Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1: Ta là Dương Minh

Tiểu thuyết gốc · 3486 chữ

Trái đất.

“Baby, còn sớm mà, đừng quậy” nam nhân vẫn ngủ, hai mắt nhắm nghiền, lười biếng nói.

Chiếc chăn mỏng đắp ngang người của hắn bị nữ nhân xốc lên. Thân thể trần, body cân đối chuẩn sáu múi hiện ra.

Nữ nhân kia khẽ liếm môi, giọng nũng nịu “Honey à, tiểu Mai muốn”. Không đợi hắn trả lời, đôi tay nhỏ trắng trẻo của nàng lả lướt vuốt ve bụng hắn. Ngón trỏ miết nhẹ qua rốn, dọc theo từng đường cơ bụng, trườn lên xoa nhẹ khuôn ngực vạn vỡ, rắn chắc. Hai ngón tay xinh đẹp mơn chớn hạt đậu nhỏ. Bất ngờ, nàng ngắt mạnh một cái.

“Á” nam nhân giật mình bật dậy.

Thân hình nuột nà của nữ nhân ngay trước mắt. Một cái khe sâu, bộ ngực sữa lấp ló ẩn hiện. Dưới lớp áo mỏng, hai trái nho trồi lên, bí ẩn mời gọi.

Vòng eo nhỏ tinh tế, cái bụng thon gọn làm nền. Chiếc quần legging đen bó sát như muốn vun cho ngọn đồi trở lên cao ngút, cùng cặp đùi thon căng tràn dưới lớp vải, khoé léo kết hợp vẽ ra một cái khe đào nguyên tinh tế. Một rãnh sâu rõ ràng hướng ra sau. Điểm cuối giao hoà vào cái mông tròn lẳn, đường cong ngạo nghễ. Quả là vưu vật a.

“Quá múp” hắn thích thú khen.

Nàng đắc ý, môi hồng chu lại, giọng đầy khiêu khích “Đến đây, ngược đãi tiểu Mai, honey”

“Được thôi baby” Hắn như một con thú. Cái mũi tham lam hít hà. Cánh tay thô bạo, khi thì miết dài theo thân thể mềm mại. Khi thì điên cuồng xoa lắn da thị lồi lõm.

Nữ nhân thở hổn hển, hai má ửng hồng.Vành tai đỏ rực được cái lưỡi ẩm ướt của hắn liếm láp. Nàng rùng mình, ánh mắt mê man “Tới đi honey…a…tiểu Mai hết chịu nổi rồi…ư…ư”.

Hắn thả nàng nằm xuống, khoé miệng nhếch lên cười nói “Lần này, nàng không cần cởi”. Lưỡi dao nhẹ nhàng khai phá vải mỏng nơi đào nguyên, nhục bổng mơn trớn rồi hùng dũng tiến vào.

Hai thân thể trần chuồng cứ như dây thừng bện chặt lấy nhau. Một bản nhạc trữ tình nồng thắm, nốt trầm nốt bổng vang lên.

Ôm mỹ nữ trong lòng, giọng hắn lạnh nhạt “Nàng thích màu gì, ferarry hay lambor…”

Tiểu Mai hai mắt sáng lên, rúc vào ngực nam nhân, ngọt ngào nói “Fer màu xanh dương có được không”

“Được. Chiều ta sẽ đến đón nàng bằng chiếc xe đó”

“Honey, ta đi cùng ngươi nha” Tiểu Mai sung sướng nói.

“Không được. Ngủ đi cưng. Chiếc xe kia của ta cũng đến lúc trao cho chủ mới rồi”.

Buổi trưa, mặt trời đã vấn đỉnh. Nắng vàng như rót mật. Cái nóng của trưa hè như được gia tăng bởi sự xuất hiện của mỹ nhân.

Nhược Lan hôm nay thật quyến rũ. Nàng mặc một bộ đầm vàng đất, đính lên những viên pha lê nhỏ. Trong nắng trưa, bộ dầm lung linh ôm sát cơ thể mềm mại. Chiếc cổ cao, bộ ngực vểnh no đủ. Đôi chân trắng thon dài lấp nó, một đường thẳng tới cặp mông tròn lẳn, vẽ lên một đường cong mê người.

