Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3: Muốn mỹ nữ cần có thực lực

Tiểu thuyết gốc · 3112 chữ

Trương Phàm trong hình dạng Hắc thủ viên, thân hình nặng nề to lớn, điên cuồng lao thẳng tới Lăng Phong. Nắm đấm như thiết chùy nện xuống để lại những cái hố chằng chịt vết nứt.

Lăng Phong bộ pháp nhanh nhẹn, liên tục tránh né, tàn phong của mỗi lần va chạm khiến hắn mệt mỏi không thôi. Thủ viên chỉ lướt nhẹ qua cũng khiến huyết giáp trước ngực hắn mơ hồ muốn bung. Lăng Phong lựa thế bật cao, hơn trăm giọt máu nhỏ li ti ngưng đọng xung quanh, chậm rãi hình thành những phi đao sắc bén.

"Huyết đao xoắn" Lăng Phong hô một tiếng, huyết đao cuộn tròn như một cơn lốc, hình thành mũi khoan hướng thẳng đầu Hắc viên mà đi.

"Ầm ầm" Lực trùng kích làm cát bụi bay tung tóe. Màn sương cát tan dần, để lộ một đôi huyết hồng. Hắc viên thở ra từng đợt khí nóng, cơ thể sừng sững. Đòn tấn công của Lăng Phong thất bại.

Đám đệ tử phía dưới xôn xao: "Aizz, huyết đao của Lăng Thiên huynh thật mạnh. Chỉ tiếc vẫn chưa đủ xuyên phá phòng ngự của hóa thân Hắc viên.

Chệnh lệch cảnh giới thật khó mà bù đắp"

"Ta thấy Trương Phàm huynh đã đứng ở thế bất bại rồi"

"Hừ... nếu Lăng Thiên huynh cũng có tu vi Hóa huyết, liền thắng dễ dàng" Một giọng nữ bất mãn.

"Lăng Thiên huynh, chiêu vừa rồi linh huyết tiêu hao quá nhiều, e không trụ được lâu" ...

Tất cả đều cho rằng Lăng Thiên sẽ bại.

Nhìn Lăng Thiên lục quang ảm đạm, Trương Phàm giọng ồm ồm đắc ý "Phá không được phòng ngự hóa thân của ta đâu. Hiện tại tới lượt ta". Hóa thân Hắc viên cái miệng lớn nuốt khí, ngực nó nhanh chóng phình lên. Tiếp đó hắc thủ của nó liên tục đập vào ngực hình thành "Âm ba", sóng âm hướng Lăng Thiên mạnh mẽ trùng kích. Dư âm khiến đám đệ tử quan đấu phải lùi lại sau nhiều bước.

Lăng Thiên đứng mũi chịu sào, tâm trí bị ảnh hưởng, cơ thể bất động trong phút chốc. Hắc viên hùng hổ lao đến. Khi hắn tỉnh lại, Trương Phàm đã hoàn toàn tiếp cận. Lăng Thiên linh huyết tụ thành một chiếc khiên lớn, lực lượng toàn thân kết hợp. Hắc thủ của Trương Phạm nện xuống, khiên máu bị phá tan. Lăng Thiên như diều đứt dây văng ra xa, hai chân cày xuống mặt đất dài tới trăm mét mới dừng lại. Hắn đứng dậy, hổ khẩu tơi tả, huyết giáp cánh tay tan rã.

"Quá bất cẩn. Trương Phàm ngươi vậy mà mạnh mẽ không ngờ a. Ta cũng phải xuất ra ít bài tẩy thôi" Khóe miệng rỉ máu của Lăng Thiên khẽ nhếch, ngữ khí phách lối vô cùng. Huyết khí bốc lên ngùn ngụt, huyết giáp lần nữa ngưng tụ. Hắn khẽ vươn vai, tiếng xương cốt răng rắc vang. Tay phải mở ra, linh huyết cô đọng, một thanh kiếm được hình thành. Tiếp sau, chất lỏng bàng bạc tràn ra dung hợp cùng huyết kiếm, ngân sắc ánh lên.

Đám đệ tử quan đấu một mảnh rung động. “Khí linh tiên phẩm… ta có nhìn lầm không”

“Là khí linh tiên phẩm… kia là ngân sắc quang mang”

“Đệ tử thân truyền quả nhiên giàu có, tay nắm bảo vật”

“Lăng sư huynh vậy mà dung hợp tiên phẩm khí linh a… quá ư trâu bò”

Đám nữ đệ tử xuân quang ngời ngời, tình ý dạt dào. Nam nhân này quá ưu tú nha.

