Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị Bắt

Phiên bản Dịch · 1166 chữ

Mật Đường ngồi trên taxi, tâm tình không bình tĩnh. Trong đầu của cô, vẫn vang lên lời của Đường Long cùng với ánh mắt nóng bỏng kia.

Yêu nhau lại không thể gần nhau, thật vô cùng thống khổ. Đậu Mật Đường cảm thấy mình giống như bị đâm vài nhát! Cái loại cảm giác trống rỗng ấy, giống như đến ngày tận thế vậy, khiến người ta khủng hoảng bất an!

"Tiểu thư, đến rồi." lời của tài xế, cắt đứt suy nghĩ trong đầu Mật Đường. Cô nhìn lại, đã đến đường số 3 Hòa Bình rồi. Cô mỉm cười, trả tiền rồi xuống xe.

Đậu Mật Đường đứng đầu đường, cô chăm chú nhìn một chỗ, ngốc lăng. Chỗ kia, chính là chỗ cô cùng Đường Long ôm nhau, trao nhau nụ hôn nóng bỏng. Cô tưởng tượng đến ban đêm tuyệt vời kia, tưởng tượng lại nụ hôn nóng bỏng, mặt của cô bất giác nổi lên đỏ ửng.

Đang lúc Đậu Mật Đường ngẩn ngơ, hai gã đàn ông cao lớn nhào tới. Che miệng Đậu Mật Đường, ép cô đi về một chiếc xe con cách đó không xa.

Mật Đường hận không thể cắn người đàn ông kia một ngụm để la to. Gã kia vung tay quất lên người cô, Đậu Mật Đường liền ngất. Cô bị gã cao lớn nhét vào xe, xe nghênh ngang rời đi.

A Trung nhận được điện thoại của Đường Long, liền chạy thẳng tới đường số 3 hòa bình. Khi anh đến nơi, vừa lúc nhìn thấy Mật Đường bị hai gã kia bắt đi. Anh vừa đuổi theo, vừa báo cáo tình huống cho Đường Long.

Dạ vũ, vẫn tiếp tục!

Thỉnh thoảng, Đường Long vẫn nhảy vài bản với Tiêu Tử Phượng, nhưng buồn bực không vui. Anh ngồi trong một chỗ khuất, lòng không yên nhìn Tiêu Tử Phượng cùng đồng nghiệp khiêu vũ.

Anh cũng không biết tại sao, cảm thấy trong lòng lo sợ, giống như có chuyện gì đó ngoài ý muốn xảy ra. Mí mắt anh thỉnh thoảng lại nhảy lên xuống. Cái loại kinh hoảng phát ra từ tận đáy lòng! Anh muốn đi, lại cảm thấy có lỗi với Tiêu Tử Phượng. Ở lại, trong lòng không nỡ. Cho nên, mới sai A Trung đến Hòa Bình nhìn Mật Đường bình an đến nhà chưa.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Đường Long thỉnh thoảng nhìn bên goài cửa, suy đoán có phải A Trung đã đến Hòa Bình hay không? Đang lúc anh nóng nảy vạn phần thì điện thoại vang lên, là A Trung gọi tới. Anh vừa mới nhận máy, giọng nói của A Trung đã truyền tới."Thiếu gia, Đậu tiểu thư bị hai gã đàn ông bắt lên xe. Xe đang chạy dọc theo đường số 3, hình như muốn đến ngoại ô thành phố. Tôi đang đuổi theo sau!"

Mật Đường bị bắt cóc?

Đường Long nghe được tin ấy, cảm thấy trước mặt bỗng tối sầm. Anh cố gắng ổn định tâm tình, phân phó nói."A Trung, dùng năng lực của cậu bảo vệ cô ấy. Tôi lập tức sẽ chạy tới."

Đường Long không kịp chào hỏi Tiêu Tử Phượng, liền chạy như bay ra ngoài. Anh kinh hoảng chạy trốn, khiến vũ trường một hồi xôn xao.

"Tổng giám đốc Đường sao rời đi? Chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra?"

"Nhìn vẻ mặt anh ta rất kinh hoảng, hình như vậy!"

