Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2: Lăng Thiên

Tiểu thuyết gốc · 3437 chữ

Ngày thứ ba Dương Minh ở Ngọc Lam đại lục.

Hắn là thân truyền liền hơn hẳn những đệ tử khác. Nơi ở là một sơn trang rộng rãi, có núi có sông.

Ngoài hắn, lục trưởng lão Âu Dương Điệt còn có một đệ tử tên Cố Sơn, tư chất lục phẩm.

Cả Thánh Thiên viện tư chất lục phẩm có khoảng trăm người. Tư chất thất phẩm như hắn vẻn vẹn chỉ có mười lăm. Tân sinh năm nay, hắn là người duy nhất có tư chất trác tuyệt.

Âu Dương Điệt hai ngày trước mang theo Cố Sơn đi chấp hành nhiệm vụ, ba tháng sau mới quay về. Trước khi đi, lão để lại cho hắn rất nhiều đan dược phụ trợ tu luyện. Hơn thế còn dặn Triển chấp sự theo sát, đặc biệt chiếu cố hắn.

Ngọc Lam đại lục kỳ bí đối với Dương Minh quá hấp dẫn. Huyết giả đã trở thành mục tiêu của hắn. So với người bình thường, tuổi thọ huyết giả cũng lớn hơn nhiều.

Dương Minh từng là một tên thiếu gia lông bông, không mục tiêu sống. Người như hắn, một khi đã đưa ra quyết định bản thân ưa thích. Hắn sẽ đi tới cùng.

Dương Minh gấp quyển Ngọc Lam đại lục. Hắn vươn vai ngáp dài, lòng thoải mái thầm nghĩ “Thật không ngờ. Dương Minh ta lại có tao ngộ vi diệu thế này. Như một giấc mộng a. Tên Phong Lâm này thật tội, bị ta chiếm thân thể, linh hồn vẫn diệt. Hắn chỉ có mẹ là người thân duy nhất. Tinh thần bà ta lại không tỉnh táo. Rõ khổ”.

Dương Minh thở dài một hơi, cơ thể thả lỏng, cười nhạt “Mẹ ngươi, không phải mẹ ta. Ta cũng lười quản, những thứ tình cảm rắc rối này không dính vào là tốt nhất. Yên tâm, ta sẽ gửi cho mẹ ngươi tiền dưỡng lão a. Yên nghỉ đi nhé người anh em, hihi”. Nói tới tiền, Dương Minh mới chợt nhớ ra chiếc túi trữ vật dắt bên hông.

Túi trữ vật là một không gian kỳ diệu, dùng chứa đựng vật phẩm vô cùng tiện lợi. Túi trữ vật của hắn hiện giờ có khoảng ba van viên hạ phẩm linh thạch, cùng một số đan dược.

Linh thạch là tiền tệ chính của Ngọc Lam đại lục. Linh thạch chia phẩm cấp: hạ, trung, thượng phẩm. Cực phẩm linh thạch chỉ nghe nói mà thôi. Tỷ lệ quy đổi của linh thạch một cấp ứng với một trăm lần, như vậy một trăm khối hạ phẩm sẽ bằng một khối trung phẩm. Linh khí chứa trong linh thạch rất tinh nhuần, phẩm cấp linh thạch càng cao thì độ tinh nhuần cùng khả năng hấp thụ linh khí càng cao. Bởi vậy, tỷ lệ một trăm lần cũng chỉ là một con số. Những huyết giả cấp bậc cao không dễ gì đem đổi một viên thượng phẩm lấy một trăm viên trung phẩm. Cái họ cần là chất lượng chứ không đơn thuần là số lượng.

Triển chấp sự cưỡi phi thuyền từ xa bay tới. Đứng trước mặt Dương Minh, hắn không hề tỏ ra bề trên. Tên này chính là thiên tài của học viện. Người được viện trưởng chỉ định, thân truyền của lục trưởng lão, đối tượng được tài bồi a. Triển Chiêu mới chỉ là thanh sắc chấp sự cấp thấp nhất.

“Dương Minh, ngươi khoẻ. Không có gì bất tiện chứ” Triển Chiêu mỉm cười nói.