Lăng Thiên cầm kiếm trong tay, cười lạnh nhìn Trương Phàm tự tin nói “Không biết hoá thân của ngươi, da thịt có đủ béo dày cho ta mài kiếm không nhỉ, haha”

Trương Phàm khẽ biến sắc, mắt trái giật liên hồi. Tiên phẩm khí linh tuy hiếm gặp, giá đắt đỏ, nhưng là đệ tử thân truyền trưởng lão, sở hữu cũng không bất ngờ. Chỉ khó hiểu, Lăng Phong tu vi Ngưng huyết trung kỳ vậy mà dung hợp thành công. Hoá huyết cảnh sơ kỳ cũng chỉ có bảy phần nắm chắc, một khi sơ ý, khí linh phản bệ. Nhẹ thì Linh huyết cầu trọng thương, cảnh giới sụt giảm. Nặng là phá huỷ căn cơ, một đời phế vật. Trương Phàm không biết Lăng Phong có cơ duyên gì. Tên này thật quá yêu nghiệt mà. Tiên phẩm khí linh, hắn muốn mà chưa có được.

Trương Phàm nén kích động trong lòng. Hắn hít vào một hơi lấy lại bình tĩnh. Đệ tử lớp thiên tài nào phải đèn cạn dầu. Hắn hướng Lăng Thiên, trầm giọng “Tốt. Ta coi nhẹ ngươi rồi”. Hoá thân Hắc viên gầm lên thân thể khổng lồ co rút lại chỉ còn ba mét, bả vai to lớn trở lên thon gọn. Cơ bắp hai chân bành trướng. Khí linh linh phẩm thượng đẳng tràn ra bọc lấy hắc thủ. Trương Phàm lúc này ở trong hình thái chiến đấu nhân thú, tuy man lực giảm một phần, nhưng cơ thể lại trở lên linh hoạt. Cảm thụ sức bật mạnh mẽ, Trương Phàm rít lên một tiếng, chiến ý mênh mông “Quẩy nào”.

Hai cái bóng một người một thú bám riết lấy nhau, tiếng kim loại va chạm keng keng. Lăng Phong liên tục bị đẩy lùi, rơi vào thế hạ phong. Tiên phẩm Khí linh cũng chỉ để lại những vết cắt nhỏ trên cơ thể hắc viên. Trong khi huyết giáp của hắn lại không ngừng bị ép vỡ. Một thân man lực hoá thân của Trương Phàm quả nhiên khủng bố.

Trương Phàm không ngừng truy sát, áp chế đối thủ. Hoàn toàn là khô máu. Lăng Thiên đưa kiếm ra trước ngực đón đỡ. Một cú, lại thêm một cú nện. Lăng Thiên bị đánh bật ra ngoài. Huyết giáp phần ngực bị tàn phá, máu tươi rỉ ra, bị thương không nhẹ.

Trương Phàm đắc ý cười vang “Ngươi tiếp tục bay vòng vòng ta xem. Giờ nhận thua còn kịp. Không đến lúc xương cốt vỡ vụn. Thiên tài bị phế, trách nhiệm này ta không gánh nổi, haha”

Lăng Thiên nhếch miệng cười lạnh. Chỉ thấy tay trái nắm lại, những sợi huyết chỉ dần hình thành, sau đó đan xen như một mạng nhện, hướng Trương Phàm chụp xuống.

Xung quanh Trương Phàm, những vết máu như vật sống, nhúc nhích chui xuống mặt đất, sau đó chồi lên ngưng hình chiếc móc sắt cùng huyết võng kết hợp, khéo léo vây khốn Hắc thủ viên.

Trương Phàm biến sắc, điên cuồng vùng vẫy muốn xé nát huyết võng. Đợi cho hắn vừa thoát ra, liền bị tiên kiếm Lăng Thiên kề cổ. Tiên phẩm Khí linh sắc bén vô cùng, chỉ cần khẽ động, hắn sẽ bay đầu. Mồ hôi lạnh túa ra, Trương Phàm cắn răng nói “Ta thua”.

Lăng Thiên lạnh lùng thu hồi Khí linh, ngưng huyết dực rời đi, hoàn toàn không để Trương Phàm vào trong mắt.

