Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đau đầu

Tiểu thuyết gốc · 506 chữ

Ngạn Trác Việt mấy hôm nay thực sự đau đầu. Nói ra thì chẳng ai tin, một học trưởng, một con người ưu tú trong mắt người khác như Trác Việt mà cũng có lúc phải than vãn sao ? Trước đây cứ nghĩ rằng cố gắng thi vào một đại học có tiếng để xin việc làm dễ hơn, nhanh chóng ổn định cuộc sống, nhưng cậu chẳng nghĩ tới mặt trái của nó. Có lẽ là do cậu quá hoàn hảo đi nên biết bao kì vọng gia đình đều dồn hết lên cậu, học ở đây bốn năm rồi, năm nào cũng nhận được học bổng, cậu tất nhiên không muốn đi nhưng gia đình thì lại muốn. Chỉ có thể gắng gượng trì hoãn đến năm cuối này thôi. Trác Việt thở dài não nề.

“ Bụp !”

Ngay lập tức một cái gối phi thẳng vào mặt cậu.

Cái quái gì đang xảy ra vậy ? Cậu có làm gì sai với ai sao ?

“ Đừng có thở dài nữa !”

Chủ nhân của giọng nói đó chẳng ai khác ngoài thằng bạn giời đánh của cậu – Giang Hạo.

“ Mày làm sao thế ? Mới sáng ra đã mặt nặng mày nhẹ, thở dài sườn sượt rồi “

“A Hạo, năm cuối rồi, kiểu gì ba mẹ cũng sẽ bắt tao đi du học cho mà xem. Mày có nghĩ cách gì giúp tao được không ?”

Bỏ qua việc ném gối kia, cậu than thở với thằng bạn thân. Giang Hạo thân với cậu 12 năm, cũng xem như là huynh đệ sống chết có nhau rồi. Bây giờ ngoài Giang Hạo, cậu chẳng biết nói với ai.

“ Mày kéo dài được 4 năm, không có nghĩa là mày có thể kéo dài thêm nữa. Hai bác cứng rắn như thế tốt nhất là mày nên nghe theo đi. Du học cùng lắm là 3 – 4 năm lâu nữa thì 7 – 8 năm. Đằng nào thì mày chả vác mặt về Bắc Kinh này ?”

“ Ước gì tao cũng có thể vô tư như mày thì tốt nhỉ ? Chả bị bố mẹ bắt ép gì cơ “

“ Cái lý do mà tao không bị bắt ép gì ấy, là do tao đã bị hai ông bà già ấy xích lại trước rồi. Học xong thì về điều hành công ty”

“ Nhưng vẫn còn đỡ hơn tao nhiều ..., tao ra ngoài một chút đây”

Nói xong cậu ra khỏi ký túc xá, đi đến thư viện của trường mượn vài quyển sách rồi lên sân thượng đọc. Có lẽ là do thói quen duy trì từ đầu năm nhất nên cứ lúc nào khó chịu cậu đều lên đây. Buổi sáng không có tiết nên thời gian rất nhiều, đọc sách để giết thời gian vậy. Được một lúc thì cậu ngủ quên mất lúc nào không hay.

Đang chìm đắm trong một giấc mơ tươi đẹp thì ...

“ Bụp!”

Bạn đang đọc Mưu đồ bất chính sáng tác bởi Chardonnay_xnu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chardonnay_xnu
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.