“Rất tốt. Triển chấp sự tới đón ta đi Hạch tâm điện sao” Dương Minh gật đầu.

Trước khi, Âu Dương Điệt đã nói qua cho hắn. Đệ tử thân truyền vốn không cần phải tham gia tu luyện cùng các đệ tử nội viện, mà sẽ do đích thân sư tôn của hắn tài bồi. Đệ tử thân truyền là lực lượng lòng cốt tranh đấu với các học viện khác.

Âu Dương Điệt vắng mặt, Dương Minh sẽ tạm thời tham gia tu luyện ở lớp thiên tài ba tháng.

Triển chấp sự gật đầu nói "Đúng vậy, hiện tại đi sao" "Tốt, lớp thiên tài ư. Dương Minh ta rất mong đợi."

.

Hạch tâm điện lớp thiên tài tân sinh.

Lớp thiên tài tân sinh năm này vẻn vẹn năm mươi người. Ngũ phẩm là tiêu chí. Lớp chỉ có chín người tư chất lục phẩm. So với cả vạn đệ tử được tuyển chọn, đúng là phượng mao lân giác.

Đây chính là vạch xuất phát tuyệt vời của những huyết giả cường đại trong tương lai. Tài nguyên, hệ thống tu luyện của lớp thiên tài tuyệt đối là nhất phẩm. Lão sư cũng chính là một Dung huyết cảnh cường giả đỉnh cấp của Ngọc Lam đại lục - thất trưởng lão Trương Tuyết.

Trương Tuyết là một mỹ phụ đầy đặn nõn nà, so với mấy lão già trưởng lão còn lại, quá tương phản. Rất nhiều năm trước, nàng cũng có một đệ tử thân truyền tâm đắc. Nàng rất yêu quý nữ đệ tử này. Đáng tiếc nàng ta đã chết trong Đại tái Ngọc Lam. Từ đó, Trương Tuyết tiếp quản lớp thiên tài. Nhiều năm qua, nàng vẫn chưa có thêm một đệ tử thân truyền nào. Hôm nay là ngày đầu tiên của lớp thiên tài tân sinh.

Nhìn những khuôn mặt trẻ trung tràn đầy ngạo khí, Trương Tuyết gật đầu mỉm cười nói “Ta là Trương Tuyết, tôn sư lớp thiên tài tân sinh”. Trước bao ánh mắt rung động, mong chờ, nàng lạnh mặt, nghiêm giọng nói tiếp “Các ngươi là niềm kiêu hãnh, tương lai của học viện. Các ngươi phải không ngừng mạnh mẽ. Những kẻ yếu đuối không đạt huấn luyện của ta… loại bỏ trong nhục nhã. Các ngươi có muốn làm cường giả tung hoành Tây vực, Ngọc Lam, thậm chí là Thiên Lam sao”.

“Muốn” đám thiếu niên nhiệt huyết đồng thanh. Tâm thế sục sôi muốn lôi hết quyết tâm thể hiện ra “Điên cuồng tu luyện, huyết giả cái thế”.

“What the Hell, so hót a, chậc chậc” Dương Minh cong môi chẹp lưỡi. Hắn vừa tới cửa viện liền giật bắn mình bởi cảnh tượng trước mắt. Vuốt vuốt mũi, Dương Minh cười khổ thầm nghĩ “Xem ra, quyết tâm của ta hơi bé rồi nhỉ”.

Dương Minh theo sau Triển chấp sự bước vào trong.

Triển Chiêu cúi đầu chấp tay cung kính hướng Trương Tuyết nói “Bái kiến Trương trưởng lão. Đệ tử nhận uỷ thác của lục trưởng lão”. Hắn quay sang Dương Minh nhưng còn chưa kịp nói thì Dương Minh khẽ đưa tay chặn lại, tươi cười bước lên phía trước “Đệ tử thân truyền Dương Minh bái kiến Trương trưởng lão, mong được chiếu cố”.