Trương Phàm cười khổ, sĩ khí sụp đổ. Hắn thu lại hoá thân, khuôn mặt buồn bãi hiện ra, ngậm ngùi phá không bay đi.

Đám đệ tử phía dưới vẫn còn rung động không thôi. Bàn tán ra vào. Ngưng huyết cảnh đỉnh phong chiến thắng Hoá huyết sơ kỳ đã cực kỳ hi hữu. Lăng Thiên quả là một tên biến thái.

Xa xa, đám đệ tử thân truyền cùng thiên tài học viện, ánh mắt phức tạp rời đi.

Thao trường điện, viện trưởng khẽ mỉm cười, gật đầu trao đổi cùng các trưởng lão. Chỉ có đại trưởng lão sư tôn của Lăng Thiên vẫn một mực im lặng, khuôn mặt lạnh tanh không cảm xúc.

Chứng kiến màn so đấu ác liệt còn hơn cả trong phim, Dương Minh sung sướng không thôi. Mấy cái khái niệm chênh lệch cảnh giới, hắn còn chưa có nắm bắt nên không nhận biết được sự khủng bố của Lăng Thiên. Hắn hiện tại còn đang tưởng tượng ra bản thân mặc huyết giáp, tay cầm song chuỳ tung hoành ngang dọc.

Dương Minh nhìn đám mỹ nữ rời đi cũng không vội vàng tiếp cận, hắn luôn là kẻ biết lựa thời cơ. Đám mỹ nữ này con tim bé nhỏ chắc hẳn vì Lăng Thiên uy vũ mà đang thổn thức không thôi. Hắn nhìn ra xa xa lòng thầm nhủ “Muốn mỹ nữ, phải có thực lực a”

….

Sau khi kết thúc chuyến thăm quan toàn học viện, Trương Tuyết liền dẫn đệ tử lớp thiên tài trở về. Nhìn đám thiếu niên ai ai cũng tràn đầy nhuệ khí, nhiệt huyết. Nàng âm thầm gật đầu.

Ngày hôm sau, Trương Tuyết bắt đầu giảng giải cho đám người Dương Minh về cảnh giới, tư chất huyết giả.

Cảnh giới huyết giả.

Cảm ứng cảnh: là sơ nhập huyết giả. Cần hoà mình, cảm thụ linh khí thiên địa. Vận chuyển khí huyết, hấp thu linh khí. Bước đầu bài trừ tạp chất trong cơ thể. Sau khi thuế phàm, ngũ giác được cải thiện.

Huyết nhục trở lên tinh nhuần hơn, có thể vận chuyển tâm pháp hấp thu linh khí thiên địa, linh thạch. Hồng tinh huyết chính là linh khí dung hợp cùng khí huyết cơ thể. Có nó chính là hoàn thành Cảm ứng cảnh trở thành huyết giả, có thể nội thị.

Luyện huyết cảnh: Số lượng hồng tinh huyết càng nhiều, huyết nhục càng rắn chắc, mạnh mẽ. Mười hồng tinh huyết chân chính bước vào Luyện huyết cảnh. Một trăm là sơ kỳ, một vạn là trung kỳ, một trăm vạn là đỉnh phong. Vũ kỹ chính là phương thức vận dụng một lượng hồng tinh huyết phù hợp để tạo ra uy lực lớn nhất. Vũ kỹ cấp bậc càng cao thì số lượng tinh huyết yêu cầu càng cao, uy lực càng lớn.

Linh huyết cảnh: cô đọng hồng tinh huyết chuyển hóa thành linh huyết. Tích lũy linh huyết để thay máu, phàm thể tiến thêm một bước trở thành linh thể. Đây là cảnh giới cần có sự tích lũy lâu dài, cần lượng lớn linh thạch và các loại thảo dược, đan dược tăng cường huyết khí. Linh huyết càng đậm đặc, dồi dào, nền tảng tiến vào Ngưng huyết cảnh càng vững chắc.

Ngưng huyết cảnh: Linh huyết cầu đan điền là dấu hiệu của cảnh giới này. Huyết cầu có thể chứa đựng lượng linh huyết khủng bố. Bắt đầu từ cảnh giới này, huyết giả mới đủ tư cách nắm giữ nguồn sức mạnh chân chính, thiên biến vạn hoá…

Tư chất huyết giả.

Đây chính là yếu tố quyết định tốc độ tiến cảnh của huyết giả.

