Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1602 chữ

Buổi sáng hôm sau Hân Nhu bị tiếng ồn ào đánh thức, Hoàng Miêu meo một tiếng thu công, nhìn trước ngực Hân Nhu lúc ngủ hở một mảnh trắng ngần liền đưa lưỡi liếm loạn.

-Hoàng Miêu, đừng làm rộn.

Hân Nhu bế hắn đặt xuống dưới giường liên ra sau rửa mặt, Hoàng Miêu đủng đỉnh bước vào rừng săn thú, đợi Hân Nhu xong xuôi Hoàng Miêu lại đem theo một con gà rừng đặt xuống đất.

-Hoàng Miêu thật giỏi!

Hoàng Miêu gật đầu meo đầy đắc ý, đúng rồi, khen hắn nhiều hơn đi, hắn là siêu cấp hoàn mỹ cơ mà.

-Hân Nhu, Hân Nhu, ngươi dậy chưa? Có chuyện lớn rồi!

Tiếng thôn dân dồn dập vang lên, Hân Nhu mở cửa bước ra, đám thôn dân mặt xanh lét như tàu lá chuối.

-Chắc chắn trong thôn chúng ta có yêu thú, A Hùng hắn chết rồi, bị băm nhuyễn thành thịt vụn,...

-Trả mạng cho con trai của ta!

Phụ thân A Hùng gầm gào đầy đau đớn, lão tuy bình thường không vừa lòng tính cách của A Hùng nhưng hắn là hài tử duy nhất của lão, nay lão trong hoàn cảnh kẻ đầu bạc tiễn người đầu xanh hiển nhiên bi thương là điều không tránh khỏi.

-Ta dùng cái thân già này cũng nhất quyết tìm được yêu thú, trả thù cho A Hùng!

Trưởng thôn chống gậy bước tới, chỉ là lão nói xong liền ho sù sụ.

-Đêm nay thanh niên trai tráng đi với ta, phụ nữ cùng trẻ con nhớ ở yên trong nhà khóa cửa cẩn thận.

Thôn dân bàn bạc kế hoạch, A Hùng tang lễ được tổ chức ngay sau đó, phụ thân A Hùng hai mắt đỏ bừng, nắm đấm xiết chặt. Vậy mà người gây ra tất cả chuyện này, Hoàng Miêu, đang hưởng thụ sự mềm mại trong ngực Hân Nhu.

-Hân Nhu, ngươi về nhà đi, nhớ phải cẩn thận!

Trưởng thôn dặn dò mọi người, Hân Nhu gật đầu ôm Hoàng Miêu đi về, nàng khuôn mặt hiển nhiên cũng không tốt lắm, nàng nhớ tới cái chết của phụ thân cũng do yêu thú gây ra.

-Hoàng Miêu, ta có chút sợ.

Hân Nhu người run lên, Hoàng Miêu quấn quanh chân nàng meo vài tiếng an ủi, xung quanh đây yêu thú đều bị hắn uy áp làm sao dám tới gần. Hơn nữa mọi thứ là do hắn gây ra, đám thôn dân kia chỉ sợ cũng là mất công vô ích mà thôi.

Quả nhiên đến một tháng sau, mọi thứ đều không có kết quả, mọi người cũng dần thả lỏng cảnh giác. Đêm tới chờ Hân Nhu ngủ say, Hoàng Miêu hóa thành hình người ôm nàng vào lòng tùy ý khinh bạc. Vài hôm đầu nàng còn có chút chống cự, giờ đây nàng còn có phần hùa theo hắn, mặc hắn dùng chiếc lưỡi nham nhám quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương của nàng.

Hoàng Miêu đùa chán đôi môi của nàng liền đưa xuống dưới, đẩy ra vạt áo, chiếc lưỡi dài của hắn quấn lấy đỉnh hồng mút mát, đỉnh còn lại cũng được tay hắn cưng chiều xoa bóp, Hân Nhu ân a trong miệng vài tiếng rên rỉ không rõ, rất nhanh toàn thân nàng run rẩy căng cứng. Trong không khí phiêu phiêu mùi u hương thơm mát say lòng người.

-Mọi thứ cần từ từ là hơn.

Hoàng Miêu nhìn nữ tử bị mình đùa bỡn thở gấp gáp liền cười tà, khóe môi hơi cong lên chỉ là hắn lại hóa thành con mèo nhỏ rúc vào giữa ngực nàng tu luyện. Thuần âm khí tức quả nhiên tuyệt hảo, nơi này linh khí không nhiều nhưng có Hân Nhu bên người giống như tụ linh khí di động vậy.

Sáng sớm Hân Nhu thức dậy cảm giác dưới thân khác lạ, khuôn mặt đều đỏ bừng chạy ra phía sau. Hoàng Miêu đường hoàng đi theo nhìn nàng thay đồ tắm rửa, mắt mèo đều đã tràn ngập dục vọng. May mắn hắn vẫn kìm lại được, meo nhẹ một tiếng liền rời đi, cách đây không xa có tiểu xà ngu ngốc vừa hóa hình không lâu, thân thể tuyệt hảo thưởng thức cũng không sai.

-Chủ nhân, người tới rồi!

Tiểu xà thấy Hoàng Miêu liền vui mừng, nàng tu luyện mới tới trúc cơ sơ kỳ, bị một đầu đại bàng trúc cơ trung kỳ truy đuổi, tưởng chừng sắp chết lại được Hoàng Miêu giúp đỡ, hắn còn đưa nàng tâm pháp yêu thú, đưa linh khí của hắn truyền vào cơ thể nàng giúp nàng hóa hình sớm hơn.

-Ân, tu luyện tốt sao?

