Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

JJ của ta biến mất rồi!

Phiên bản Dịch · 1320 chữ

MỘT CÁI JJ LÀM NÊN HUYẾT ÁN

BẾP TRƯỞNG: THIỂN TỬ ĐÀO

BỒI BÀN: CÁ VOI LÙN THAM ĂN

CHƯƠNG 1

ĐAM MỸ #HIỆN ĐẠI #ĐÔ THỊ

18699473_743984489114234_3333889150243448817_o

Sáng sớm hôm nay đi vệ sinh, ta phát hiện có một thứ quan trọng không cánh mà bay.

Đúng vậy, là thứ để chứng minh ta là một nam nhân, thứ vô cùng quan trọng đó đấy!

Trong lúc hoảng loạn, ta đã gọi tới công ty xin nghỉ ốm…

Tỉ mỉ phân tích chút, thời gian thứ đó biến mất ước chừng là hừng đông bốn giờ sáng đến bảy giờ.

Vào lúc 3 giờ rưỡi ta có tỉnh giấc, dù khi đó ta vẫn buồn ngủ vô cùng nhưng cảm giác vẫn rất rõ ràng — — ta vẫn là nam nhân bình thường.

Thế nhưng vào lúc 7 giờ sáng ta đi …

JJ của ta, không có!

Không phải là ảo giác…

Sao lại thế này?! Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?! Ta quan sát toàn bộ vị trí mà vốn cái đó đó của ta phải có mặt — phi thường bằng phẳng, hoàn toàn không có dấu hiệu từng bị xây sát hay có miệng vết thương để lại do cắt cái đó đó cả…

Với lại, thân thể của ta bây giờ hoàn toàn hoạt động bình thường : mí mắt vẫn chớp, bụng vẫn kêu, hầu kết vẫn còn, mở miệng nói chút thanh âm cũng không có biến đổi.

. . . Ta phải bình tĩnh, nghĩ lại xem hôm qua ăn cái gì, làm gì, còn có tiếp xúc với người nào không?

Kết quả: ngày hôm qua từ bữa tiệc trở về vừa say vừa mệt như chó chết, tối hôm đó chỉ có uống rượu không có cái gì bỏ bụng. Về được đến nhà liền ngả đầu ngủ.

CMN thấy thế nào cũng bình thường đến không thể bình thường hơn a?!

Vậy nó chạy đi nơi nào chứ!!?

Mọc cánh mà bay? Cùng mẹ nó bỏ trốn? Hay là phản ứng với không khí sau đó tan biến??

Ta lệ rơi đầy mặt nhìn trời xanh, vì sao a, ta đối với nó cũng không tệ mà.

Trong không khí trầm trọng, ta ngồi cạnh giường hút hết điếu này đến điếu khác.

Kỳ thật, có hay không có nó, ta cũng không có sao, nếu không làm tình thì nó nhiều nhất cũng chỉ tính là cái dấu hiệu. Ngày thường nó cũng chẳng lộ ra ngoài, nếu không khoe khoang có ai thèm quan tâm đâu.

Nhưng…

Nhưng… ta lại một lần nữa lệ rơi đầy mặt nhìn trời xanh. Nó còn chưa có làm cái vai trò thần thánh ấy, lại cứ như vậy vứt bỏ ta như vứt cái dép rách mà đi TAT

Bố mầy, vẫn còn là xử* a… (*xử: còn trinh)

Đúng là bố mầy vẫn là xử nam đấy! Không cần phải nhìn ta bằng cái ánh mắt khinh bỉ ấy! Có lẽ mấy người sẽ nói, thân là đàn ông thế kỷ 21, diện mạo coi như không tệ, thân cao lại không khuyết tật, làm gì có mấy người qua tuổi 24 rồi vẫn còn xử đâu? Nhưng rất bất hạnh, ta, lại là một phần tử trong tập hợp ấy…

Hoa hoa lệ lệ làm một trong số đó…

Có lẽ mấy người lại nói —— cho dù vậy ngươi vẫn được lão thiên cho một con đường số, vì sao mà cái JJ của ngươi không cánh mà bay?

Đúng đó!! Vì sao??

Ta hai tay ngạo nghễ bi thương chỉ trời: “Vì cái gì !?!?!”

Ngay thời khắc ấy, ngoài cửa truyền đến thanh âm của một thằng cha thiếu đánh nào đó…

“Có mặc quần không? Ta vào nhá.”

Cửa mở ra, chậm rãi mở ra. Một khuôn mặt hớn hở tươi cười như gió xuân nhìn về phía ta.

“Uây, sao lại bày ra cái bản mặt thế này? Mày có dao cạo râu không? Của tao hỏng mất rồi.”