Nhược Lan bước vào quán cafe MY, biết bao ánh nhìn vụng trộm hướng đến. Nàng nở một nụ cười tự đắc, nàng tin vẻ đẹp của nàng đủ làm hắn mãi say mê. Hắn là một tên trăng hoa. Người yêu của hắn không chân dài, cũng là hotgirl. Nhưng hắn chưa yêu ai quá hai tháng. Hôm nay là kỷ niệm hai tháng yêu nhau của nàng và hắn.

Chiếc lamborghini aventador màu đỏ bóng bẩy xuất hiện trước quán cafe MY. Tiếng động cơ gầm rú giòn tan. Xe dừng, một soái ca bước ra. Hắn cầm một bó hoa lớn nhiều màu. Hắn tên Dương Minh con Lâm Đạt chủ tịch tập đoàn dầu khí lớn nhất nhì châu Á Dương thị.

Dương Minh tiêu sái hướng tới mỹ nhân. Nhược Lan cười như hoa nở, xinh đẹp động lòng. Hắn thật phong độ, thật soái. Nàng yêu hắn. “Hoa tặng mỹ nhân” Dương Minh ngọt ngào. Nàng nhận hoa. Hắn móc ra một chiếc hộp nhỏ nói “Quà đặc biệt”.

Nhược Lan rung động, tim đập liên hồi. Đây là giây phút nàng mong đợi từ lâu. Nhưng không đợi nàng mở chiếc hộp ra, hắn đã quay lưng đi, vẻn vẹn để lại hai từ “Tạm biệt”.

Chiếc hộp bật lắp, bên trong không phải nhẫn mà là một chiếc chìa khoá. Nước măt nàng không tự chủ rơi.

Dương Minh có thói quen, quà hắn mỗi lần chia tay bạn gái là một chiếc siêu xe. Đây là chìa khoá chiếc lamborghini. Nàng ấm ức hét lên “Tên khốn kiếp, ngươi dám bước ra khỏi đây… Ngươi sẽ bị xe đụng chết”

Dương Minh nhếch mép cười, ko trả lời, tiếp tục rảo bước. Hắn từng đau khổ rất nhiều bởi mối tình đầu. Hắn sợ bị lợi dụng, hắn sợ bị bỏ rơi. Vậy nên giờ với hắn tình yêu chỉ là thú vui.

Dương Minh vừa bước ra khỏi quán cafe, một chiếc xe tải mất lái phi thẳng tới. Hắn chết.

.

Thần giới, Ngũ Thần điện.

Một trung niên uy vũ giữa đại điện. Xung quanh, năm lão nhân ngồi trên đài cao, nét mặt nghiêm nghị.

Trung niên là Mộng đế Thiết Tâm, bất thế thiên tài của nhân tộc. Thiết Tâm chỉ bằng hai trăm năm thời gian, liền quật khởi. Hắn có sức mạnh sánh ngang với những đại thần tộc. Thần tộc trước nay đều coi nhân tộc như rơm rạ. Hắn lại khiến thần tộc e ngại.

Năm lão nhân kia đều là đại trưởng lão của ngũ đại Thần tộc Mỹ tộc, Tàu tộc, Nga tộc, Anh tộc, Đức tộc. Bạch bào lão nhân,đại trưởng lão Mỹ tộc cười lạnh nói “Không biết sống chết. Ngũ Thần điện sẽ là mồ chôn của ngươi”

“Mỹ Sở đâu, giao nàng ra trước khi Thiết Tâm ta phá nát nơi này” Mộng đế cường ngạnh đáp trả.