Trong điều kiện tu luyên bình thường như nhau. Tiến nhập Cảm ứng cảnh: tu chất nhị phẩm cần sáu ngày, tam phẩm năm ngày, tứ phẩm bốn ngày, ngũ phẩm ba ngày, lục phẩm hai ngày, thất phẩm một ngày… Như vậy, có tư chất bát phẩm, cửu phẩm khả năng sẽ không cần tu luyên mà tự động tiến nhập Cảm ứng cảnh.

Bởi lẽ đó, từ đầu học viện đã dựa theo tư chất của đệ tử tuyển chọn phân lớp. Mục đích tạo sự đồng đều và môi trường cạnh tranh.

Linh khí trong linh thạch tinh nhuần, dễ dàng hấp thu giúp huyết giả rút ngắn thời gian tu luyện đi rất nhiều. Cho nên, có linh thạch chính là có tất cả.

Ngoài ra, kỹ năng chiến đấu là thứ trọng yếu hình thành nên một huyết giả cường đại. Chính là thông qua rèn luyện, thực chiến mà có. Như vậy, trải qua sinh tử, huyết giả sẽ càng được thôi luyện.

Song song với việc tiến cảnh, rèn luyện kỹ năng chiến đấu luôn được huyết giả chú trọng.

Huyết giả cảnh giới cao, đồng thời kỹ năng chiến đấu cũng mạnh mẽ tương đồng. Phần còn lại là rất hi hữu.

Bài học cơ bản đầu tiên về huyết giả kết thúc. Trương Tuyết liền phân cho mỗi đệ tự một nghìn viên hạ phẩm linh thạch cùng một số đan dược tăng cường khí huyết.

Nàng lạnh lùng nói “Các ngươi trở về bế quan tu luyện. Ba tháng sau khảo hạch, ai không đạt tới Luyện huyết cảnh trung kỳ, lập tức rời khỏi lớp thiên tài, trở thành đệ tử bình thường”.

Chỗ linh thạch và đan dược này hiển nhiên Dương Minh cùng đa phần đệ tử không có để vào trong mắt. Đám đệ tử kia đều một lũ con ông cháu cha thuộc các gia tộc lớn. Tham gia học viện chính là muốn từ môi trường thiên tài khắc nghiệt, không ngừng chiến đâu vươn lên.

Thiếu niên bên cạnh, ánh mắt hừng hực thèm thuồng. Thấy vậy, Dương Minh liền ném túi linh thạch, đan dược vừa nhận cho hắn, tuỳ ý nói “Cho ngươi”

Thiếu niên ngơ ngác, sau đó vui mừng nói to “Ta tên Vương Hạo. Dương Minh ca, cảm ơn ngươi. Sau này ngươi có việc gì cần, ta làm được tuyệt đối sẽ giúp”

Dương Minh cười cười, cũng không có để trong lòng. Hắn triệu hồi phi thuyền, quay trở về sơn trang tiến hành bế quan tu luyện.

.

Phía bắc sơn trang lục trưởng lão Âu Dương Điệt.

Dương Minh không thích ru rú trong phòng. Hắn chọn một phiến đá dưới gốc cây để tiến hành tu luyện. Sơn trang rộng lớn này chỉ có mình hắn, tu luyện ở đâu cũng sẽ không lo có người làm phiền.

Dương Minh hít vào một hơi, điều chỉnh trạng thái tốt nhất.

“Hoà mình vào thiên địa, cảm nhận linh khí ư. Có vẻ giống với việc tập bơi, đầu tiên phải thả lỏng, cơ thể sẽ tự động nổi lên”. Dương Minh dễ dàng tiến vào trạng thái minh tưởng.

Lát sau, hắn thấy lỗ chân lông tràn ra cảm giá ngứa ngáy. Từng tia khí lành lạnh tràn vào. Máu lưu động nhanh hơn, kinh mạch căng cứng. Cơ thể hắn nóng lên, khó chịu vô cùng.

Một canh giờ sau, huyết mạch hắn đã trở lại bình thường xong linh khí vẫn không ngừng quán nhập. Dương Minh bỗng phát hiện bản thân có thể nội thị. Lục phủ ngũ tạng, cho tới những sợ dây thần kinh, tất cả đều rõ mồn một. Ở lồng ngực, một đoàn nhỏ gồm rất nhiều những lân tinh phát ra ánh sáng hồng nhẹ đang không ngừng di chuyển.

