Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chương 3: giấc mơ chết chóc

Tiểu thuyết gốc · 1416 chữ

Mắt trừng mắt, cả hai cứ thế nhìn nhau.

Chiến Kim toát hết mồ hôi, gã không rõ mình lạc vào đâu nữa. Tốt thôi, xác nhận, cô gái này có giống , nhưng mái tóc đen và khuôn mặt thì rõ ràng là dân Châu Á. Cô ta vẫn nhìn chằm chằm gã, ánh mắt rõ ráng toát ra vẻ tò mò khó hiểu nhưng lại có chút hứng thú, giống như gã là một trong những điều thú vị vô tình xuất hiện trong cuộc đời tẻ nhạt của cô ta. Mân mê đôi môi mình, cô lên tiếng:

_Này tên xung, ta đẹp lắm sao?

_Thưa Mị Nương, có đất mẹ và Mê Linh ( 1 loài chim thần – chim Lạc) làm chứng, người là tất cả những gì đẹp đẽ nhất mà tạo hóa ban tặng cho Văn Lang chúng ta. – “cơ thể” lên tiếng với vẻ mất tự nhiên

_Ồ, lời mi nói rất êm tai, hay phải chăng mi khen ta như một lời xin tội về việc không dâng lên lễ vật sau khi cúng thần cho ta?

Nàng nhìn xoáy vào gã , đám xung ở xung quanh tỏ vẻ sợ hãi, riêng gã, gã cảm giác được nguy hiểm. Một người đàn ông trung niên bên cạnh huých nhẹ tay gã , thì thầm:” Thủy, đồ ăn”. Gã đờ người. Đúng rồi, thì ra trong lúc gã mơ màng , cô nàng này đã gọi hắn đem đồ ăn đến , mà hắn thì đứng như chết rồi tại đó.

“Tất cả đều là mơ, là mơ thôi” – gã nhủ thầm. Chắc tại trước lúc đi gã cặm cụi vào đống chì đồng được mọi người gọi là “ cổ vật”. Gã bị thu hút đến mức cứ như mình say rượu, làm em gái gã tưởng gã cũng yêu thích những thứ này như nó. Sau đó con bé nhảy cẫng lên hoan hô rồi cứ đu theo lải nhải những thứ mà gã không tài nào hiểu được. “Nếu là mơ thì phải theo ý tôi” – gã hét lên trong đầu. Bàn tay cầm thức ăn khựng lại. Hai tay và miệng bắt đầu đi theo đúng ý muốn của gã, giống như một linh hồn nhập từ từ lại thân thể mình. Từ lòng mình gã gầm lên, rồi chiếm được toàn quyền điều khiển “ cơ thể” của mình. Gã hứng chí huơ tay lên thì bất chợt....

Tay Chiến Kim vô tình chạm vào mặt Mị Nương, làn da mềm mại khiến gã thoáng đờ người trong phút chốt....

Cô cũng ngẩn ngơ, không tin được một nô lệ lại dám làm điều này!

Sự việc phát sinh ngoài dự đoán , gã vội rụt mạnh tay về, nhưng rủi thay tay gã có thoa một ít bột mì mỏng, đây là phong tục của Văn Lang, mọi nô lệ khi đều phải thoa tay qua bột mì mỏng để không ra mồ hôi, và điều đó làm cho tay họ bị thô ráp đi vào lúc đó.

Mặt Mị Nương hằn lên một dấu tay đỏ mờ....

Toàn trường chết lặng....

Hai bồ chính sau khi giật mình thì siết chặt tay nắm kiếm, còn người đàn ông trung niên vừa thì thầm với Chiến Kim thì kinh hãi, thò tay vào túi da gấu của mình. Khắp nơi vang lên tiếng thì thầm càng lúc càng lớn, dưới góc nhìn của họ và theo những gì họ hiểu, gã đã tát Mị Nương.

_Âu binh, Mân binh, bắt lấy tên này! - gã Bồ Chính bên trái Mị Nương hét lên

Từng lớp 10-15 lính cầm kiếm sắt lao lên, vây chặt gã vào giữa, đám xao và xung sợ hãi kêu la, hai bồ chính kéo Mị Nương lùi lại, một Lạc Tướng bước lên che trước mặt nàng. Đúng lúc này, người đàn ông trung niên ném hai túi phấn giấu trong mình ra, đồng thời đạp đổ chén đồng đựng lửa bên cạnh, trong phút chốt khói mù mịt. Ông ta nắm lấy tay Chiến Kim rồi kéo hắn chạy thẳng đi.

_Chết tiệt thật, thiếu quân, sao ngài lại làm vậy. Dù 2 người đã có hôn ước, ngài cũng không thể nhịn một tí sao?

