn ko hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện j: “Trong thư xin việc a bảo rằng ko còn mặt mũi ở lại công ty, đây là ý gì? Anh đã làm chuyện j rồi?”

“Tôi vốn ko nên vào đây, cô phê chuẩn là được rồi, Hà Nhã”

Sắc mặt Hà Nghệ thoáng ngạc nhiên, tiếp đó 1 nụ cười xuất hiện trên mỗi Hà Nghệ.

Lừa người khác mà còn đắc ý như vậy, tức quá đi thôi, tôi có chút tức giận: “CÒn cười, cô thật quá đáng, lừa người khác vui lắm sao? Lại còn tạo tấm ảnh ghép chung ở nhà nữa”. Nghĩ tới tấm ảnh 2 chị e chụp chung đó tôi càng giận hơn.

Bạn đang đọc My Boss Is A Beautiful Girl của Lôi Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.