Đám thiếu niên ở dưới nghe vậy, ánh mắt liền tập trung lên người Dương Minh. Ngạc nhiên có, tò mò, ngưỡng mộ, ghen tỵ có… Đây chính là tân sinh phong vân nhất học viện năm nay a.Vài nữ đệ tử ánh mắt còn mang theo một tia yêu thích không hề giấu diếm.

Triển Chiêu không nổi giận, chỉ cười khổ lui về sau.

Trương Tuyết hơi nhíu mày, hiển nhiên tên đệ tử trước mắt này cũng không khác gì đám thiên tài kiêu ngạo mới đầu kia. Một chút thu liễm cũng không có, cầm mài dũa. Nàng lạnh giọng nói “Chiếu cố. Đã vào lớp thiên tài của ta liền thể hiện ra tài năng. Người muốn, liền theo tư chất của ngươi mà chiếu cố đi”

Tâm hồn Dương Minh đang phiêu du trên cơ thể màu mỡ mọng nước của Trương Tuyết, rơi đánh phịch một cái. Hắn cười khổ thầm nghĩ “Ta đắc tội nàng ta sao. Huyết giả hơn trăm tuổi body vẫn quá tuyệt, nhìn mà lòng phấn khởi a”. Dương Minh giả bộ nhiệt huyết đầy mình, giơ lắm đấm hét “Fighting…”.

Đám thiếu niên tròn mắt nhìn hắn, Trương Tuyết hít vào một hơi, bộ ngực phập phồng “Ngươi nói cái gì”.

Triển Chiêu giật mình vội đi lên chắp tay nói “Trương trưởng lão, Dương Minh này từng bị té xỉu, sau đó liền mất trí nhớ, nói chuyện kỳ lạ. Tên trước kia của hắn là Phong Lâm, cũng là mới đổi”. Triển Chiêu quay sang Dương Minh giục “Dương Minh, vừa rồi là ngươi nói gì, liền giải thích cho Trương trưởng lão”.

Dương Minh vuốt vuốt mũi, thầm kêu khổ “Chỉ là english thôi mà”. Hắn cười cười hướng Trương Tuyết nói “Fighting là quyết tâm, cố gắng hết sức. Đệ tử chính là muốn fighting”.

Mấy nữ đệ tự nghe thế thích thú cười nhìn hắn. Trương Tuyết lạnh mặt hừ lạnh nói “Triển hộ pháp, ngươi về được rồi. Dương Minh xuống phía dưới cùng các đệ tử khác đi”

Triển Chiêu cung kính cưỡi phi thuyền rời đi. Dương Minh bước xuống, lướt qua một lượt, nháy nháy mắt với mấy nữ đệ tử xinh đẹp. Số còn lại hắn hoàn toàn không có để vào mắt. Hắn kiêu ngạo đứng đầu khiến người ta khó chịu, chán ghét.

Trương Tuyết phảy tay, một chiếc phi thuyền to lớn hiện ra. Nàng quay về phía đám đệ tử nói “Các ngươi lên đi, ngày đầu sẽ để các ngươi chứng kiến Thiên Thánh viện chúng ta – ngũ phẩm học viện đứng đầu Ngọc Lam đại lục”.

Thiên Thánh viện rộng lớn vô cùng. Một phần ba lấy mười lăm ngọn núi lớn để phân chia. Viện trưởng, bảy vị trưởng lão, hình phạt điện, hạch tâm điện, chấp sự điện, thao trường…

Ba phan còn lại chính là sâm lâm nơi sinh sống của yêu thú.

Học viện mỗi năm có hàng vạn đệ tử ra nhập, tổng thể trên dưới mười vạn đệ tử. Đệ tử mới ra nhập có tuổi mười lăm, mười sáu. Mười năm là một khoá. Sau khi tốt nghiệp, các đệ tử có thể lựa chọn ở lại hoặc rời đi.

Đệ tử ở lại ra nhập Chấp sự điện. Hộ pháp là thấp nhất. Chấp sự cấp bậc thanh, lục, tử theo cảnh giới Hoá huyết sơ kỳ, trung kỳ, đỉnh phong. Đạt tới Dung huyết cảnh liền trở thành trưởng lão. Thánh Thiên viện đến nay đã có bảy vị trưởng lão.