Lão nhân cười mỉa mai “Ngu suẩn, chết tới đít còn cuồng ngôn. Mỹ Sở, ngươi ra đây. Một trăm năm, cũng tới lúc Thần tộc ta triệt để tiêu diệt mầm hoạ này rồi”

Mỹ Sở xinh đẹp, cùng Tàu Thiên khoắc tay tình cảm bước ra. Tàu Thiên là thiên kiêu của Tàu tộc. Đối diện Thiết Tâm ánh mắt nghi hoặc, nàng lạnh nhạt nói “Ngươi tới rồi. Hôm nay ngươi chết, ta sẽ vì tình cảm một trăm năm qua mà an táng ngươi chu đáo”

Mộng đế nắm chặt tay, tiếng sương rắc rắc vang. Từng đường gân xanh trên cổ, trên mặt hắn nổi lên “Mỹ Sở, nàng lừa ta. Mấy lão già này đang ép buộc nàng. Mỹ Sở nàng yên tâm, ta sẽ đập nát nơi này cứu nàng ra. Hãy theo ta”

“Hoang đường. Ta vốn là thánh nữ của Mỹ tộc, ai có thể ép buộc ta. Ngươi quá luỵ tình. Ngươi bị ta lừa. Hãy cảm nhận khứu huyệt của ngươi đi.

Có phải hít thở không thông, thần khí trong người đang dần hỗn loạn”. Mỹ Cơ mỉa mai. Tàu Thiên bên cạnh nàng im lặng xem kịch.

“Khốn kiếp, nàng đã làm gì ta. Ta không tin” Mộng đế gầm lên.

“Không tin ư, một trăm năm qua có biết bao lần ngươi cận kề sinh tử. Ngươi nghĩ đi. Là do ta làm đó. Cổ độc trong người ngươi cũng là do ta từng chút một hạ vào. Chỉ tiếc ngươi quá yêu ta, yêu mù quáng” Mỹ Sở kiêu ngạo nói.

Mộng đế như một con thú hoang bị sát muối vào vết thương, điên cuồng gầm rú. Thì ra tất cả đều là lừa gạt, ngay từ đầu hắn đã bị Thần tộc giăng bẫy. Hắn không cam lòng.

Một trận chiến kinh thiên diễn ra. Năm lão nhân đứng đầu Thần tộc không áp chế nổi cơn thịnh nộ của Mộng đế. Ngũ Thần điện bị phá nát, thần tộc tử thương vô số.

Mộng đế kề kiếm vào cổ Mỹ Sở gằn giọng “Ngươi lừa dối ta. Ta giết ngươi”

“Ngươi sẽ không giết ta đâu” Mỹ Sở lạnh lùng ngẩng cao mặt nhìn hắn, giọng đầy tự tin “Ngươi quá mềm lòng. Truyền thừa Mộng giới trên người ngươi, quá lãng phí. Ta khuyên ngươi giao nó ra. Ta có thể bảo đảm cho ngươi một mạng”

Mộng đế ngẩng mặt cười lớn.

Một cái bóng đen vụt tới Mộng đế. Trận chiến kế là của hai tuyệt đỉnh thiên tài Tàu Thiên và Mộng đế.

Chiến đấu dữ dội, oanh động cả thần giới. Lúc đầu, Tàu Thiên có vẻ yếu thế, nhưng hắn càng đánh càng hung mãnh. Cơ thể đứt vỡ ngay lập tức liền lại. Còn Mộng đế thì ngược lại.

“Khốn kiếp, bất tử chi thân” Mộng đế gầm lên.

“Đúng, bất tử chi thân. Ta đã đạt được truyền thừa huyết mạch khủng bố này. Vốn ta muốn một trăm năm sau, truyền thừa viên mãn sẽ lấy đầu của ngươi. Xem ra là sớm hơn rồi” Tàu Thiên kiêu ngạo nói. Hắn nhìn Mộng đế uy vũ năm nào, bộ dáng hiện tại lại rách rưới chật vật. Hắn khẽ chép miệng tiếc rẻ “Ta cũng rất khâm phục ngươi. Đáng tiếc a, Thần tộc không phải là thứ ngươi có thể lay chuyển được.Hôm nay thắng ngươi, cũng không có vinh quang gì. Nguyên khí ngươi đang dần cạn kiệt rồi. Ngươi giao Mộng giới ra đi,ta giúp ngươi được chết toàn thây”

“Khốn kiếp, ta không cam lòng” Mộng đế điên cuồng. Lấy hắn là trung tâm, không gian vặn vẹo, khí lưu chuyển thành lốc xoáy tàn phá hết thảy.

Mấy lão nhân đồng thanh la lên “Mọi ngươi lui ra mau, hắn đang tự bạo”

“Bùm” một tiếng nổ vang rền, sóng năng lượng khổng lồ lan ra. Cả thần giới rung chuyển.

