Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồi Sinh (P2)

Phiên bản Dịch · 759 chữ

Tâm trạng Mộ Nhan run rẩy, kiếp trước mãi tới khi nàng bị mổ bụng mới tỉnh lại.

Nhưng kiếp này bởi vì cơn đau đột ngột trong bụng khiến nàng tỉnh lại sớm.

Cho nên mới nghe được cuộc đối thoại này.

“Nhớ lấy tuyệt đối đừng để đứa trẻ trong bụng nàng chịu tổn thương, phải chăm sóc nó cẩn thận .”

“Đại nhân xin yên tâm, chúng tôi tuyệt đối bảo đảm đứa bé khi giao đến tay ngài sẽ an toàn tuyệt đối . Hì hì , chúng tôi nghe nói nữ tử ăn được nhau thai là bổ dưỡng nhất........... "

Giọng nói của người đàn ông đột nhiên trở nên nghiêm túc , “Cái gì không nên nói thì đừng nói, biết càng nhiều chết càng nhanh!”

Mợ cả Tô thị nhất thời lo sợ ,mặt mày tát mét , “ Vâng vâng vâng, đều tại ta nhiều lời ! Ta cái gì cũng không biết!”

“Trước giờ ngọ ba khắc , đưa đứa trẻ đến trà lầu mà chúng ta đã hẹn trước, ta ở chỗ cũ chờ ngươi, nhớ lấy, đứa trẻ tuyệt đối không thể có bất cứ tổn thương nào !”

Thanh âm mừng rỡ cùng tiếng nịnh nọt của mợ cả dần dần nhỏ lại , đại khái là đưa người nam nhân kia đi ra ngoài.

Mộ Nhan bỗng nhiên phục hồi tinh thần , phát hiện ra hàm răng cắn chặt vaò môi, máu tươi tràn ngập ở đầu lưỡi, một mùi ngai ngái.

Nàng nhớ tới hài nhi của minh bị mổ ra lấy đi vào lúc đó, mợ cả cao hứng phấn chấn đặt đứa trẻ trong hộp đồ ăn rồi rời đi.

Không ai màng đến người nằm trên giường là nàng, chờ mỗi giọt máu tươi trong thân thể nàng chảy cạn.

Ngay lúc Mộ Nhan vô cùng tuyệt vọng , Cung Thiên Tuyết xuất hiện.

Cứu mạng của nàng đồng thời cho nàng hi vọng sống tiếp .

Nhưng Mộ Nhan lại không ngời tới kẻ cầm đầu gây ra mọi chuyện chính là Cung Thiên Tuyết.

Nam nhân kia khẳng định là do Cung Thiên Tuyết phái tới, nếu không sao có thể trùng hợp như vậy , đúng lúc cứu được bản thân chứ ?

Nghĩ đến đây, trong mắt Mộ Nhan nổi lên một phiến băng lạnh lẽo của sự đoạn tuyệt khiến ta người sợ hãi .

Đời trước coi như nàng mắt mù lại coi kẻ thù như ân nhân của mình.

Nhưng nếu như trời cao cho nàng một cơ hội hồi sinh lần nữa, nàng tuyệt đối sẽ không cho phép bất kì kẻ nào làm thương tổn hài nhi của nàng.

Ánh mắt hạ xuống nhìn vào phần nhô cao ở bụng, sắc mặt của Mộ Nhan trở nên vô cùng dịu dàng : “Bảo bảo, kiếp này con đang giúp mẫu thân đúng không ? ”

Là bảo bảo kịch liệt giãy giụa mang đến đau đớn, khiến cho nàng tỉnh lại sớm và cũng có thời gian ứng phó.

“Bảo bảo con yên tâm, đời này mẫu thân nhất định sẽ bảo vệ tốt cho con!”

Đôi tay bị trói chặt bắt đầu kịch liệt chuyển động, giãy giụa, sợi dây thừng thô ráp ma xát vào làn da non mịn của nàng, thoáng chốc trở nên huyết nhục mơ hồ.

Dường như Mộ Nhan không cảm thấy đau đớn chút nào, nàng giãy giụa càng thêm kịch liệt và kiên quyết.

Tay thứ nhất vùng ra!

Tay thứ hai cũng vùng ra được !

Ngay khi nàng chuẩn bị đứng dậy và tháo dây trói trên chân, có một tiếng bước chân lộn xộn truyền từ cửa vào

Mộ Nhan thần sắc trầm xuống, do dự một lát, lập tức nằm tại chỗ cũ, giả bộ như chính mình vẫn đang bị trói.

Tiếng vang kẽo kẹt, cửa phòng được mở ra.

Mộ Nhan nghiêng đầu nhìn sang, phát hiện người tiến vào ngoại trừ mợ cả Tô thị, hai biểu tỷ Tô Kim Châu và Tô Bảo Châu ra còn có biểu ca Tô Chí Dũng và tẩu Trần Ngọc Lan.

“Nương, con nha đầu thúi này tỉnh lại rồi !”

Nghe nữ nhi Tô Kim Châu nói vậy Tô thị vội vàng nhìn lên giường của Quân Mộ Nhan .

Vốn tưởng rằng sẽ nhìn thấy khuôn mặt khóc sướt mướt cầu xin tha mạng của Quân Mộ Nhan , ai ngờ một con mắt lạnh băng đang nhìn về phía mình .

Bạn đang đọc Mị Y Khuynh Thành ( Dịch) của Tương Tư Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 懒洋洋23
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.