Dương Minh mở mắt, hưng phấn hét lên “Oh my got, thật không thể tin được, thật tuyệt vời…” Hắn cảm giác bản thân như hoà vào không gian xung quanh vậy, thính giác, thị giác, khứu giác, cơ bắp, xương cốt… tất cả đều trở lên mạnh mẽ, tinh tường. Cảm giác vui sướng mới lạ lan toả khiến hắn run lên bần bật như thằng phê thuốc…

Cố kìm nén kích động, Dương Minh nhắm mắt tiếp tục nội thị. Đoàn lân tinh kia số lượng đã vượt quá hai mươi, tức là hắn đã bước qua Cảm ứng cảnh, chân chính tiến vào Luyện huyết cảnh sơ kỳ. Hắn lần nữa rít lên “What the fuck, lão tử quả nhiên là thiên tài vô địch thiên hạ mà. Ngắn ngủi nửa ngày thành tựu bằng người thường tu luyện cả tháng, haha. Thống khoái, thống khoái. Thiên tài yêu nghiệt là ai, là ta chứ ai, kaka”

“Ùng ục, tiếng bụng reo”. Dương Minh bừng tỉnh, cơn đói cồn cào ấp đến như muốn xé ruột gan hắn. Đồng thời, hắn cũng cảm nhận được từ cơ thể mùi hôi thối tanh tưởi phát ói. Đám tạp chất đen nhờn bám dính trên da, thật ghê tởm hết mức.

Dương Minh liền đi tắm rửa sạch sẽ. Sau đó, cưỡi phi thuyền tiến ra ngoại viện chuẩn bị thật nhiều đồ ăn. Hắn đang rất là hưng phấn, ý định sẽ bế quan tu luyện ít nhất một tháng mới thôi.

Sau khi ăn no uống say, Dương Minh bắt đầu thử nghiệm sức mạnh mới. Hắn hiện tại có thể bật cao tới hơn ba mét, nhảy xa hơn mười mét. Dễ dàng nâng một tảng đá lớn nặng tới hai trăm cân. Cơ thể hắn tuy không to ra, nhưng hắn biết, hiện tại đối đám võ sĩ cơ bắp cuồn cuồn ở Trái Đất tuyệt đối là one hít.

Hắn tuy có đôi chút tự mãn, song vẫn tinh tường một chút ít thực lực đó ở thế giới này so ra, vẫn quá yếu đuối.

Dương Minh chồng từng đống linh thạch xung quanh. Hít vào một hơi, lòng đầy quyết tâm “Một tháng tới ta sẽ chỉ có tu luyện và tu luyện”. Hắn luôn là vậy, tính cách tuỳ tiện, nhưng tâm ý vững chắc. Đã làm gì sẽ chuyên tâm làm đến cùng, chơi cũng sẽ là chơi hết mình.

Một tháng trôi qua.

Tuần đầu mỗi ngày hắn tiêu hao năm đến bảy viên linh thạch, về sau mỗi ngày cũng phải ít nhất mười, mười lăm viên. Đối với đệ tử bình thường mà nói, có mơ cũng không dám. Đệ tử thiên tài cùng thân truyền ưu thế tuyệt đối, tu vi vượt trội. Tài nguyên tu luyện cũng theo đó mà tăng lên. Lão thiên thật không công bằng a, kẻ giàu ngày cành giàu.

Số lượng lân tinh huyết trong cơ thể Dương Minh đã vượt quá mười vạn tiến xa một bước đạt Luyện thể cảnh trung kỳ. Chỉ cần đạt một trăm vạn chính là đỉnh phong. Thể chất cùng sức mạnh cơ thể không ngừng được cải thiện.

Dương Minh hài lòng, thầm nghĩ “Tạm thời dừng lại đã. Tu luyện quá lâu cũng buồn tẻ. Bản thân đã tới hạn, thúc ép cũng không có hiệu quả. Hiện tại, kiếm một ít võ kỹ phù hợp đi”. Hắn đứng dậy vươn vai, xương cốt lâu ngày không vận động đồng loạt vang lên tiếng ken két. Hướng mắt nhìn ra dãy núi trước mặt, hắn nhếch miệng cười dâm “Lâu rồi không thể dục thể thao, tinh lực dồi dào dư thừa thật tội nha. Các mỹ nhân Thánh Thiên, Dương Minh ta đến đây”.

Bạn đang đọc Mộng Giới Thương Khung sáng tác bởi ltd95a

Truyện Mộng Giới Thương Khung tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ltd95a
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.