Mộng đế dùng chút tàn hồn cuối cùng mang theo mộng giới xé rách không gian bỏ chạy. Hắn muốn tìm truyền nhân, hắn muốn con đường dang dở của hắn có người đi tiếp. Hắn muốn lật đổ Thần tộc.

.

Ngọc Lam đại lục.

Đây là một đại lục rộng lớn vô cùng. Hạ vị diện thuộc một chi nào đó của Thần giới.

Ngọc Lam đại lục được chia thành bốn vực Đông Tây Nam Bắc.

Bắc vực quanh năm âm hàn. Một số ít tộc người sinh sống ở đây, thể chất vô cùng đặc thù. Sâu trong vùng đất băng giá này còn nhiều bí ẩn chưa được khai phá.

Nam Tây và Đông vực đều là những vực dân cư đông đúc. Tu luyện giả ở đây gọi là huyết giả. Mỗi vực đều có rất nhiều học viện lớn nhỏ, đào tạo những huyết giả có tố chất. Đứng đầu là lục đại học viện phân bố đều ở ba vực. Bên cạnh đó, rất nhiều học viện mạnh mẽ không kém.

Học viện được phâm làm năm cấp từ nhất phẩm đến ngũ phẩm. Các học viên không ngừng tranh đấu để đạt quyền lợi và tài nguyên lớn hơn, gia tăng củng cố phẩm vị.

Những huyết giả xuất thân từ học viện phần lớn được tuyển chọn tới, đầu nhập vào các thế lực lớn ở Thiên Lam tinh. Nó là một tinh hà thuộc Ngân Hà của Thần giới. Những thế lực này hầu hết là các gia tộc thâm căn cố đế, nội tình thâm hậu. Ngoài ra còn rất nhiều những thế lực đơn lẻ có cường giả mạnh mẽ trấn thủ.

Chiến tranh giữa các tinh hà hung hiểm nhưng tràn ngập cơ duyên. Đã là huyết giả ai cũng đều khao khát nó.

Huyết giả được chia ra nhiều cảnh giới.

Cảm ứng cảnh: cảm thụ linh khí thiên địa, bước đầu cải thiện thể chất.

Luyện huyết cảnh: tinh lọc khí huyết và linh lực tạo ra hồng tinh huyết. Thể chất theo đó mà mạnh mẽ hơn.

Linh huyết cảnh: cô động linh huyết tiến hành thay máu, thuế phàm trở thành linh thể.

Ngưng huyết cảnh: hình thành Linh Huyết cầu tại đan điền. Tu luyện giả chính thức trở thành huyết giả. Linh Huyết cầu là nguồn gốc của linh huyết, chứa đựng linh huyết tích lũy. Huyết giả cảnh giới này có khả năng tạo thành huyết giáp bao bọc toàn thân đem lại sức mạnh vô cùng lớn. Còn có thể huyễn hoá linh huyết thành đao kiếm, phi tiêu ám khí, khiên...

Hoá huyết cảnh: mượn huyết nhục của yêu thú kết hợp với linh huyết cầu để tu luyện giúp huyết giả huyễn hoá ra hình thù của yêu thú. Phi điểu bay lượn. Hung thú mạnh mẽ. Yêu trùng dưới lòng đất. Hải thú bơi lội dưới biển khơi. Bá đạo tuyệt luân.

Dung huyết cảnh: linh huyêt cầu câu thông thiên địa hình thành lĩnh vực khống chế hết thảy. Chúa tể một vùng.

Vấn đỉnh chính là cảnh giới Chí tôn tam thiên cảnh. Ngọc Lam đại lục đứng đầu tu vi cũng chỉ là Dung huyết cảnh đỉnh phong huyết giả.

Vũ khí của huyết giả không cố định. Hình dạng nguyên bản như giọt nước. Nó được tinh chế từ những tài liệu quý hiếm, gọi là Khí linh. Khí Linh được huyết giả dung nhập cùng Linh huyết cầu. Về sau, huyết giả trong khi chiến đấu liền có thể dung hợp khí linh và linh huyết, huyễn hoá ra các loại vũ khí phù hợp. Khí linh phẩm chất được chia làm: linh, tiên, thánh phẩm.