_Tôi không cố ý, chỉ là....- gã ấp úng, trong đầu gã đột nhiên đầy ấp những ký ức xa lạ truyền thẳng vào não, đầu gã đau như búa bổ.

_Không ổn rồi, là Sơn Phủ Thần binh của tộc Mân Việt. Bị bọn họ vây được chúng ta chết chắc.

“thân thể” gã run lên, trong ký ức gã biết được danh từ này. Là quân đội dành riêng cho giới quý tộc của Mân Việt ,được làm lễ để đất mẹ ban phước, chiến đấu thường xuyên với hổ và voi. Trong chiến tranh Tần – Việt, cánh quân này từng cày nát 8 vạn quân Tần ở Tây Giang, theo gã ước chừng nhóm người này khoảng một trung đội 27 người. Bọn họ mang rìu chiến 2 lưỡi và khiên hình lục giác có cạnh nhọn bằng đồng , sau lưng đeo mác ngắn, lao và giắt bên hông những con dao nhỏ., như một cơn thác lao thẳng vào gã. Sau một lúc dồn ép, cả hai bị đẩy sang bên mép một con thác.

_Kẻ trà trộn, nếu đầu hàng, bọn mi chỉ phải chịu hình phạt quật bằng lao lửa, ít ra vẫn tốt hơn nhảy xuống thác. Trừ khi mi được Mê Linh giang cánh ra cứu giúp, đó sẽ là một cái chết tồi tệ đấy. – một người đàn ông lớn tuổi chỉa thẳng rìu vào mặt Chiến Kim.

_Thiếu quân, có lẽ tôi nói ra thân phận ngài thì cùng lắm chúng ta làm con tin...

_Tôi đếm đến 3 thì chúng ta nhảy xuống dưới.

_Cái gì, thiếu quân ơi bình tĩnh nào , tôi mới cưới vợ năm rồi....

_3 , 2 , 1 , nhảy!

Gã giật mình rồi mở to mắt. Máy bay đang chuẩn bị hạ cánh xuống, còn em gái gã đang lo lắng lau mặt gã.

_Anh thấy đỡ hơn chưa, sao lúc nãy anh cứ như bị hôn mê đi vậy? Anh sợ độ cao hả?

_Không, anh nằm mơ, mày xem giúp anh mấy giờ rồi?

_8:22pm, khoảng 10 phút nữa máy bay hạ cánh. Đây, anh uống cái này đi, tiếp viên bảo đây là thuốc hạ nhiệt dạng nước, dành cho khách hàng cần hồi sức.

Gã bần thần. Giấc mơ lúc nãy thật quá, hình như tay gã vẫn còn vương mùi hoa sứ của nàng. Những ký ức vẫn còn lưu trong đầu. Gã chợt có cảm giác bất an về việc này.

20 phút sau....

Nằm trong phòng luxury của khách sạn, cô thở dài trong hạnh phúc. Ngày mai đoàn sẽ bắt đầu tiến hành nghiên cứu. Cô bấm xem những tấm ảnh mà Giáo Sư Trương gửi sang. Đây là hình ông ấy và Thuấn Dương xem qua sơ bộ một vài di tích còn sót lại trong nơi được gọi là mộ “tình nghi” của Triệu Đà. Liên tục lướt qua xem, cô bỗng dừng lại ở một tấm ảnh, Thuấn Dương đang cười tươi bên cạnh tấm đồng khắc chữ và hình của người Lạc Việt, trong đó có một người đàn ông đang đội mũ lông chim và giơ tay xin ban phước từ thần linh. Cô thì thầm:” Sao mình lại có cảm giác mình gặp được người này ở đâu rồi ấy nhỉ, thân thuộc quá.....” Đột nhiên không gian thay đổi, cô đứng giữa một đám người, nam cởi trần mặc khố dài, nữ thì mặc áo sát tay và quần cạp, ở giữa là lò đốt nghi ngút khói trên đỉnh đồi, có 2 người đàn ông cũng đội mũ lông chim, 1 trong 2 người đó giống hệt anh trai cô!

_Con đã hoàn thành thử thách, ta ban cho con hình xăm vàng của Ây, tượng trưng cho sự bất diệt của ngài, kể từ lúc này, con sẽ trở thành Lạc Tướng .

_Xin đội ơn cha.

Đám đông hoan hô, tung hoa lên cao và vừa hát vừa chạy đến bên chàng trai- giống anh trai cô. Cô mất hút giữa đám đông, xung quanh mọi thứ trở nên mơ hồ, chỉ có tiếng hô vang:” Thủy thần, Thủy thần.....”

Bạn đang đọc Một Ngôi Mộ Hai Số Phận sáng tác bởi kimsa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kimsa
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.