“…” Ta bây giờ thật sự không muốn để ý người khác.

Hắn không nhìn ra ta đang buồn bực, vẫn hô to gọi nhỏ: “Trầm Mi*, mày lại còn hút thuốc! Không phải mày bảo cai thuốc sao? Giờ lại đi hút?”

Mẹ nó, mẹ nó, mẹ nó, mẹ nó, mẹ nó!!

Bố mày đang khổ não mày có biết không!

Bố mày cái đó đó không có mày có biết hay không!

Mày chỉ biết mày thoải mái! Mày chỉ biết mày phải cạo râu! Mày…

Mày ít nhất còn có JJ a… T-T

Ta dụi dụi tàn điếu trên tay, cắn răng đứng dậy mò loạn một hồi ra cái dao cạo râu rồi đầy oán hận ném về phía hắn.

“Cút! Đừng có đến làm phiền tao.”

Hắn đầy uỷ khuất nhặt dao cạo rơi dưới đất, liếc ta một cái.

“Làm gì mà hung dữ như vậy…” Hắn dừng một chút rồi kéo cửa đi ra ngoài: “…giống như đánh mất JJ”

! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !

Ta không nhịn được nữa, vọt tới giật lại cánh cửa gào: “Đúng! Bố mầy đánh mất JJ rồi!

Mày có nhìn thấy không?! Thấy hay không?! Nếu mày thấy mà không trả bố, cmn bố không tha cho mày đâu!!!”

Hắn vốn định đi vào phòng về sinh, đột nhiên bị ta doạ sợ, đứng ngây người ở cửa nghẹn họng nhìn trân trối…

Ta quay vào phòng, hung hăng đóng sầm cửa lại.

Nha.

Bây giờ nếu như ta nude chạy ra ngoài, tuyệt đối lên được trang nhất tin tức:

——”Lần đầu tiên trong lịch sử tôi bắt gặp một người đàn ông không có JJ ngay tại thành phố!”

——”Là nam hay nữ? “Nó” là gì ?!”

——”Song tính hợp nhất! Chuyên gia y học hàng đầu phát hiện kỳ tích biến dị…”

. . . . . .

Thử hỏi, ai không muốn như vậy? 🙂

Có khả năng nó chỉ là tạm thời đi ra ngoài tản bộ đi? Nuôi một con chó mà không cho nó ra ngoài để hít thở có thể hậm hực nga, ta bắt nó bên trong quần lâu như vậy, nó mới… chạy ra ngoài hít thở không khí đi?

Có lẽ nó qua vài ngày liền trở lại vị trí của nó, còn có thể tăng kích thước a?

Có lẽ…

Ta ngồi đó YY vô số khả năng

Vòng khói thuốc vẩn vơ quanh đỉnh đầu ta…

Ta dập tắt điếu thuốc cuối cùng.

Như vậy không được, dù thế nào cũng phải nghĩ biện pháp…

Mặc thêm cái áo len và một cái áo khoác, ta đẩy cửa ra ngoài.

Phòng vệ sinh vang tiếng nước chảy, hắn đang tắm rửa… nhưng là tắm mà không biết đóng cửa. == Không biết hắn mấy tuổi rồi nữa.

Thấy ta đi ra, hắn sốt ruột vội vàng nhảy ra bồn tắm lớn, trên tóc còn ướt sũng giữ mấy giọt nước.

“Trầm Mi, mày đi đâu đấy?”

Ta liếc nhìn hắn một cái, thân thể này có tập luyện, đủ cao to đủ độ cong,…còn có cmn JJ.

Thứ bố mày không muốn nhìn thấy nhất.

Càng không thể tha thứ là thứ đó còn to hơn nó một vòng.

“Tìm đồ thất lạc!!!”

Bỏ lại bốn chữ này, ta tiêu soái xoay người biến mất trong gió.

  • Trầm Mi: nguyên văn là 沈眉 = Thẩm Mi/Trầm Mi. Tự cảm thấy êm nó thụ khí bao quanh nên để Trầm Mi cho nó êm tai :v (tại tui thấy 4 thằng họ Thẩm ta biết thì 3 thằng là công)

  • p/s: Cá edit chủ yếu post trên wordpress đầu tiên. Mọi người nếu có nick wp qua ủng hộ "Nhà Bếp" (chuacaymanngotdangchat) nhá :3 Cứ seach tên truyện này là ra hà

Bạn đang đọc Một Cái JJ Làm Nên Huyết Án của Thiển Tử Đào

Truyện Một Cái JJ Làm Nên Huyết Án tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Rhythme
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 1932

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.