.

Tây vực. Thiên Thánh học viện.

Bầu trời cao xanh. Gió hiu hiu mang theo hơi nóng từ những dãy núi trùng điệp phả xuống.

Thiên Thánh viện là một trong lục đại nhạc viện đứng đầu Ngọc Lam đại lục. Diện tích rộng lớn vô cùng, có sông, có núi như một vương quốc. Hôm nay là ngày học viện chiêu sinh.

Từng tốp thiếu niên mười năm, mười sau nối gót bước vào thánh điện. Đoàn người như dài vô tận.

Thiên Thánh viện tuyển chọn đệ tử khắt khe, thấp nhất là tam phẩm tư chất. Ngũ phẩm là điều kiện của lớp thiên tài. Tư chất huyết giả được phân từ nhất phẩm tới cửu phẩm. Tư chất cao đồng nghĩa với khả năng hấp thụ linh khí mạnh mẽ.

Đài trắc thí cao một mét bên trên đặt một chiếc bát. Sát sau, là một cây trụ cao tới mười mét. Thân trụ được khắc trận pháp, đỉnh trụ là một vòng tròn với chín viên huyết cầu lớn. Số lượng huyết cầu phát sáng ứng với tư chất huyết giả.

Người kế tiếp.

Từng thiếu niên từ tốn bước lên đài. Cắt tay nhỏ một giọt máu vào bát. Giọt máu thoáng bốc hơi, huyết cầu phát sáng.

Lão giả giọng trầm trầm “Tam phẩm tư chất được trọn. Tiến vào trong nội điện chờ sắp xếp… Nhị phẩm tư chất bị loại, mời hướng ngoại điện ra về”.

Tư chất nhất phẩm, nhị phẩm chiếm đa số. Tam tứ phẩm ít hơn. Từ ngũ phẩm trở lên đếm trên đầu ngón tay.

Những thiếu niên bị loại vẫn có thể tiến nhập ngoại vi của Thiên Thánh viện, ra nhập những học việc nhỏ hơn.

Phong Lâm bước lên đài, nhỏ một giọt máu xuống bát, giọt máu sôi lên hoá khói. Hắn ngẩng lên đỉnh trụ. Một, hai,… bảy huyết cầu phát sáng. Đại điện thoáng im bặt, sau đó là một hồi rung động.

“Tư chất thất phẩm”…”Bảy huyết cầu phát sáng, ta có phải nhìn lầm”…”Thật không thể tin được”…Đám thiếu niên hít vào một hơi, ánh mắt ngưỡng mộ thèm thùng.

Lão giả thấy thế vui mừng gọi “Lục sư thúc”.

Một thanh y lão giả thoáng cái vô thanh, xuất hiện bên cạnh Dương Minh. Lão giả nhìn hắn mỉm cười ôn hoà “Ta là trưởng lão hạch tâm của Thiên Thánh viện. Hài tử ngươi tên gì”

Phong Lâm trấn tĩnh đáp “Ta tên Phong Lâm”

Lục trưởng lão càng nhìn càng yêu thích, trịnh trọng nói “Ngươi tâm tinh không tệ, tư chất bất phàm. Có nguyện ý làm đệ tử thân chuyền của ta” Phong Lâm vui mừng vội khom người hành lễ, kính cẩn nói “Đệ tự nguyện ý”

Lục trưởng lão mỉm cười thoả mãn “Tốt, theo ta tiến nhập Thánh điện”. Lão giả chưa dứt lời, thiếu niên bỗng ngã xuống, ôm đầu thét lên.

Trong thức hải của Phong Lâm: Tàn hồn của Mộng đế Thiết Tâm cùng mộng giới đang lơ lửng.