Đệ tử có tiềm lực trong Đại tái Ngọc Lam được nhìn trúng có cơ hội đến Thiên Lam tinh, đầu nhập các thế lực mạnh mẽ.

Số còn lại sẽ ở lại Ngọc Lam đại lục. Chỉ cần vẫn có cống hiến với học viện, lúc nào cũng có thể quay lại Chấp sự điện.

Trên phi thuyền, chiêm ngưỡng sự rộng lớn giàu có của Thiên Thánh, đám đệ tử đều hít vào một hơi, lòng vui sướng tự hào bản thân là đệ tử học viện. Còn là lớp thiên tài.

Trương Tuyết ôn tồn giới thiệu qua từng vùng lãnh thổ. Phi thuyền bay qua trang viên của Dương Minh, đám đệ tử liền nhìn hắn vừa hâm mộ vừa ghen tỵ. Ai bảo người ta có tư chất trác tuyệt cơ.

Dương Minh chắp tay, mặt mũi vênh váo, dáng bộ hưởng thụ vô cùng, tự sướng nghĩ “Chất thượng lưu nó ngấm vào linh hồn anh rồi mấy chú ơi. Có trọng sinh tới đâu cũng đều anh tuấn, cao quý, ahihi”.

Bay tới Thao trường, Trương Tuyết liền cho phi thuyền hạ xuống, nói “Đây là Thao trường, nơi các ngươi có thể tuỳ ý tiến hành so đấu. Đây cũng nơi tập huấn thực chiến”.

Thao trường vô cùng rộng lớn, chiếm ba phần tư lãnh thổ khai phá của học viện. Trung tâm là Thao trường điện. Đấu trường bao quanh nhiều vô số kể. Vùng đất còn lại là rừng núi, thác ghềnh…

Đấu trường phía bắc có rất nhiều đệ tử vây quanh, không khí náo nhiệt. Đám người Dương Minh ánh mắt thích thù tò mò, Trương Tuyết thấy vậy, lạnh nhạt nói “Các ngươi tuỳ ý thăm quan nơi này. Một canh giờ sau tập trung tại chính điện”. Nàng nháy mắt biến mất.

Dương Minh nhìn thôi mà lòng rạo rực, thầm nhủ huyết giả thật quá thần kỳ. Sư tôn của hắn đi gấp, hắn cũng chưa được chiêm ngưỡng a.

Ở trái đất khoa học kỹ thuật, vũ khí tên lửa huỷ diệt các loại. Trong mắt Dương Minh toàn là vật trưng bày, chỉ nghe, chỉ biết, đâu được xài. Chưa kể đống luật pháp rườm rà hạn chế. Ngọc Lam đại lục này, cường giả vi tôn. Bản chất hoang dại con người không bị áp chế. Một nơi tuyệt vời đối với kẻ vô pháp vô thiên như Dương Minh.

Huyết giả cảm ứng cảnh ngũ giác được cải thiện, có thể nhìn rất xa… rất tiếc Dương Minh còn chưa có là Huyết giả. Hắn cố gắng chen vào đám đệ tử, tìm một vị trí thuận tiện.

Dương Minh nhìn lên võ đài trốn trơn, nhăn trán khó hiểu. Hắn bước về phía mấy nữ đệ tử đang đứng bàn luận, tươi cười hỏi “Chào mỹ nữ sư tỷ. Ta mới đến, không biết nơi đây có gì hot mà tập trung đông vậy?”