Tiểu xà nghe Hoàng Miêu quan tâm đôi mắt hiện lên vui mừng quấn lấy người hắn. Xà tính vốn dâm, nàng ngây thơ nhưng một vài thứ vẫn hiểu, chỉ là quanh nàng rắc đực đồng loại đầy hôi thối khiến nàng không thích. Cho đến khi nàng gặp Hoàng Miêu, hắn tuy rằng là một con mèo nhưng lại khiến nàng say mê, từ lúc nàng hóa hình hắn đều tới dạy cho nàng nhiều thứ, thậm chí cả chuyện giao phối nàng không thích vậy mà nàng lại muốn làm cùng với Hoàng Miêu.

-Lâu nay đều gọi ngươi tiểu xà đều không thuận, ngươi là rắn vằn khi hóa hình lại như vậy xinh đẹp mị hoặc. Vậy gọi ngươi là Hoa Khinh đi.

-Đa tạ chủ nhân ban tên.

Hoa Khinh vui mừng quấn lấy Hoàng Miêu, hắn nhìn thân hình nảy nở của nàng nhịn không được lột đồ nàng ra, lưỡi nhám quấn lấy lưỡi nàng mút mát, bàn tay theo đó dọc theo thân hình nàng trêu chọc đại bánh bao của nàng.

-Chủ nhân...

Mùi thơm ngọt từ âm vật như mời gọi Hoàng Miêu, hắn há miệng ngoạm lấy bánh bao, tay men theo khe suối chen vào, ấm nóng bao quanh ngón tay hắn.

-Ưm... ha... chủ... chủ nhân...

Tiếng gọi Hoa Khinh đầy run rẩy, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, tiểu đậu cứng rắn trong miệng hắn tùy hắn cắn xé.

Lưỡi nhám lại một đường liếm xuống, đánh lên âm vật nho nhỏ đang cứng lên rồi liếm dần xuống dưới. Hoàng Miêu rút ra ngón tay, hai tay đưa lên trên nhào nặn đại bánh bao tới biến hình, chiếc lưỡi nhám dài luồn vào bên trong, Hoa Khinh giật mình, ngọt ngào dòng suối ào ạt tuôn ra khiến hắn nuốt không kịp.

-Ta... chủ nhân... ta tới...

Bên trong ấm nóng bóp chặt lưỡi hắn, Hoa Khinh co giật cao trào để lại mặt Hoàng Miêu ướt đẫm dâm thủy của nàng.

-Còn chưa xong.

Hoàng Miêu thì thầm bên tai Hoa Khinh, khuôn mặt hắn đầy tà mị làm Hoa Khinh si mê, nàng vươn lưỡi hồng liếm láp người hắn, thân hình hắn cùng những cơ bắp thật hoàn mỹ, Hoa Khinh như trúng tà dường như không muốn bỏ xót một chỗ nào. Nàng quỳ xuống hôn lên đại long dũng mãnh của hắn, một đường nuốt xuống. Chỉ là của hắn quá to còn miệng nàng thì nhỏ, nàng cố hết sức nhưng vẫn không thể ngậm hết, bàn tay nghịch hai tiểu cầu phía dưới, tiếng mút mát vang lên khắp động nhỏ đầy dâm dục.

-Tốt lắm, tiếp tục!

Được Hoàng Miêu cổ vũ Hoa Khinh càng ra sức hơn, cảm giác đầu cự long chạm tới cổ họng khiến nàng dâng lên cảm giác buồn nôn nhưng lại càng gắt gao ngậm chặt không muốn buông ra. Hoàng Miêu nắm lấy tóc nàng cắm ra rút vào hơn trăm cái, ghì thật sâu vào trong họng nàng bắn thẳng xuống, Hoa Khinh đôi mắt trợn trắng, thứ kia vị thật ngon làm nàng phải nuốt thật nhanh, chỉ là quá nhiều khiến nàng nuốt không kịp, tinh dịch trào ra khỏi miệng nàng cũng như lỗ mũi nàng.

Hoàng Miêu sau khi thoải mái rút cự long ra khỏi môi mềm của Hoa Khinh, tiểu xà lúc này mắt đã trắng dã ngất xỉu, chỉ là Hoàng Miêu cũng không có ý muốn ngừng lại, hắn nâng lên thân thể nàng để cự long thô to nhập vào trong nho nhỏ tiểu huyệt.

-Hảo trướng...

Hoa Khinh nhẹ rên rỉ, bên trong nàng tuy bị hắn phá thân nhưng vẫn ăn không thông, Hoàng Miêu cũng không nhẹ nhàng một đường đẩy thẳng vào trong, Hoa Khinh há mồm ý thức vừa trở lại một lần nữa ngất đi. Hoàng Miêu nhìn Hoa Khinh bụng nhỏ lúc này nhô lên liền cười gằn, động tác ra vào mạnh mẽ.

Đổi qua không biết bao nhiêu tư thế, Hoa Khinh bụng nhỏ lần này giống như có thai vài tháng, nàng lên đỉnh không biết đã bao lần, lúc này Hoàng Miêu mới thỏa mãn xả nốt đợt cuối rút ra cự long bỏ lại vào miệng Hoa Khinh để nàng làm sạch cho hắn.

-Tốt lắm Hoa Khinh, nhớ hấp thu cho tốt của ta tinh dịch, tốt cho ngươi tu hành.

Hoa Khinh nửa tỉnh nửa mê mút lấy cự long gật đầu, Hoàng Miêu hài lòng đợi nàng mút cho sạch sẽ liền hóa thành mèo nhỏ săn thỏ rừng rồi chạy về phía Hân Nhu, hắn đi từ sáng sớm mà giờ đã là giữa trưa hẳn là Hân Nhu đã lo lắng tìm hắn.

Bạn đang đọc Meo Meo Bá Chủ Ký sáng tác bởi sausama9x
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sausama9x
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.