Mộng đế khẽ gật gù ”Tư chất còn kém một chút. Nghị lực cùng tâm tính không tồi. Cơ thể có một tia huyết mạch mang thần lực, giao động này rất mạnh mẽ. Tiểu tử ngươi là bán thần. Đáng tiếc ta tàn hồn không thể đả thông huyết mạch cho ngươi, không thể biết huyết mạch ngươi tới từ thần tộc nào”. Tàn hồn Mộng đế dừng một chút rồi kiên định nói tiếp “Ngươi sẽ là truyền nhân đời thứ hai của Mộng giới, đệ tử trân truyền của Thiết Tâm ta. Ngươi có nguyện ý”

Thần hồn của Phong Lâm ánh mắt hoang mang, mờ hồ nhìn Mộng đế. Hắn khó khăn nói “Ngươi là ai. Đây là đâu. Ta còn sống chứ”

Mộng đế mỉm cười, chậm rãi giải thích “Ngươi còn sống. Đây là thức hải của ngươi, là ta mạnh mẽ đưa ngươi vào”. Dừng một chút, Mộng đế giọng đầy ngạo khí nói tiếp “Ta là Thiết Tâm, danh xưng Mộng đế. Chí cao chủ thần tồn tại đỉnh cấp của Thần giới. Tiểu tử ngươi nếu làm đệ tử của ta, chính là có được cơ duyên lớn”

Thần hồn Phong Lâm thở ra một hơi, giọng nói thả lỏng hơn rất nhiều “Cơ duyên gì”

Mộng đế kiêu ngạo “Ta sẽ giúp ngươi vấn đỉnh Thần giới. Với điều kiện ngươi phải đi tiếp con đường ta còn dang dở. Vô cùng hung hiểm, lúc nào cũng có thể mất mạng. Ngươi dám không”

Phong Thâm thoáng trầm tư sau đó kiên định “Ta đã quyết thành cường giả. Dù núi treo leo, dù thác ghềnh chỉ cần có thể tiến tới, ta quyết không từ nan. Chỉ là con đường của ngươi nếu là tà đạo, thương thiên hại lý, có trải nhung lụa ta cũng không màng”

“Tốt, tốt, tiểu tử tốt. Con đường của ta sinh ra là để cho ngươi tiến bước. Ngươi sẽ không thất vọng đâu” Thiết Tâm vui sướng nói “Còn không mau nhận sư tôn”

Phong Lâm khẽ ngẫn người, sau đó khom người hành lễ “Đệ tử Phong Lâm bái kiến sư tôn”

Giây phút thầy trò kết thúc. Mộng đế bắt đầu truyền thừa cho Phong Lâm.

Hắn kết ẩn. Mộng giới như một cái mầm bắt đầu vươn rễ ra khắp thức hải, từng chút một khế hợp vào.

Cũng đúng lúc này, linh hồn của Dương Minh bất ngờ từ đâu tiến nhập vào thức hải Phong Lâm.

Thức hải trở lên rối loạn. Mộng giới vừa khế hợp, tàn hồn của Mộng đế cùng thần hồn của Phong Lâm suy yếu vô cùng. Linh hồn Dương Minh điên cuồng quậy phá, lao tới trung tâm thức hải, ương ngạnh chiếm giữ.

Mộng đế thấy vậy cũng chỉ đành thở dài bất lực. Hắn liền rút ra tia tàn hồn còn xót lại trong mộng giới, khiến mộng giới bị phong ấn. Tàn hồn Mộng đế bao bọc thần hồn Phong Lâm phá không thoát li.

Dương Minh mở mắt. Đầu hắn quay cuồng, hỗn tạp.

Lục trưởng lão thấy hắn tỉnh lại thì vui mừng vội vàng hỏi han “Phong Lâm, ngươi vẫn khoẻ chứ. Vừa rồi là chuyện gì”

Dương Minh ngơ ngác nhìn lão giả trước mắt, ngạc nhiên “Ta chưa chết. Đây là đâu. Lão là ai, ăn mặc thật kỳ quái”

Lục trưởng lão cứng họng, khoé miệng giật giật, buồn bực nói “Ta là sư tôn của ngươi. Đệ tử ngươi vừa rồi té xỉu”. Lão giả nghĩ thầm “Chẳng lẽ là mất trí nhớ. Quái lạ”. Thấy Dương Minh trầm tư, lão liền dò hỏi “Đệ tử, ngươi còn nhớ ngươi là ai không”

Dương Minh nhíu mày, lạnh nhạt đáp “Ta là Dương Minh".

Bạn đang đọc Mộng Giới Thương Khung sáng tác bởi ltd95a
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ltd95a
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 138

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.