Thiếu nữ váy xanh mặc dù không hiểu “hot” là gì, nhưng nghe thấy hắn kêu “mỹ nữ sư tỷ”, lại còn đẹp trai, liền vui vẻ đáp “Ngươi hẳn là tân sinh đi. Một lát nữa, Lăng Thiên sư huynh sẽ quyết đấu cùng Trương Phàm sư huynh. Mọi người tập trung ở đây là đang chờ đợi họ”

Dương Minh tò mò “Họ là ai. Rất lợi hại sao”

Thiếu nữ đôi mắt trở lên long lanh, cong miệng “Đương nhiên rồi. Lăng Thiên sư huynh thân truyền của đại trưởng lão. Tư chất thất phẩm. Mới năm thứ ba đã Ngưng huyết cảnh trung kỳ. Hơn nữa thực lực lại vô cùng mạnh mẽ, có thể vượt cấp chiến đấu”. Nàng dừng lại một chút, sau đó nói tiếp, giọng nói bớt một phần yêu thích “Trương Phàm sư huynh đệ tử lớp thiên tài tu luyện đã được chín năm. Tu vi rất cao, Hoá Thần cảnh sơ kỳ. Ta nghe nói hắn đã dung hợp huyết khí của Hắc thủ viên, tu luyện thành công hoá thân, uy lực rất mạnh mẽ”.

Dương Minh vuốt mũi, cười trừ. Mấy cái khái niệm về cảnh giới, hắn còn khá mơ hồ.

Thiếu nữ váy xanh thấy vậy, cái mũi nhỏ hếch lên, chu miệng nói “Ngưng huyết và Hoá huyết cảnh chênh lệch vô cùng lớn nha. Hoá huyết cảnh sơ kỳ linh huyết cô động gấp ba lần ngưng huyết đỉnh phong, dễ dàng ngưng cánh phi hành. Ngươi nghĩ coi, một người phi hành so với một kẻ dưới đất”. Nàng ta dừng lại, khoé miệng khẽ run, giọng lo lắng “Hơn nữa Lăng Thiên sư huynh chỉ là ngưng huyết trung kỳ. Còn có, Trương Phàm đã có hoá thân của Hắc thủ viên. Aizz không biết Lăng sư huynh tại sao lại thách đấu nữa. Thật làm người ta tức chết mà”.

Thấy thiếu nữ xinh đẹp trước mặt vì một nam nhân ưu tú khác mà suy nghĩ, Dương Minh lòng buồn bực, khó chịu. Hắn gượng cười an ủi “Mỹ nữ sư tỷ yên tâm, hắn tự tin như thế, ắt có phần lắm chắc”

Thiếu nữ nghe vậy, khuôn mặt giãn ra, ánh mắt nhìn lên võ đài, nhỏ giọng “Hy vọng thế”.

Xung quanh, đám đệ tử thi nhau thảo luận. Xa xa, những thiên tài nổi bật, những đệ tử thân truyền hiếm khi xuất hiện cũng đều chọn một góc khuất chờ đợi trận chiến. Trong Thao trường điện, viện trưởng cùng mấy vị trưởng lão ánh mắt hướng về võ đài. Lăng Thiên hiển nhiên là nhân vật chính, rất được quan tâm. Chỉ có Dương Minh là hết nhìn đông, nhìn tây. Mỹ nữ mới là cái hắn muốn.

Thiếu nữ áo xanh thấy hắn như vậy, liền tò mò “Ngươi nhìn gì vậy, võ đài kia cơ mà”

Dương Minh thở dài một hơi, nói “Mỹ nữ tỷ tỷ tỷ à. Ta mới đến, đâu biết, đâu quen ai để thảo luận. Nhân vật chính còn chưa đến, nhìn cái võ đài không làm gì. Ta đang tìm mục tiêu xinh đẹp của ta, hihi”

Thiếu nữ chau mày, bộ dáng khó hiểu, ngại ngùng hỏi “Mục tiêu xinh đẹp, đó là thứ gì”

Dương Minh khuôn mặt nghiêm túc, tỏ vẻ nguy hiểm nói “Bí mật. Nó rất quan trọng”

“Hử, không nói thì thôi. Ai cần” Thiếu nữ giận dỗi, quay ngoắt.

“Lăng thiên… là Lăng Thiên sư huynh”, “Trương Phàm sư huynh tới rồi”… sự xuất hiện của hai diễn viên chính làm đấu trường sôi động vô cùng.

Trên võ đài, hai thiếu niên đứng đối diện. Cả hai đều anh tuấn phi phàm.