"Anh ta cũng thái quá, không nói một tiếng với Phó tổng Tiêu đã rời đi."

"Nói không chừng, tâm can bảo bối của anh ta đã xảy ra chuyện gì sao?" Rỉ tai, tiếng cười trộm.

Tiêu Tử Phượng cùng đồng nghiệp nói chuyện. Cô biết, Mật Đường đã bị Tiểu Báo bắt đi. Về phần Tiểu Báo sẽ đối phó với con bé đó thế nào, đoán chừng không chỉ là rạch mặt đơn giản! Bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy ả đều muốn 'thưởng thức' một chút.

Tại sao Đường Long lại gấp gáp như vậy? Chẳng lẽ, anh cũng biết Mật Đường bị bắt đi rồi? Là ai báo tin cho anh đây? Coi như anh biết chuyện Mật Đường bị bắt, cũng không thể để ý đến ả nhiều như vậy! Dù sao, Tiêu Tử Phượng cô mới là vị hôn thê của anh! Nói thế nào, cũng phải quan trọng hơn ả nhiều chứ!

Tiêu Tử Phượng nghe tiếng nghị luận rầm rỉ kia, trong lòng một hồi giận dữ. Đường Long thật quá đáng, thật quá đáng mà! Ngay trước mặt nhiều người như vậy, lại để cô ở một mình. Dạ vũ này, còn có thể tiếp tục nữa sao? Nếu cứ tiếp tục cũng tự rước lấy nhục! Vai nam chính đã chạy, sao cô có thể diễn tiếp vai nữ chính được chứ?

"Do tạm thời có chút việc, dạ vũ hôm nay kết thúc tại đây! Cám ơn, cám ơn mọi người đã đến!" sau khi Tiêu Tử Phượng cám ơn tân khách, xoay người rời đi. Cô vừa đi, vừa nhắn tin cho Tiểu Báo: "Tiểu Báo, làm 'thịt' con bé kia đi. Sau khi chuyện thành công, tiền thù lao gấp mười lần!

Trong xe Tiểu Báo, Mật Đường đã tỉnh lại.

Trong miệng của cô bị nhét một cái khăn lông bẩn thỉu. Cô muốn nói chuyện, nhưng không phát ra được thanh âm nào. Chỉ có thể giùng giằng, phát ra thanh âm ô ô.

"Cô bé, có phải chờ không được nữa sao?" hai bàn tay Tiểu Báo bóp mông Mật Đường một cái. Trên mặt toàn mở tràn đầy tiếng cười dâm đảng."Yên tâm, anh sẽ phục vụ em. Đến lúc đó, nhất định khiến em trầm mê không dứt! Ha ha."

Trong đôi mắt của Mật Đường toàn bộ là miệt thị. Cô đưa chân, đạp lên mặt Tiểu Báo.

"Mẹ nó, mày tìm chết đi!" Tiểu Báo tránh thoát chân của Mật Đường, vung tay cho cô một bạt tai. Mặt của Mật Đường, trong nháy mắt liền sưng lên."Hôm nay, tao không chơi mày chết, thì tao không phải là Tiểu Báo."

Tiểu Báo đưa tay kéo y phục Mật Đường đi, dạ phục kia trong nháy mắt biến thành mảnh vụn. trên người của Mật Đường chỉ còn lại áo lót và quần lót. Thân thể trắng nõn, liền hiện ra trước mắt Tiểu Báo.

"Trời ạ, thật đẹp!" trong mắt của Tiểu Báo lóe ra một tia dục hỏa. Gã cúi đầu, muốn hôn lên bộ ngực của Mật Đường.

"Anh Tiểu Báo, hình như có người theo dõi chúng ta!" Tài xế lái xe nói một câu, khiến gã như bị tạt một gáo nước lạnh.

Tiểu Báo tạm thời buông Mật Đường ra, nhìn quanh phía sau xe. Một chiếc xe con, cách bọn họ không xa mấy. Mắt thấy, sắp đuổi tới!

Bạn đang đọc Mẹ, Chúng Con Muốn Cha của Đan Thanh Mộng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.