“Lăng Thiên, ngươi quá cuồng vọng rồi. Ngươi cho rằng đánh bại Trịnh Thăng Ngưng huyết đỉnh phong là có thể khiêu chiến ta. Một hai năm nữa, ngươi bước vào Hoá huyết còn có cơ hội”. Trương Phàm tức giận nói. Hắn đường đường là lớp thiên tài, tu luyện tám năm thời gian. Lăng Thiên tu luyện ba năm thành tựu đã bằng hắn sáu năm. Đáng ghét. Tu vi ngưng huyết trung kỳ dám khiêu khích, đây là không có cho hắn mặt mũi. Đám thân truyền đệ tử đều là đáng ghét như vậy.

Lăng Thiên cười nói “Thử thì biết”.

“Hừ không biết điều, đừng trách Trương Phàm ta cậy lớn, vùi dập thiên tài”

Trương Phàm nộ khí. Cơ thể hắn toả ra một làn khói đỏ ngưng tụ thành đôi cánh dài năm mét. Trương Phàm bay lên phía trên võ đài nói vọng xuống “Trước xem ngươi có tư cách không đã”

Lăng Thiên cười lạnh, hồng khí bốc lên một đôi huyết cánh ngưng tụ. Hắn bay lên lăng không đối diện Trương Phàm.

Đám đệ tử một mảnh rung động “Là linh huyết hoá cánh, cái này thường chỉ có Hoá huyết cảnh mới làm được. Ngưng huyết đỉnh phong linh huyết phải cực kỳ mạnh mẽ mới có thể miễn cưỡng a… Lăng sư huynh thật trâu bò”

Đám nữ đệ tự ánh mắt nhìn Lăng Phong không chớp, dạt dào xuân ý.

Trương Phàm hừ lạnh “Có chút bản lĩnh. Ta muốn xem thử ngươi đứng đó được bao lâu”

“Trương sư huynh quá khen rồi. Theo ta biết, ngươi đã bước vào Hoá huyết nửa năm này rồi, ấy thế mà vẫn chưa có được hoá thân phi điểu. Thật đáng tiếc” Lăng Thiên lắc lắc đầu nói tiếp “Ta tuy là có chút miễn cưỡng đi, song cũng như Trương sư huynh đồng dạng a”

“Khốn kiếp. Dám so sánh Ngưng huyết cảnh của ngươi với Hoá huyết của ta. Ai nói ta không có hoá thân” Trương Phàm bị đụng chỗ đau, tức giận nói.

“Hắc thủ viên đúng không nhỉ. Ta nghe nói yêu thú này không có cánh nha” Lăng Thiên cười cợt.

Dương Minh nhìn lên thầm nghĩ “Thằng cha Lăng Thiên này miệng lưỡi đáng sợ, vừa đấm vừa xoa, khiêu khích trắng trợn. Trương Phàm dù rõ ràng huyết dực Lăng Thiên là miễn cưỡng, thời gian lâu sẽ bị phản bệ, giao chiến trên không tất bại. Trương Phàm vẫn không dám tiến đến. Trừ khi hắn muốn bêu xấu, tự nhận hoá thân Hắc thủ viên không đủ sức chiến thắng một tên Ngưng huyết cảnh trung kỳ. Lăng Thiên này quả nhiên ranh ma”

Đúng như dự đoán, Trương Phàm thu hồi huyết dực, khuôn mặt hung ác nói “Như ngươi muốn” Huyết khí ngùn ngùn bốc lên, linh huyết bao trùm toàn thân. Hắn hoá thành một con hắc viên to lớn, thân cao hơn bốn mét, hai nắm đấm tựa thiết chuỳ ngàn cân. Mặt đất khẽ rung. Trương Phàm giọng vang như sấm “Hôm nay, ta sẽ dạy ngươi biết thế nào là tôn ti”

Lăng Thiên hạ xuống, huyết khí tràn ra. Toàn thân liền được huyết giáp bao bọc, quang mang lục sắc dập dờn. “Mời chỉ giáo”

Chiến ý ngùn ngụn bao trùm cả đấu trường.

Bạn đang đọc Mộng Giới Thương Khung sáng tác bởi ltd95a
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ltd95a
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.